Nghịch Thiên Tam Giới

chương 334: 334: giao thủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau một đoạn đường dài di chuyển cuối cùng cũng đã đến điểm dừng chân của người đó.

Phía NamnKiếm Vân Sơn .

- Cuối cùng cũng tới nơi này quả nhiên phồn thịnh thật đấy bách tính tấp nập ồn ào thật là một nơi đáng sống .

- Soạt !

- Hi vọng sẽ có chút thông tin mà ta cần tìm .

- Vút !

Bên trong kinh thành náo nhiệt kia tiếng hô hào rao bán ồn ào thật náo nhiệt thêm phần náo nhiệt hơn , dừng chân tại một quán trọ nhỏ bên kia Thiên Vũ bước vào bên trong .

- Ông chủ , cho ta một phòng .

- Công tử chờ ta một chút để ta xem còn phòng nào trống không ?

- Ừm , được.

À mà cho ta hỏi chút không biết ngươi có từng nhìn thấy người ở trong bức họa này không vậy ?

- Soạt !

- Thiên Vũ lấy ra bức tranh đó đưa cho ông chủ quán trọ xem rồi hỏi .

- Ta chưa từng gặp qua người này bao giờ cả .

- Vậy sao ??? Thôi được rồi ta không làm phiền đến ông chủ nữa .

- Phía trên lầu trên bên trái có phòng trống đấy ạ công tử có thể lên đó ở .

- Soạt !

- Cảm ơn .

Nhận được chìa khóa phòng Thiên Vũ đi lên lầu trên rồi nghỉ ngơi một lát rồi thay y phục rồi bắt đầu ra ngoài điều tra .

- Cạch !

- Soạt !

- Y phục vừa vặn thật không ngờ tay nghề đan áo của muội ấy lại giỏi giang như vậy ta thật hạnh phúc a !

- Rầm !

- Ngươi nói cái gì hả ??? Phòng cuối cùng có một kẻ nào đó dám cướp của bổn công tử sao ???

Phía bên dưới truyền đến âm thanh của cuộc cãi vã .

- Xin công tử bớt giận để tiểu nhân đi nói chuyện với người đó xem có nguyện ý thay đổi phòng với công tử không ạ !

Mặt mày của ông chủ rất sợ hãi cái người kia ai nấy đều bàn tán xôn xao .

- Bộp !

- Cút qua một bên cho ta ! Lão tử phải đích thân xử lý cái tên không biết tốt xấu này một trận .

Một tên thuộc hạ to con hùng hục khí thế đi lên trên lầu hai không chút do dự mà phá hủy từng căn phòng một lật tung cả quán trọ lên kiểm tra rà soát không sót một phòng nào .

- Rầm ! Rầm ! Rầm ! Rầm !

- !!!????

- Chát !

- Rầm !

Tên to con kia lãnh ngay một cước của Thiên Vũ văng thẳng xuống lầu khiến mọi người giật mình hoang mang không biết người đó là ai .

- Ta đang thay y phục ngươi không biết phép tắc gõ cửa trước khi vào hay sao vậy hả ???

- Ư..........! Khốn kiếp ! Rốt cuộc là tên khốn kiếp nào dám tấn công lén lão tử hả ???

- ...........????

- Này , ngươi đang làm cái trò gì thế hả ??? Đang yên đang lành nhảy xuống lầu làm cái gì thế hả tên vô dụng kia ???

- Công tử , trên đó có cao thủ đã đánh lén ta mà !

- !!!???

- Cao thủ ???

- Bộp !

Sắc mặt tên kia đột nhiên tối sầm lại rồi cảnh giác với mọi thứ xung quanh cẩn thận cảm nhận từng giao động nhỏ nhất .

- Ông chủ , cho ta một đĩa thịt lên đây .

Không biết từ khi nào Thiên Vũ đã ngồi ở dưới lầu lúc nào không hay khiến cho tên công tử kia bất giác giật mình quay đầu lại .

- Ngươi.......!ngươi rốt cuộc là ai ??? Đáng lẽ ra ta phải cảm nhận được sự xuất hiện của ngươi rồi mới đúng sao có thể.........???

- Một là ta quá mạnh hai là ngươi quá yếu chỉ đơn giản vậy thôi .

Thiên Vũ thản nhiên đáp .

- Nguy rồi nguy rồi ! Không biết tên đó là ai mà lại dám đắc tội với quân Liêu Ninh lần này chết chắc rồi .

- Soạt !

Thiên Vũ cầm ly nước đó lên uống một ngụm rồi đặt xuống rồi nói .

- Cạch !

- Tiện thể các ngươi có bao nhiêu tên thì lên hết một lượt đi đừng có đánh theo tuần tự làm ta mệt mỏi và cùng là dịp tốt để cách ngươi thị uy đấy !

- Được lắm ! Là ngươi nói đấy ! Các huynh đệ xông hết lên xử lý tên đó một trận cho ta .

Lập tức toàn bộ quân Liêu Ninh đổ ập vào quán trọ tấn công Thiên Vũ .

- Ya ! Chết đi tiểu tử !

- Ngu xuẩn .

- !!!!!????

- Vù.........!

- Bộp Bộp !

- Vụt !

- Ồ , còn có người khác tham gia nữa à ???

- Vù.........!

- Trưởng lão , sao ngươi lại ngăn cản bọn ta ngay lúc này...........

- Bịch bịch bịch bịch bịch.........!

- !!!!!!????

- Cái......!cái gì vừa mới xảy ra vậy ??? Bốn chúng sao đồng loạt chết hết rồi ???

Tên trưởng lão kia nhíu mày nhìn Thiên Vũ một hồi lâu rồi suy nghĩ kĩ càng .

- Tên tiểu tử này tuyệt đối không đơn giản như vẻ bề ngoài chỉ một đạo ý niệm có thể trảm vạn khí kiếm cũng đủ thấy tài năng thiên bầm của bản thân đủ vượt xa đám hậu bối ở trong tu viện của nơi này rồi .

- Soạt !

- Không biết các hạ là ai nhìn thoáng qua không phải người ở đây lẽ nào là lãnh khách ngao du đó đây ???

- Cạch !

- Phải thì sao không phải thì sao ??? Ta chỉ muốn yên tĩnh nghỉ ngơi mà hắn lại muốn phá sự yên tĩnh của ta thậm chí sai người phá cửa từng cửa phòng một để lục soát tìm và đuổi ta ra ngươi tính giải thích sao đây ?

- Mong các hạ thủ hạ lưu tình hậu bối bồng bột làm việc thiếu suy nghĩ hà tất chấp nhặt làm gì so đo với bọn chúng .

- Thôi được ! Ta cũng không phải kẻ không biết nói đạo lý tha cho hắn một lần nhưng con người ta chỉ tha thứ lần đầu và cũng là lần cuối cùng ta không dám đảm bảo lần tới gia tộc ngươi sẽ nhận cái xác chứ không phải người đâu .

- !!!????

- Ngữ khí quả nhiên cao ngạo đến đáng sợ .

- Ta hiểu rồi ! Ta sẽ giáo huấn lại hắn cẩn thận sẽ không quấy rầy người nữa.

Cáo từ .

- Bộp !

- Vút !

Nói rồi lão ta túm lấy tên kia rồi biến mất mọi người xung quanh thì đều hết sức kinh ngạc trước chuyện khó tin này bàn tán xôn xao một hồi rồi cũng rời đi ngay sau đó .

- Không ngờ ở đây lại có không ít đồ tốt cho ta để ta có thể tùy ý cướp đoạt có điều vẫn nên tìm vài người có chút quyền y đứng ra bảo vệ ta trong khi làm mấy chuyện điên khùng khó tin trước đã .

- Soạt !

- Cộp !

- Vù..........!

Nhanh như một cơn gió Thiên Vũ đã biến mất khỏi tầm nhìn của mọi người trong quán trọ và trên đường đi tìm tung tích người trong bức họa kia .

- Vù.........!

- Soạt !

- Rốt cuộc không có ở đâu sao ???

Đột nhiên phía bên dưới truyền đến âm thanh truyền tin cho nhau nào đó khiến cho Thiên Vũ phải dừng lại đáp xuống rồi đi đến chô bọn họ rồi hỏi .

- ngươi biết tin gì chưa , cao nhân trên núi Vô Tích đã ra tay cứu rất nhiều bách tính trong một thôn làng hẻo lánh đấy !

- Ngươi nói thật hay nói đùa ta vậy ???

- Hầy , ta lừa mấy người các ngươi thì được cái gì chứ .

- Bịch !

- Xin lỗi ngươi các vị nói chính ka người này phải không ?

Thiên Vũ tiến tới giao ra bức họa chân dung người đó cho bọn họ xem là đối chứng lại với người mà bọn họ gặp được .

- Soạt !

- ............

- Đây chẳng phải là vị cao nhân đó sao sao công tử lại có bức họa chân dung của vị cao nhân đó vậy ?

- À , ta nhận được sự ủy thác của một người tìm vị cao nhân đó giúp phần còn lại thì ta không biết nữa không biết các vị có thể nói rõ cho ta biết nơi ở hiện tại của người này được không ?

- Phía đỉnh núi cao đó đó !

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio