Chẳng bao lâu sau các đệ tử cũng chạy tới chỗ của Thiên Vũ đưa cho Thiên Vũ toàn bộ số Linh Thảo đã tìm được rồi cũng lần lượt nhận lấy Linh Đan đó rồi nhanh chóng tu luyện .
- Số Linh Thảo này xem như là đủ rồi .
- Cái này.......!người gom nhiều như vậy làm gì vậy sư phụ ?
Quân Dân hỏi .
- Ta tính luyện ra chút Linh Đan cho các ngươi vì số lượng đệ tử giờ từ người các ngươi giờ đã hơn chục người thậm chí có khả năng sẽ tăng lên cho nên mới kêu các ngươi đi tìm cũng là vì lý do này đây .
- Hóa ra người lo cho đám đệ tử thật sự quá tốt khi bái được một người sư phụ tận tâm với đệ tử như vậy chẳng bù cho chúng ta trước đây đi theo Tử gia chủ đời trước rồi hiện tại là Từ gia chủ đúng là khác xa so với suy nghĩ của ta về hai người bọn họ hai đầu chiến tuyến .
- Nếu chọn lại nơi để tu luyện ta thà đến Kiếm Vương phủ tu luyện còn hơn dù sao đi chăng nữa thì Kiếm Vương phủ tuy nhỏ hơn nơi đó nhưng ít nhất mọi người ở đây không quá phân biệt đối xử như ở đó .
- Phải đấy ! Ta cũng đồng ý với chuyện này .
Nhìn bọn họ bàn tán xôn xao về việc quy thuận phe của mình Lý Tự cũng quay đầu lại nhìn tên trưởng lão kia rồi hỏi .
- Đây là Kiếm Vương phủ của bọn ta tôn trọng nhau không có cái gọi là phân biệt đối xử ai cũng có quyền bình đẳng như nhau không ai hơn ai dù có là vậy thì lấy thực lực mà đối đầu .
- Xem ra lão già này đến giây phút này mới chịu tỉnh ngộ liệu có quá trễ cho bộ xương già nua này không ?
Sắc mặt lẫn bộ dạng của lão ta đối nhiên thay đổi chóng mặt như thể bị một thứ gì đó trực tiếp rút cạn sự sống vậy bất quá Thiên Vũ lấy ra một viên Linh Đan Tứ sắc Ngữ Văn ra cứu lấy lão ngay khoảnh khắc định mệnh đó .
- Tàn Phệ Mệnh ???
- Soạt !
- Bộp !
- Nhanh lấy ta chút nước qua đây cứu lão ta mau lên đi !
Thiên Vũ nói .
- Bộp !
Một giọng nói thều thào vang lên cố gắng nói .
- Không.......!không kịp nữa rồi ! Ta phản bội Tử gia mà quên mất bản thân còn đang bị Tàn Phệ Mệnh ăn mòn rất nhanh không........!không thể.........!cứu
- Bộp !
- !!!!????
- Trưởng lão !!!!
- Khốn kiếp ! Tử gia thâm độc như vậy Dương Thiên Vũ ta tuyệt đối san bằng toàn bộ Tử gia xóa sổ khỏi Phàm giới lần và mãi mãi .
- Báo thù cho trưởng lão diệt sạch Tử gia ! ( đồng thanh )
- Báo thù cho trưởng lão diệt sạch Tử gia ! ( đồng thanh )
- Các ngươi muốn báo thù như vậy thì được lắm ta đích thân truyền thụ một phần khẩu quyết ngự ý của ta cho các ngươi chỉ cần các ngươi lĩnh ngộ được phần tự sẽ có đột phá tu vi có đủ sức mạnh để đạp cửa Tử gia cùng ta diệt sạch toàn bộ bọn chúng .
Thiên Vũ tiếp thêm ngọn lửa báo thù trong họ nổi lên chỉ trực chờ bùng phát toàn bộ cùng lúc đó ở phía ngoài thí luyện ,
- Qua mấy ngày trời rồi không biết đám tiểu tử có làm sao không nữa ?!!
- Ngươi có lo cũng chẳng giải quyết được gì đâu tốt nhất nên dành chút thời gian..........
- Cốp !
Một thứ gì đó bay tới lao thẳng vào đầu Dạ lão Hải lão bất giác đứng lên nhìn ngó xung quanh xem rốt cuộc là ai ra tay .
- Là tên nào dám đánh lén lão tử hả ???
- Rõ ràng ta là người bị đánh ngươi lại tự nhận ngươi bị đánh là sao ??? Ui da !!!
- Ta cũng đâu có.........
- Cốp !
- Ui da !
Một đạo thân ảnh thoắt ẩn thoắt hiện khiến cho hai lão ta ngơ ngác không biết mà cũng chẳng thể nào đoán ra được vị trí của đối phương đang ở đâu .
- Quay lưng tựa vào nhau lại.
- Soạt !
- Giờ để ta xem xem ngươi đánh bọn ta kiểu gì ???
Một điệu cười ma mị quái dị vang lên khiến cho hai lão ta cũng bắt đầu sợ hãi cảnh giác cao độ hóa ra người tấn công bọn họ lại lại là một người quen của cả hai.
Một bóng hình dáng của một thiếu nữ xuất hiện khiến cả hai từ sợ hãi đến bất ngờ đến ngơ ngác .
- Đã lâu không gặp hai người !
- Trần Kim Thảo ???? ( đồng thanh )
- Cốp !
- A !!!
- Nha đầu thối , hù chết hai lão già bọn ta rồi đấy !
- Ây da , nhiều năm không gặp đã lớn thế này rồi cơ à ??? Thật sự lớn rồi nhưng bớt trêu hai lão già bọn ta đi lớn rồi còn chơi trò trẻ con đó nữa là sao hả nha đầu thối !!??
- Hì , cháu biết rồi nhưng lần này cháu hoàn thành sớm nên trở về gặp hai người trước không biết lúc cháu không có ở đây có gì mới không ạ ???
- Có thì có đó Kiếm Chủ phong vị cho một chàng trai trẻ áng chừng tuổi làm trưởng lão và cũng là Tông chủ của Ngạo Tông đấy và còn nhiều chuyện đã xảy ra bọn ta không đủ sức để đối đầu với mấy mối nguy hiểm đó vẫn may có Tông chủ trẻ tuổi đó gánh vác nếu không giờ người mà cháu gặp là hai cái bia mộ của bọn ta rồi .
- Nói bằng lời như ngươi có tác dụng gì để ta vẽ chân dung Tông chủ trê tuổi đó cho cháu xem !
Sau một hồi vẽ thì cuối cùng cũng xong , Dạ lão cầm tờ giấy lên cười đắc ý tự khen mình rồi đưa cho Kim Thảo xem .
- Soạt !
- Đây cháu xem đi rất oai phong khí chất rất bất phàm đúng không ?
Kim Thảo như người mất hồn khi thấy chân dung cũng như dung mạo đầy khí thế đó của Thiên Vũ đôi mắt sáng lên miệng thì khẽ cười đầy nham hiểm rồi cất đi rồi nói .
- Soạt !
- Cháu sẽ giữ lại bức tranh này .
- Được thôi nhưng ta nói trước cháu đừng có mà mơ tưởng ý đồ với công tử Thiên Vũ vì đã có thê tử rồi đấy !
- Làm thiếp cũng được mà !
- Phụt !
- Rầm !
- Nha đầu thối sao cháu không chịu yên phận chút nào hết vậy hả ????
- Hai vị Tông chủ có thể cho tiểu nữ biết tiến độ của Ngạo Tông đã xây được bao nhiêu rồi không ?
Một giọng nói nhẹ nhàng dịu dàng cất lên bất giác Hương Bích quay đầu lại thì giật mình trước nhan sắc của vị cô nương trước mặt kia quả nhiên là tuyệt thế mĩ nhân còn hai vị Tông chủ kia thì cười rồi nói .
- Xin Tuyết Băng tiểu thư yên tâm nếu như ta đoán không nhầm nhiều khả năng là sẽ xong sớm đến hết tháng này là xong .
- Vậy thì Tuyết Băng thay huynh ấy cảm ơn hai vị trước .
- Bộp !
- Ấy , đừng có làm khó hai thâm già này chứ cái cúi đầu chắp tay cảm ơn đó lão phu không đỡ nổi đâu !
- Phải đấy mấy món đồ mà công tử tặng bọn ta đều hết sức vô giá đổi lấy chuyện xây dựng Tông môn cũng không thua thiệt là bao .
- !!!???
- Sư bá , cô ấy là ai vậy ???
- À , quên không nói cho cháu đây là thê tử của Thiên Vũ công tử Tuyết Băng tiểu thư ! Còn đây là cháu gái của lão phu từ lịch luyện bên ngoài trở về Trần Kim Thảo .
- Kim Thảo tiểu thư quả nhiên xinh đẹp có đôi chút nữ tính !
- Đó thấy chưa cháu rõ ràng là xinh đẹp hai người cứ nói cháu đanh đá ham đánh nhau không có chút nữ tính nào cả .
- Một chút thôi nha đầu thối !