Nghịch Thiên Tam Giới

chương 460: 460: cạn chén trước khi đi

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ánh sáng của ban ngày lên đỉnh đầu rồi lại dần dần hạ xuống Tứ Lâm tay cầm hai bình rượu nhảy lên trên mái nhà ngồi xuống đưa cho Thiên Vũ một bình rồi cả hai tâm sự nói chuyện.

- Cho đệ này.

- Soạt !

- Ánh hoàng hôn đúng là đẹp thật có điều khi hoàng hôn xuống bình minh ló rạng đệ lại phải đi đánh một trận sinh tử chiến rồi không chút lo lắng gì sao ?

- Đánh với mấy tên như vậy đệ cũng quen rồi đánh với mấy tên cùng thực lực cũng chẳng có nghĩa lý gì chỉ có đánh với kẻ mạnh hơn bản thân mới biết bản thân thiếu cái gì để có thể sớm hoàn thiện chưa kể cho thời hạn ba tháng để đấu cũng như có thêm chút thời gian luyện ra không ít mấy viên Linh Đan này.

Từ trong áo Thiên Vũ lấy ra vài lọ đựng Linh Đan rồi đưa cho Tứ Lâm.

- Cạch !

- Soạt !

- Linh.......!Linh khí sao mạnh vậy ? Món đồ quý giá như vậy mà đệ cũng cho ta được sao ?

- Lúc gặp nhau huynh ỷuợng nghĩa như vậy đúng đúng phe đúng người sao ta có thể để huynh chịu tủi thân được tu vi huynh cũng bế tắc uống nó sẽ giải quyết được vấn đề của huynh và hai người kia thôi đệ còn nhiều lắm hết cứ nói với đệ nhé !

- !!!!????

- Đệ là Tu Đan sư sao ????

- Không hẳn chỉ là học cho có lúc cần thiết thôi đánh đấm đệ vẫn thích dùng thực lực hơn là mấy cái Đan đó hỗ trợ.

- Người ta dựa vào mấy thứ này hỗ trợ bản thân chẳng lẽ đệ dựa vào huyết mạch để đánh thắng à ?

- Không.

Đệ lấy sự kiêu ngạo ngạo nghễ vô song của đệ ra để đánh với bọn chúng cái danh Ngạo Đế cũng từ đó mà ra đấy !

- Chẳng trách cái danh Ngạo Đế mà ta nghe bên ngoài cứ tưởng là của một tên có thực lực cực kì mạnh lại rơi vào tay đệ hi vọng trận chiến đó sự kiêu ngạo của một Ngạo Đế kế tiếp vang danh y hệt ngài ấy.

- Hấp !

- Tìm hai người nãy giờ hóa ra là đang uống rượu ở đây à ?

- Việt Siêu ??? Đệ ở đây thể tên ngốc kia đâu rồi ?

- Sau khi trở về sau khi lịch luyện tên đó lao đầu vào tu luyện các thứ nên cũng bế quan luôn.

- Bộp !

- Ực ực ực........! Tử chiến lần này để nắm chắc phần thắng chứ Thiên Vũ ?

- Ừm , đệ nắm chắc chỉ đáng nghi hai lão già đó lại dở trò nửa chừng thì có hơi phiền phức.

- Đệ cứ lo giải quyết hai lão ta đi phần còn lại mấy người bọn ta giải quyết được.

- À phải rồi , ba người bọn huynh thân thủ rất nhanh nhẹn thoắt ẩn thoắt hiện khá thú vị đấy vừa hay đệ có thứ này tặng cho ba người bọn huynh luôn.

- Khí.......!khí binh vô chủ ??? Sao đệ lại có được thứ này ?

- Đệ có được từ di tích cổ ngoài kia đại khái cũng không có nhiều chỉ đủ chứa trong bảo khố ở trong Tông môn của đệ thôi.

- !!!???

- Đừng nói là đệ là Tông chủ đấy nhé !???

- Đệ là Tông chủ Ngạo Tông hôm đó hai huynh muội họ xưng hô kiểu đó với đệ chẳng lẽ huynh không tin sao ?

- Tin sao được đệ trẻ tuổi biết bao đùng một cái đã là Tông chủ rồi không giật mình bất ngờ mới lạ.

Tứ Lâm và Việt Siêu giật mình tá hỏa khi nghe xong câu nói đó của Thiên Vũ.

- Cạch !

- Ủa ???? Đây là Toán Phù đao mà ba người bọn ta đang tìm kiếm mà sao lại ở trong tay đệ ?

- Từ khu vực đó mà ra cả không ít đồ quý giá đâu hơn nữa đệ tinh thông binh khí mọi thứ đệ đều có thể sử dụng được nhưng thuận dùng song kiếm hoặc đơn kiếm hơn.

- Song kiếm ??? Ta thấy đệ hầu như dùng độc nhất một thanh kiếm mà đâu có thấy thanh thứ hai đâu ?

- Hai thanh kiếm này của đệ tượng trưng cho bản tính của đệ thanh kiếm hay dùng là Cuồng Thần Phong đại diện cho sự kiêu ngạo còn thanh kia đại diện cho sự ngông cuồng của đệ tuy hiếm khi sử dụng nó cũng vì một vài lý do cá nhân nên đệ không dùng tới.

- Kiêu ngạo ngông cuồng ??? Chẳng trách đệ là một tên như vậy.

Việt Siêu cười mỉm một cái rồi nói.

- Bản thân đệ ta thấy sức mạnh thuần Phong Long sao không đặt một cái tên khác như Ngạo kiếm chẳng hạn.

- Đệ có nghĩ tới nhưng Cuồng Thần Phong có sức mạnh rất lớn đặt là Ngạo kiếm e là không thích hợp với nó cho nên đệ đặt theo sức mạnh mà nó mang lại cho đệ nhớ không nhầm năm đó thức tỉnh vô thức không thể khống chế được nó cầm thử vung một kiếm chẻ đôi nguyên một ngọn núi ở đó không xa mọi người nhìn thấy cũng sợ hãi chưa kể kéo theo đó là một trận phong bạo cực kì lớn quét tan một kinh thành rộng lớn vì quá lớn không thể khống chế được nên đệ nhờ mẫu thân phong ấn nó lại.

- Chẳng phải hiện tại đệ đã khống chế được nó rồi đó thôi.

- Miễn cưỡng xem như là vậy nhưng chưa hoàn toàn khống chế được nó một phần của nó vẫn còn cự tuyệt đệ.

- Nghe đệ nói vậy ta nghĩ chẳng là do tu vi hoặc huyết mạch của đệ phần lớn sức mạnh bản thân phải đi đôi song hành cũng Khí binh cực kì mạnh mới tương xứng nhưng hiếm thấy thì chỉ có thể là do huyết mạch nhưng theo ta thấy chắc nghiêng về tu vi hơn là huyết mạch vì trường hợp đó là bất khả thi không có khả năng.

- Đệ thấy là do huyết mạch thì hơn.

Huynh quên vụ việc hôm đó rồi à ? Mẫu thân đệ ấy từ trên trời bay xuống xét về tuổi tác với tuổi của Thiên Vũ hiện tại là quá chênh lệch rồi.

- Ý đệ là sao ?

- Đệ có hỏi qua tiền bối đó rồi người đó ít cũng phải trăm ngàn năm tuổi rồi nếu xét về mặt này thôi Thiên Vũ đã là tổ tổ của ba người huynh đệ của chúng ta rồi với lại huyết mạch của đệ ấy chính là mấu chốt của sự không chấp nhận của thanh kiếm nhiều khi do huyết mạch của đệ chưa thức tỉnh hoặc năm đó đệ thức tỉnh cùng lúc nên xảy ra dị tượng cũng có khả năng.

- !!!???

Tứ Lâm bị sốc nặng khi biết tuổi thật của Thiên Vũ lại cao đến như vậy vẻ mặt vẫn chưa hết thất thần trầm cảm.

- Ầy , tuổi tác chỉ là một thưa vô chi với đệ chiến đấu có hảo bằng hữu hảo huynh đệ mới là chuyện đáng quan tâm hơn ta là ta huynh là huynh nếu tôn trọng lẫn nhau không nên lấy cái chuyện đó ra làm cái gì cả.

- Bộp !

- Phải đấy ! Đều là huynh đệ với nhau cả không nên nói mấy cái chuyện đó làm gì ! Nào , cạn cùng uống thật say ngày mai quyết một trận sinh tử chiến nào !

- Cạch !

- CẠN ! ( đồng thanh )

- Hahahahahaha !

Trần gia ,

- Chuẩn bị xong chưa ? Lần này tử chiến buộc phải thắng dù phải làm bất cứ chiêu trò gì miễn thắng là được.

- Giết chết tên Cửu Lý gia đơn giản cứ nhắm vào hắn ta trước hắn ta sớm bị phế tu vi cần ít nhất nửa năm mới có thể hồi phục lại được ba tháng là miễn cưỡng khôi phục được lại một chút không đáng.

lo ngại nhưng đề phòng bất trắc lấy tính mạng của tên tiểu tử đó ra đe dọa là được.

Dù bên cạnh là cao nhân trở giúp cũng chẳng thể tìm hay tra ra hắn đâu.

Hahahahahâh !!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio