Nghịch Thiên Thần Y Phi

chương 123: 123: cầu xin thu làm đồ đệ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Diệp gia chủ cười mỉm nói: "Không biết Sở cửu tiểu thư hôm nay đến Diệp gia ta có việc gì hay không?"

Sở Cửu Ca nói: "Nghe nói Diệp gia ngươi đã đến một luyện dược sư, có thể dẫn ta đi gặp hay không?"

Diệp gia chủ ngẩn ra, "Thân phận của đại nhân luyện dược sư phi thường tôn quý, không phải là ngươi muốn gặp là gặp, ta cần phải đi thông truyền một tiếng."

Quả nhiên sau khi thông truyền, vị luyện dược sư đó liền nói: "Một tiểu nha đầu của một gia tộc nhỏ nói muốn gặp ta, thật là không biết thân phận của mình, bảo cô ta cút được bao xa thì cút."

Vị luyện dược sư này rất kiêu ngạo, Diệp gia chủ nói: "Sở cửu tiểu thư, không phải ta không giúp ngươi, mà là ta thật sự không giúp được ngươi rồi."

Diệp gia chủ trong lòng đắc ý, một luyện dược sư cao quý như vậy là khách quý của Diệp gia ông.

Sở Cửu Ca là đệ nhất thiên tài của Xích Linh Quốc thì đã sao, vẫn là không bì được với Lệ Minh nhà ông, bởi vì Lệ Minh nhà ông là người sẽ trở thành luyện dược sư.

Sở Cửu Ca nhàn nhạt nói: "Diệp gia chủ, ngươi cũng biết tính khí Sở Cửu Ca ta không được tốt.

Vị luyện dược sư đó nếu đã cho mặt mũi mà không cần mặt mũi vậy thì ta cũng không cần thiết khách khách khí khí nữa."

"Cửu thúc, lên! Đem người bắt ra đây, con có việc muốn hỏi hắn."

Diệp gia chủ chỉ cảm thấy sét đánh ngang tai, ông giận dữ nói: "Sở Cửu Ca, ngươi không thể làm như vậy.

Ngươi chẳng lẽ không biết đối phương là luyện dược sự sao? Ngươi..

ngươi lại dám đối đãi như vậy với một luyện dược sư."

Người bình thường cảm thấy luyện dược sư tài giỏi cỡ nào, Sở Cửu Ca lại không cho rằng như vậy.

Vị luyện dược sư đó có thể nhìn trúng người có tư chất như Diệp Lệ Minh, thu hắn làm đồ đệ, chắc hẳn năng lực của luyện dược sư đó cũng không lớn đến đâu.

"Sở Cửu Ca ngươi kiêu căng ngạo mạn, vô pháp vô thiên, nhưng đừng kéo theo Diệp gia ta xuống nước!" Ông đã phải chạy rất nhiều mối quan hệ, tốn rất nhiều công phu mới lôi kéo được vị luyện dược sư này.

Không dễ gì mới khiến cho vị luyện dược sư này nhìn trúng thiên phú nhi tử mình, nguyện ý thu hắn làm đồ đệ.

Không thể vì Sở Cửu Ca phá rối mà chọc tức vị luyện dược sư đó, khiến cho toàn bộ tâm huyết của Diệp gia ông lãng phí.

Sở Cửu Ca nói: "Diệp gia chủ, ngươi cản không được ta!"

"Sở Cửu Ca, ngươi quá đáng rồi đó!"

"Binh binh binh!" Rất nhanh người Sở Cửu Ca dẫn đến giao thủ với người của Diệp gia, nhưng mà những người này đối với Cửu thúc mà nói không đáng một kích.

"Rầm!" Cửa phòng của vị luyện dược sư đó bị đá ra.

"Luyện linh cảnh, Xích Linh Quốc này sao có thể có cao thủ với thực lực như vậy?" Vị luyện dược sư đó chấn kinh nói.

Tuy nói người này là một luyện dược sư, người này lại có một đôi mày như kẻ trộm.

Sở Cửu Ca nói: "Ngươi không chịu gặp ta, cho nên ta chỉ có thể đánh vào đây thôi."

"Ta là luyện dược sư tôn quý, ngươi lại dám vô lễ với ta như vây, nể tình tiểu cô nương ngươi xinh đẹp như vậy, ta liền tha chết cho ngươi, nhưng mà.."

"Rầm!"

"Aaaaaaa!" Một tiếng kêu thảm truyền ra.

Ông ta lại dám dùng ánh mắt vô sỉ như vậy đánh giá Sở Cửu Ca, không nghi ngờ gì đã chọc giận Cửu thúc rồi.

"Phụt phụt phụt!" Ông ta điên cuồng phun máu.

"Các ngươi thật to gan.." với thân phận luyện dược sư của hắn, đại đa số đều đối với ông rất kính trọng.

Đây là lần đầu ông ta bị người thô bạo đánh như vậy, đáng ghét!

"Đại nhân..

đại nhân.." Diệp gia chủ thiếu điều bị dọa ngất đi.

Sở Cửu Ca nói: "Ngươi là luyện dược sư, rất lợi hại sao? Những đan dược này ngươi có thể luyện chế ra hay không?"

Sở Cửu Ca lấy ra từng bình bình đan dược, vị luyện dược sư đó trợn tròn mắt, nhất phẩm đan dược phẩm chất hoàn mỹ, còn có nhị phẩm đan dược..

Trời ơi!

Có thể một hơi lấy ra nhiều đan dược như vậy, những đan dược này không phải Xích Linh Quốc có thể mua được, chẳng lẽ nói vị tiểu cô nương này phía sau còn có một đại sư luyện dược rất lợi hại.

Vị luyện dược sư này rất nhanh thu liễm lại khuôn mặt cao ngạo của mình, ông nói: "Vị cô nương này ngươi sớm nói ngươi cũng quen biết luyện dược sư lợi hại, vậy thì ta cũng không vô lý như vậy rồi.

Ta chỉ mới là một luyện dược sư nhập môn mà thôi, sao có thể luyện chế ra được đan dược tốt như vậy."

"Không biết vị đại sư đó ở nơi nào? Ta muốn bái sư, bái sư, đan dược này quá hoàn mỹ rồi." Gương mặt ông mang đầy sự kỳ vọng nhìn Sở Cửu Ca.

Diệp gia chủ và Diệp Lệ Minh hai người trợn tròn mắt nhìn mọi việc diễn ra, vị đại sư này tốc độ trở mắt cũng quá nhanh đi!

Đây có đúng là vị luyện dược sư vừa đến Xích Linh Quốc liền mũi hếch lên tận trời, một bộ lão tử thiên hạ đệ nhất sao?

Không phải là bị người khác đánh tráo rồi chứ?

Sở Cửu Ca nói: "Muốn gặp sư phụ ta, ngươi nghĩ ngươi có tư cách đó sao?"

"Không có, không có!"

Cái gì, phía sau Sở Cửu Ca lại có một sư phụ thần bí, sư phụ đó vậy mà lại khiến cho vị đại sư này muốn bái sư, Sở Cửu Ca này là vận khí tốt gì thế này.

Vị luyện dược sư này rất không phục!

"Cái gì? Một nha đầu ngưng thể cảnh thất trọng như ngươi có tư cách gì để người đại sư như thế thu làm đồ đệ, ta không phục!"

Sở Cửu Ca đáp: "Bởi vì nhất phẩm đan dược như vậy, ta cũng có thể luyện chế ra được! So với phế vật luyện dược sư như ngươi mạnh hơn rất nhiều đó!"

Diệp Lệ Minh giận rồi, "Sở Cửu Ca, ngươi đừng có nói quá nữa! Ngươi trước đó chưa từng học qua luyện dược, cũng không nghe ai nói ngươi có sư phụ luyện dược nào cả, người bớt lừa sư phụ ta đi!"

Vị đại sư đó cũng không tin, ông nói: "Tiểu cô nương, ngươi mới bao lớn mà đã muốn luyện chế ra đan dược như vậy.

Tuổi này của ngươi so với đồ đệ ta còn nhỏ, có lẽ cùng lắm chỉ mới nhập môn mà thôi!"

Sở Cửu Ca nói: "Không tin sao? Vậy ngươi có thể tự mình xem xem! Nếu ta thực sự có thực lực luyện chế ra nhất phẩm đan dược, ngươi nhất định phải đáp ứng một yêu cầu của ta."

Vị đại sư đó nói: "Đừng nói là một yêu cầu, cho dù là mười yêu cầu ta cũng sẽ đáp ứng ngươi.

Chỉ cần ngươi thật sự có thể luyện chế ra loại nhất phẩm đan dược hoàn mỹ như vậy."

"Được, vậy ngươi đợi đó!"

Sở Cửu Ca đem Tinh Thần Hỗn Độn Đỉnh lấy ra, chuẩn bị hết linh dược liền bắt đầu luyện chế đan dược rồi.

Những động tác thành thạo đó khiến cho bọn họ xem ngây ra.

Diệp Lệ Minh là ngươi chuẩn bị trở thành luyện dược sư, đương nhiên có xem qua một số sách vở về luyện dược, nhìn thấy Sở Cửu Ca có thể dễ dàng làm được những việc mà hắn căn bản không cách nào hoàn thành, thật sự như trong giấc mộng vậy.

Hắn còn vì bản thân có thiên phú về luyện dược mà cuồng vui, thế nhưng Sở Cửu Ca cô ta sớm đã biết luyện dược như thế nào rồi.

Nhất phẩm đan dược mà thôi, Sở Cửu Ca rất nhanh đã hoàn thành.

Cô cầm lấy đan dược nói với vị luyện dược sư kia: "Ta luyện chế xong rồi, ngươi có thể kiểm tra xem!"

"Aaaaaa! Vậy là luyện chế xong rồi?"

Trời ơi, cô ta xem luyện đan là uống nước lọc hay sao? Chỉ một chốc đã luyện thành.

Thế nhưng đan dược cô luyện chế ra, đích thực phi thường hoàn mỹ, thần kì quá, quá thần kì đi, tiểu nha đầu này lại sở hữu thiên phú luyện dược lớn mạnh như vậy.

"Sư phụ! Sư phụ ngươi thu ta làm đồ đệ đi! Trước đó là ta vô lễ, ta xin lỗi, xin lỗi một vạn lần cũng được, chỉ cầu xin người độ lượng đừng tính toán với ta, thu ta làm đồ đệ, ta sau này liền hành tẩu giang hồ với người." Một nam tử trung niên liền như vậy giả bộ tội nghiệp nhìn Sở Cửu Ca, Sở Cửu Ca cảm thấy siêu cấp chướng mắt.

Diệp gia chủ và Diệp Lệ Minh cũng kinh ngạc đến muốn rơi cả tròng mắt ra, sư phụ bọn họ phí bao tâm tư tìm đến, nghĩ rằng Diệp gia họ đã có thể dương mày ưỡn ngực rồi.

Thế nhưng sư phụ này nay lại đang quỳ trước mặt người mà bọn họ chán ghét và e dè, muốn bái Sở Cửu Ca làm sư phụ!.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio