Nghịch Thiên - Vô Thiên

chương 42: sắc đội chiến đấu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Những ông trùm nhìn thấy nhóm vệ sĩ của mình bị lép vế trong chiến đấu thì vô cùng lo lắng, trong đó cũng có một sự tức giận nhất định, khi mà đã bỏ công sức ra bồi dưỡng, nuôi cơm những tên vệ sĩ này, nhưng bây giờ lại không thể giết được bốn tên sát thủ trong khi bên mình đang chiếm ưu thế số đông áp đảo.

- Lũ các ngươi là cái thứ heo chó hay sao hả? Ta bỏ tiền đào tạo các ngươi nhưng giờ lại chẳng thể đánh được bốn tên sát thủ ốm yếu chứ đừng nói là giết chúng. Các ngươi mau mau nắm đầu chúng lại cho ta, nếu không thì tự mình đi chết thay đi ~~~!

Nhóm vệ sĩ cũng bắt đầu nhận ra sự xuống sức của bốn người Lam và dần chuyển từ thế thủ sang thế công. Còn lời của mấy ông trùm kia chỉ xem như gió thổi bên tai, bọn họ là sát thủ chuyên nghiệp, họ có đạo tâm nghề nhiệp của bản thân, tuy là không đến mức quay ra phản bội ông chủ nhưng cũng có sự bất mãn trong lòng, dù vậy họ cũng vẫn trung thành bảo vệ chủ!

Cục diện trận chiến dần nghiêng về phía những vệ sĩ, bốn người Lam ngày càng chậm lại, những chiêu thức và bộ pháp cũng mất đi hiệu quả. Và rất nhanh, đầu tiên là Bạch bị trúng đòn bay ngược về phía đại vĩ môn, sau đó Hôi và Minh cũng bị đánh lui về sau. Trận chiến hoàn toàn đổ hết lên vai Lam, hắn nhặt lấy thanh đoản đao của đồng bọn và xông vào chém giết, lấy sức một người mà cầm chân hơn hai chục vệ sĩ!

Bốn người Lam càng đánh càng lui dần về phía đại vĩ môn, dường như họ đang có ý đồ rút lui. Nhóm vệ sĩ cũng truy sát đến cùng, hoàn toàn không có chút ý định buông tha.

Những ông trùm nhìn thấy bốn tên sát thủ thất thế phải rút lui thì mừng ra mặt, ai nấy cũng đều thở ra một hơi, có kẻ không kềm được mà hưng phấn hét to lên:

- Mau mau đuổi theo bắt cho bằng được bốn tên đó cho ta, phải rút xương lột da chúng mới có thể làm nguôi đi cơn giận của ta được!

Từ đầu đền cuối, nhưng lão cáo già thành tinh như Trần Viễn Nam, Dương Trọng Lương hay cả Lương Đông Phức cũng chỉ im lặng quan sát và chuẩn bị cho tình huống xấu nhất. Mặc dù hiện tại bốn tên sát thủ đã rút lui nhưng chung quy mấy lão quái này vẫn cẩn trọng đề phòng!

Vì mấy lão hiểu được, từ lúc bốn phía mê cung phát ra chấn động kinh thiên khiến mê cung vệ phân tán đi hết, cho tới lúc bốn tên sát thủ bất thình lình xuất hiện muốn lấy đầu bọn họ, tất cả đều đã có kế hoạch sắp xếp tỉ mỉ! Thế thì tại sao lại có sơ hở ở thực lực? Tại sao lại chỉ có bốn tên sát thủ xông vào làm việc ám sát này?

Phải chăng việc ám sát mấy lão già này cũng không phải là mục đích chính? Nếu như thế thì tại sao lại lựa chọn thời điểm bọn họ tụ họp mà tấn công? Tại sao chỉ có bốn nhân thủ làm việc này?… Rất nhiều câu hỏi không lời giải đang quẩn quanh trong đầu những lão quái thành tinh! Nhưng chung quy vẫn còn thiếu quá nhiều thông tin để có thể hiểu thấu được mọi chuyện.

Mà đối với những chuyện người ta không biết được thì họ sẽ sợ hãi và đề phòng nó! Cho nên trong số nhưng ông trùm, có kẻ vẫn đang lặng lẽ tìm kiếm vị trí an toàn và nhắc nhở thủ hạ thân tín cùng người thân mình cẩn trọng, bản thân thì lách vào góc nhỏ đề phòng nguy hiểm…

Bốn người Lam đã lui sát vào đại vĩ môn rồi, chỉ cần lách qua khe cửa thì sẽ thoát ra ngoài! Nhưng lúc này, họ lại không hề thoát đi nữa mà lại nắm chặt đoản đao tiếp tục xông vào chiến đấu.

Và một tiếng sáo ngân tỏng trẻo vang lên, bốn người Lam đột nhiên thay đổi, tốc độ và thể lực như thể đã khôi phục, thậm chí còn mạnh hơn ban đầu. Và cùng lúc đó, kịch biến đã xảy ra!…

Một mặt khác trong chiến dịch của Tân Giới, nhóm Xích vẫn đang liên tục di chuyển biến hóa, vừa tránh né vừa dẫn dụ mê cung vệ!

Khi bắt đầu chiến dịch, họ đã chuẩn bị sẵn các thủ đoạn và sắp xếp để sử dụng hợp lý. Nhiệm vụ thực hiện ở trên mặt đất đó chính là sắp xếp thủ đoạn. Trong đó có cả việc đặt thuốc nổ, khi bắt đầu hành động thì Xích đã kích nổ chúng, từ đó mà gây ra chấn động kinh thiên từ bốn phía mê cung làm phân tán mê cung vệ.

Hiện tại theo sát phía sau bốn người Xích, Hắc, Tử, Chàm là sáu mê cung vệ, bốn minh vệ và hai ám vệ!

- Chàm, ngươi có thể xác định được tu vi của những tên kia không?

Xích vừa dẫn đội di chuyển vừa hỏi, Chàm chính là một trong những thành viên có năng lực nổi bật của Sắc đội. Đặc biệt là khả năng cảm ứng, chuyện dò xét tu vi kẻ địch thường do Chàm thực hiện.

- - Bốn minh vệ có ba tên là Thượng Cường giả, một tên Đỉnh Phong. Còn hai ám vệ đã là vượt qua Thượng Cường thông thường, mặc dù tu vi chưa phải là Chân Cường nhưng cũng không kém đâu! Nếu như đối đầu trực diện thì cả Sắc đội chúng ta cũng không thể chiến thắng! Thậm chí là sẽ toàn diệt chỉ trong nửa nén hương.

- Nhưng tiếp tục chạy cũng không phải cách tốt, bọn chúng có lẽ cũng đã nhận ra kế hoạch của chúng ta rồi! Chắc chắn rằng chúng sẽ theo sát chúng ta và diệt trừ hoàn toàn! Hiện tại phải nhanh chóng đến địa điểm đã định sẵn và tiến hành bước tiếp theo, chỉ có như vậy mới có thể hoàn thành chiến dịch và bảo toàn được tính mệnh. Tăng tốc! Chúng ta nhanh di chuyển!

Xích phân tích rõ tình huống và đưa ra mệnh lệnh. Cả nhóm cùng lúc tăng tốc, lấy hết tốc độ mà di chuyển! Vì chiến dịch thành công! Vì cái mạng kéo dài!

- Bọn chúng tăng tốc kìa! Theo sát, xem thử mấy con giun dế này duy trì được bao lâu! Phải biết được là thế lực nào dám gây chuyện trong mê cung, phải cho chúng biết được sự ngu xuẩn của những con kiến hôi là như thế nào!

Nhóm mê cung vệ cũng bức tốc đuổi theo, nhưng chung quy vẫn giữ một khoảng cách nhất định với nhóm Xích. Bọn hắn là muốn tìm ra kẻ chủ mưu của việc này và đào tận gốc rễ chiến dịch thâm độc này!

Nhóm Xích di chuyển đến một khu đất rộng rãi. Nơi này có đầy vết tích tan vỡ và như có sự dọn dẹp cạc đây không lâu! Nơi đây là một khu vực đã được chuẩn bị, Tân Giới đã mở rộng khu vực này đủ để làm một chiến trường quy mô nhỏ! Tất cả là để hoàn thành chiến dịch này.

Bốn người Xích dừng lại ở trung tâm khu đất rộng này, sáu mê cung vệ heo sau cũng dừng lạ. Một ám vệ trông khá là trẻ tiến lên phía trước cao giọng nói:

- Các ngươi những kẻ xâm nhập bất hợp pháp kia! Mê cung có luật của mê cung, đối với những kẻ như các ngươi đó là tội nặng nhất! Hiện tại mau khai ra thế lực của mình, tròn vẹn kế hoạch các thứ và buông tay đầu hàng! Như thế thì chúng vệ bọn ta có thể cho các ngươi một cái chết êm ái! Còn nếu như ngoan cố, hãy chuẩn bị nhận lấy nỗi đau khủng khiếp nhất!

Trước lời đe dọa và sức mạnh áp đảo của sáu mê cung vệ, bốn người Xích vẫn ung dung bình thản. Xích tiến lên phía trước một bước rồi thản nhiên phân tích:

- Mê cung vệ các ngươi thực sự rất mạnh, mỗi một thành viên đều có tu vi Thượng Cường trung giả trở lên, kẻ mạnh nhất thậm chí đã vượt qua Chân Cường! Nhưng hiện tại các ngươi không biết mình đối đầu với ai, nếu như tất cả mê cung vệ đều ở đây thì người thất bại là chúng ta, nhưng bây giờ thì khác, chính vì sức mạnh áp đảo của bản thân nên các ngươi đã sinh ra sự kiêu ngạo, và đó là lí do các ngươi gục xuống ở đây, hôm nay!

Xích vừa nói xong thì vứt ra một quả tròn bằng nắm tay, mê cung vệ chưa kịp phản ứng thì “Bùm ~~~!” một tiếng.

Nhưng âm thanh “Ca ca ca ~~~!!! Két kétttt ~~~!!!” chói tai liên tục vang vọng trong không gian, theo đó là sương mù trắng xóa bao phủ khắp nơi. Sáu mê cung vệ bị âm thanh chói tai bất ngờ làm choáng váng, mất phương hướng mà loạng choạng di chuyển.

Tuy bị choáng bất ngờ nhưng vừa có biến là họ đã tiến nhập thế thủ để đề phòng đánh lén. Quả nhiên! Từ trong sương mù xuất hiện một thanh đoản đao sắc bén chém mạnh về yếu điểm của một ám vệ! Ten này dù choáng váng đầu óc nhưng vẫn kịp giơ tay đỡ đao!

Là tay trần đỡ đao! Nhưng khi va chạm lại là một âm thanh khác biệt! “Choeng ~~~!!!”

Ống tay áo của bộ vest trắng tan nát do kình khí của nhát đao này, nhưng nó đã để lộ ra một cánh tay ánh lên vết sáng óng ánh!

“Mê Cung Vệ Thể Thuật”. Đó là công pháp luyện thể của mê cung vệ, ám vệ này đã luyện môn công pháp đến mức độ hóa thiết lớp da thịt của mình. Da thịt của hắn cứng rắn như sắt thép, đoản đao Sắc đội sử dụng cũng không thể chém đứt được lớp da thịt này à chỉ vang lên một tiếng chói tai!

Mê cung vệ nào cũng đều tu luyện công pháp này, nă người kia cũng không khác gì và bọn hắn cũng tiến vào thế thủ ngay tức khắc. Nhưng không phải ai cũng có thể tu luyện đến mức thiết hóa nhục bì của mình.

Một tên minh vệ không thể đỡ được đoản đao chém tới, “Xoẹt ~~~!” một tiếng máu tươi đỏ tanh phun ra nhuộm đỏ mặt đất, nhưng trong sương mù này không phải ai cũng có thể thấy được.

Trong yên lặng, một mê cung vệ đã ngã xuống! Năm tên còn lại vẫn tự bảo vệ bản thân, không hề có một lời nói hay cử động tìm kiếm đồng bọn. Đó là vì bọn hắn đã không thể nghe được gì nữa rồi! Ngoài ra trong sương mù mờ mịt này, bọn hắn chỉ có thể lấy “bất biến ứng vạn biến”! Đó là cách tốt nhất để thoát khỏi tình trạng nguy kịch này!

Tân Giới đã tính toán rất là tỉ mỉ, tưng chi tiết nhỏ nhặt về cảm xúc, năng lực,… của mê cung vệ! Tất cả là để chiến dịch này hoàn tất với số thành viên tham gia ít nhất! Chri với một nhóm bố người Sắc đội mà có thể diệt sát hoặc cầm chân năm mê cung vệ trở lên thôi thì đó cũng là thành công rồi!

Hiện tại mê cung vệ bị phân tán bốn phương tám hướng, lại có sáu tên đang bị vây ở đây, một tên đã gục xuống trong máu, năm tên khác đã bị vô hiệu hóa các thứ thính, thị, khứu,… hoàn toàn là heo đợi mổ thịt!

Một khắc trôi qua, năm tên mê cung vệ liên tục chóng đỡ những đòn đánh âm độc giữa sương mù. Ba tên minh vệ đã máu nhuộm vest đen, một tên đã khó mà trụ vững được nữa! Và rất nhanh, một thanh đoản đao xoẹt ngang yếu hầu của hắn và một cái xác không đầu đổ xuống!

Tên ám vệ trẻ tuổi kia dường như đã bắt đầu khôi phục lại giác quan, hắn tung người ra một “Toàn Phong Cước” vào bên phải của mình!

“Bốp ~~~!!!” một tiếng, hắn đã ra chiêu chính xác! Máu tươi tung tóe đã vướng lên trên bộ vest trắng đầy vinh quang. Nhưng mặt hắn lại đen sì một màu! Hắn ra cước chuẩn xác đấy, nhưng hắn biết bản thân không hề đánh trúng kẻ địch!

Cảm giác đó như là đá phải một quả bóng cứng, lực chân cực mạnh đã làm vỡ nát quả bóng đó và máu nhuộm chân hắn!

Không kịp tức giận, hắn tiếp tục tấn công xuất ra một quyền kình về phía sau! “Choeng ~~~!” một tiếng, một thanh đoản đao bị nắm đấm của hắn đánh cho dội ngược lại về phía kẻ địch. Sau đó là liên tục những ánh đao hướng thẳng vào điểm yếu hại, hắn liên tục chống đỡ và dần dần chiếm lại thế thượng phong. Đã có thời điểm hắn phản công đánh bay một kẻ địch!

Trong lúc tình thế dần nghịch chuyển, một cảm giác suy yếu cực độ dâng tràn khắp cơ thể! Tên ám vệ này hiểu được, bọn hắn đã quá kiêu ngạo và bị ám toán rồi! Kẻ địch quá mức âm hiểm, trong sương mù này vậy mà có chất độc gây tê liệt cơ thể! Hắn chỉ chậm một giây và bây giờ tuyệt vọng lan tràn, hắn không cam lòng mà nhìn đường đao lướt đến! Kẻ địch khoát một thân áo choàng đỏ che kín, ánh đao sắc bén lướt qua cắt ngọt yết hầu. Dòng máu tươi phun ra và lại một cái xác nằm trong vũng máu đỏ tanh…

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio