Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
Nếu không có nhà họ Đường ở Thượng Hải làm chỗ dựa cho họ thì chẳng ai dám tin đây là sự thật.
Muốn làm trùm bất động sản ở Tây Nam đâu phải chuyện dễ dàng.
Advertisement
“Tổng giám đốc Đường, tôi có câu hỏi…”
Đường Minh Phong vẫn giữ vẻ nho nhã cắt ngang lời: “Được rồi, phỏng vấn đến đây là kết thúc, đến giờ nhập tiệc rồi, mời các vị tới đại sảnh trên sân thượng của khách sạn dự tiệc!”
“Bây giờ, tôi có thể thông báo một tin cho mọi người. Hôm nay, có một nhân vật lớn thật sự sẽ tới đây để ủng hộ bất động sản Phong Quyên của chúng tôi!”
Dứt lời, anh ta đứng dậy rồi đỡ Lâm Mỹ Quyên rời đi, mặc kệ đám phóng viên đang gọi liên hồi.
Advertisement
Nhân vật lớn thật sự?
Người đó lập tức trở thành nghi điểm trong đầu đám phóng viên.
Từ đầu tới cuối, Đường Minh Phong đều không coi những nhân vật đẳng cấp ở Giang Châu như Đường Khang Niên là trọng tâm trong câu chuyện, vậy rốt cuộc nhân vật lớn kia có địa vị thế nào mới đáng được anh ta nhắc đến?
Không lâu sau.
Đại sảnh bữa tiệc ở khách sạn Intercontinental, dưới mái vòm thuỷ tinh là những ánh đèn rực rỡ.
Đường Minh Phong và Lâm Mỹ Quyên trò chuyện vui vẻ với những người nổi tiếng như một cặp đôi thành công.
Lâm Mỹ Quyên rất hưởng thụ cảm giác như mơ này.
Lâm Hạo và Lâm Hữu đều có mặt ở đây, nhưng chỉ đứng một chỗ vì họ chẳng quen ai trong những nhân vật nổi tiếng ở đây cả.
“Bố, có phải chị sắp giàu rồi không ạ?”
“Bố nghe Minh Phong nói mục tiêu của bất động sản Phong Quyên là sẽ ra mắt thị trường trong vòng một tháng, con nói thử xem!”, Lâm Hữu đắc ý nói.
Lên sàn luôn ư!
Tiền lời cả mấy chục tỷ đó, mới nghĩ đến thôi mà Lâm Hữu đang sướng rên lên rồi.
Lâm Hạo cũng sáng mắt lên nói: “Đến lúc ấy, chị con là phú bà giàu có rồi còn gì!”
“Dù có giàu đến mấy thì con bé cũng là chị gái của con!”, nói rồi, Lâm Hữu chuyển đề tài câu chuyện: “Nhưng chia cho chúng ta vài trăm triệu, chắc Mỹ Quyên không ki bo đâu nhỉ!”
“…”
Hai cha con Lâm Hữu đang mơ một giấc mộng đẹp giữa ban ngày.
Cộp!
Đúng lúc này, có hai người khác tiến vào.
Lâm Hạo lập tức chú ý sang phía đó rồi tỏ vẻ chán ghét: “Bố, bố, anh ta đến rồi kìa!”
“Ai cơ?”, Lâm Hữu bực bội hỏi: “Sau này con là người trong giới thượng lưu rồi đấy, đừng chộp dật, hễ thấy ai là cuống lên nữa!”