Ngọa Hổ Tàng Long

chương 167: câu nói này có biết bao nhiêu ẩn ý.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

"Có điều, tôi cho cậu ba phút để trình bày lý do cậu đến đây. Còn việc tôi sẽ ném cậu ra ngoài hay mời cậu ra ngoài thì còn phải xem tâm trạng của tôi".

"Được!"

Advertisement

Tôn Hàn gật đầu, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, anh chậm rãi bước về phía bục cao, đi tới phía sau chiếc micro.

"Thưa các vị, tôi tên Tôn Hàn, chính là kẻ Lâm Mỹ Quyên luôn miệng gọi là tên phạm nhân mới ra tù, nhưng đồng thời hiện tôi cũng là chồng hợp pháp của cô ta!"

Xẹt xẹt xẹt!

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Tôn Hàn, ai cũng vô cùng tò mò không biết vị khách không mời này rốt cuộc muốn nói gì.

Advertisement

"Chú Ba, sao chú lại cho hắn cơ hội cơ chứ! Chắc chắn hắn tới gây chuyện!", Đường Minh Phong thực tình không hiểu nổi.

Đường Quân Ngạo chăm chú nhìn Tôn Hàn đang đứng trên bục đáp: "Cháu cho rằng nếu chú không đồng ý thì hắn sẽ không gây chuyện nữa sao?"

"Minh Phong, một kẻ khiến giám đốc bốn ngân hàng lớn ở Giang Châu giúp đỡ, lại không thèm nể mặt nhà họ Đường. Tôn Hàn này có khi còn khó dây vào hơn cả tưởng tượng của chú cũng nên!"

Còn một câu Đường Quân Ngạo chưa nói. Đó là nhà họ Đường ở Giang Châu này chỉ có thể hành sự nhờ tiếng tăm của mình, nếu gặp phải kẻ không chịu nể mặt thì cũng hết cách.

Dù gì đây cũng không phải địa bàn của nhà họ Đường bọn họ!

"Trong buổi họp báo, Lâm Mỹ Quyên nói gì về tôi, tôi đều biết cả, tôi cũng chẳng buồn giải thích quan hệ giữa tôi và cô ta".

"Thế nhưng, công ty Phong Quyên là gia sản do một tay tôi gây dựng nên, nó hoàn toàn thuộc về tôi!"

Nói đến đây, Tôn Hàn cười híp mắt nhìn về phía Lâm Mỹ Quyên lúc này vẫn chưa hoàn hồn.

"Thời hạn ly hôn tôi cho cô chỉ còn đúng bốn ngày. Bốn ngày sau, nếu không nhìn thấy bản thỏa thuận ly hôn như tôi mong muốn thì tôi sẽ không từ thủ đoạn để cô thân bại danh liệt!"

"Cũng không ngại để cho cả Giang Châu này biết cô rốt cuộc là người đàn bà như thế nào!"

Cũng không ngại để cho cả Giang Châu này biết cô rốt cuộc là người đàn bà như thế nào!

Câu nói này có biết bao nhiêu ẩn ý.

Câu nói khiến tất cả khách khứa đều nhìn Lâm Mỹ Quyên bằng ánh mắt tò mò. Lẽ nào công ty Phong Quyên quả thực là do cô ta và Đường Minh Phong đi cướp của người khác?

Những ánh mắt đó khiến mặt Lâm Mỹ Quyên nóng ran lên.

Cô ta hận Tôn Hàn đến thấu xương!

Phá tiệc đính hôn của cô ta đã đành, hôm nay là ngày vô cùng trọng đại với công ty Phong Quyên, là ngày Lâm Mỹ Quyên đáng ra phải được nở mày nở mặt thì Tôn Hàn cũng chạy đến phá.

Cô ta hận một nỗi không thể xé xác Tôn Hàn!

Lâm Mỹ Quyên nói với giọng gần như là gầm lên: "Tôn Hàn, anh rốt cuộc có biết giới hạn không vậy? Ban đầu là tôi thật lòng muốn sống cùng anh, nhưng anh lại phụ bạc tôi, đi cưỡng hiếp một cô gái, làm một chuyện đáng khinh bỉ!"

"Công ty Phong Quyên từ lúc đó đã không còn liên quan gì đến anh nữa rồi!"

"Cưỡng hiếp? Lâm Mỹ Quyên..."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio