Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương có nội dung hình ảnh
“Vốn là có thể thăng chức lên tổng công ty đấy. Nhưng ở đây xảy ra chuyện lớn như vậy, anh ta thân là tổng giám đốc tiền nhiệm mà lại không hề chung tay giải quyết, e là vấn đề thăng chức cần phải bàn lại”, chỉ một câu nói này của ông Lôi đã khiến cơ hội thăng tiến của Lý Tông Đạo không còn chắc chắn nữa.
Vương Bách Xuyên lập tức cảm thấy căng thẳng. Cứ cho là lần này quốc tế Phong Hoả chọn hợp tác với nhà họ Liễu thì Tôn Hàn sẽ bị sa thải đi.
Advertisement
Nhưng nếu Lý Tông Đạo không lên chức thì đối phương sẽ tiếp tục ngồi ở vị trí tổng giám đốc của thời trang Sâm Uy.
Thế Vương Bách Xuyên làm đủ mọi chuyện vì điều gì cơ chứ?
Thế nhưng, chuyện khiến hắn ta bất an vẫn còn ở phía sau.
Sau khi nhắc vài câu đến Lý Tông Đạo, ông Lôi đã đổi chủ đề, “Tôn Hàn à, cậu chắc chắn hôm nay chúng ta đến đó có thể lấy lại hợp đồng hợp tác với quốc tế Phong Hoả sao? Cậu nên biết, hôm nay là lễ cắt băng của họ!”
Advertisement
Tôn Hàn cười cười, “Ông Lôi à, tôi làm sao có thể để một vị cấp cao như ông phí công đi một quãng đường dài đến đây chứ. Nếu tôi đã dám nói ra câu ấy, thì đã nắm chắc phần thắng rồi!”
Lấy lại hợp đồng?
Sau khi cảm giác kinh ngạc qua đi, Vương Bách Xuyên đã khinh khỉnh cất lời, “Tôn Hàn à, nhà họ Liễu người ta hôm nay đã mời những nhân vật cấp cao của Giang Châu đến tham gia lễ cắt băng đấy. Anh còn mong lấy lại được hợp đồng? Đúng là hão huyền!”
“Ông Lôi à, sao ông có thể tin mấy lời vớ vẩn này cơ chứ?”
“Không tin Tôn Hàn, chẳng lẽ tin cậu sao? Vương Bách Xuyên, nếu cậu có thể lấy lại hợp đồng hợp tác với quốc tế Phong Hoả thì tôi sẽ trọng dụng cậu giống như vậy. Cậu có năng lực ấy hay không?”, ông Lôi lãnh đạm liếc nhìn hắn ta.
Vương Bách Xuyên im bặt, đúng là hắn ta không có bản lĩnh đó.
Lúc này, Tôn Hàn mới lên tiếng, “Ông Lôi, tôi có thể lấy lại hợp đồng hợp tác của công ty với quốc tế Phong Hoả, nhưng ông phải nhớ những gì đã hứa với tôi!”
“Yên tâm đi. Tôi đã thương lượng với hội đồng quản trị rồi. Nếu cậu lấy lại được hợp đồng, tổng giám đốc tân nhiệm của công ty chi nhánh Giang Châu sẽ do cậu quyết định”.
“…”
Vương Bách Xuyên trợn trừng mắt, cảm thấy mù mờ vô cùng.
Tổng giám đốc tân nhiệm gì cơ?
Tôn Hàn còn đảm nhiệm vị trí này mà nhỉ?
“Ông Lôi…”
Vương Bách Xuyên vừa lên tiếng hỏi đã bị Tôn Hàn ngắt lời.
Tôn Hàn nói, “Ông Lôi à, vẫn còn một chuyện nữa. Nhà họ Liễu có thể kéo quốc tế Phong Hoả về phía họ, tôi cảm thấy là do công ty có nội gián đã làm rò rỉ thông tin của chúng ta!”
Về điểm này, một người lão luyện trên thương trường như ông Lôi cũng đồng quan điểm, “Tôi cũng cảm thấy vậy. Nhưng tìm ra nội gián không dễ đâu! Tôi nghĩ, khả năng lớn nhất là Liễu Y Y!”
Tài liệu hợp tác giữa thời trang Sâm Uy và quốc tế Phong Hoả bị rò rỉ, còn Liễu Y Y chọn cách từ chức. Nhìn kiểu nào cũng thấy cô là kẻ tình nghi lớn nhất!
Ánh mắt đanh lại, Tôn Hàn nghiêm túc nói, “Ông Lôi à, tôi có thể bảo đảm với ông, không phải là cô ấy mà là một kẻ khác!”