“Uhm…” Thả ra, thả tôi ra, thả ra!”
Nghiến chặt răng, mệnh lệnh thô bạo tuột ra khỏi miệng nhưng không vì tình thế bất lợi lúc này mà có chút mảy may giảm sút, thể hiện hắn rất am hiểu việc ra lệnh cho kẻ khác, hơn nữa rất chuyên chế, lời lẽ ngang ngược, càng thể hiện hắn có cá tính bền gan vững chí vĩnh viễn không yếu thế.
Nhưng mà hơi thở rối loạn cuồng loạn phả ra từ khóe môi, như là đang chống lại khoái cảm dời non lấp bể, gân xanh nổi lên trên trán cùng mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, cơ thể cường kiện trần trụi phô bày ra vẻ đẹp cùng sức mạnh, mỗi khi thân hình căng lên, cơ lí hoàn mĩ khiến cho tất cả những ai trong vòng thước đều phải thèm thuồng.
Người đàn ông ở trên người hắn xinh đẹp vượt quá giới hạn của người thường, đôi môi anh đào ửng hồng, mái tóc đen dài mềm mại, kết hợp cùng với kiểu tóc hết sức thịnh hành lúc này càng hỗ trợ thêm cho khí chất mê mị của y.
Đôi môi anh đào đỏ mọng của y mỉm cười, đem thân hình ngồi xuống, khoảnh khắc phân thân tráng kiện của Mạch Điển Thành tiến vào, hai hàng chân mày thoáng nhíu lại, như là khó chịu lẫn đau đớn ngoài dự liệu của y.
“Thả ra! Thả ra!” Mạch Điển Thành gào to.
Cảm giác lạnh run sau cơn khoái cảm cực độ lần nữa bò lên sau gáy, mồ hôi nóng rực rơi xuống đầy dưới chăn, nếu như bình thường, ngồi trên người hắn là một cô gái mà dùng hai chữ xinh đẹp cũng không đủ để hình dung, hắn nhất định sẽ rất rất rất vui vẻ phối hợp.
Bất đồng ở chỗ, đây là một người đàn ông, hơn nữa lại là một người đàn ông hoàn toàn xa lạ, điều khó có thể chấp nhận nhất là, tên đàn ông này là kẻ bắt cóc hắn.
“Sảng khoái chính là anh. Anh đừng có mà vừa chiếm tiện nghi còn ra vẻ ngoan ngoãn.”
Người đàn ông xinh đẹp đó nhướng một bên mắt, giọng điệu hết sức cáu kỉnh, như là đang trách Mạch Điển Thành không chịu hỗ trợ, hơn nữa giọng điệu của y cao cao tại thượng, như là đang nói chuyện với người hầu.
Nhưng Mạch Điển Thành cũng không phải là người hầu của y, trên thực tế, từ sau khi hắn thành niên, cũng cho tới bây giờ cũng chưa từng bị như vậy, không, không phải nói như vậy, có lẽ từ khi hắn gầy dựng sự nghiệp với hai bàn tay trắng, tài sản từ mấy chục vạn biến thành mấy trăm vạn USD, thì chưa từng có người nào dám nói chuyện với hắn như vậy. Hơn nữa bây giờ hắn là tổng giám đốc tập đoàn đa quốc gia với khối tài sản lên tới vài tỉ USD, bản đồ kinh doanh của hắn hầu như đã lan khắp thế giới, càng đừng nói tài phú của hắn có thể đứng trong top của thế giới, tuyệt đối không có người nào dám đối với hắn dám dùng giọng điệu như là trách mắng trẻ con để nói chuyện, làm như hắn là người hầu chỉ biết vâng vâng dạ dạ.
Mạch Điển Thành tức giận đến phát run, nhưng mà khi cái mềm mại đem toàn bộ phân thân của hắn nuốt vào, toàn thân lại liên tục run rẩy, khoái cảm không cách nào có thể dùng từ để hình dung cũng giống y như người đàn ông đang cưỡi trên người hắn, làm cho hắn khó có thể nói nên lời, thậm chí gần như không cách nào chống cự lại khoái cảm.
Mật huyệt vừa nóng rực lại mềm mại ấm nóng của y, rồi lại ẩm ướt lẫn trơn trượt, như là muốn đen toàn bộ phân thân của y bao trong vô hạn dịu êm, khiến cho hạ bộ hắn cương cứng, phình to đến cực hạn, người đang vui vẻ trên thân hắn tỏa ra mùi thơm mê người khiến hắn mê loạn một trận.
Hai tay lẫn hai chân của hắn đều bị còng lại, làm thành hình chữ Đại đóng dính lên cái giường gỗ khắc hoa văn, bên trên giường phủ một lớp màn mỏng manh, thêm dầu xông hương thơm mát khiến cho hơi thở người ta trở nên ngây ngất, còn hắn lại bị cường bạo.
Bị một người đàn ông hắn không hề mong muốn đong đưa eo, đem mật huyệt phun ra mút vào phân thân của hắn, cho dù kích tình mãnh liệt dâng lên ào ạt, hắn cũng hận chết loại bất lực này, thậm chí là cảm giác bị người ta bức hiếp.