-mẹ....... mẹ......bế Jin-cậu bé xà vào lòng mẹ nhưng BỘP
-mày tránh xa tao ra -đây là lần đầu tiên hắn nghe mẹ mắng , cũng là lần đầu tiên hắn thấy mẹ qua lại vs người khác
-mẹ à Jin đã làm gì sai chứ? Sao mẹ lại giận Jinz....-hắn hỏi mẹ-tránh xa tao ra tao k muốn chông thấy mày-bà mẹ đẩy hắn cách phũ phàng.-mẹ .....mẹ à...-hắn ngồi nhìn mẹ mk ngày khuất xa đi theo người đàn ông khác bỏ hắn ở lại cô đơn trên cõi trần thế. Cái ngày mẹ hắn bỏ đi theo người đàn ông loài người đó là ngày mưa ...mưa rất lớn
-mẹ ....đừng bỏ Jin mà-hắn đã nếm trải đủ mùi vị nước mắt và cả những vết thương trong sâu thẳm trái tim-mẹ ....tại sao chứ?-hắn cứ ngồi trong mưa như z, đôi mắt thẫn thờ nhìn bóng mẹ. Bà ấy là người an ủi hắn cho hắn tuổi thơ có sắc hồng vậy bà đi rồi hắn còn gì. Bà ta đi theo con người trên danh nghĩa là nữ hoàng mà đi theo con người là nỗi ô nhục cho cả dòng tộc. Hắn ngồi trong phòng mặc kệ người khác có bàn ra tán vào như thế nào
-các người cút hết đi đừng để tôi nhìn thấy-hắn gào lên đôi mắt chuyển thành màu đỏ-nếu còn nói cái gì nữa thì các người cứ liệu đó nếu k muốn bị ta cho xuống địa ngục-âm điệu của đứa trẻ t mang điệu lạnh lẽo làm cho những người ở trong phòng k khỏi rùng mk kinh hãi. dáng người cao lớn , nghiêm nghị vào phòng nhìn hắn
-lại đây nào con trai-tôi k phải con ông biến đi cho đỡ khuất mắt-hắn k ngại ngàn mà đuổi đi, đây là lần đầu tiên ông nói câu yêu thương vs hắn. Đang phiêu dạt theo dòng kí ức đau khổ thì có giọng nói giễu cợt vang lên
-ủa , ai như hoàng tử của chúa tể Hidetoshi ...thật thất lễ quá-sau đó là nhưng tiếng cười khả ố. Hắn từ từ đứng dậy đôi mắt lạnh lùng chĩa vào người bọn chúng
-biến ra ngay khỏi đây-giọng nói lạnh lẽo của hắn vang lên
-sao z từ khi nào mà trở thành đồ phế thải như thế thưa hoàng tử
-ta nói ....BIẾN RA KHỎI ĐÂY-hắn quát-thái độ kiểu gì z, thực ra mày chỉ giống mẹ mày thôi, loại đà bà phản bội.......-chưa nói hết thì tên đó đã tự bịt mồm mk tên đó nhận ra rằng mk đã quá lời rồi, vs Hidetoshi Jin trước mặt từ “mẹ” là điều cấm kị. Nhưng lời đã nói ra thì làm s rút lại đc, đôi mắt tím vằn lên vài tia máu điều mà hắn muồn bây giờ là cho tên đó biến mất ngay lập tức. Những bông bồ công anh dịu dàng là z bây h trồi lên thành những chiếc dây chói chắc nịch quấn lấy cả tụi kia. Một cú đấm văng vào mặt tên vừa nói tiếp tục hắn giáng thêm vài đòn vào người tên đó -> tên đó chết ngay tức khắc, những tên đi cùng k thể tránh khỏi hàng nghìn cánh hoa anh đào mỏng manh giờ đã là những con dao đâm thẳng vào người. Sau khi cho những tên đó bài học hắn cũng rời khỏi đó lun. Những tên đó đc phát hiện và đưa về nhà nhưng phần lớn là đã chết.