Từ lúc Ng.Ký tỏ tình với Khả Liên cũng được cả tuần rồi. Hai người họ tối ngày cứ ck ck vk vk làm cho Ng.Minh và Ng.Anh tức muốn điên lên.
Nghĩ đi có ai thân mật như hai ông bà này mà công khai trước mặt hai đứa F.A như cô và Ng.Anh chứ. Nhìn lại thấy tội cho cô quá đi.
-Nè hai người có thấy anh Ký đâu không?- Khả Liên nhảy lên giường ôm lấy gấu bông của Ng.Minh.
Thấy chưa...mới đi có chút xíu mà nhắc rồi. Ghen tị chết được.
-Anh ấy ra ngoài rồi hình như là tối nay không về- Ng.Minh giật phắc gấu bông vuốt vuốt lông của nó.
-Mà chị Nghi cũng nói vậy á- Ng.Anh cầm điện thoại gọi liên tục. Miệng thì nói đến Nghi còn điện thoại lại hiện lên tên của Huy (là sao ta?)
-Chán chết đi- Ng.Minh vùng vằng.
-Nảy giờ tui cũng gọi quá trời mà không ai nghe máy.- Khả Liên nói vậy chứ cô gọi cho mình Ng.Ký thôi.
Ting
Một bóng đèn hiện ra trong đầu của Ng.Minh. Cô vội lấy điện thoại gọi cho ai đó. Sau khi biết bên kia có tín hiệu thì cô vội mở loa ngoài lên.
"Alo"
"Anh có biết anh hai em và chị Nghi đi đâu rồi không?"
"Tụi nó đang ở chổ anh chắc tối nay không về đâu"
"Vâng...cảm ơn anh"
"Ừ thôi anh có việc"
"Bey anh"
-Ùi ui người ta gọi cho anh Minh đó- Ng.Anh xuýt xoa.
-Thôi nha...mà nếu không gọi thì gọi cho ai.- Ng.Minh ngượng chín mặt.
-Mà nhân dịp không có ai hay là tụi mình ra ngoài kiếm gì đo ăn đi- Khả Liên ra ý kiến.
-Mới ăn rồi giờ ăn nữa- Ng.Minh cau mày.
-Tui thấy hay đó...đi đi...-Ng.Anh đứng dậy kéo theo Khả Liên ra ngoài.
-Ê cho tui đi với- Ng.Minh bật người dậy chạy theo.
--------------
Trong căn phòng màu chủ đạo là màu đen huyền bí có bốn con người đang chuẩn bị thực hiện nhiệm vụ...lấy FUND COMMISSION (ai còn nhớ không?)
-Xong chưa?- Q.Minh vừa đeo đai lưng vừa hỏi.
-Xong- Nhân/Huy/Ng.Ký/Nghi đồng thanh.
-Tắt hết di động đi- Nhân nói xong thì ngắt điện thoại của mình và bỏ vào cái hộp bằng sắt.
Những người còn lại không nói gì họ tắt hết điện thoại rồi cũng bỏ vào hộp.
-Tới giờ rồi.- Chist từ ngoài đi vào.
Q.Minh cùng bốn người kia vừa trang bị xong tất cả thì đi ra.
Q.Minh đi chiếc BMW, Huy và Ng.Ký đi chiếc Lamborghini, còn lại Nhân và Nghi thì đi chiếc Audi. Theo phía sau họ là năm chiếc Toyota Fortuner màu đen.
Nhóm Q.Minh chạy trên đoạn đường vắng với tốc độ cao nhất, đến ngã tư thì họ chia ra ba hướng.
Q.Minh đi thẳng, Nhân rẽ trái, Huy rẽ phải.
Q.Minh đi một đoạn khá xa, anh nhìn vào gương chiếu hậu một cái nhết mép đầy bí ẩn xuất hiện. Phía sau anh là ba chiếc xe Mazda CX WD lạ hoắt.
Anh đã lường trước rất có thể sẽ có người theo dõi nên đã chuẩn bị rất cẩn thận.
"Có đuôi"_Anh nói qua bộ đàm mini.
Không lâu sau phía sau có thêm chiếc BMW vượt lên chạy ngang với xe anh. Rất ngạc nhiên, hai chiếc giống hệch nhau, người ngồi lái trong xe kia cũng rất giống anh nhưng chỉ giống về kiểu tóc, quần áo còn về gương mặt thì không nhưng trong tối rất khó để nhận biết.
Anh quay sang trái nhìn người lái...là Chist. anh nhết mép, Chist hiểu ý gật đầu nột cái. Thế là đèn sau của hai xe đã bật lên.
Rất chói!!!
Tranh thủ lúc đó anh đã vượt lên cho Chist chạy vào phía trong. Đến lối ngã tư tiếp theo anh rẽ xe sang trái, Chist sang phải. Những chiếc xe cứ tưởng Chist là anh nên đuổi theo. Anh phóng xe đến một khu đất trống. Lúc đến nơi thì Nghi, Nhân, Huy và Ng.Ký đã có mặt.
Anh xuống xe, Nghi đưa cho mỗi người một viên thuốc.
-Uống đi.
-Thuốc chuột à- Nhân nhìn viên thuốc trên tay.
-Không uống mới chết đó- Nghi gắt lên.
Nhân bĩu môi rồi cũng uống.
Họ không nói gì nữa cùng nhau đi lại phía giữa khu đất.
-Lối xuống đâu?- Huy cau mày.
-Để tao- Nghi nói rồi rút ba con dao ra.
Cạch...Cạch...Cạch
Ba con dao của cô ghim trên ba thân cây gần đấy. Một thứ ánh sáng xuất hiện từ lòng đất. Đó là lối xuống sao?
Họ cùng nhau tiến lại.
-Lối xuống đó- Q.Minh nói rồi bước lên từng bật thang đi xuống.
Bốn người kia nhìn nhau rồi cũng theo anh. Họ đi xuống dưới, trong đây rất sáng, phía trần nhà có rất nhiều đèn màu trắng bao quanh.
Họ đi theo đường thẳng đến lúc có lối rẽ.
-Huy...Ngọc Ký hai người rẽ trái...còn Nhân...Nghi hai người rẽ phải...tôi sẽ đi thẳng. Chia ra tìm cho nhanh.-Q.Minh chia ra.
Bốn người kia đồng loạt gật đầu rồi chia nhau ra.
Q.Minh đi thẳng, trước mặt anh bây giờ là bốn miếng gạch xếp ngang nhau những hình ảnh rất quen đối với anh.
_Là hình Sói Đen có để phía dưới dòng chữ Black Wolf.
_Là hình Sói Trắng.....White Wolf
_Là hình Sói Bạc.....Silver Worl
a_Là hình Sói Xanh.....Green Wolf
Anh lấy trong túi một lọ thủy tinh trong đó chứa thứ bột màu trắng. Anh lấy ra (có đeo găng tay sẵn) và rãi lên từng miếng gạch.
Rắc...Rắc...
Những miếng gạch từ từ nứt rồi vỡ đến những miếng gạch tiếp theo cũng vỡ ra tạo thành một cái hố sâu không đáy Nhưng chỉ duy nhất miếng Black Wolf là không vỡ và nó tạo ra một lối đi không rộng cụng chẳng hẹp chỉ đủ một người đi. Anh bước đi theo lối của miếng gạch rồi vượt qua luôn cả cái hố sau đó.
Phía Huy | Ngọc Ký
Hai người theo chỉ định của Q.Minh mà rẽ trái. Càng đi thì con đường càng hẹp, đến lúc hai người bị chặn lại trước một bức tường lớn.
-Ngõ cụt sao?- Huy nghi hoặc.
-Không- Ng.Ký nói rồi rút súng ra.
Đoàng
Viên đạn xuyên qua bức tường tạo nên một lỗ hỏng nhỏ. Anh nhết mép và đưa súng lên một lần nữa.
Đoàng
Viên đạn thứ hai trúng ngay cái nút màu xanh.
Tít
Cái nút kêu lên một cái, bức tường từ từ di chuyển qua một bên. Hai người nhìn nhau rồi cùng đi tiếp nhưng...trước mặt họ là những tia màu đỏ chằn chịt. Họ lại nhìn nhau lần nữa, cái gật đầu cùng lúc xuất hiện, hai người phóng lên lộn mấy vòng.
Uỵch
Ng.Ký đạp vào vách tường và phóng xuống, anh tiếp đất an toàn còn Huy thì đang kẹt ở khúc cuối, chỉ vì anh tiếp đất sớm quá nên bị kẹt lại giữa những tia màu đỏ đó.
Ng.Ký chạy lại nhấn vào cái nút màu đỏ.
Tít
Những tia màu đỏ biến mất. Huy và Ng.Ký tiếp tục di.
Phía Nhân| Nghi
Nhân và Nghi rẽ phải, đi được một lúc thì hai người bị một con rắn rất to chắn trước mặt.
Nghi thì thầm gì đó vào Nhân rồi phi thân lên vách tường đi một cách nhanh gọn qua bên kia.
Giữa Nhân và Nghi là con rắn nó định vồ hai người nhưng Nghi đã ra phía sau nó nên nó không biết phải tấn công ai trước. Người cuối cùng nó chọn là Nghi. Nhân thấy vậy thì rút ngay kiếm ở thắt lưng ra lao ngay đến nó. Nó quay lại thấy Nhân đang lao vào thì cũng tiếp đón rất nồng nhiệt. Nghi nhân lúc này lấy trong túi ra lọ thuốc và kim tiêm. Sau khi chẩn bị xong cô nhẹ nhàng đi lại gần con rắn. Lúc cô định tiêm nó thì nó vội quay lại Nhân thấy vậy liền chém nó. Nó kêu lên rồi lại đấu tiếp với Nhân. Nghi nhanh chóng dùng kim tiêm đâm vào nó.
Nó thét lên rồi ngã xuống. Nó từ từ co cơ thể rồi chỉ còn lại bộ da ngoài thôi.
Nhân và Nghi cùng nhau chạy đi về phía trước.
Đến thêm một lối rẽ thì năm người họ gặp nhau. Họ tiến về phía trước. Trước mặt họ là một cánh cửa màu trắng. Q.Minh cầm nấm đấm cửa rồi mở ra. Trong phòng chẳng có gì hết, họ nhìn nhau rồi vào trong.
-Là RC- Nhân thốt lên.
RC là loại thuốc rất độc. Khi ngửi nó rồi thì chỉ có con đường chế thôi. Vậy mà sao...cả nhóm thấy trong người không có gì hết. Không lẽ lúc sau nó mới có tác dụng.
Họ tiến lại cánh cửa tiếp theo. Q.Minh mở cửa. Là...Hoa Hồng Quỹ? Fund Commission sao?
Trong phòng chỉ có một cành hồng đen được đặt trong lồng kín trên một cái kệ giữa phòng. Nhưng nó rất khác với những loại hoa hồng khác, ở nó tỏa ra những vầng hào quang rất đẹp.
Họ tiếng lại, Ng.Ký bê tấm gổ nhỏ ở dưới cành hồng. Anh từ từ nhấc lên, cả cành hồng và cái lồng thủy tinh cũng được nhấc lên theo.
Cả nhóm nhìn nhau rồi cùng ra ngoài. Q.Minh mở đường đầu tiên. Anh chọn con đường mà Nhân và Nghi đi lúc nảy chắc chỉ có đường này là an toàn nhất.
Anh cùng bốn người kia ra ngoài một cách dể dàng. Nghi đi đến ba gốc cây lớn và rút ba con dao ra lập tức cánh cửa đóng lại.
--------------
Ở một nơi khác, trong căn phòng mang một màu xám lạnh lẽo đến rợn người. Có hai người đang ngồi ở sofa sắc mặt ngày càng tối lại, trước mặt là tốp người mặc đồ đen.
-Có cái theo dõi cũng chẳng làm xong- Người con trai gằn từng chữ.
-Yuki à đừng giận mà- Người con gái kế bên vỗ vai người con trai.
-Syn...tiếp theo sẽ làm gì?- Yuki nhìn Khả Linh giọng diệu dàng hơn.
-Để xem...nhưng cũng sẽ làm anh ta mất đi cái chức người đứng đầu thế giới bóng đêm...