Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

chương 92: ngươi lại nổi điên gì nữa

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: susublue

Lúc này Thượng Quan Tây Nguyệt đang ở trong sân, Tiểu Ngôn đang bênh vực nàng.

"Bọn họ thực sự quá phận, sao có thể oan uổng tiểu thư như thế."

"Còn không phải sao, là tiểu thư cứu vị thiếu gia heo kia."Bích Ngọc cũng học theo cách gọi của Thượng Quan Tây Nguyệt.

Lúc các nàng đang nghị luận ầm ĩ, A Văn đi vào bẩm báo, nói Thượng Quan Lâm tới.

Thượng Quan Tây Nguyệt hiếu kỳ không biết nàng tới làm gì, Thượng Quan Lâm đã tươi cười đi đến.

"Đại tỷ, đang tán gẫu sao."

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn nụ cười gượng gạo của Thượng Quan Lâm, trong lòng biết khi con chồn chúc tết con gà thì không có ý gì tốt cả, nhưng không sao, diễn,đàn;llequydoon binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, nàng gặp chiêu nào sẽ phá chiêu đó.

" Sao nhị muội lại có thời gian rảnh tới đây vậy, không cần chăm sóc đệ đệ heo của ngươi sao?" Thượng Quan Tây Nguyệt cố ý kích thích nàng, muốn để nàng lộ ra mục đích đến đây.

Thượng Quan Lâm nghe Thượng Quan Tây Nguyệt châm chọc mình, ép buộc mình nhất định phải bình tĩnh, chỉ cần lừa được nàng ra ngoài, tất cả đều sẽ dễ dàng, nghĩ đến mục đích của mình, Thượng Quan Lâm dần bình ổn lại, tiếp tục tươi cười như hoa "Đại tỷ, Dục đã có người chăm sóc, không cần lo lắng, ta biết đại tỷ còn tức giận vì chuyện của Dục, hi vọng ngươi đại nhân đại lượng, đừng so đo với hắn."

"Ta đương nhiên rộng lượng, ta cũng không muốn tức giận với một con lợn, nếu không sẽ mất thể diện, ngươi nói đúng không, Nhị muội muội "Thượng Quan Tây Nguyệt nhướng mày tiếp tục đâm vào chỗ đau của Thượng Quan Lâm.

Thượng Quan Lâm thấy Thượng Quan Tây Nguyệt trắng trợn nói đệ đệ mình là đầu heo, diễn;"dànlle[quýdoon chẳng phải là nàng cũng đang mắng mình sao, nghĩ đến việc Thượng Quan Tây Nguyệt chửi mình là heo, Thượng Quan Lâm sắp không giữ được bình tĩnh nữa, hiện tại nàng chỉ muốn đi qua xé nát cái miệng nàng ra.

Nhưng nghĩ đến kết cục của Thượng Quan Tây Nguyệt chút nữa, lửa giận lại hạ xuống.

"Đại tỷ, ngươi thật biết chê cười."

Thấy mình nói nhiều từ khó nghe như vậy mà Thượng Quan Lâm vẫn không đổi sắc, tiếp tục cười, Thượng Quan Tây Nguyệt biết nhất định nàng đang giấu chuyện gì đó.

"Trở lại chuyện chính đi, Nhị muội tới đây có chuyện gì không?"Ngược lại ta muốn xem thử hôm nay ngươi muốn làm gì, nếu quá đáng thì đừng trách ta không nể mặt mũi.

"Thật ra cũng không có gì, ta tới là muốn cho đại tỷ biết bên cạnh núi Vạn Phật Tự có một rừng hoa đào, ở đó hoa nở rất đẹp, ta muốn mời tỷ tỷ đi ngắm hoa."Nghĩ đến chuyện sẽ xảy ra, Thượng Quan Lâm kích động.

Thượng Quan Tây Nguyệt, ngươi dám đối nghịch với ta, lát nữa ta đợi xem chuyện cười của ngươi, để ngươi mất hết mặt mũi, thanh danh bị hủy.

Ngắm hoa? Thượng Quan Lâm nói nãy giờ lại thành ra như vậy, hai người ghét nhau đi thưởng hoa, ngươi bị bệnh sao!

"Nhị muội, ngươi đang nổi điên cái gì vậy, muốn ngắm hoa sao ngươi không đi tìm ca ca tình nhân Bách Lý Hành của ngươi, tìm ta làm gì!"

Thượng Quan Lâm nghe thấy Thượng Quan Tây Nguyệt lại chửi mình, nhưng lần này nàng tỉnh táo lại rất nhanh, hừ, bây giờ để ngươi đùa nghịch, đợi chút nữa ngươi sẽ phải khóc.

"Ta cũng hẹn thái tử, nhưng hiện tại hắn đang chờ chúng ta ở Vạn Phật Tự rồi, đại tỷ, đừng trì hoãn thời gian nữa, chúng ta đi thôi."

Nhìn Thượng Quan Lâm rất nóng nảy muốn nàng ra ngoài, trong lòng Thượng Quan Tây Nguyệt cười lạnh, ta thỏa mãn nguyện vọng của ngươi, ta muốn nhìn xem ngươi có thể làm gì ta.

"Vậy thì đi thôi."Chỉ mang theo Bích Ngọc. Để Tiểu Ngôn ở lại giữ nhà.

Đi tới cửa, Thượng Quan Tây Nguyệt phát hiện đã có hai chiếc xe ngựa đợi sẵn.

"Bích Ngọc, Thanh Hà, các ngươi ngồi xe ngựa phía sau đi."Thượng Quan Lâm chỉ vào xe ngựa bình thường đằng sau nói với các nàng.

Đợi hai nha hoàn đi lên xong, Thượng Quan Lâm thân thiết nói "Đại tỷ, chúng ta ngồi chiếc này!"

Thượng Quan Tây Nguyệt nhìn nàng một cái, chuẩn bị nhấc chân đi lên, trong xe ngựa vang lên một tiếng ho khan.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio