Ngốc Vương Sủng Phi, Phế Vật Đích Nữ Đại Tiểu Thư

chương 97: muốn mập mờ thì đến nơi khác, xin đừng làm ô nhiễm nơi nà

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: susublue

"Được rồi, chúng ta cũng đi ngắm hoa đi!"Thượng Quan Tây Nguyệt đi trước.

Bách Lý Thần nhìn thấy Thượng Quan Tây Nguyệt đi, vội vàng chạy tới giữ chặt tay trái của nàng "Tỷ tỷ, chúng ta cùng đi. "

Bách Lý Gấm đứng phía sau nhìn thấy mà lòng ngứa ngáy, chạy lên trước cũng muốn cầm tay phải Thượng Quan Tây Nguyệt, nhưng lại bị Bách Lý Thần âm thầm trừng mắt một cái, bị dọa sợ vội vàng để tay xuống, lúng túng sờ lên mũi của mình, cười ngây ngô nhìn bọn họ đi xa.

Lúc Long Hạo Lăng đi qua Bách Lý Gấm liền giễu cợt hắn, để lại Bách Lý Gấm tức giận bất bình đứng đó, dựa vào cái gì đường ca có thể cầm tay Nguyệt nhi, còn ta lại không được.

Giang Nguyên như người tàng hình nhìn thấy mọi người đều đã đi xa, chỉ còn lại có Bách Lý Gấm, liền cười gượng gạo đi lên phía trước "Gấm thế tử."

Bách Lý Gấm đang phiền não bị phá ngang, tâm trạng rất khó chịu, bỗng nhiên vung tay lên, đập vào đầu Giang Nguyên "Không nhìn thấy ta đang có tâm sự sao?" Nói xong không để ý tới vẻ mặt cầu xin của Giang Nguyên đuổi theo Thượng Quan Tây Nguyệt.

"Sớm biết như vậy sẽ không tới." Giang Nguyên sờ đầu lầm bầm lầu bầu vừa nói vừa đi theo bọn họ.

Tiến vào trong rừng hoa đào, Thượng Quan Tây Nguyệt liền bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn.

Một rừng đào đỏ ửng, lung lay đón gió, tuỳ tiện bay lượn, hơi gió nhẹ nhàng quét qua khuôn mặt, diẽndanlê)quý

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio