-Anh tới đòi công đạo em cướp đi lần đầu tiên của anh định không chịu trách nhiệm ư.
Hạ Hạ cũng không kém mắt mở to hết cở,cướp đi lần đầu tiên sao? Lạc Hạo Thiên mà còn lần đầu tiên sao? Trò cười cho thiên hạ? Nói không trừng chưa đến anh ta đã biết mùi phụ nữ.Chỉ trách tại bạn thân mình qúa thông minh,động người không nên động nha ~
Cô thì càng không phải nói,mất mấy giây mới hoàn hồn,cảm thấy có gì đó sai nha,ở đâu ra cái luật tìm trai bao còn phải chịu trách nhiệm,cô không phục nói:
- Chị lấy đi lần đầu tiên của chú? Nhưng đấy cũng là lần đầu tiên của chị,tại sao phải là chị chịu trách nhiệm khi cả hai chúng ta đều là lần đầu tiên?
Anh cười,một nụ cười nhẹ như lông hồng,anh không tỏ ra qúa bất ngờ,tính cách của con thỏ trước mặt anh đã từng nếm qua,tình một đêm qủa thật đối với anh vô cùng ấn tượng.
Anh nhìn cô nhàn nhạt nói:
- Vậy làm sao đây? Là lần đầu tiên của anh? Anh có nên kiện em tội cưởng bức trai nhà lành?
Hạ Hạ một bên phấn khích xem kịch,qủa thật là rất kích thích nha ~
Cô mặt từ trắng chuyển sang xanh sau đó thì đen xì xì,cái quái gì đây,nghe sao bản thân giống mấy người đi cường bạo đàn ông? Dù gì Lâm Hàn Như cô cuộc đời nổi tiếng trong sạch nếu nói nước dừa không có một hạt bụi nào có thể xuyên thấu,thì cô cũng như một trái xầu riêng cơm vàng hạt lép nga?
Cô hít mũi xem như không có chuyện gì nói:
- Hừ ngon kiện đi.Chị đây là con gái.Là chú gạ chịch chị.Chị liễu yếu đào tơ không thể chống cự,lại nói chị kêu chú buông tha cho chị,để chị đi tìm tên trai bao khác,chú liền ức hiếp người,chú cứ kiện đi, tiện chị cũng cho chú xấu mặt thiếu đạo đức nghề nghiệp,trình độ chuyên môn thì kém.Xem sau này chú còn vác mặt đi làm trai bao được không.
Hạ Hạ lúc này đã không thể nhịn cười,bật cười lớn,thật là bức người khác cười mà,ôi bạn thân mình thế mà cute thế,mỗi câu nói ra đều tự đào mồ chôn mình,Hạ Hạ lại lén nhìn sắc mặc càng lúc càng lạnh kia khí thế bức người,khiến Hạ Hạ lạnh sống lưng nhất thời kìm nén không dám cười,kéo kéo tay Lâm Hàn Như.
Anh kiềm chế đánh người,nhìn cô gái trước mặt đã thành công chọc giận anh,mắt anh híp lại,nhưng một giây sau đó lại trở về bộ dạng vô lại,nói chuyện với cô gái biến chất kia thì anh ngại gì mà không biến thái? Lâu lắm chưa có ai thẳng thắn nói chuyện với anh như vậy,không thái độ sợ sệt,không ánh mắt cuồng si,chỉ vọn thanh minh là cô đã trả tiền cho anh,và chê anh làm việc thiếu đạo đức,tất cả thật đáng đánh đòn,nhưng cũng thành công tăng sự chú ý cuả anh về cô.
Anh nhìn cô mặt không đỏ tim không đập nói:
- Vậy sao? Ai là người tới đòi thuê anh,mặc dù cho anh từ chối? Ai là người mở phim Jav để học hỏi kinh nghiệm? Ai là người xé áo anh? Ai là người dùng kéo cắt thắc lưng cuả anh? Ai mới là bạo hành đây? Anh kém trình độ về chuyên môn ư? Hay là em cuồng về trình độ cưởng hiếp.
Cô cứng họng,hình như quả thật là cô có làm như vậy nha,ây sao nghe tiểu trai bao thuật lại,liền cảm thấy bản thân thật có chút cường bạo,chắc anh ta phải chịu tủi nhục nhiều lắm,nhất thời cô cảm thấy thương cảm an ủi nói:
- Ngoan chị thương.Chú biết đấy khi con người ta say thường không được bình thường,hành động bị lịch đi,nên chị mới hơi ức hiếp chú,nhưng chị thề với mề hứa lòng đấy không phải là chị cố ý chỉ là lúc ấy bối rối hành động có hơi thay đổi.
Hạ Hạ bái phục nhìn hai người này,kẻ vô liêm sỉ,người ngây thơ,và họ đang nói chuyện với nhau như những vị thần,tính Hạ Hạ chính là sống theo châm ngôn thấy lửa là phải đổ thêm dầu,còn Hàn Như kia cũng không kém Hạ Hạ là mấy chính là thấy nhảy lầu phải hô to cổ vũ.Đây chính lúc này đây Hạ Hạ thấy bạn mình sai nhưng vẫn cho là không liên quan đến Hạ Hạ.
Anh mắt càng hứng thú nhìn cô,được cách giải thích quả thật là đi vào lòng người,anh nhìn cô gái thua anh một cái đầu nói:
- Vì vậy để bồi đắp tinh thần,và sự hoảng sợ khi mất đi lần đầu tiên,em phải chịu trách nhiệm với tôi.
- Chị còn là sinh viên lấy gì mà chịu trách nhiệm với chú?
Anh trả lời một cách hiển nhiên:
- Lấy thân đền bù?
Cô vẫn cảm thấy không đúng nói:
- Lại nói chị không có tiền,chú lại càng không,chú với chị về với nhau cạp đất mà ăn à?
Anh lấy tay khẩy sợi tóc cuả cô nói:
- Tôi nuôi em?
Cô phấn khích nhìn hắn nói:
- Anh định làm trai bao nuôi chị sao?
Một câu nói cuả cô thành công đánh bật không khí mùi mẩn,lãng mạng,để lại đàn quạ đen đang bay trên đầu người nào đó.
Hạ Hạ lúc này cố nén cười có lòng tốt kéo cô lại gần mình thì thầm:
- Người đàn ông trước mặt cậu là Lạc Hạo Thiên - Tổng tài Lạc Thị - Không phải trai bao!
Cô vừa nghe vừa gật gù:
- Ừ tớ biết rồi..Anh ta,Cái........Gì Cơ [ Cô nói như hét lên.]
Cô tay run rẫy chỉ về phía anh nói:
- Anh là Lạc Hạo Thiên?
- Ừ
- Anh là tổng tài Lạc Thị.
- Ừ
- Anh không phải là trai bao?
- Ừ
- SAO ANH KHÔNG NÓI SỚM?
Anh nhìn phản ứng cả kinh cuả cô nhếch môi từ tốn trả lời:
- Em có hỏi đâu mà tôi trả lời?
Cô cằm tay Hạ Hạ,kéo đi chạy mất dạng,trong đầu cô bây giờ chỉ có chạy,đùa à cô cướp đi lần đầu tiên cuả anh ta,mà anh ta là ai là Lạc Hạo Thiên,trả trách nhím quen như vậy,hu hu đời cô coi như tàn.
Anh nhìn bóng dáng chạy chối chết kia,không tức giận,cong môi mỏng,không vội,chạy ư? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
- Cô gái đối tượng Lạc Hạo Thiên này đã nhìn chúng? Có trốn đến trân trời cũng không thoát khỏi tay tôi? Trừ khi em muốn sang thế giới bên kia vuốt râu thần chết.
~
~
~
Hết chương