Hạ Hạ bị hôn,bất ngờ đến trợn mắt,từ ngày cha sinh mẹ đẻ đến giờ,Hạ Hạ chưa từng hôn ai,đến người yêu còn không có.
Lý gì cái tên chết tiệt này dám lấy đi nụ hôn đầu cuả Hạ Hạ,hừ Hạ Hạ rất thích trai đẹp,nhưng những tên đàn ông sống bằng thân dưới khiến Hạ Hạ vô cùng chán ghét,vô cùng khinh bỉ.
Hạ Hạ há to mồm cắn mạnh vào môi Trình Tử Ngạo,khiến môi hắn bật máu,bất ngờ bị cắn,mắt hắn hằn đỏ nhìn Hạ Hạ.
Hạ Hạ không kém trừng mắt lại,tính Hạ Hạ là như vậy đúng thì Hạ Hạ nhường sai còn muốn lên đầu Hạ Hạ ngồi sao? Nghĩ cũng đừng nghĩ.
Trình Tử Ngạo, năm cuộc đời,chưa từng ai dám nhìn hắn như vậy,đặc biệt là phụ nữ,nhìn vào đôi mắt không sợ chết kia,hắn muốn nhổ hết gai cuả con nhím này,lòng tự trọng cuả người đàn ông chính thức được châm ngòi.
Hắn bóp cằm Hạ Hạ,cảm giác đau truyền tới mày Hạ Hạ Khẻ nhíu,càng tức giận nhìn tên đàn ông này.
Hắn ngữ khí không còn vẻ cợt nhã thay vào là cổ khí bức người nói:
-Em muốn chết?
-Muốn chết cái đầu anh. Tôi nói cho anh biết muốn đụng vào người tôi trừ khi tôi chết đi.
Hắn buông tay khỏi cằm Hạ Hạ,tay vén những sợi tóc tơ đang che khuất khuôn mặt Hạ Hạ,rất từ tốn trả lời:
- Tôi lại thích đụng vào người em thì thế nào?
Nói xong hắn nhẹ khẩy bung một khuy áo cuả Hạ Hạ.
Hạ Hạ hết hồn vội lấy tay lên che áo lại,nghiến răng nghiến lợi nói:
- Mẹ Kiếp anh muốn làm gì!
Hắn vuốt ve mặt Hạ Hạ bộ dạng lại trở về bông đùa,lời nói thì mấy phần dọa người:
- Em có sự lựa chọn.Em muốn chết như vậy tôi lại rất tôn trọng phụ nữ.Chìu theo ý em.Em chọn đi hiếp xong giết hay giết xong hiếp?
Hạ Hạ càng tức giận nhìn tên đàn ông vô sỉ này,hiếp xong giết? Hay giết xong hiếp có gì khác nhau sao?Hạ Hạ có mấy phần kinh hãi,thế lực nhà Trình Tử Ngạo ai ai không biết nga,chỉ sợ hắn dùng tiền cũng có thể đè chết Hạ Hạ.
Đại não hoạt động,Hạ Hạ bắt đầu nói:
- Trình Tử Ngạo không phải ngài nổi tiếng phong lưu đa tình sao,phụ nữ không phải tự trèo lên giường cuả ngài sao? Được xem như tin đồn vẫn chỉ là tin đồn. Ngài giết tôi đi rồi mà hiếp,tin này đồn ra ngoài xem ra cũng mát mặt ngài.
Đôi mắt hắn càng trở nên thâm xâu,thông minh có chút thông minh,đúng cuộc đời hắn chưa bao giờ cưởng ép phụ nữ.
- Ý em là?
Bắt được thời cơ Hạ Hạ liền nói:
- Một tuần đi.Nếu trong một tuần Tôi bị ngài mê hoặc thì tôi sẽ qùy gối dưới chân ngài,cầu xin ngài muốn tôi,còn hiện tại dù ngài có làm gì tôi,thì tôi chính là không phục.
Hắn ngồi thẳng dậy với chiếc khăn cuấn quanh hông lại,ngồi vắt chân nâng ly rượu nhâm nhi nhìn Hạ Hạ:
- Được một tuần.Tôi sẽ khiến em qùy gối cầu xin em muốn tôi.
Hạ Hạ ngồi bật dậy,vội cách xa người đàn ông,tay lau lau môi,chạy một mặt ra cửa,trước khi chạy mất hút Hạ Hạ không quên quay đầu lại thách thức:
- Xem là ai qùy gối trước đây.Bà đây chống mắt xem chú làm được gì Bà.Tạm biệt không hẹn gặp lại tên não tng trùng.
Hắn nhếch môi,nhìn bóng dáng chạy không có đường lui kia,trong lòng dâng lên cảm xúc muốn bóp nát cô gái này:
- Chúc mừng cô gái.Em đã thành công câu dẫn sự chú ý của Trình Tử Ngạo tôi.Thứ gì tôi muốn thì chưa bao giờ có chử không và em cũng không ngoại lệ.
Hạ Hạ chạy một mạch đi,sau đó hấp tấp nhờ người xin nghỉ trước giờ làm cho mình,vội vàng chạy chỉ sợ người đàn ông kia tóm được.
Hạ Hạ mấy phần nguyền rủa Trình Tử Ngạo:
"Tên côn trùng,cả nhà anh côn trùng,cuộc đời anh sống vì tng trùng,một ngày nào đó cũng bị liệt dương,hừ tôi có ngu mới để anh tìm được,tên đàn ông cầm thú."
Hạ Hạ còn không quên hỏi thăm Lâm Hàn Như,chắc chắn là tại cái mồm đen đủi cuả cậu ta,hôm nay Hạ Hạ mới xui như vậy,bạn thân cái quần qùe,thân ai nấy lo thì hợp lý?
Hạ Hạ trù cho Lâm Hàn Như bị Lạc Hạo Thiên chỉnh cho xòe mỏ.hừ.
Ở biệt thự Trắng - Cô không tự chủ liên tục hắc xì hơi,nhưng viễn cảnh xa hoa này khiến cô choáng ngợp.
Đây là biệt thự sao? Ôi mẹ ơi nó chẳng khác gì cái lâu đài cả,một từ thôi đẹp và đẹp,cô không quan tâm eo đang bị anh ôm,lúc này trong mắt cô chỉ có thể chứa mỗi căn biệt thự này.
Mãi cho đến khi một thanh âm đồng loạt hô lên mới khiến cô trở về thực tại.
- Thiếu Gia đã về.
Cô bất ngờ nhìn hai hàng người giúp việc thẳng tắp,đoán phải người,chưa tính mấy tên áo đen đang xếp hàng kia nữa,nhà giàu thật có phúc hưởng nga.
Anh không phản ứng,một mạch ôm cô đi thẳng lên lầu,mặc cho cô đang ngơ ngác.
Cho đến khi vào phòng ngủ cuả anh,được đặt ngồi lên giường,cô mới giật mình,ú ớ hỏi:
- Anh đưa tôi vào đây.....để làm gì?
Tay nới lỏng cà vạt,anh nhìn cô hảo khí trả lời:
- Làm tình chứ làm gì?
Cô mặt nóng lên,giọng nói trở nên lắp bắp:
- Nhưng tôi sợ......Để hôm khác được không?
Anh cười tà mị nói:
- Đương nhiên là không?Sợ cái gì tôi nhẹ nhàng không bức người như em?
Cô cải lý:
- Tại hôm ấy tôi say nên tôi mới vậy,chứ bình thường là không có mà.
Anh nhìn cô hỏi ngược:
- Vậy nếu em tỉnh thì thế nào? liệt hơn sao?Không sao tính em cầm thú tôi đã quen!
Cô nghẹn họng,sao từ ngày biết thân phận cuả người đàn ông này cô quả thật không có tiền đồ nha,cô không dám to tiếng,hzzz cũng trách số cô hiền,mà con hay bị chèn ép,đúng mà những người hiền lành ngây thơ như cô là số khổ.Số không được yêu thương nga ~
Anh không nhìn cô,vừa cởi quần áo vừa nói:
- Tôi đi tắm? Em có muốn tắm cùng tôi? Chúng ta tắm uyên ương?
Cô thấy anh cởi quần áo vội lấy tay che mắt,mặt càng đỏ hơn nói:
- Anh tắm mình đi....Tôi không có thói quen tắm chung với đàn ông.
Anh cười cười nhìn thái độ xấu hổ cuả cô,thật khả ái,thật muốn bắt nạt,anh cười xấu xa,cởi quần áo chỉ chừa lại chiếc quần nhỏ,lấy tay chỉ vào tiểu huynh đệ nói:
- Chổ này chỉ có thể cương lên vì em.
Cô xấu hổ đến tột độ gào lên:
- Anh có cút vào nhà tắm đi không hả.Cương cái gì mà cương đồ biến thái này.
Anh nhún nhún vai,không biết xấu hổ nói:
- Tôi đẹp trai.Tôi biến thái ai cấm được tôi?Nhưng sự thật nó chỉ có phản ứng khi nhìn em~
Cô ngây ngô hỏi:
- Vậy từ trước khi gặp tôi,anh bị liệt dương không thể cương à?
Nụ cười cuả ai kia trở nên cứng ngắc.
Còn người phát ngôn thì mắt sáng bừng nhừ vừa tìm được chân lý ~~