Người tới là một cô gái có vẻ ngoài khoảng tuổi, vóc dáng cao cao gầy gầy, tóc cột đuôi ngựa, nhìn qua trẻ trung và xinh đẹp, hình như đã gặp qua ở đâu?
Bất quá, lúc này đối phương đang dùng ánh mắt muốn phun ra lửa để nhìn cô, chuyện gì thế này?
Lý Nguyên Y nhíu lông mày lại, nhưng khóe miệng vẫn tạo nên một cái mỉm cười tiêu chuẩn: "Xin hỏi có chuyện gì?"
"Một người phụ nữ câu tam đáp tứ giống như cô, căn bản không xứng với anh ấy!"
Đối phương khinh miệt lườm cô một cái, không đầu không đuôi nói ra những lời này, rồi xoay người rời đi.
"Đứng lại - - "
Lý Nguyên Y cũng không phải người dễ trêu , vô duyên vô cớ bị người khác chỉ mũi mắng một trận, hơn nữa tâm tình hôm nay vốn không tốt, trong nội tâm bị đè nén một trận lửa không biết tên, ngay lúc này đã bị cô gái không quen biết kia nhen nhóm lên.
"Xin hỏi vì sao tôi lại phải chịu cô nói oan như vậy, tôi biết cô sao? Cái người mà cô nói anh kia, là ai?"
"Tôi - -" Từ Hủy Noãn bị cô chất vấn một câu như vậy, không biết làm sao, cảm thấy mình đuối lí. Nhưng nghĩ tới cô gái này, đã chiếm mất lòng của người mình thích, mà đàn ông của cô ta lại đổi một người rồi một người, trong lòng cô liền hận không thể vạch trần bộ mặt thật của cô ta, "Cô làm việc trái lương tâm gì, còn không biết sao? Sếp Lý là người toàn diện như vậy, không nghĩ tới cô lại không biết quý trọng, lần trước ở ven đường cùng người đàn ông ôm ôm ấp ấp, lần này lại đổi qua một người khác, một người phụ nữ thay đổi thất thường như cô, sao đáng để cho anh ấy yêu?"
Từ Hủy Noãn nói ra lời này lòng đầy căm phẫn, ở trong mắt cô, Lý Nguyên Y dĩ nhiên là một người phụ nữ không biết xấu hổ.
"Ha ha ha - -" Lý Nguyên Y còn chưa kịp mở miệng, Thẩm Thiên Minh liền không nhịn được cười ha hả, sau khi nhận được ánh mắt giết người của cô, hắn hết sức thức thời thu hồi bộ dáng tươi cười.
"Không có biện pháp nha, anh Húc nhà tôi yêu tôi sâu đậm, không tin, tự bản thân cô đi hỏi anh ấy đi. Oh, không biết cô có biết số ddienj thoại của anh Húc hay không, nếu cần, tôi có thể đưa cho cô.”
Lý Nguyên Y phác thảo môi, cười đến mặt mày cong cong.
Không trách được nhìn cô ta quen mắt như vậy, thì ra là nữ cảnh sát ở đơn vị anh hai, xem ra, đối phương hiểu lầm quan hệ của bọn họ , ha ha.
Xem ra, tám chín phần mười cô nhóc này yêu thích anh hai, chao ôi, làm sao bây giờ, muốn làm chị dâu cô, cũng không đơn giản như vậy đâu?
"Cô - - "
Trên thế giới này tại sao có thể có người phụ nữ kiêu ngạo như vậy?
"Cô quan tâm anh Húc nhà tôi như vậy, chẳng lẽ có ý gì với anh ấy? Bất cứ lúc nào cũng hoan nghênh cô đến cạnh tranh với tôi, chỉ là tôi cùng anh ấy ở cùng một nhà, nếu cô muốn tranh thủ, cần phải thêm chút sức đó!"
Lý Nguyên Y nói xong một hơi, tâm tình vô cùng tốt đẩy cửa ra, đi ra ngoài. Sau khi rời đi KFC, trong cặp mắt của cô thoáng quá tia giảo hoạt, lại lóe lên thêm một tia thông minh, thật tốt, thuận thế thoát thân.
Mà bên kia - -
Từ Hủy Noãn nắm chặt nắm tay, bị cô làm cho tức giận đến lúc lâu sau cũng chưa bình tĩnh được.
"Dạo này, người không mang đầu óc đi ra ngoài, cũng thật nhiều a!"
Trọng không gian, thoáng truyền đến thanh âm diễu cợt, đập vào mắt , gương mặt không phải tuấn tú bình thường, lúc này Từ Hủy Noãn mới chú ý tới, hắn chính là người tình mới của cái người phụ nữ lớn lối kia.
"Anh nói người nào?" Loại người mà cuộc đời Từ Hủy Noãn gét nhất, chính là loại thiếu gia lông bông như thế này, chỉ có được bộ dáng anh tuấn mê người còn cái khác là số không, thật cho rằng bất kì người phụ nữ nào thấy hắn cũng sẽ nhào tới hay sao?
"Ai trả lời thì người đó ." Thẩm Thiên Minh đứng lên, hai tay nhàn tản bỏ vào trong túi quần, trên mặt lại treo bộ dáng tươi cười.
"Hừ, nhàm chán." Từ Hủy Noãn muốn đẩy cửa, lại bị hắn ngăn trở, cô mặt lạnh, hung hăng trừng mắt hắn, "Tránh ra, nếu không đừng trách tôi không khách khí!"
- - - -