Trong lòng Nhan Lạc nghĩ: Mới không phải đâu! Có điều đã có người không muốn thừa nhận, cô cũng không muốn tiếp tục ép nói.
Tần Duyệt Hàn sau khi trở về phòng của chính mình, mở WeChat ra, nhìn chằm chằm vào cái avatar kia thật lâu. Lịch sử trò chuyện của hai người vô cùng ít ỏi, nhưng chuyện này cũng không ảnh hướng đến tâm trạng hứng thú của Tần Duyệt Hàn, bởi cô có thể nhìn đi nhìn lại giao diện trò chuyện của hai người rất nhiều lần.
“Đã trở lại?”
Tần Duyệt Hàn đang ở trên mạng lướt web, đột nhiên WeChat liền có thông báo nhảy ra.
Cô lập tức nhấn vào xem, sau đó lại lần nữa nhìn vào giao diện trò chuyện của mình cùng Giang lão sư.
“Vâng, đã trở lại.” Lúc này ngữ khí của Tần Duyệt Hàn cũng mềm mỏng hơn thường ngày.
“Buổi tối chơi game được không? Tôi mang em đi.” Thời điểm Ging Thịnh Hoài nhắn câu này có còn chút khẩn trương, sợ Tần Duyệt Hàn sẽ từ chối mình.
“Được.” Tần Duyệt Hàn nghĩ thầm, kỳ thật hiện tại cũng có thể, có điều cô không dám nói như vậy nha.
“Vậy, buổi tối hẹn gặp em ở Mộng Xuyên.”
-
Sau khi cuộc trò chuyện chấm dứt, Tần Duyệt Hàn lại bắt đầu chờ mong.
Cứ một lúc cô nhìn điện thoại rồi ôm gấu bông, một hồi lại chạy ra bên ngoài xem Nhan Lạc đang làm gì, đến khi cảm thấy thật sự nhàm chán lúc này cô mới mở TV lên.
Vừa mở lên liền mở trúng bộ phim truyền hình mấy năm trước do Giang Thịnh Hoài đóng, chỉ có tập tất cả.
Đúng lúc không có chuyện gì để làm, Tần Duyệt Hàn xem một lúc liền đến tập thứ .
“Chị Duyệt Hàn, bộ phim này chị đã xem bao nhiêu lần rồi, thật sự không thấy chán sao? Những tình tiết trong phim em cũng có thể kể từ đầu đến cuối luôn rồi.” Nhan Lạc vừa nhìn thấy Tần Duyệt Hàn xem bộ này lập tức lên tiếng nói.
“Sẽ không bao giờ thấy chán.” Chỉ cần là phim do Giang Thịnh Hoài đóng, có xem bao nhiều lần cô cũng không thấy chán.
-
Thật vất vả Tần Duyệt Hàn mới trải qua để đợi đến buổi tối, cuối cùng là cô đếm thời gian từng giây từng phút trôi qua.
Kim đồng hồ vừa chỉ vào lúc giờ, cô liền lập tức mở máy tính đăng nhập vào trò chơi.
“Giang lão sư!” Tần Duyệt Hàn thấy đối phương cũng online, lập tức tung ta tung tăng mà chào hỏi.
“Ừ, tôi đây.” Giang Thịnh Hoài không phải chỉ mới online, mà anh sớm đã online đứng đợi cô.
“Giang lão sư hiện tại chúng ta đi đánh boss sao?” Tần Duyệt Hàn chơi trò hoàn toàn chính là một gà mờ, chỉ có biết làm mỗi nhiệm vụ hằng ngày kia mà thôi, hơn nữa những nhiệm đó đều được hệ thống chỉ dẫn, không cần cô phải suy nghĩ quá nhiều.
“Không vội, hôm nay chúng ta đi giúp chiến.”
Kênh bang phái:
Giang Hoài: Chuẩn bị tốt rồi sao?
Lục Xuyên: Đã tốt!
Gạo Kê: Sớm đã chuẩn bị xong.
Bang chúng A: Sớm đã nhìn Bạch thường không vừa mắt, hôm nay nhất định phải cho bọn họ nếm trải một chút.
Bang chúng B: Chính là chính là, xem bọn họ hôm nay còn có thể kiêu ngạo như thế nào.
….
Hôm nay giúp chiến là do Giang Hoài khởi xướng, ‘Giang Xuyên’ chủ yếu là đại lão, những người này ngày thường hành sự vô cùng bí ẩn, mỗi lần đi phó bản thì đều sẽ giúp mọi người mở các cửa ải, thật sự những người ở bang phái ‘Giang Xuyên’ không có chỗ nào là không tốt.
Cho nên Giang Hoài ở trên Kênh Thế Giới nói một chút, hơn nữa tính toán nhờ mọi người giúp chiến với bang phát của Bạch thường, mọi người ở trong Mộng Xuyên các đại lão ở ấn khác đều gia nhập bang phái ‘Giang Xuyên.’
Đúng giờ, Tần Duyệt Hàn còn không biết đang xảy ra chuyện gì, hai bang phái đang chạm trán mà quyết chiến.
Tần Duyệt Hàn còn ở một bên nghi hoặc Giang lão sư như thế nào còn chưa có mời cô tổ đội, một bên nhìn tin nhắn giúp ‘Chiến thông tri’. Cô cũng có chút tò mò chi nên liền nhấn vào nút đi đến.
Ở nơi đó có rất nhiều người chơi đang đấu nhau, Tần Duyệt Hàn lại cùng Bạch Thường nhìn chằm chằm nhau một lúc, sau đó Bạch Thường liền giương cung bạt kiếm mà bay về phía cô.
Kênh bang phái:
Tôi giúp hộ pháp ‘Giang Hoài’ đã đánh cht người bên quân địch.
Tôi giúp bang chủ ‘Lục Xuyên’ đã đánh cht người bên quân địch.
Tôi giúp phó bang chủ ‘Gạo Kê’ đã đánh cht quân địch.
Tôi giúp bang chủ A đã đánh cht người bên quân địch.
Tôi giúp bang chúng ‘Thấm Hàn’ đã bị quân địch là bang chủ ‘Bạch Thường’ đánh cht.
….
Gạo Kê: Giang hỗn đản người thế nào lại đem thê tử của mình đi đánh nhau chứ, ngươi không biết cô ấy sẽ bị người khác đánh cht sao? Đây là cố ý đi đến dâng mang cho Bạch Thường sao?
Lục Xuyên: Được rồi, bớt tranh cãi, người đi giúp cô ấy đi.
Hồ Tiểu Mễ miệng thì ồn ào, nhưng tay chân vẫn vô cùng ngoan ngoãn mà bay đến bên người Tần Duyệt Hàn. Vốn dĩ muốn phùn trào hai câu hỏi cô có phải ngốc hay không, những nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Tần Duyệt Hàn, lời nói đến bên miệng lạ không đành lòng mà nói tiếp.
Kênh Thế giới:
Bạch Thường: Giang Hoài ngươi khởi xướng cuộc chiến này chính là vì cô ta sao?