Phong vỗ vào tay cậu an ủi. Nói thầm: "Không sao đâu."
Dương càng ngại hơn nữa. Muốn biến mình thành tàng hình, cậu co người lại rúc vào tận gần tường, nỗ lực giảm thiểu sự tồn tại của mình, nhưng vẫn cảm thấy ánh mắt của thầy chiếu xuống đây.
Thầy Tiền còn mắng chửi một lúc lâu, đến khi ông cảm thấy miệng khô đi vì khát, liền mở chai nước ra tu một ngụm rồi mới bình tĩnh lại, ông gọi lớp phó học tập lên rồi đưa tập bài kiểm tra cho cô nàng.
"Em mang phát cho các bạn đi, hai người đi cho nhanh."
"Vâng ạ."
Hiểu nuốt nước bọt cầm tập giấy chia cho Nam lớp trưởng một nửa, hai người cùng đi trả bài, còn thầy Tiền lấy phấn bắt đầu viết đề mấy câu khó trong bài kiểm tra.
Dương nằm nhoài ra bàn, nửa mong xem điểm nửa không, đến lúc bài thi đến nơi cậu vội vàng giật lấy, nhìn đến điểm thấy ., cậu thở phào một hơi, cười toe toét.
Điểm thấp cũng được, miễn là trên trung bình.
"Tôi được tận gần điểm này, thật kinh ngạc."
Phong cầm lấy bài thi của Dương, lần đầu tiên mới thấy có người được năm điểm lại vui như tết vậy, ai không biết còn tưởng cậu được mười.
Hắn lắc đầu, cầm bút đỏ đánh dấu mấy bài cậu làm sai lại. Dương không có gì làm bèn giật lấy bài của hắn xem thử.
Lần này Phong được .. Sai mất một câu khó . điểm. Dương cảm thấy được an ủi rất nhiều. Quả nhiên là bài khó, đến học sinh giỏi như Phong còn nhầm thì phận dân thường như cậu làm sao mà đú nổi.
Phong có vẻ như cũng không để ý đến bài của mình, đánh dấu xong bài của Dương, hắn nhanh chóng lấy giấy nháp ra sau đó gõ lên bàn.
"Lần này có vài bài khó thật, nhưng mà cậu sai mấy chỗ này tôi hơi thất vọng. Rõ ràng là câu dễ để lấy điểm." Phong chỉ vào một câu. "Như câu này, tôi đã từng cho dạng đề như vậy rồi mà. Ứng với công thức phân tử CHN có bao nhiêu amin bậc I là đồng phân cấu tạo của nhau? Câu này là lý thuyết, chỉ cần động não là có thể giải được."
Phong lại chỉ sang câu ngay bên cạnh. "Câu này nữa. Xà phòng hóa hoàn toàn , gam hỗn hợp hai este đơn chức X, Y cần ml dung dịch KOH M. Sau phản ứng cô cạn dung dịch thu được hỗn hợp hai ancol đồng đẳng kế tiếp và một muối duy nhất. Công thức cấu tạo thu gọn của X, Y. Câu này cậu chỉ cần tìm meste trung bình là suy ra được một este là HCOOCH. Hơn nữa như dữ liệu cho rành rành ra đấy. Sau phản ứng cô cạn dung dịch thu được hỗn hợp hai ancol đồng đẳng kế tiếp và một muối duy nhất, như vậy ta có este thứ hai chính là HCOOCH CH còn gì. Vậy kết quả là?"
Giọng của Phong không cao hơn nữa nói quá dễ hiểu, chỉ cần ý đầu là Dương lập tức biết được kết quả, thế mà cậu lại làm sai. Nuốt nước bọt để cổ bớt khô, cậu nói nhỏ.
"Kết quả là A. HCOOCH, HCOOCH có đúng không?"
"Đúng rồi." Phong khoanh tròn vào câu hỏi đó rồi chỉ cho Dương. "Lần sau những câu như thế này trước tiên cậu đừng tô đen mà hãy đánh dấu lại, lúc làm xong bài rồi suy nghĩ từ từ, thế nào cũng ra. Câu này không phải là khó, cực dễ ăn điểm, chẳng qua cậu không chú ý thôi."
"Tôi biết rồi." Dương ỉu xìu, có cho vài lần nữa cậu vẫn không thể học nổi môn Hóa này đâu. Tốt nhất dành thời gian để học Toán hay Vật Lý thì hơn.
"Phong! Điểm cậu cao quá nên đắc ý à? Lên đây giải bài này cho các bạn xem." Tiếng thầy Tiền vang lên, trong âm thanh xen lẫn tức giận.
Cả lớp đổ dồn nhìn về bàn học của hai người.
Phong đang giảng bài cho Dương hơi khựng lại sau đó ngẩng đầu nhìn lên bảng. Hắn nhìn thấy đề bài thì hơi nhíu mày, nhưng vẫn thản nhiên đứng lên.
"Vâng."
Dương cũng nhìn đề bài, sau đó đối chiếu với bài của Phong.
Thôi toang rồi, câu này đúng là câu Phong làm sai.
Dương thầm mặc niệm cho Phong, nhưng mà cậu cũng tém tém lại, ngoan ngoãn lấy vở ra chép lại mấy bài mình làm sai.
Bài này Phong tính nhầm vì hết thời gian, hơn nữa hắn chưa quen cách ra đề của trường lắm, chứ thực ra kiến thức ở đây không hề khó.
Hắn điềm tĩnh nhớ lại công thức, tái hiện một lần bài làm của mình ở trong vở nháp, sửa những điểm sai sau đó cầm phấn liên tục viết.
Thầy Tiền khoanh tay ở bên cạnh nhìn, gật đầu lia lịa, lúc Phong đi xuống thì gương mặt đầy mỡ của thầy đã dịu đi nhiều.
"Bài này bạn Phong làm đúng rồi, tiếc là trong bài kiểm tra bạn ấy bị mất điểm, nếu không trong lớp ta hôm nay sẽ có một điểm mười duy nhất. Các em xem đi!" Thầy giáo lại lấy cớ mắng mỏ. "Bạn ấy mới chuyển trường đến đây, không quen cách dạy của thầy cô, không quen cách ra đề thế mà vẫn gần đạt được điểm tuyệt đối, còn các em thì sao? Mang tiếng học đi học lại rồi. Lúc ôn luyện tôi đã giảng những dạng đề này vài lần mà đâu vẫn đóng đấy."
Cả lớp rất muốn phản bác, người ta là chuyển từ trường chuyên trọng điểm đến đây, còn cái lớp này là lớp cùi bắp nhất trong cái trường cũng làng nhàng không kém, bọn họ có cố gắng cũng chẳng biết học theo ai nữa.
Nhưng cho thêm mười lá gan cũng chẳng ai dám chọc vào thầy Tiền đang nổi giận.
Lớp này cũng có vài bạn học được như Nam lớp trưởng, nhưng cậu ta cũng chỉ đạt học sinh giỏi với số phẩy trung bình vừa vặn .. Ngoài cậu ta cũng chỉ có một vài học sinh tiên tiến mà thôi.
Học ngu như Dương còn chưa đội sổ ở lớp thì biết rồi đấy.
Phong thong thả đi xuống, quả nhiên cả lớp đều nhìn với ánh mắt nửa ghen tị nửa ngưỡng mộ.
Hoàng Anh bất chấp thầy giáo khó tính ngoái đầu xuống.
"Anh Phong ơi cứu em, nếu không em chết mất." Cậu ta nói xong còn cố tình giơ bài thi được , của mình lên. "Sao em làm mãi mà chẳng đúng được mấy câu."
Phong nhìn bài thi ngoài mấy câu đầu thì tất cả đều được bôi cùng một đáp án C thì bật cười. Không ngờ đánh bậy đánh bạ vậy cũng đúng được trên câu. Càng bất ngờ hơn là câu Phong làm sai cậu ta lại điền đúng.
"Sáng tạo có thừa nhưng năng lực không đủ, trường hợp này tôi không tiếp nhận, cậu hãy quay về, mời người tiếp theo."
Dương nín cười không nổi, cả bờ vai rung lên, còn Hoàng Anh thì trợn tròn mắt ngạc nhiên.
"Úi, đây là câu đùa đúng không? Hóa ra anh Phong cũng biết đùa cơ đấy, tôi còn tưởng là..."
"Tưởng cái gì mà tưởng." Dương nhắc nhở. "Thầy nhìn cậu được một lúc rồi kìa."
Hoàng Anh nghe vậy giật nảy mình, vội vàng quay lên, thấy thầy giáo đang viết ở trên bảng mới thở phào, quay lại lườm Dương.
"Cậu chết chắc rồi, dám lừa tôi."
Đúng lúc này một viên phấn từ trên bảng đáp đúng đầu cậu ta, bụi lẫn vào lớp tóc xù thành một vệt trắng.
"Áu." Hoàng Anh vừa kêu lên một tiếng thì nghe thấy âm thanh u ám từ bục giảng truyền xuống, thiếu điều doạ cậu ta bay nửa hồn vía.
"Cậu Hoàng Anh, tôi biết là bạn Phong học rất giỏi, nhưng cậu cũng không cần nhìn bạn ấy suốt như vậy đâu."
"Dạ, em biết rồi." Hoàng Anh đỏ bừng mặt, quay lên nằm bò ra bàn không động đậy. Gương mặt không còn gì luyến tiếc.
Hôm qua vừa thi Hóa xong mà hôm nay đã có điểm, đúng là lớp có khác, các thầy cô giáo còn gấp hơn cả học sinh.
Tiếp theo là môn Tiếng Anh. Môn này là môn tủ, cũng là môn duy nhất Dương có thể mang đi khè Phong.
Thế mà lúc nhận bài, cậu và Phong đều được , điểm. Cậu không để ý nên điền một câu sai. Phong quay sang nhìn làm cậu hơi ngượng.
Quả nhiên không thể tự mãn. Ngay cả môn tủ cũng không thể giỏi hơn người ta, sau này cậu phải sống sao???