Không có giờ của giáo sư Quý, phần lớn sinh viên đều thấy bớt đi một chút động lực và ham muốn đi học, nhưng Lương Hạ rốt cuộc có thể an tâm học bài chuyên ngành, không cần lo lắng bất thình lình bị mang ra đùa giỡn.
Sự chú ý đến cô và Quý Trạch Tuấn cũng đã giảm, mọi người cũng đã quen với chuyện thầy trò là vợ chồng, Lương Hạ rốt cuộc có thể không cần làm con khỉ bị vô số người chỉ chỏ mỗi ngày, chỉ là vẫn có thói quen lẩn tránh Cố Thần, cảm giác anh luôn nhìn mình thật khó hiểu.
Nhưng chuyện tốt chẳng bao giờ kéo dài, chuyện Lương Hạ ngày đêm lo lắng cuối cùng đã đến, kinh nguyệt chậm chạp không đến, cô lặng lẽ đến hiệu thuốc mua que thử thai, cần thận nghiên cứu hướng dẫn sử dụng rồi mới dè dặt kiểm tra, cái gọi là may mắn không hề có, cô có vẻ như thật sự trúng thầu rồi.
Vấn đề nghiêm túc này không ngừng luẩn quẩn trong đầu Lương Hạ, hay là nói với Quý Trạch Tuấn trước rồi cùng thương lượng đối sách.
Buổi chiều về đến nhà trọ, Quý Trạch Tuấn đang sửa bài thi, người ta cũng thi gần một tháng rồi mới chấm, Lương Hạ khinh bỉ Quý Trạch Tuấn một cách sâu sắc.
“Ui, đây chẳng phải bài thi của bọn em sao?” Lương Hạ lại quên việc chính thấy bài thi lại nhớ đến điểm số.
“Đi nấu cơm tối đi” Quý Trạch Tuấn lập tức chặn bài thi, phẩy tay với Lương Hạ.
“Còn sớm! Em chấm bài với anh nhé” Lương Hạ rất không khách khí vây quanh mông Quý Trạch Tuấn, chen lấn với anh trên một cái ghế nhỏ.
“Đã che kín rồi, đừng nghĩ ăn gian” Quý Trạch Tuấn mặt lạnh tiếp tục sửa bài.
Lương Hạ lấy cùi chỏ chống cằm lên bàn “Lừa ai đấy, chữ em anh không nhận ra à?”
Quý Trạch Tuấn biết cứ tiếp tục như vậy sẽ không hay, bài của Lương Hạ anh còn chưa chấm đến, nên đang ở dưới mấy bài nữa, nếu Lương Hạ vẫn ngồi đây nhất định sẽ thấy “Vậy anh cũng sẽ không bao che cho em”
“Anh chấm xong hãy nói, đã ai bảo anh phải bao che đâu” Lương Hạ tiện tay lật đống bài thi, người ta đều - điểm, mục tiêu đạt điểm chuẩn cũng không có cơ hội, lập tức sửa lời “He he,anh cũng phải để cho em đạt đến điểm trung bình chứ”
“Vậy phải xem vận số em thế nào” Vừa dứt lời Quý Trạch Tuấn liền chấm đến bài Lương Hạ, đúng lúc Lương Hạ cũng nhận ra bài mình.
“Đừng động đậy” Lương Hạ rất khí phách kêu ngừng “Từ từ hãy chấm”
Quý Trạch Tuấn thèm vào để ý đến Lương Hạ, soạt soạt soạt chấm xong phần trắc nghiệm, vừa định đổi chủ đề, Lương Hạ đã kêu to lên.
“Em đã bị trừ điểm! Đoạn sau anh mắt nhắm mắt mở đi” Lương Hạ điềm đạm đáng yêu hoảng hốt ôm cánh tay Quý Trạch Tuấn.
“Không được”Quý Trạch Tuấn vô tình quả quyết cự tuyệt.
Lương Hạ trơ mắt nhìn Quý Trạch Tuấn trừ thêm nửa điểm nữa “Trừ thêm nữa không đủ rồi”
Nói xong lại bị trừ thêm một điểm, Quý Trạch Tuấn không ngừng được lắc đầu “Cái người này đúng là viết lung tung, thi kiến thức hợp đồng mua bán em viết cái gì đây”
“Chẳng phải tại anh làm cho tinh thần em bất ổn à?” Lại hai câu không có điểm, mạch máu Lương Hạ đều muốn nổ tung, phía sau còn một đề mục lớn, thế này còn điểm”
“Điều kiện kết thúc hợp đồng em viết cũng không đủ” Quý Trạch Tuấn máu lạnh trừ điểm hai câu cuối, chạm đến ranh giới cuối cùng của Lương Hạ.
“Anh thử trừ thêm đểm nào nữa xem, em sẽ bóp chết con trai anh” Lương Hạ học Quý Trạch Tuấn híp mắt, ánh mắt lạnh lùng cực độ (Chết cười với em!)
Quý Trạch Tuấn buông bút trong tay xuống, không thể tin được nhìn Lương Hạ, nửa phút trôi qua mới có phản ứng, nắm vai Lương Hạ “Dính rồi?”
Lương Hạ bị anh nắm phát đau, nhưng giãy giụa cũng không thoát “Đau quá, em vừa kiểm tra, đều tại anh”
“Đều tại anh, đều tại anh, nếu không phải anh quá lợi hại, tại sao có thể nhanh vậy đã làm cha” Quý Trạch Tuấn ôm chặt Lương Hạ, hưng phấn như sắp lên tới cung trăng, khác hẳn khuôn mặt ủ rũ của Lương Hạ.
“Con trai sắp bị lắc bẹp rồi” Lương Hạ mặc cho Quý Trạch Tuấn lắc trái lắc phải, lời nói vẫn lạnh lùng.
“Cũng có khả năng là con gái mà” Quý Trạch Tuấn hơi buông lỏng nhưng vẫn không kiềm chế được vui sướng “Ngày mai chúng ta đi bệnh viện kiểm tra một chút”
“Cho em điểm trước”
“Nhất định phải thế, vợ anh tại sao có thể không đạt điểm bình quân chứ” Nói xong ghi lên bài Lương Hạ số bắt mắt.
Lương Hạ hài lòng cười cười “Nhất định là con trai” Con gái là tình nhân đời trước của cha, không lý do gì lại sinh ra tình địch.
“Là gì cũng không quan trọng! Chỉ cần là thịt trên người em anh đều thích” Quý Trạch Tuấn kích động hôn lên môi Lương Hạ, đột nhiên ý thức được, cô biến thành phụ nữ có thai rồi, vậy chẳng phải anh sẽ tháng không được ăn mặn?
“Nói dễ nghe như vậy, em còn chưa tốt nghiệp, sau đó phải làm sao?” Lương Hạ chu mỏ, vừa nghĩ đến bụng sẽ to ra, chắc chắn sẽ bị bạn học cười nhạo.
“Bây giờ có bầu vừa đẹp! Nghỉ hè sang năm sinh luôn! Ha ha ha ha...” Quý Trạch Tuấn vuốt vuốt tóc Lương Hạ “Aiz, hôm nay thế nào em không buộc tóc lên?”
“Anh ở với em lâu như vậy không phát hiện ra lúc nào tâm trạng không tốt em không thích buộc tóc à?” Lương Hạ cau mày cực kỳ khó chịu nhìn Quý Trạch Tuấn.
“Sao em lại nhiều đam mê như vậy?” Quý Trạch Tuấn chép chép miệng, nhưng lại nhanh chóng cười rực rỡ “Nhưng không sao, em vì nhà họ Quý cống hiến to lớn như vậy, cái gì cũng đáng được tha thứ”
Lương Hạ nuốt một ngụm nước bọt, thật không còn gì để nói, rốt cuộc ai có lỗi, ai mới phải tha thứ cho ai.
...
Sáng sớm hôm sau, Quý Trạch Tuấn đưa Lương Hạ đến bệnh viện đăng ký, dự sinh của Lương Hạ vào cuối tháng , bắt đầu từ bây giờ cô là bà chủ trong nhà.
Quý Trạch Tuấn cẩn thận từng ly từng tí dìu Lương Hạ, như Tiểu Lý tử đỡ lão phật gia, sự dịu dàng này khiến mấy bà bầu bên cạnh chảy nước mắt.
Mặc dù không phải chủ nhật, nhưng buổi sáng không có giờ, Quý Trạch Tuấn liền đề nghị trở về nhà họ Quý.
Diêu Lệ Cầm đang học làm bánh rán, đột nhiên nghe thấy giọng con trai lập tức ra khỏi phòng bếp “Trạch Tuấn à, sao hôm nay lại về?”
“Bởi vì có một tin tốt con muốn báo cho cha mẹ” Quý Trạch Tuấn lần đầu tiên ôm chặt Lương Hạ trước mặt mẹ.
Lòng Diêu Lệ Cầm hơi đau nhói, nhưng vừa nghĩ tới lát nữa còn phải hỏi cô cách làm bạn rán nên nhịn được “Ba còn vừa xuất viện đã vui mừng đi ra ngoài rồi”
Quý Trạch Tuấn lập tức gọi điện cho cha, nói ông buổi trưa về nhà ăn cơm.
Lương Hạ ở một bên kéo kéo vạt áo Quý Trạch Tuấn “Nhất định phải nói sao? Chẳng phải bố đã bảo chúng ta phải chú ý sao, liệu có mắng em hay không?”
Quý Trạch Tuấn vuốt mũi Lương Hạ “Ba chẳng qua là muốn mà làm ra vẻ cự tuyệt đó”
Trán Lương Hạ rịn ra hai giọt mổ hôi.
“Các con đang thầm thì cái gì thế?” Diêu Lệ Cầm thấy đôi vợ chồng trẻ liếc mắt đưa tiền không nhịn được kêu lên.
“Con bảo Lương Hạ đi chuẩn bị vài món ngon hiếu kính cha mẹ”Quý Trạch Tuấn nói dối mặt không biến sắc “Nhưng mà, cô ấy không thể xuống bếp”
Diêu Lệ Cầm nghe được câu trước vẫn còn vui vẻ, nghe đến câu sau rất không vui mừng “Có ý gì?”
“Không có gì, có thể xuống bếp” Từ đầu mẹ chồng đã không thích con dâu lười biếng, Lương Hạ chỉ sợ bà thấy cô kiêu căng, vội vàng phủ nhận.
“Không được! Không thể làm bị thương cháu nội của mẹ được”Quý Trạch Tuấn kéo Lương Hạ ra “Em vào phòng nghỉ ngơi, không phải đầu bếp không biết làm”
Diêu Lệ Cầm trợn mắt há mồm nhìn Lương Hạ “Con có?”
Lương Hạ cười xấu hổ “Vâng”
“Ta sắp thành bà nội rồi hả?” Diêu Lệ Cầm trợn tròn mắt, sau đó từ từ xoay người đi vào bếp.
“Hình như mẹ không vui mừng lắm” Lương Hạ mấp máy môi.
“Mẹ vui mừng quá, chưa phản ứng kịp đấy” Quý Trạch Tuấn ôm Lương Hạ lên tầng nghỉ ngơi.
Diêu Lệ Cầm vốn còn muốn nhờ Lương Hạ dạy bà làm bánh rán, như vậy sau này nếu Quý Hạng Minh không nghe lời bà sẽ không cho ông ăn, bây giờ kế hoạch bị nhỡ, bà lại chỉ biết dùng máy làm bánh mì nướng.
Quý Hạng Minh từ lúc nhận điện thoại đã bắt đầu hoài nghi có phải Lương Hạ đã có tin vui rồi không, từ lúc luật sư Mạnh vào phòng ông nói về một vụ án, trong nháy mắt đã thấy nhốn nháo.
Kể từ lúc mỹ nhân Mạnh biết Quý Trạch Tuấn kết hôn với phụ tá thì thay đổi vui buồn thất thường, công việc cũng không thấy hiệu suất, thường phát giận với ông chú. Trưởng phòng Mạnh không có cách nào với cháu gái mình, nhất quyết cho cô đổi việc, nhắm mắt làm ngơ, cứ như vậy, khiến các nhân viên phòng kinh tế càng kính nể ông, Quý Hạng Minh cũng càng coi trọng lão cộng sự này.
“Lão Quý à, ông bất chợt sắc mặt hồng hào nhất định là có chuyện tốt gì rồi” Trưởng phòng Mạnh trêu ghẹo.
“Hết bệnh xong rồi, từ giờ có vẻ đã sáng sủa hơn” Quý Hạng Minh nhìn giấy dán tường Doreamon mới thay, tâm tình tốt hơn.
Rốt cuộc chờ Quý Hạng Minh về nhà, trên bàn đã bày đầy món ăn, Quý Trạch Tuấn rõ ràng đằng hắng bắt đầu tuyên bố “Chín tháng sau, nhà chúng ta sẽ có thêm một người”
Quý Hạng Minh và Diêu Lệ Cầm phản ứng giống nhau như đúc,sửng sốt không nói nên lời.
“Phát biểu chút cảm tưởng đi nào” Quý Trạch Tuấn quơ quơ đũa.
Diêu Lệ Cầm dù sao cũng thích ứng được một tiếng rồi, trong lòng đã chấn chỉnh “Phòng sinh, giáo trình dạy con và thầy dạy dinh dưỡng mẹ đã sai người đi chuẩn bị rồi”
Quý Trạch Tuấn và Lương Hạ thiếu chút nữa thì phì nước ra ngoài, mẹ chồng nói chuyện râu ông nọ cắm cằm bà kia, chuyện nọ xọ chuyện kia.
Quý Hạng Minh cũng ho hai tiếng “Hàn Lập à, nói tin này cho ông biết”
Lương Hạ nghĩ trước đây cụ Quý muốn cô nhanh chóng sinh chắt cho mình, sau đó còn nói chờ cô tốt nghiệp, ông nội cũng không được tự nhiên, không biết sẽ phản ứng thế nào.
“Tiểu Hạ à, con định nghỉ học hay vác bụng đi học?” Quý Hạng Minh gắp một cái đùi gà cho Lương Hạ, bình tĩnh hỏi.
“Con không muốn nghỉ học” Giọng Lương Hạ rất nhỏ, cô không biết ý bố chồng là gì.
“Con cũng không nghĩ cho Lương Hạ tạm nghỉ, không cần thiết”Quý Trạch Tuấn cầm tay Lương Hạ, cố gắng cho cô dũng khí.
“Vậy thì ôm bụng đi học thôi” Quý Hạng Minh cười cười “Ông bà thông gia biết chưa?”
“Chưa ạ, buổi chiều con đưa Lương Hạ đên tiệm thuốc”
“Ăn cơm đi, ăn xong chúng ta sẽ sắp xếp công việc cho mấy tháng này” Quý Hạng Minh bắt đầu kêu mọi người ăn cơm, lúc này ông đang nghĩ lúc nào nên đến trường O, chào hỏi viện trưởng một tiếng.
Lương Hạ bị bố chồng dọa không nhẹ, vẫn còn muốn sắp xếp công việc.