Trong gian phòng rộng lớn náo nhiệt của hộp đêm, không nói đúng hơn là cơ sở Pub nổi tiếng tại thành phố C, và chủ nhân đằng sau đó được biết đến là người đàn ông có tiếng tăm, mới đến đây không lâu nhưng lại có thể chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã đưa Pub trở nên lẫy lừng.
Tại dãy ghế trong góc của pub, là nơi có người phụ nữ đang ngồi đó uống rượu. Một người thì nhàn nhã tay khoanh trước ngực, tay nâng ly rượu vang lên miệng nhấp nháp. Còn người thì cắm đầu ôm chai rượu mạnh nốc hết ngụm này đến ngụm khác không ngừng. Sau đó thì lại kêu la:
- Mẹ nó! Mình thật là số khổ mà... A... Thật muốn chết đi được!
- Cứ tùy ý cậu, mình sẽ không cản đâu! - Mone ( là Hoàng Kỳ Thu á, các bạn còn nhớ tên thật không, lâu lâu mình sẽ nhắc lại) ngồi cạnh nhún nhún vai tỏ vẻ không quan tâm.
- Con mẹ nó! Cậu có phải là bạn mình không vậy hả nha đầu kia? - Eri (Trần Song Đình) vung nắm đấm về phía Mone nhưng lại dễ dàng bị Mone chặn lại.
- Không phải bạn cậu, cậu nghĩ mình sẽ rảnh rỗi ngồi đây nghe cậu ca cẩm sao hả? - Mone lườm nói. Xong liền cầm lên điện thoại bấm dãy số gọi cứu tinh, vốn dĩ nha đầu Eri này mà say thì sẽ quậy tới trời long đất lở, rất khó đối phó. Mà ở đây chỉ có mình cô, sẽ không xoay sở xuể đâu nha. Vẫn nên là gọi thêm người đến giúp đỡ. Đầu bên kia cũng nhanh chóng trả lời:
- Mone? Có chuyện gì vậy? - Một giọng nói vẻ lười biếng vang lên. Cô còn thoáng nghe thấy có người nào đó đang báo cáo chuyện của công ty. Cô nhíu mày:
- Luka, cậu ở công ty? - ( luka: Lê Ngân Sương)
- Phải, có chuyện đang cần xử lí. Có gì không?
- À thôi, cậu cứ tiếp tục xử lí.
- Được rồi, vậy thôi nha! - Đầu dây bên kia vang lên tiếng "tút tút tút". Mone lại lập tức tiến tới trạng thái suy nghĩ đồng thời liếc nhìn Eri:
"Ahim( Ngô Thiên Doanh) hồi sáng đã quay về Mỹ xử lí chuyện bên đó, Luka thì đang bận việc ở công ty, mà cô thì cũng không thể mình xử lí gia hỏa kia được. Lẽ nào bắt buộc phải gọi cho Shizuka( Mạc Tử Ninh) sao? Ôi lạy chúa, cầu cho cô ấy chưa ngủ, bằng không mình sẽ rất thảm đó. Lo sợ? Đương nhiên là cô rất sợ nha, bình thường thì không sao, nhưng nếu phá giấc ngủ của cô ấy thì có trở thành bao cát cho cô ấy đã lạ rất nhẹ rồi. Haiz, đều tại gia hỏa nhà cậu. Nếu xảy ra chuyện gì mình sẽ xử lí cậu đầu tiên."
Cuối cùng cô vẫn nén lo sợ mà bấm dãy số gọi cho Shizuka, trong lòng chưa từng dừng cầu nguyện cho Shizuka chưa ngủ.
- Alo! Có chuyện gì không, Mone?
- Cậu chưa ngủ? - Cô thăm dò.
- Chưa! Có vấn đề gì sao?
- " Phù" - Cô thở phào nhẹ nhõm rồi lấy lại tinh thần nói - Mình đang ở Pub cùng với Eri, cậu ta say rồi, cậu cũng biết khi say cậu ta thật khó đối phó, người kia đều bận. Chi bằng cậu tới đây giúp mình xử lí đi"
- Ở đâu?
- Thành phố C. Đường X, số .
- Được, khoảng phút.
- Ok! - Nói rồi Mone cúp máy với tâm trạng vui sướng không lời, thật may chúa còn thương xót cô.
Rồi Mone nhìn sang cái người vẫn đang tiếp tục coi rượu là nước lã mà không ngừng dốc vào bụng kia. Cô giựt lấy chai rượu, nhăn mày:
- Cậu đừng uống nữa, bằng không mai có muốn dậy cũng không nổi đâu! Chẳng qua chỉ là tên đàn ông vô lại thôi mà, cần gì phải như vậy, cứ trực tiếp ném ra vạn thước cho đỡ phiền toái đi!
Chiều nay, Eri đột nhiên tới phòng làm việc của cô nói người đàn ông cô ấy mới quen lừa gạt cô ấy. Cô ấy nói ngẫu nhiên bắt gặp hắn ta ngồi cùng người phụ nữ khá thân thiết, và cô ấy cũng nghe được đoạn đối thoại giữa họ. Trong lúc tức giận nói năng không rõ ràng nhưng Mone có thể tương đối nghe được trọng điểm. Là hắn ta nói câu được rùa vàng, đợi thành công bước vào Trần gia thì sẽ tìm cách cuỗm thật nhiều tiền rồi bỏ chạy, số tiền đó đủ để cho hắn cùng người phụ nữ đó sống cuộc đời còn lại. Rồi Eri đi tới phía người kia, xách cổ áo hắn. Không cần nói cũng biết, hắn bị xử lí đẹp đẽ dường nào. E cũng khó tránh kiếp đi thăm bệnh viện.
---------- Như Song ----------