Hôm nay là ngày Vu gia mở tiệc đãi khách, toàn bộ khách mời đều là giới thương nhân và chính trị đủ cho thấy Vu gia có ảnh hưởng thế nào. Nhưng bất quá, ngũ đại tài phiệt các anh lại cũng không thực cho vào mắt. Chẳng qua vì nể mặt trưởng bối mới miễn cưỡng tham gia bữa tiệc nhàm chán này. ( Như Song: Chắc k các anh, để coi chốc nữa các anh có còn cho là nhàm chán k? ).
Rất nhanh chóng trước sân nhà Vu gia có chiếc siêu xe Bugatti Veyron Supersport chỉ khác màu oai phong đậu ngay ngắn. Đồng loạt cửa tài xế mở ra, người đàn ông mặc âu phục màu đen, mắt đeo kính râm màu đen, toàn thân phát ra hàn khí. Họ vòng ra mở cửa sau. Lại thêm một lần nữa những người ở đây hít thêm đợt khí lạnh lẽo. Rồi nhanh chóng thay bằng sự náo nhiệt. Nữ thì si tình, mắt mở thật to hận không thể đem những người đàn ông này về từ từ ngắm. Còn nam thì ghen tị có, hâm mộ có,... đủ các loại sắc thái biểu cảm trên mặt. Cho hỏi những người đàn ông không ngừng gây sóng bão này không phải Ngũ đại tài phiệt thì là ai đây?
người đàn ông cao ráo, tuấn tú, cương nghị. Lại khoác trên mình bộ tây trang thoạt nhìn đơn giản nhưng lại tinh tế, trang trọng. Chủ trì của bữa tiệc Vu Kha, niềm nở đi ra đón tiếp vị khách quý này.
- Ha ha, Phan tổng, Bùi tổng, Bạc tổng, Lãnh tổng, Cao tổng hân hạnh, hân hạnh. Xin mời! - Lão ta cúi người độ, làm động tác mời.
- Không dám, không dám - Cao Quý Thần lơ đãng mỉm cười.
Lãnh Thiên kỳ và Bùi Vân Hiên nhàn nhã gật đầu cho có lễ. Phan Đình Hạo và Bạc Ngôn Dương nhếch môi cũng lười, chân nhấc đi về vào trong đại sảnh. Trong lúc Ngũ đại tài phiệt đang bận rộn tiếp đón các ông lớn bà lớn, thì phía cửa đại sảnh lại đang có trận náo nhiệt.
- Ồ! Thật đáng để tâm nha! - Cao Quý Thần là người đầu tiên phát hiện ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía cửa thì tò mò nhìn theo rồi bật thốt lên.
- Có gì hay vậy? - Lãnh Thiên Kỳ thắc mắc rồi nhìn theo ánh mắt của Cao Quý Thần cũng kìm lòng không đậu mà thốt ra - Woa!
Theo ánh mắt của họ, người kia cũng đồng loạt quay người. Trước mắt họ là cô gái thanh tú, mỗi người vẻ đẹp, đứng với nhau thật là bức tranh mĩ lệ.
cô gái đứng ở cửa cũng bị ánh mắt của mọi người nhất thời cảm thấy khó chịu. Cũng dễ hiểu thôi, người các cô đã rất đẹp mắt rồi, giờ lại mặc đồ gần như là kiểu. Coi kìa, áo trắng tay phồng, cổ áo có bèo, lại còn có chiếc nơ nhỏ nơi cổ áo. Nhìn xuống dưới là váy ngắn đến đầu gối, chân váy hơi xòe, lại có thêm sợi dây trắng thắt sang bên. Nhìn đồng loạt cả người Shizuka, Eri, Luka, Mone, Ahim cùng người Bạch Linh, Bạch Tuyết, Bạch Hoa. Cả đám người họ đều mặc cùng kiểu, chỉ khác màu sắc nơi váy cùng với trang sức và giày. Lần lượt là màu đen, cam, lục, lam, đỏ, vàng, hồng, tím nhạt. Và họ đã thu hút rất nhiều loại ánh mắt. Shizuka nhếch môi, nhấc chân đi về phía Vu Kha. Lúc này ông ta mới bừng tỉnh lại cười ha hả ra tiếp đón.
- Ha ha, xin chào. Rất vui được gặp mặt các vị TGĐ và PTGĐ của SMG. Thật quá hân hạnh cho lão già tôi.
- Giám đốc Vu quá lời rồi! - Shizuka bắt tay với lão ta, rồi nhanh chóng thả tay,nhàn nhạt trả lời.
- Quả là trăm nghe không bằng thấy. Các vị đây thật sự là quá xinh đẹp đi. Ngay cả trợ lí và vệ sĩ đi theo đều rất xinh đẹp - Vu Kha lại lên lời. Ánh mắt ông ta không khó để nhìn ra có mang theo chút thèm thuồng.
Nhìn thấy ánh mắt đó đám người Shizuka không thể không coi thường và cảm thấy ghê tởm lão ta.