"Em yêu, em coi em làm tôi đau cổ, em phải bồi thường chứ?" - Cao Quý Thần quyết không buông tha cho Ahim. Anh kéo kéo tay cô đòi bồi thường.
- "Tôi cảnh cáo anh, còn dám nói chữ em yêu, tôi liền cạo trọc đầu anh!" - Ahim hừ mũi đe dọa.
- "Đừng manh động nha! Tôi xưa nay chỉ ăn mặn không ăn chay, hơn nữa còn có nhiệm vụ sinh con nối dõi cho Cao gia, tôi thật sự là chưa có ý định trở thành hòa thượng đâu!" - Cao Quý Thần giả bộ giơ tay đầu hàng - "Không gọi là em yêu thì không gọi. Cùng lắm gọi tiếng bà xã đại nhân chắc là được nhỉ?"
- "Cao Quý Thần. Anh có thể hay không đừng có xuyên tạc lời của tôi không? Coi chừng tôi thiến anh!" - Ahim bị chọc tức thì mặt mũi nóng bừng lên, cô giơ ngón tay hình cây kéo về phía Cao Quý Thần.
- "Ahim tiểu thư, sao em ưa bạo lực như vậy? Em chắc là không muốn đánh mất phúc lợi sau này của mình đâu, phải không?" - Cao Quý Thần nắm lấy tay Ahim ra rồi nháy mắt mờ ám.
Ahim không hiểu câu nói của anh có nghĩa gì. Cô nghệt người ra nhìn anh chằm chằm. Lại thấy anh dùng ánh mắt mờ ám nhìn mình, đại não của Ahim dường như vừa bị kim đâm. Mặt cô như tắc kè hoa chuyển từ trắng sang hồng, từ hồng sang đỏ rồi lại từ đỏ chuyển sang đen. Cô tiện tay cầm túi xách nện thật mạnh về phía anh. Cao Quý Thần vì không ngờ tới cô sẽ làm vậy nên không kịp tránh. Một cơn đau rát truyền từ trán đến đại não. Anh ôm lấy mặt gục xuống tay lái. Ahim thấy vậy thì cũng toát mồ hôi.
- "Anh... Anh không sao chứ?"
Cao Quý Thần không trả lời cô vẫn gục mặt trên tay lái. Ahim thấy vậy thì cũng càng lo lắng hơn. Cô nhoài người về phía anh, tay dùng sức muốn nâng đầu anh dậy xem tình hình nhưng dù cô dùng sức thế nào cũng không thể nâng mặt anh lên được. Đang lúc cô không biết làm thế nào thì Cao Quý Thần đột ngột ngẩng phắt đầu dậy, rồi nhanh như chớp đặt lên má cô một nụ hôn rồi ngồi thẳng dậy, vẻ mặt dương dương tự đắc nhìn cô. Còn Ahim thì sao? Còn có thể như thế nào nữa! Cô đơ người ngay lập tức. Cô thật không ngờ khi cô đang lo lắng cho anh, tay chân luống cuống thì anh lại trêu chọc cô. Đơ người xong thì cô cũng tức đến hộc máu. Cô nghiến răng nghiến lợi, hai tay nắm chặt vung về phía Cao Quý Thần. Cô có học võ cộng thêm việc cô đang tức sôi máu nên sức lực dồn vào nắm đấm không hề nhẹ. Nhưng núi này cao còn có núi khác cao hơn. Cao Quý Thần từ nhỏ đã bị huấn luyện khắc nghiệt, khi tiếp quản Cao thị cũng không biết phải trải qua bao nhiêu sóng gió mới đưa Cao thị hưng thịnh như ngày hôm nay. Sự huấn luyện hà khắc đã làm cho anh trở nên mạnh mẽ và phản ứng nhanh nhạy, thời gian và sóng gió đã tôi luyện anh thành một con người cương nghị, dù vẻ ngoài bất cần đời nhưng tâm lại sâu như đáy biển, khó mà lường được, thương trường cũng đem lại cho anh không biết bao nguy hiểm vì sự tranh đua, ganh tị. Cho nên, một nắm đấm đó của Ahim sao có thể làm gì được anh chứ. Anh khéo léo né ra sau tránh móng vuốt của cô đang vung về phía mặt anh kịp thời cứu lấy khuôn mặt vạn người mê của mình. Đồng thời anh nhanh nhẹn di chuyển hai tay chuẩn xác bắt lại hai móng vuốt lộn xộn của cô. Anh kéo mạnh cô về phía mình khiến cho mặt cô và mặt anh sát vào nhau. Hơi thở của hai người như hòa quyện vào nhau, hơi thở anh trầm ổn, nam tính mang theo mùi hoắc hương đặc biệt của anh, còn hơi thở của cô thì dồn dập, tim cũng đập loạn xạ, cô chưa từng gần người đàn ông nào đến thế, dù sao cô cũng chỉ là cô gái , đứng trước tình thế này nên chuyện không kiểm soát được mình cũng là chuyện thường tình. Cô đoán chắc mặt cô đang đỏ như gấc. Cô vừa tức vừa thấy mất mặt vì tâm trạng của mình.
- "Đồ chết tiệt nhà anh dám làm thế với tôi! Tôi muốn giết chết anh!" - Mất mặt thì mất mặt nhưng cái tính không chịu khuất phục của cô lại không cho phép cô chịu yếu thế, cộng thêm việc đang tức giận vì hành vi của anh nên cô ném hết vẻ tiểu thư khuê cáp mà gào vào mặt anh.
- "Tôi làm gì với em chứ mà em đòi giết tôi! Hình như là em vừa đánh vào mặt tôi mà!" - Cao Quý Thần thì trái ngược hoàn toàn với dáng vẻ xù lông của cô. Anh rất vô lại mà ném hết lỗi lầm cho cô.
Ahim tức đến hộc máu, nhưng bị anh nói đến không biết phản bác thế nào, trong lòng cô âm thầm lôi đời tổ tông nhà anh ra thăm hỏi tận tình. Nhìn càng nhìn cái bản mặt vô lại của anh thì cô lại càng tức, cô liền buộc miệng:
- "Anh vừa mới hôn tôi" - Nhưng nói xong thì cô lại rất hối hận chỉ muốn cắn đứt lưỡi mình vì nhìn thấy vẻ mặt đắc ý của anh.
- "Tôi "hôn" em ở đâu cơ?" - Cao Quý Thần nhướng mày, ánh mắt hiện rõ ý cười.
- "Anh... anh... anh lại trêu chọc tôi!" - Ahim nhận ra anh có ý trêu chọc thì liền mếu máo gào lên không thèm quan tâm đến hình tượng của mình. Sau này mỗi lần nghĩ tới cảnh đó cô chỉ muốn đào một cái lỗ để nhét Ahim ngày hôm đó xuống. Nhưng cô cũng thầm cảm ơn cái xe cách âm và gương chiều của anh nếu không để nhân viên tập đoàn nhìn thấy cảnh đó chắc cô chỉ còn nước tự tử mà thôi.
- "Tôi trêu chọc gì em chứ?"
- "Anh... anh... anh...." - Ahim nói lắp một hồi mà cũng không thốt nên lời. Thấy vậy thì bản tính bông đùa của Cao Quý Thần lại nổi lên. Đang tính tiếp tục trêu chọc cô thì anh nhạy bén phát hiện có một chiếc xe màu đen đang đỗ cách đó không xa nấp trong bóng tối. Liếc qua anh cũng không khó để nhận ra mục tiêu của chiếc xe đó là anh. Bên kia Ahim còn chưa phát hiện ra mà đang dùng sức giãy giụa khỏi tay anh, bên này vẻ mặt anh nhanh chóng từ vẻ bất cần đời lạnh dẫn xuống, môi anh mím chặt, mắt hơi khép lại nhìn về chiếc xe kia. Không lâu, chỉ vài giây sau giọng nói trầm thấp của anh vang lên:
- "Ngồi về ghế, thắt dây an toàn vào!"
Ahim hơi bất ngờ với giọng điệu ra lệnh của anh, đang định phản bác thì anh rất nhanh thức tỉnh sự cảnh giác của cô:
- "Có kẻ theo dõi chúng ta, tôi cần phải cắt đuôi chúng nên em đừng lộn xộn!" - Nói rồi cũng không đợi cô trả lời anh liền nhấn ga phóng vụt đi. Chiếc xe bí ẩn kia thấy thế cũng khởi động xe đuổi theo.
---------- Như Song ----------