Trong nhã thất cực kì yên tĩnh, ngoại trừ âm thanh vuốt áo nhè nhẹ của Tiếu Tố Vấn thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Một lúc lâu sau, Phạm Trọng Văn đặt mấy quả trứng chim lại trên bàn, thở ra một hơi thật dài, trong mắt khó dấu nổi vẻ kích động.
"Tiền tiểu nhị, ngươi cũng có kinh nghiệm buôn bán nhiều năm rồi, tới nhìn qua một lần xem thế nào!"
Nghe thấy lời mời của Phạm Trọng Văn, Tiền Tiểu Nhị vốn đã không thể chờ đợi được nữa liền vội vàng tiến lên hai bước, cầm lấy mấy quả trứng chim bắt đầu đánh giá: "Vỏ trứng tinh tế, bóng loáng, trên bề mặt xuất hiện huyền văn, không những thế còn có một sợi chỉ vàng quấn quanh, quả thực chính là trứng của Bách Linh Vương Tước! Quan trọng hơn là, trong ba quả trứng này ẩn chứa năng lượng sinh mệnh cực kì mãnh liệt, linh tính của nó ít nhất cũng là Trác Tuyệt. Thứ tốt! Quả thật là thứ tốt!"
Hai mắt Tiền Bất Nhị tỏa sáng, chỉ hận không thể đem toàn bộ sáu quả trứng này giấu làm của riêng, những quả trứng chim như vậy không chỉ giá thành rất cao, hơn nữa còn rất quý hiếm, bình thường dù cho có nhiều tiền cũng mua không được, chỉ cần sắp xếp ổn thỏa, chắc chắn có thể bán được giá trên trời.
"Đến ngươi cũng nói như vậy, chứng minh ánh mắt của ta vẫn còn rất tốt!"
Phạm Trọng Văn tự giễu hai câu, nghe thế Tiền Bất Nhị liền cười khan, nói: "Lão gia tử ngài lại nói đùa rồi, dù cho tất cả chúng ta đều mù thì ánh mắt của ngài vẫn sáng như sao trên trời!”
"Được rồi, ngươi không cần phải nịnh nọt lão phu làm gì, lão phu cùng đám người ở kinh đô không giống nhau."
Trong lúc nói chuyện, Phạm Trọng Văn cũng từ trong ngực áo lấy ra một chiếc kính tròn lớn khoảng bàn tay, trong đó có vô số ánh sao chợt sáng chợt tối, trên khung kính vẽ đầy huyền văn, thoạt trông rất là cổ xưa.
Kính này tên là Vạn Linh Huyền Quang Kính, cũng là một món đồ được luyện chế bởi Đa Bảo Các, mặc dù hình dáng cũng như phương pháp chế tác không giống Vạn Linh Tàng Giới Luân nhưng hai vật này lại có công dụng khá giống nhau. Chẳng qua, kính này lại có phần đa dụng và thực dụng hơn nhiều so với Tàng Giới Luân, lại càng phù hợp dùng trong giao dịch ở thương hội hơn, chuyên dùng để phân biệt các loại vật phẩm trân quý.
Nói chung, một người có thể vì bị tác động bởi nhiều nhân tốt khác nhau mà đưa ra phán đoán sai lầm, nhưng Vạn Linh Huyền Quang Kính thì không như vậy, trừ phi đó là vật mà ngay cả Vạn Bảo Lâu cũng không có ghi chép lại.
"Tư tư!"
Quang ảnh thoáng hiện, huyền quang lập lòe.
Một quả trứng chim bị Huyền Quang Kính chiếu vào, lập tức liền có tin tức xuất hiện trên mặt kính.
Bách Linh Tước ( Nhất giai )
Huyết mạch: Huyền Điểu Vương ( chưa thức tỉnh )
Linh tính: trác tuyệt
Thuộc tính: hỏa
Mệnh phách tư chất: ★
Lực phách tư chất: ★
Thần Phách tư chất: ★★
Cực phách tư chất: ★☆
Thiên phú năng lực: huyễn đồng
Đa Bảo Các còn nói thêm: Chim Bách Linh Tước thường hoạt động vào ban ngày, có tập tính quần cư, tính tình cao ngạo, mắt có song ảnh, có thể biến hóa ngàn vạn, cực kì thích hợp với huyền giả thuộc hệ tinh thần.
Tin tức không khác mấy so với Tàng Giới Luân, chỉ là so với Bách Linh Tước bình thường thì huyết mạch của chim non trong quả trứng này là vương giả, linh tính cũng không phải là không biết nữa mà là phẩm chất Trác Tuyệt.
"Tốt, tốt, tốt! Phẩm chất Trác Tuyệt, huyết mạch Vương giả!"
Hoa Do Liên kích động hô to, hai mắt tràn đầy ham muốn chiếm hữu.
Đây chính là Bách Linh Tước có phẩm chất Trác Tuyệt, không những thế còn có huyết mạch Vương giả, hoàn toàn có thể được sử dụng đến tận cảnh giới Huyền Tông.
Trên toàn bộ Đại Lương cổ quốc, Huyền giả có tu vi đạt đến Huyền Tông chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, dù cho một thế lực lớn như Vạn Thông Thương Hội cũng chỉ có hai vị Huyền Tông tọa trấn, có thể hiểu được, đối với một Huyền giả có tinh thần thiên phú như Hoa Do Liên thì quả trứng chim này có sức hấp dẫn cực kì lớn.
"Nhanh, nhanh, lão gia tử, nhanh tiếp tục..."
Tiền Bất Nhị cũng đang chìm ngập trong hung phấn, vội vã thúc giục Phạm Trọng Văn xem xét tin tức của những quả trứng còn lại.
Huyền Quang Kính lần lượt chiếu lên từng cái, phẩm chất của quả thứ hai đến quả thứ năm không hề thua kém so với quả đầu tiên, điều này khiến cho Tiền Bất Nhị cùng Hoa Do Liên liên tục cười to.
Thế nhưng, khi tin tức của quả trứng cuối cùng xuất hiện, không khí trong nhã thất lập tức liền trở nên đông cứng.
Đám người Tiền Bất Nhị tim đập bang bang, mắt mở to, mồm há hốc, khuôn mặt toát ra vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, thậm chí cả Vân Mộ cũng lộ ra vài phần kinh ngạc. Bởi vì theo tin tức xuất hiện trên Huyền Quang Kính, thì linh tính của quả trứng chim này đã đạt đến Tử Sắc hay nói cách khác chính là phẩm chất Hoàn Mỹ.
Linh tính Hoàn Mỹ, có thể nói là cực kì hiếm thấy, thuộc về loại trân bảo chỉ có thể ngộ mà không thể cầu, hơn nữa đây còn là một ấu thú có chứa đầy đủ huyết mạch của vương giả. Vật này nếu để lộ ra bên ngoài, chắc chắn sẽ khiến cho Huyền Tông tranh đoạt điên cuồng. Dù sao đối với đa số Huyền Tông, Huyền Linh tốt nhất họ có thể sở hữu cũng chỉ có phẩm chất Trác Tuyệt mà thôi, chỉ có một số ít người mới có được Huyền Linh phẩm chất Hoàn Mỹ.
Đương nhiên, những Huyền Tông này đều có tiếng tăm lẫy lừng, là bá chủ nắm giữ một phương.
...
Thật lâu sau, tâm tình của đám người Phạm Trọng Văn mới bình ổn trở lại.
Vốn dĩ một thương nhân dày dạn kinh nghiệm sẽ không dễ dàng để lộ cảm xúc của mình, lại càng hiếm có chuyện tỏ ra vội vàng trước mặt khách nhân như vậy. Nếu không làm sao mặc cả với kẻ khác, chỉ có nước làm ăn thua lỗ mà thôi.
Cười khổ một cái, Phạm Trọng Văn liền mở miệng nói: "Tiểu huynh đệ, ngươi … ngươi thực sự muốn bán hết số trứng chim này? Kể cả quả trứng chim có phẩm chất Hoàn Mỹ?"
"Đã tới đây, đương nhiên là muốn bán."
Vân Mộ khẽ cười, trên mặt không lộ ra nửa điểm vẻ do dự.
Đồ vật dù tốt tới đâu đi nữa nhưng nếu không phù hợp với bản thân thì có giữ trong tay cũng vô ích. Hiện tại, Vân Mộ đã sở hữu một con Bách Linh Vân Long Tước biến dị, không có lí do gì lại để ý một Huyền Linh khác, dù sao hắn cũng chỉ mở ra một linh khiếu trên thiên linh, có thêm Huyền Linh cũng chẳng để làm gì, còn không bằng bán nó đi để đổi lấy những thứ khác thực dụng hơn."
"Tốt!"
Phạm Trọng Văn nhẹ gật đầu, thần sắc trịnh trọng nói: "Tiểu huynh đệ dám đem một vật trân quý như vậy giao dịch với Vạn Thông Thương Hội chúng ta, cho thấy ngươi xem trọng chúng ta, cũng tin tưởng chúng ta ... chẳng qua, giao dịch này không chỉ khiến tiểu huynh đệ chịu thiệt, mà trong khoảng thời gian ngắn, thương hội của chúng ta cũng không có khả năng gom đủ một số lượng Huyền Thạch, như vậy không biết tiểu huynh đệ còn có yêu cầu nào khác hay không?"
Nghiêm túc mà nói, đây quả thật là một bút giao dịch lớn, thậm chí đã vượt quá phạm vi giao dịch thông thường, dù cho là Vạn Thông Thương Hội cũng không đủ khả năng mua hết tất cả các quả trứng chim này một lần, đặc biệt trong đó còn có một quả trứng có phẩm chất Hoàn Mỹ.
Lúc này, Vân Mộ đã thu hồi vẻ tươi cười trên mặt, nghiêm túc nói: "Ta có ba điều kiện..."
"Ba cái?!" Phạm Trọng Văn gật nhẹ đầu: "Nói đi."
Vân Mộ cũng không khách khí, liền nói thẳng: "Điều kiện thứ nhất, ta muốn có lệnh bài khách khanh của Vạn Thông Thương Hội các ngươi, có thể tự do xuất nhập Loạn Lâm Tập."
Hoa Do Liên khinh thường hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo trả lời: "Bổn cô nương còn tưởng ngươi là một kẻ can đảm, khí phách, thì ra cũng sợ hãi Đỗ Gia!"
Vân Mộ cười mà không nói gì, bản thân hắn cũng lười giải thích.
Phạm Trọng Văn suy tư một lát, rồi sau đó nhẹ gật đầu: "Được! Điều kiện này ta đáp ứng, chỉ dựa vào giao dịch lần này cũng đủ để ngươi trở thành khách quý của Vạn Thông Thương Hội, một lệnh bài khách khanh cũng không tính là gì."
Kỳ thật còn có một điều mà Phạm Trọng Văn không nói ra, đó chính là quan hệ của Vân Mộ với Sơn Ngoại Sơn, chỉ dựa vào đó cũng đã dư sức để làm khách khanh cho Vạn Thông Thương Hội.
Dường như Vân Mộ cũng đã đoán trước, biểu cảm trên mặt không thay đổi chút nào: "Điều kiện thứ hai của ta là năm mươi vạn Huyền thạch, giao trước một nửa, với năng lực của Vạn Thông Thương Hội dư sức gom đủ số trong vòng hôm nay. Về phần số Huyền thạch còn lại, ta muốn đổi thành số lượng lớn các loại vật liệu trong danh sách sau đây …”
Sau khi nói xong, Vân Mộ lấy bản danh sách đã sớm chuẩn bị từ trước ra khỏi Tàng Giới Luân giao cho Phạm Trọng Văn.