Ngự Quỷ Hữu Thuật

chương 35: lấy vật đổi vật

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thẩm Tu đang trong trạng thái tăng tốc, lướt qua mấy cái khe sâu, vượt qua một nửa sườn núi mọc đầy gai bụi, lại vòng qua một hồ nước nhỏ bốn phía là đầm lầy, bảy lần tám lượt rốt cuộc đi tới một chỗ sâu tít bên trong khu rừng tối om đầy khô cằn, nơi này mặc dù vắng bóng người, nhưng vẫn chỉ là biên giới của quỷ giới mà thôi. Không thiếu đội ngũ cũng sẽ không cố ý đi tới cái góc hẻo lánh này, bọn họ càng thích bố trí mai phục ở những địa phương mà quỷ tộc thường xuyên qua lại, hoặc là đến những nơi mà thực vật sinh trưởng đầy rậm rạp để thu thập những vật phẩm có giá trị.

Lục Chiến chạy theo phía sau chủ nhân, trước đây nó cũng chưa từng đến khu vực này, diện tích đất khô cằn ở rừng tối rất nhiều, hơn nữa cũng không phải quỷ tộc hoang dã nào cũng ở bên ngoài quỷ giới, Lục Chiến nện bước trầm ổn, nhánh cây dưới chân bị đạp gãy một cách dứt khoát, phát ra một ít âm thanh, nó nhạy bén nhận ra được ở gần đó tựa hồ có những nhân loại khác hoặc là quỷ tộc, hơn nữa số lượng cũng không ít.

“Chủ nhân, phía trước…”

Thẩm Tu quay đầu lại liếc mắt nhìn quỷ tộc một cái, giải thích “Nơi này là khu mậu dịch, chân chính trên nghĩa đen, khu mậu dịch cộng đồng.”

Xuyên qua một mảnh rừng rậm nhỏ hẹp, rất nhanh đi đến một khu đất trống, hiện ra ngay trước mắt, là một mảnh đường phố vắng ngắt. Hắn mặt không đổi sắc mang theo quỷ tộc kia đi qua đi lại, trước đây cũng không phải như vậy, phải hơi hơi náo nhiệt một chút mới đúng, có lẽ gần đây xung đột giữa con người và quỷ tộc ngày một tăng lên, dẫn đến loại địa phương mang ý nghĩa gần giống với chợ đêm này làm ăn cũng không tốt.

Lục Chiến kinh ngạc phát hiện, tại mấy ngã tư đường phố đơn sơ ở đây, lẻ loi có vài cái cửa hàng được tạm thời dựng lên, bất kể là chủ quán hoặc là người mua, cư nhiên có nhiều chủng tộc cùng xuất hiện, không chỉ là quỷ tộc, còn có vài tinh linh nhát gan cùng với yêu tinh vốn không thích lộ diện đều sẽ cẩn thận tiến hành buôn bán. Nó biết được vào lúc bất đắc dĩ, sẽ có quỷ tộc tiến hành giao dịch với nhân loại, theo như nhu cầu mỗi bên, nhưng mà một nơi giao dịch như thế này, vẫn là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy.

Ở một địa phương có nhu cầu, liền có thể buôn bán được, Thẩm Tu tìm một chỗ tránh gió, bẻ một cái thân cây, tùy tiện dựng lên một cái giá, ở mặt trên phủ một tấm vải rách coi như làm cái bàn, sau đó dùng giấy viết vài chữ, dùng một cái gậy gỗ treo tờ giấy ở bên cạnh bàn, nói rõ nhu cầu của mình: Dùng vật đổi vật, cần một cây cỏ cầm máu màu xanh lam.

Lục Chiến im lặng không lên tiếng đứng ở phía sau chủ nhân, bởi vì có một quỷ tộc tồn tại, chứng minh chủ cửa hàng này là một Ngự Quỷ sư, cho nên một số người ở những quầy hàng bên cạnh đều cảm thấy tên thanh niên này nhất định là đầu óc bã đậu, quỷ tộc ghét nhất Ngự Quỷ sư, hơn nữa đối phương còn lôi một tên quỷ tộc bị chèn ép đặt ở một bên, cố ý kéo cừu hận. Nói không chắc còn có thể dẫn đến một ít quỷ tộc cường hãn ra tay đánh nhau, cái nơi giao dịch tạm thời lại còn tối tăm này, vốn không có gì để đảm bảo an toàn, hoàn toàn dựa vào sự tự giác. Bởi vì số lượng của con người cùng với số lượng của quỷ tộc là tương đương, cho nên đến nay vẫn có thể duy trì bình an, bằng không nếu như một quỷ tộc thượng đẳng chẳng may đi lạc, rơi vào trong tay một nhóm chủ quán, sẽ không thể chỉ biết dùng não mà không làm gì ( N/A: Kiểu như không phải cứ đứng yên nhìn nhau mà thể nào cũng có đánh nhau), ngược lại cũng thế, quần thể quỷ tộc cũng sẽ không bỏ qua một tên Ngự Quỷ sư một thân một mình tiến đến khiêu chiến.

“Cỏ cầm máu? Ngươi muốn đổi lấy vật này, là làm nhiệm vụ sao?” Tên chủ nhân của sạp hàng ngay cạnh Thẩm Tu nhìn qua khoảng chừng hai mươi tuổi, gương mặt nhìn qua thanh tú, một bộ dáng dấp chưa va chạm nhiều, bất quá có thể biết được nơi này, hơn nữa còn dám làm ăn, nhất định không phải là người mới.

“Đúng, ngươi có.” Thẩm Tu liếc qua sạp hàng của đối phương một chút, đặt ở bên trên đều là một ít dược vật thích hợp với quỷ tộc, một ít quỷ tộc bị loài người bắt được còn có thể trở về, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ bị tiêm vào một ít mê dược để khống chế, hơn nữa hiệu quả sẽ kéo dài trong một khoảng thời gian, có nhiều loại mê dược thậm chí còn mang theo một ít di chứng phiền toái, vào này lúc, thuốc giải chính là một loại đồ vật vô cùng tất yếu, chủ nhân của sạp hàng ra giá cũng không thấp.

“Rất đáng tiếc, ta chỉ biết làm một số loại dược để buôn bán, bất quá nếu như ngươi có ý định chờ quỷ tộc lại đây để dò hỏi, tốt nhất nên để ngự quỷ ở bên cạnh ngươi rời đi một chút, thân phận Ngự Quỷ sư ở đây có thể không tốt lắm.” Chủ nhân sạp hàng đề nghị, kì thực gã cũng không muốn quản việc không đâu, buôn bán ở đây, có thể không nói lời nào là tốt nhất, thế nhưng nếu như tên Ngự Quỷ sư này dẫn tới vài quỷ tộc khác đến đây đập phá đánh nhau thì làm sao được, cá trong cùng một chậu chắc chắn sẽ không có kết quả tốt. (N/A: ý là trâu bò đánh nhau, gã là ruồi muỗi bên cạnh sẽ vạ lây ấy.)

Thẩm Tu gật đầu “Ta biết, bất quá cũng không liên quan, nếu như không đổi được, ta đi tìm cũng được.” Sau khi tiếp nhiệm vụ, đầu tiên hắn cũng không muốn dành thời gian đi sưu tập thông tin về loại cỏ này, về địa phương sinh trưởng của nó, sau đó võ trang đầy đủ bắt đầu lữ trình đi đào thuốc, so với tốn thời gian để trèo đèo lội suối, cuốc đất tìm cỏ, đến chợ đêm làm trao đổi là phương thức nhanh và tiện nhất. Rừng tối khô cằn đối với nhân loại mà nói, là một địa phương không hề quen thuộc, thế nhưng đối với một số quỷ tộc, tinh linh, yêu tinh vốn là dân bản địa, cũng không khác gì nhà lắm, tìm một cây cỏ cầm máu bất quá là chuyện chỉ trong chốc lát, nói không chắc trên tay ai đó còn có sẵn hàng hóa.

Lục Chiến đứng im tại chỗ bất động, chờ đợi mệnh lệnh của chủ nhân, nếu như Ngự Quỷ sư chán ghét ngự quỷ, không thích nó xuất hiện ở gần đó, có khả năng sẽ bị sai khiến đi chỗ khác, bị lệnh đi làm một ít nhiệm vụ khó hoàn thành, có thể không hoàn thành cũng không quan trọng, chờ sau đó chủ nhân triệu hồi rồi phạt là xong.

“Ngươi tới.” Thẩm Tu cười tủm tỉm ngoắc ngoắc tay với quỷ tộc Lục Chiến.

Lục Chiến mặt không đổi sắc đi tới trước mặt chủ nhân, khoanh tay đứng thẳng, nói “Chủ nhân.”

“Ngồi lên đùi ta.” Hắn tùy ý tìm một thân cây gỗ tròn làm một cái ghế, sau khi ngồi xuống, chỉ chỉ cái đùi thon dài rắn chắc của mình.

Đồng tử của Lục Chiến trong nháy mắt trừng lớn.

Thấy ngự quỷ hình như không có động tác gì, Thẩm Tư đưa tay lôi kéo, kéo quỷ tộc kia vào trong lồng ngực của mình, ngồi lên đùi mình, trọng lượng của quỷ tộc không giống của con người, thân thể của bọn họ tương đối nhẹ, mặc dù vóc người cao gầy, vân da rõ ràng, cũng sẽ nhẹ hơn một chút so với một nhân loại có vóc dáng tương đương.

Lục Chiến ngồi có chút bất an, nó di chuyển mông, nỗ lực phản kháng với mệnh lệnh của chủ nhân mà đứng lên, nhưng đều bị Thẩm Tu vô tình trấn áp.

“Đừng nhúc nhích.” Thẩm Tu nhắc nhở, sau khi nói xong giơ tay lên sờ sờ mái tóc dài đen mượt của quỷ tộc, sau đó hơi nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai của nó. Bên trong [Ngự Quỷ trụ cột] nói cũng đúng, muốn lấy được hảo cảm của các quỷ tộc khác, chỉ cần làm ra một ít hành động thân cận với ngự quỷ của mình, còn có thể tạo được bầu không khí hài hòa tình cảm, như vậy cũng có thể hấp dẫn được một ít quỷ tộc lúc nào cũng có lòng cảnh giác trong người.

Chủ nhân của sạp hàng bên cạnh trợn mắt há hốc mồm nhìn bên này, tư thế như vậy nhìn thế nào đều có chút… Ngự Quỷ sư anh tuấn khẽ mỉm cười, cùng với ngự quỷ cúi đầu trầm mặc đầy thẹn thùng, cái bàn được trùm một tấm vải rách lên tương đối cao, cư nhiên che lại một số động tác ở phần dưới… Hơn nữa thật sự là có quỷ tộc mắc câu!

Hai tên quỷ tộc thành niên đi tới, đầu tiên là liếc nhìn ngự quỷ đang nằm trong lồng ngực của Thẩm Tu, mới cúi đầu đảo qua nhu cầu mà trên tờ giấy đã viết, thanh âm lạnh lùng “Ngươi muốn đổi một cây cỏ cầm máu?”

Hoàn chương .

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio