Ngự Quỷ Hữu Thuật

chương 38: không nhận sai người

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Các tộc nhân đứng ở xung quanh cúi đầu không nói, tựa hồ là đang suy nghĩ xem khả năng theo như lời nói của Viêm Thanh thì có thể tên Ngự Quỷ sư kia đang theo dõi bọn nó ở phía sau hay không, muốn xác định vị trí cụ thể của thôn xóm của chúng nó?! Lúc này vài quỷ tộc đã chạy đến cửa thôn để thăm dò, không phải chúng nó cố ý lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử, mà là do sau khi viên hoàn điều khiển quỷ tộc xuất hiện, phần lớn quỷ tộc không thể không sử dụng các loại suy nghĩ khác nhau để phán đoán tâm lý của con người.

Có quỷ tộc tiến lên vài bước xem xét tình hình của Viêm Lam, phát hiện hô hấp của nó đã dần trở nên bằng phẳng, rất nhanh liền có thể tỉnh lại, hiệu quả của Hàn Châu rất mạnh… Không nghĩ tới lại là sự thật, nó nhìn vài tên quỷ tộc đang rục rà rục rịch ở ngoài cửa ra vào một chút, chuẩn bị gia nhập vào nhóm quỷ tộc đang thăm dò ở ngoài cửa thôn, nói “Tên Ngự Quỷ sư kia nếu như muốn dùng một viên Hàn Châu để đổi đấy vị trí của thôn ta, trên thực tế có chút thiệt thòi.”

Ô Minh đứng ở một bên, gật gật đầu nói “Nham Thạch nói không sai, chuyện như vậy tuy rằng nghe qua khó có thể tin tưởng, nhưng trên thực tế, giá trị của Hàn Châu vượt xa tưởng tượng của chúng ta, hơn nữa thôn xóm của chúng ta chỉ là một thôn nhỏ, tên Ngự Quỷ sư kia e rằng cũng không có ý định đi theo dõi ở đằng sau đâu.”

Viêm Thanh cảm nhận được tất cả mọi người đều đang phỏng đoán suy nghĩ trong lòng của tên Ngự Quỷ sư kia, nó lại không có chút cảm giác hoài nghi nào đối với việc đối phương làm chuyện xấu, một nam nhân có thể đối xử với ngự quỷ ôn nhu như vậy, còn có thể tỉ mỉ nhận ra thương thế của ca ca nó, nếu như đối phương có khả năng theo dõi chúng nó, thì dự định làm như vậy, hoàn toàn có thể lấy một món đồ khác đi ra để làm dao động một phen, ngược lại nó cùng với ca ca vẫn phải về thôn xóm, cùng với việc có lấy Hàn Châu mang ra trao đổi hay không cũng không có chút quan hệ nào.

“Chờ ca ca tỉnh, ca ca nói lại một lần với các ngươi là được.” Viêm Thanh nhìn các tộc nhân đứng bốn xung quanh vẫn luôn mang theo gương mặt có vài phần cảnh giác một chút, bất đắc dĩ nói “Người kia thật sự không phải người xấu, chúng ta ở một bên bí mật quan sát rất lâu, nhìn thấy hắn đối với Lục Chiến rất tốt, lúc ôm nó cũng không hề động thủ động cước, sắc mặt tự nhiên, sẽ không ở bên ngoài bức bách ngự quỷ làm chuyện nhục nhã, chủ yếu là phản ứng của Lục Chiến… Nó hình như cũng không quá chán ghét tên Ngự Quỷ sư kia.”

“Lục Chiến…” Ô Minh nheo lại hai mắt “Ngươi nói Lục Chiến, là cái đứa nhỏ trong thôn chúng ta trời sinh bị khuyết thiếu đúng không, sau khi nó bị bắt, vẫn luôn không được cứu trở về, không nghĩ tới các ngươi ở trong rừng tối còn gặp được nó… Nó vẫn khỏe chứ, thân thể như vậy, thật sự có thể sống tiếp được?”

Tên quỷ tộc tên Nham Thạch kia cũng ngẩng đầu lên trầm giọng hỏi “Lục Chiến là bằng hữu của ta, ngươi không nhận sai chứ, nó thật sự còn sống?”

“Cái gì mà khuyết thiếu?” Viêm thanh không quá hiểu rõ chuyện về tên ngự quỷ kia “Lúc trước ta không lớn lên ở trong thôn xóm, cho nên cũng chỉ nghe ca ca nói, mới có chút ấn tượng mà thôi, thân thể của nó không phải rất tốt sao, lúc chúng ta nhìn thấy nó, tứ chi hoàn hảo, thể phách cường tráng, hơn nữa dung mạo rất tuấn mỹ, chính là sắc mặt hơi lạnh lùng một chút… Thế nhưng ca ca nói không nhận sai người!” Nó tỉ mỉ ngẫm lại, khẳng định nói.

Cường tráng?

Tuấn mỹ?

Những quỷ tộc ở xung quanh nhất thời hai mặt nhìn nhau, hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng hai danh từ này có chút liên hệ nào với quỷ tộc trước kia chỉ biết dùng tứ chi bò rạp trên mặt đất, chỉ có sắc mặt lạnh lùng giống nhau như đúc, càng chưa bao giờ thay đổi qua, sau khi bị bắt và chịu đựng cách hành xử tàn khốc, có một số quỷ tộc được cứu trở về đều tiếp cận tinh thần suy sụp, chúng nó đều là sinh vật có máu có thịt, có suy nghĩ, có nội tâm, loại máy móc chỉ biết giết chóc và chiến đấu kia, là ngự quỷ mà Ngự Quỷ sư luôn hy vọng có thể bồi dưỡng ra, chứ không phải thiên tính của quỷ tộc!

“Cho nên… Bọn họ lúc này vẫn còn ở bên trong khu đất trống ở rừng tối, vẫn chưa rời khỏi, đúng không!” Một thanh âm thuần hậu vang lên, một tên quỷ tộc cao to đẩy cửa đi vào “Ta ở bên ngoài tuần tra trở về, nghe thấy các ngươi nhắc tới Lục Chiến, còn nói nó tuấn mỹ, cường tráng?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio