Rống ~~ Rống ~~
Ngọc Hàn Ma Hổ phẫn nộ từ trên đất bò dậy, dùng ánh mắt tràn đầy phẫn nộ nhưng cũng chứa một chút e ngại nhìn chằm chằm Băng Linh Cửu Đầu Sư.
Lần này Ngọc Hàn Ma Hổ cũng không có vội vàng tiến công, mà là giữ nguyên vị trí bắt đầu xúc tích lực lượng.
Băng nguyên tố xung quanh dần dần trở lên bạo động, điên cuồng vận chuyển. Giống như đã nhận được sự kêu gọi nào đó, chúng nó bắt đầu ở xung quanh thân thể Ngọc Hàn Ma Hổ dao động.
Nếu đám người Bạch Du ở đây, chắc chắn có thể nhận ra được Ngọc Hàn Ma Hổ đang chuẩn bị thi triển .
“ Hừ, không biết tự lượng sức! Băng Linh, cho nó biết băng nguyên tố ở khu vực này do ai làm chủ......” Liễu Phong hừ nhẹ một tiếng.
Gào ~~ Gào ~~
Băng Linh Cửu Đầu Sư nhận được chỉ thị, ngẩng đầu lên trời tức giận gào thét. Băng nguyên tố vốn đang nghe theo Ngọc Hàn Ma Hổ điều khiển bỗng trở nên mất không chế, không nhưng không nghe theo Ngọc Hàn Ma Hổ điều khiển, ngược lại còn bắt đầu ăn mòn thân thể nó.
Ngọc Hàn Ma Hổ là linh thú băng hệ, thế nên băng nguyên tố kháng tính vô cùng cao. Nhưng mà giờ đây có thể dùng mắt thường thấy được, cơ thể Ngọc Hàn Ma Hổ đang nhanh bị một tầng hàn băng dần dần đông lại.
Cứ tưởng Ngọc Hàn Ma Hổ sẽ cứ như thế sẽ bị biến thành băng điêu. Kết quả là ngay vào thời khắc nguy cấp nhất, một cái lồng năng lượng màu băng lam lấy Ngọc Hàn Ma Hổ làm trung tâm, nhanh chóng tách biệt thân thể Ngọc Hàn Ma Hổ cùng băng nguyên tố ở ngoại giới.
“ A, thực lực mới đạt đến ngũ phẩm, thế mà đã thành được khung cơ sở của linh vực. Tuy chưa đạt đến linh vực, nhưng cũng miễn cưỡng được xem là một cái chiêu thức......” Liễu Phong hơi ngạc nhiên nói.
Linh vực là năng lực mà linh thú phải đạt đến thất phẩm mới có thể nắm giữ, mà linh vực cũng có rất nhiều chủng loại khác nhau.
Ví dụ như có một loại linh vực tăng phúc khả năng khống chế nguyên tố. Hoặc cũng có linh vực có tác dụng đặt nguyền rửa lên thân thể đối thủ, khiến hắn suy yếu đi theo thời gian......
Nói chung, linh vực có rất nhiều loại năng lực quỷ dị, thiên biến vạn hóa. Như là linh vực của con Ngọc Hàn Ma Hổ trước mặt, nếu đoán không sai thì sau khi linh vực thành hình, năng lực được sinh ra của nó có vẻ như là bài trừ băng nguyên tố.
Bản thân Ngọc Hàn Ma Hổ cũng là băng thuộc tính, thế nên một khi linh vực được mở ra, ngay cả nó cũng không thể huy động băng nguyên tố.
Linh vực này có thể nói là khá gân gà, chỉ hữu hiệu khi đối chiến với loại linh thú có thân thể yếu ớt, chiến đấu chủ yếu bằng băng hệ kĩ năng.
Băng Linh Cửu Đầu Sư thấy Ngọc Hàn Ma Hổ thế mà bình yên vô sự, thẹn quá hóa giận. Nó bắt đầu điên cuồng vận chuyển băng nguyên tố xung quanh.
Băng nguyên tố dưới chân Băng Linh Cửu Đầu Sư dần dần ngưng tụ thành hình. Chỉ trong chớp mắt, chín con sư tử bằng hàn băng đã xuất hiện trước mắt mọi người.
Hình thể của bất kì một con sư tử nào cũng không hề thua kém Ngọc Hàn Ma Hổ. Diện mạo của chúng nó đều được lấy mẫu từ Băng Linh Cửu Đầu Sư mà cấu tạo mà thành, chỉ là mỗi trên thân chúng nó không hề có cánh, không thể bay lượn, đầu chỉ có duy nhất một cái.
Cửu sư ánh mắt không có một tia cảm tình, hướng Ngọc Hàn Ma Hổ lao tới. Ngọc Hàn Ma Hổ đang khổ sở duy trì chiêu thức ‘linh vực’ của nó, chỉ cần di chuyển là ‘linh vực’ sẽ tan rã, thế nên không thể làm gì khác hơn là đứng tại chỗ chịu trận.
Chín con sư tử kia cũng không có linh trí, không thể tự chủ chiến đấu. Chúng nó chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh từ Băng Linh Cửu Đầu Sư, lấy một thân năng lượng mạnh mẽ cùng cơ thể khổng lồ để trùng kích Ngọc Hàn Ma Hổ.
Con băng sư đầu tiên va chạm với linh vực của Ngọc Hàn Ma Hổ, chỉ làm cho đối phương lui lại về sau mấy mét. Nhưng mà vì bị ‘linh vực’ áp chế mất băng nguyên tố, không thể bổ sung năng lượng tiêu hao, sau đó không bao lâu cũng là năng lượng tiêu hết mà biến mất.
Con thứ hai, con thứ ba,......ngay khi đến lượt con băng sư thứ năm trùng kích, lam cầu do ‘linh vực’ của Ngọc Hàn Ma Hổ ngưng tụ triệt để bị đánh nát.
Con băng sư thứ sáu không chút do dự nào liền va chạm với thân thể Ngọc Hàn Ma Hổ, vừa chạm vào mục tiêu, băng sư lập tức nổ tung, sóng lượng mãnh liệt đánh cho Ngọc Hàn Ma Hổ bay ra sau hơn mấy trăm mét.
Triệt để mất đi sức chiến đấu, không thể tiếp tục đứng dậy. Lúc này, ba con băng sư còn lại cũng từ từ tiêu tán trong không trung.
“ Đi thôi!” Liễu Phong cũng không có ý định tiếp tục tiến công.
Liễu Phong xoay chuyển thân thể, nhắm đến phương hướng của thành phố Thiên Hi mà đi.
“ Phong lão! Con Ngọc Hàn Ma Hổ kia chết rồi sao?” một tên hắc y nhân sau lưng Liễu Phong dò hỏi.
“ Nó chưa chết.....” Liễu Phong đạm mạc nói.
“ Vậy chúng ta có cần.....” tên hắc y nhân lại một lần nữa mở miệng, lần này hắn còn đưa bàn tay phải vạch ngang qua cổ họng, làm hành động ám chỉ lấy mạng đối phương.
“ Không cần! Trên người nó cũng không có khí tức của cô chủ để lại, huống hồ thực lực mới đạt đến ngũ phẩm đã hình thành được khung ngoài của linh vực, cũng là có thiên phú rất lớn......thế nên vẫn là để nó tiếp tục sống sót đi.....” Liễu Phong hơi suy nghĩ một chút nói.
“ Vâng!” bốn tên hắc y nhân đồng thanh đáp.
Thế nhưng những người này cũng không biết rằng, cô chủ của bọn họ đúng thật không phải do con Ngọc Hàn Ma Hổ đực này đả thương, nhưng hung thủ chân chính lại cùng nó có quan hệ vô cùng mật thiết không thể tách rời.
Nếu mà bọn hắn biết, con Ngọc Hàn Ma Hổ này sẽ không còn có cơ hội sống sót, thậm chí sau khi chết thi thể đồ sộ này cũng sẽ không được toàn thây.
“ Đi thôi, nhanh chóng tìm đến cô chủ. Tàn tích đó sắp hiện thế rồi, không thể bỏ lỡ cơ hội lần này.......” Liễu Phong nói.
“ Phong lão ngài lại đích thân xuất mã, chỉ là vì muốn đưa cô chủ về trở về kịp với thời gian di tích mở ra, chắc chắn di tích lần này không hề đơn giản......” một tên hắc y nhân nói.
Thế nhưng đang nói giữa chừng hắn liền câm miệng, bởi vì hắn thấy được lông mày Liễu Phong đã hơi nhíu lại, nhìn chằm chằm hắn.
“ Tàn tích lần này được xác nhận là ‘Vườn Treo Babylon’, những chuyện còn lại thì các ngươi vẫn là không cần biết thì hơn” Liễu Phong không lạnh không nhạt nói.
Vừa nghe đến cái tên ‘Vườn Treo Babylon’, bốn người còn lại đều hít một hơi khí lạnh, ánh mắt mang theo một tai không thể tin.
Trước khi thời đại linh thú giáng lâm, ‘Vườn Treo Babylon’ được coi là một trong bảy kì quan của thế giới cổ đại.
Sau khi trái đất xảy ra biến đổi, các câu chuyện thần thoại, các kiến trúc cổ xưa dần dần cũng xảy ra những chuyển biến vô cùng quỷ dị.
Chúng nó trở thành các tàn tích, mang đến cho con người cả cơ duyên lẫn sự chết chóc và hủy diệt.
Những sự vật, sự việc càng nổi tiếng, càng cổ xưa, tàn tích mà chúng nó hình thành lại càng có nhiều tài nguyên quý giá, đi cùng với đó là sự nguy hiểm vô cùng lớn đang tiềm tàng.
Tàn tích ‘Đền Parthenon’ hay cũng có thể gọi là ‘Vùng Đất Athens’ mà Bạch Du từng gặp là vô cùng hiếm có.
Những tàn tích có liên quan đến các vị thần trong thần thoại thế giới đều vô cùng quỷ dị. Có nhưng tàn tích rất yên bình, có những tàn tích lại tràn ngập tử vong, có tàn tích sẽ tràn đầy cơ duyên, cũng có những tàn tích lại vô cùng hoang tàn cũng đổ nát.....
Giống như trước đó, đền Parthenon nổi tiếng khắp thế giới, niên đại mà nó tồn tại cũng vô cùng cổ xưa, thậm chí nó lại còn dính dáng đến các vị thần Hy Lạp cổ đại.
Kết quả Bạch Du chỉ từ nơi đó lấy được một cành ô liu, mà nguy hiểm cũng không có mấy.
Đến tận bây giờ Bạch Du cũng không biết cành ô liu ấy có tác dụng gì, hắn tin chắc sự gia tăng thực lực lên đỉnh điểm mỗi khi đột phá đại cảnh giới chỉ là tác dụng đi kèm.
“ Lên đi, thời gian đang rất gấp rút.....” Liễu Phong nói.
Âm thanh vừa dứt, Liễu Phong đã dẫm mạnh chân lên lên mặt đất, thân hóa thành một đạo tàn ảnh, nhảy lên lưng Băng Linh Cửu Đầu Sư.
Bốn tên hắc y nhân cũng lục tục nhảy lên lưng Băng Linh Cửu Đầu Sư, tuy rằng bản thân nó rất không tình nguyện để những tên nhân loại yếu kèm này ngồi trên lưng của bản thân, thế nhưng chủ nhận ra lệnh nó cũng không dám cãi lại.
Băng Linh Cửu Đầu Sư huy động đôi cánh, gió lốc xung quanh giống như nghe được lời hiệu triệu. Vờn quanh thân thể Băng Linh Cửu Đầu Sư, nó hơi đập nhẹ hai đôi cánh, thân ảnh lập tức liền giống như một đạo lưu tinh bay về phía chân trời.