Edit: Linh Nhi ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ
Nhưng mà, nếu nói mọi việc là do Phượng Thiên Mị làm, chúng ta cũng không nhìn thấy nàng ấy ra tay như thế nào, cho nên, ta cũng không xác định có phải do nàng ấy gây nên hay không?” Sau đó, Liễu Phong đi thăm dò một chút đêm đại hôn của Phượng Thiên Mị, đêm hôm đó, cũng thấy sáu thị vệ bị như vậy, cho nên, cho dù không phải Phượng Thiên Mị gây ra, thì cũng liên quan đến nàng ấy. ”
Nhớ lại ngày đó, trong lòng Thương Lan Mạch bỗng cảm thấy vô cùng nghi ngờ, còn có khiếp sợ cùng không thể tưởng tượng nổi.
Mặc dù hắn vẫn hoài nghi Phượng Thiên Mị, cũng từng hoài nghi là Phượng Thiên Mị làm, nhưng mà lại không tìm thấy chứng cứ chính xác, cho nên dứt khoát không để ý tới. Nhưng mà, bây giờ lại xảy ra chuyện như vậy, làm cho hắn không thể không để ý.
Nếu nói là do Phượng Thiên Mị gây ra, vậy thì làm sao nàng ấy phải làm như vậy! Chẳng lẽ vì chuyện xảy ra trong cung ngày hôm qua sao? Không đúng, người hôm qua chịu thiệt là đám người Thương Lan Mộng, cho dù Phượng Thiên Mị muốn xử lý đám người bọn họ, cũng không có khả năng nóng lòng ra tay ngay.
Thương Lan Mạch đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, chẳng lẽ là ······
“Ngự Phong, ngươi đã điều tra bốn người kia là ai chưa?” Thương Lan Mạch vội vàng hỏi, nhưng mà trong lòng cũng đã đoán được bảy tám phần.
“Đều là hắc y nhân, sát thủ.” Thương Lan Mạch vừa hỏi, Giang Ngự Phong mới nhớ tới, thấy Thương Lan Mạch hỏi như vậy, y cũng có chút sáng tỏ, vội vàng nói: “Chẳng lẽ, những sát thủ này được phái đi để ám sát Phượng Thiên Mị, cho nên, Phượng Thiên Mị liền lợi dụng thời cơ để trả thù. ”
“Ta cũng nghĩ như vậy.” Sắc mặt Thương Lan Mạch thâm trầm, nhớ tới Thương Lan Mộng lại phái sát thủ đi giết Phượng Thiên Mị, cơn giận trong người hắn cũng bốc lên, bàn tay nắm chặt.
Thương Lan Mộng, là do ả ta tự làm tự chịu, ai bảo ả ta chọc vào người không nên chọc.
Đang tức giận vì chuyện của Phượng Thiên Mị, đồng thời cũng làm hắn nghi ngờ, hắn không phải người ngu, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, hắn không thể không hoài nghi.
Nữ nhân này, rốt cuộc là ai?
Nếu là Phượng Thiên Mị, vì sao trước sau lại thay đổi nhiều đến vậy, chẳng lẽ nàng cũng giống ta, đều ngụy trang, nhưng mà dựa vào tính cách bây giờ của nàng, cho dù là trước đó ngụy trang, thì cũng không nhẫn nhịn được lâu như vậy.
Thế nhưng, nếu không phải là Phượng Thiên Mị, vậy nàng rốt cuộc là ai? Giả mạo Phượng Thiên Mị có mục đích gì, Phượng Thiên Mị chân chính đã đi đâu? Hay là, Phượng Thiên Mị thực sự đã chết, nàng đến để báo thù cho nàng ta.
Còn có, nàng ấy có quan hệ gì với Phượng Vũ Cửu Thiên, hay là, nàng ấy chính là lão bản sau màn Phượng Vũ Cửu Thiên? Sau khi nàng ấy xuất hiện không lâu thì Phượng Vũ Cửu Thiên cũng xuất hiện, còn rất nhiều việc liên quan đến nàng ấy, tất cả mọi điều đều chứng tỏ nàng có quan hệ với lão bản kia, hơn nữa, còn rất chặt chẽ.
Vì sao máu của nàng ấy lại đầy độc dược, vì sao có thể tạm thời ngăn chặn cổ độc của ta phát tác.
Đối với những việc này, suy nghĩ của Thương Lan Mạch rối loạn không chịu nổi, vô cùng rối rắm.
“Xem ra, bí mật trên người Phượng Thiên Mị còn nhiều hơn so với tưởng tượng của chúng ta, cón rất phức tạp, nhất định nữ nhân này không đơn giản như vẻ bề ngoài, nữ nhân này, phải điều tra rõ. ” Đột nhiên Giang Ngự Phong cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, có lẽ, người này còn có bí mật gì không muốn người khác biết.
Phượng Thiên Mị trước kia y không biết, nhưng mà cũng đã nghe đồn, trước sau khác biệt lớn như vậy thực sự là khó có thể tin, bây giờ, còn thần bí như vậy.
Một nữ tử, một lần lại một lần, có quan hệ thân mật với Phượng Vũ Cửu Thiên- người trong thời gian ngắn làm lũng đoạn toàn bộ thanh lâu ở Vận thành, còn có quan hệ với bộ lạc lánh đời đảo Linh Cốc, lại không biết làm như thế nào mà có thể hút khô máu một người, những việc này, đủ để cho mỗi một thế lực đều kiêng kị.
“Huynh cũng hoài nghi, nàng không phải Phượng Thiên Mị thật sự.” Mặt Thương Lan Mạch vẫn bình tĩnh như trước, thấy Giang Ngự Phong nói muốn điều tra Phượng Thiên Mị có chút không thích, nhưng mà, hắn cũng nghi ngờ như vậy, càng muốn biết hơn Giang Ngự Phong.
“Cái gì? Phượng Thiên Mị không phải là Phượng Thiên Mị?” Thương Lan Mạch dứt lời, Liễu Phong kinh hoảng nói, tuy rằng không thể tin, nhưng mà cũng có điểm đáng ngờ thật, bọn họ có chút hiểu biết về Phượng Thiên Mị trước đó.
“Vậy vì sao nàng ấy lại giả mạo Phượng Thiên Mị?” Liễu Trì cũng nghi hoặc và cảm thấy hỗn loạn.
“Ta có thể cảm giác được, sự thù hận của nàng ấy với những người ngày trước hại nàng ấy, cũng không phải giả. Hơn nữa, nếu nàng ấy không phải Phượng Thiên Mị, vậy thì vì sao Hồng Kiều vẫn ở bên cạnh, Hồng Kiều thì vẫn như cũ.” Thương Lan Mạch vẫn không thể hoàn toàn thuyết phục chính mình, nàng không phải Phượng Thiên Mị thực sự, nhưng mà nếu nói nàng là Phượng Thiên Mị, càng làm cho hắn khó có thể tin.
“Nguyên nhân vì sao, chúng ta cần phải điều tra rõ, mọi việc trước kia không điều tra rõ, thì không thể xác định, nhưng mà Mạch, không phải huynh cũng rất muốn biết sao? Ngồi đây nghi ngờ, còn không bằng đi tìm hiểu, giải thích nghi hoặc của mình, nếu nàng ấy thực sự cường đại như vậy, cũng có thể hợp tác.” Giang Ngự Phong biết trong lòng Thương Lan Mạch suy nghĩ cái gì, dù sao cũng đều là điều tra, sao không nhanh nên một chút.
Tuy rằng rất ngạc nhiên về thân phận của Phượng Thiên Mị, nhất là việc có thể biến một người thành xác khô, việc này có chút quỷ dị, còn có máu trong cơ thể nàng ấy lại chưa rất nhiều độc tố, có thể ngăn cổ độc của Mạch phát tác.
Tóm lại, Phượng Thiên Mị làm cho y có cảm giác hơi tò mò cùng với muốn tìm tòi nghiên cứu.
Thương Lan Mạch tiếp tục nói,“Còn có, nghe nói Phù Vân của Phượng Vũ Cửu Thiên cũng hay mặc y phục màu đỏ, dùng khăn che kín mặt, cho nên, ta cho rằng, Phù Vân chính là Cuồng Phượng, nếu như nói Cuồng Phượng chính là Phượng Thiên Mị, như vậy ba thân phận này đều là Phượng Thiên Mị. Hơn nữa nghe nói Phù Vân đã mấy ngày không đến Phượng Vũ Cửu Thiên, cho nên, việc này càng làm cho người ta hoài nghi. ”
Lúc này Thương Lan Mạch cảm thấy tâm tình rất loạn, cả đầu đều là chuyện của Phượng Thiên Mị.
“Cho nên nói, chỉ cần huynh nhìn thấy Phù Vân, sẽ biết rốt cuộc Phù Vân có phải là Cuồng Phượng không, lại nhìn Cuồng Phượng một chút xem có phải là Phượng Thiên Mị hay không.” Giang Ngự Phong lập tức nói.
“Không sai” Thương Lan Mạch nói.
“Mạch, huynh···” Giang Ngự Phong muốn nói để Thương Lan Mạch đi điều tra Phượng Thiên Mị một lần nữa, nhưng mà lời đến cổ họng rồi lại nuốt xuống, bởi vì y biết Mạch có tình cảm với Phượng Thiên Mị, tuy rằng chưa tới mức yêu, nhưng mà cũng là nữ tử đầu tiên Mạch không chán ghét, hơn nữa còn thích.