Ngự Xà Cuồng Phi

chương 235: là ca ca đánh con

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Edit: Yuuki ***** Beta: ๖ۣۜJmiuღ

Mộc Cẩm Sắt vừa vào cửa, đã đụng phải Mộc lão gia mới vừa bước ra, tuy Mộc lão gia có chút võ công, nhưng Mộc Cẩm Sắt nhào tới khiến ông không kịp chuẩn bị, cho nên, chỉ nghe một tiếng: “Chao ôi”, cả người Mộc lão gia ngã về sau.

Mộc phu nhân phía sau Mộc lão gia thấy thế, kinh hãi, vội vàng tiến lên đỡ, nhưng vì Mộc phu nhân chỉ là một nữ tử nhu nhược, căn bản không chống đỡ được trọng lực của Mộc lão gia đang ngã xuống, hai người cứ như vậy chật vật ngã xuống, phát ra hai tiếng kêu rên: “Ối, á”.

Tuy Mộc phu nhân đã đỡ nhưng Mộc lão gia vẫn không đứng vững, nhưng nhờ có chút lực cản, lúc ngã sấp xuống, tốc độ và trọng lực giảm đi không ít. Cho nên, hai người ngã sấp xuống, cũng không quá nghiêm trọng, chỉ là do tuổi tác đã lớn, khiến cho toàn thân co rút đau đớn.

“Phụ thân, mẫu thân.” Mộc Cẩm Sắt thấy thế, kinh hãi, cũng bất chấp đau đớn trên người, vội vàng đỡ Mộc lão gia, Mộc phu nhân đứng dậy.

Tuy Mộc lão gia đã ngoài năm mươi, nhưng vẫn lộ ra vài nét tuấn lãng, không khó để nhìn ra, lúc Mộc lão gia còn trẻ anh tuấn cỡ nào. Cũng vì vậy mới sinh được một nữ nhi tuấn mỹ như thế.

Mà Mộc lão gia tạo cho người khác cảm giác hướng nội, khôn khéo, nhưng không mất đi vẻ hiền lành.

Mộc phu nhân tuổi chừng bốn mươi, bởi vì hoàn cảnh điều kiện sống, bảo dưỡng hợp lý, vẫn giữ được bộ dáng ưu tú thùy mị, chỉ là không tránh được lộ ra dấu vết năm tháng.

Mộc lão gia vốn tức giận chuẩn bị phát tác, thì lại thấy là nữ nhi bảo bối của mình, cho nên không bực bội nữa.

“Sắt Nhi, con làm sao vậy? Đi đường va chạm, nếu con đụng phụ thân bị thương thì phải là sao? Một nữ nhi, nhưng lại không có dáng vẻ nữ nhi gì cả, cả ngày chỉ biết múa đao luyện thương, con đã mười sáu rồi, vẫn chưa lập gia đình.” Lúc nào Mộc Cẩm Sắt cũng hành động lỗ mãng khiến Mộc phu nhân không hài lòng, để bà lải nhải càm ràm trách cứ không ngừng.

“Được rồi, Sắt Nhi mới trở về, bà lại không ngừng lải nhải, chẳng phải Sắt Nhi trở về là vì tham gia yến hội đêm thất tịch hay sao?” Mộc lão gia không thích Mộc phu nhân trách cứ nữ nhi bảo bối của mình như thế, bất mãn oán giận.

Tuy yến hội đêm thất tịch do Hoàng cung tổ chức, Mộc gia chỉ là thương gia, nhưng địa vị cũng không thấp, tổ tiên từng là đại thần trong triều, bây giờ lại quản lý kinh tế thương nghiệp ở Vận thành này, hiển nhiên Hoàng thượng vẫn khá coi trọng.

“Được lắm, đều do ông nuông chiều, tính cách con bé mới như vậy, còn ai dám cưới con bé làm vợ chứ!”

“Nữ nhi của ta, ta không chiều nó chẵng lẽ lại ngược đãi nó sao? Không ai muốn thì thôi, Mộc gia ta không phải không nuôi nổi nó.” Mộc lão gia khinh thường nói.

Mộc Cẩm Sắt vốn đã phiền muộn vì một bụng lửa giận, về đến nhà lại nghe phụ mẫu vì việc này mà cãi nhau, trong lòng càng không kiên nhẫn, thế là ngay khi Mộc lão gia vừa dứt lời, Mộc Cẩm Sắt gầm lên giận dữ: “Hai người đủ rồi.”

Mộc lão gia và Mộc phu nhân đều hoảng sợ, không hẹn mà cùng nhìn Mộc Cẩm Sắt, khi thấy dấu tay in trên mặt nàng, đều kinh hãi.

“Sắt Nhi, đã xảy ra chuyện gì?”

“Rốt cuộc con bị ai đánh?”

Mộc lão gia và Mộc phu nhân vội vàng hỏi thăm, trong mắt tràn đầy đau lòng.

“Là con.” Mộc Cẩm Sắt còn chưa mở miệng, giọng nói của Mộc Cẩm Thần đã truyền đến, Mộc lão gia và Mộc phu nhân đều nhìn lại, hai mắt có chút mờ mịt, rõ ràng cho rằng lời nói của Mộc Cẩm Thần là ảo giác.

“Cái gì? Mặt của Sắt Nhi là do con….” Mộc lão gia vẫn không thể tin, muốn xác định lại.

“Đúng, là con đánh.” Mộc Cẩm Thần khẳng định đáp lại.

Mộc lão gia và Mộc phu nhân sửng sốt, quả thật không thể tin được, Thần Nhi, vậy mà lại đánh Sắt Nhi, đây là chuyện chưa từng có, cho nên, trong phút chốc bọn họ vẫn chưa thể tiếp thu.

“Con, nghịch tử này, vậy mà con lại đánh muội muội của mình.” Mộc lão gia tức đến mức đấm ngực giậm chân, tay run run chỉ vào Mộc Cẩm Thần mà mắng.

Tuy Mộc phu nhân cũng tức đến mức suýt không thở được, nhưng cũng biết rằng, Thần Nhi đánh Sắt Nhi là có lý do, hẳn là Sắt Nhi đã làm ra chuyện gì đó mà Thần Nhi thấy rất nghiêm trọng, bằng không với tính cách của Thần Nhi, không thể nào lại đánh Sắt Nhi được.

Cho nên, Mộc phu nhân vội vàng nói: “Xin lão gia bớt giận, Thần Nhi đánh Sắt Nhi, chắc là có nguyên nhân nào đó, nếu không thì hỏi rõ mọi chuyện rồi xử phạt cũng không muộn!”

“Cho dù là lý do gì, cũng không thể đánh!” Mộc lão gia không đồng ý, cho dù là chuyện lớn, cũng không thể ra tay đánh nữ nhi bảo bối của ông được!

Đúng, ông thừa nhận bình thường Sắt Nhi có chút điêu ngoa tùy hứng, ngang ngược bướng bỉnh, tự cao tự đại, nhưng tâm địa con bé không xấu, cho dù tức giận đến nghiến răng, nhưng vẫn chưa từng sinh ra ý định giết người khác, cũng chưa bao giờ làm hại người vô tội, đương nhiên không tính kẻ xấu.

Cho nên, ông nghĩ không ra, rốt cuộc là vì chuyện gì, lại khiến Thần Nhi đánh Sắt Nhi.

“Ca ca vì một nữ nhân mà đánh con.” Mộc Cẩm Sắt nói xong, oan ức khóc.

“Thần Nhi, con.” Chuyện này, Mộc phu nhân cũng nổi giận, bà vốn tưởng Thần Nhi vì chuyện gì lớn lao nến mới đánh Sắt Nhi, lại không ngờ rằng, chỉ vì một nữ nhân.

“Con, con, con.” Mộc lão gia tức đến mức đấm ngực giậm chân, thiếu chút nữa không thở nổi.

“Muội ấy đắc tội Phượng Thiên Mị.” Mộc Cẩm Thần trầm giọng nói, cha mẹ nuông chiều Sắt Nhi, ngay cả chọc phải chuyện gì cũng không biết, y thực lo lắng, sau này Sắt Nhi phải làm sao đây.

Cái gì?

Lời nói của Mộc Cẩm Thần như mội tiếng sấm không hề báo trước nổ vang, dọa cho Mộc lão gia và Mộc phu nhân sợ tới mức sắc mặt biến đổi, trong mắt tràn đầy sợ hãi.

Mộc Cẩm Sắt thấy thế, cũng dừng khóc, tràn đầy nghi ngờ, không hiểu vì sao sau khi cha mẹ nghe được mấy chữ Phượng Thiên Mị, lại ngây ngẩn cả người.

“Con, con, con.” Mộc lão gia sợ tới mức thiếu chút nữa ngừng thở, chỉ vào Mộc Cẩm Sắt.

Sắt Nhi lại dám chọc vào Phượng Thiên Mị, bây giờ trong Vận thành, người nào nhìn thấy Phượng Thiên Mị mà không cách xa ba bước chứ!

Bởi vì chuyện hôm qua, Phượng Thiên Mị đã thành ma quỷ trong lòng mọi người, tuy có chút phóng đại, nhưng với thủ đoạn của Phượng Thiên Mị, điều đó cũng không phải là không đúng.

Đương nhiên, chỉ cần không chọc tới nàng ấy, nàng ấy sẽ không chủ động hại ai, chỉ là, với tính cách của Sắt Nhi, chắc chắn không nhiều thì ít sẽ lo chuyện không đâu!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio