Chương
“Savvy, em còn sống được bao lâu?”
“.” Lần này, Savvy mới là người kinh ngạc, nhưng chỉ trong nháy mắt, anh lập tức nói với Tiểu Ý: “Rất lâu rất lâu nữa”
“Nói dối không tốt.”
Đầu bên kia, người đàn ông cười tủm tỉm, Lương Tiểu Ý nghiêm túc: “Savvy, em có thai rồi”
Đầu bên kia, tiếng cười bỗng ngừng lại.
“Tiểu Ý, em không thể có thai” Đầu bên kia, Savvy lãnh đạm nói.
“Ừ, em biết” Lương Tiểu Ý im lặng.
“Phá đi” Đầu bên kia truyền đến giọng nói lạnh lùng của người đàn ông.
Trái tim Lương Tiểu Ý “thình thịch” một tiếng, không biết có phải ảo giác hay không, ngay khoảnh khắc này, Lương Tiểu Ý nghe thấy sự tàn nhãn trong lời nói dịu dàng của Savvy.
Lương Tiểu Ý đầy hoài nghi, sau đó lắc đầu, tự mình phủ nhận cái suy nghĩ hoang đường này.
“Em không muốn phá nó” Cô nói.
Trước giờ Savvy chưa bao giờ nói từ “không” với Lương Tiểu Ý, đây là lần đầu tiên anh lại nói từ “không” với cô, đầu bên kia, Savvy hít một hơi thật sâu, giọng điệu dịu hơn rất nhiều: “Tiểu Ý, em nên hiểu rằng, cơ thể của em, không thể nào chịu được áp lực sinh con. Em phải hiểu rõ điều này, có thai lúc này rất có hại với cơ thể em”
Nghe Savvy khuyên bảo hết nước hết cái, Lương Tiểu Ý lại một lần nữa chắc chắn, cái suy nghĩ vừa nãy thật sự quá hoang đường, Savvy dịu dàng như vậy, làm sao có thể tàn nhãn được chứ, quả nhiên, Savvy chỉ quan tâm tới cơ thể của cô. Nhưng chuyện này đối với Lương Tiểu Ý mà nói… cô đưa †ay sờ lên bụng mình, ánh mắt hiện lên sự kiên quyết: “Savvy, em muốn đứa bé này! Em muốn sinh nó ra!”
“… Em biết mà, chuyện này không thể”
“Không!” Lương Tiểu Ý bỗng nhiên ngồi thẳng lên, ánh mắt hiện lên ánh hào quang rực rõ, cô đang cười, cô chưa từng cười tươi rói như vậy: “Savvy, em biết, nếu là anh, chắc chắn sế có cách, đúng không?”
Trong lòng Savvy rất rõ, câu nói này của Lương Tiểu Ý có nghĩa là, nếu anh là Savvy Wayne Klutz, chắc chắn sẽ có cách tạm thời kéo dài mạng sống của cô, khiến cô có thể bình an sinh đứa bé.
Không sai, anh có cách, nhưng… dựa vào cái gì chứ?
Đó là con của Tô Lương Mặc!
Đứa bé đó rất có khả năng sẽ lấy đi tính mạng của Lương Tiểu ÝI Thuốc điều trị bệnh NE trong tay anh sắp hoàn thành rồi, chỉ còn thiếu một chút nữa, nếu không sẽ có tác dụng phụ.
Vậy mà Lương Tiểu Ý lại có thai vào thời điểm quan trọng này! Cô có thai rồi!
Đôi mắt nâu của Savvy bỗng hiện lên hào quang sắc nhọn… Tô Lương Mặc người đàn ông đáng chết, rốt cuộc còn muốn hại Tiểu Ý bao nhiêu lần nữa? Hai mươi năm trước một lần, hai mươi năm sau lại một lần nữa, Tô Lương Mặc. Anh trả được hết nợ cho Tiểu Ý sao?”
“Savvy, cầu xin anh, hãy giúp em. Em, thật sự rất muốn sinh đứa bé ra” Lí do không chỉ vì cô sắp chết, bất luận cô có thừa nhận hay không, chuyện đã bày trước mặt rồi—cô yêu Tô Lương Mặc! Đứa bé này là kết tinh tình yêu giữa cô với Tô Lương Mặc.
Có lẽ, người đàn ông đó không hề nghĩ như vậy.
Nhưng, đối với Lương Tiểu Ý mà nói, đây là kí hiệu chứng †ỏ cô từng tồn tại trên thế giới này, từng yêu thậm chí từng tổn thương!
Người đi trà lạnh… Chung quy phải lưu lại dấu tích thì nên lưu lại những dấu tích đẹp đẽ nhất.
Hơn thế… cô không có quyền tước đoạt mạng sống của một đứa bé.
“Savvy, cầu xin anh đấy, em biết… em nợ anh rất nhiều, lúc ở Mỹ, nhờ có sự chăm sóc của anh, em mới có thể sống vui vẻ như vậy. Từ trước đến nay, em biết, anh luôn chăm sóc em, món nợ này, có lẽ cả đời em cũng không trả hết”