Chương
Bên trong hộp có một chiếc hoa tai đá quý màu xanh lam… Đây là chiếc hoa tai mà Tô Lương Mặc đã để lại cho Lương Tiểu Ý!
Là chiếc hoa tai được đeo trên tai Lương Tiểu Ý lúc cô được chôn cất.
“Chuyện này..làm sao có thể?” Giọng nói của Lục Trầm có chút lệch tông, giọng nói cao vút không giống Lục Trâm, chuyện này không thể nào! “Bên San Francisco có người trông giữ. Không thể nào bị đào trộm mộ”
Lúc Lục Trầm còn đang hỗn loạn, đầu óc không tỉnh táo thì Tô Lương Mặc đã lôi điện thoại ra gọi cho người bên San Francisco Mỹ.
“Boss, mộ của phu nhân vẫn nguyên vẹn, không hề bị đào bới”
Người ở đầu dân bên kia kính cẩn nói, bây giờ nước Z là ban ngày còn Mỹ là ban đêm.
Người đàn ông nghe xong, mắt nheo lại, sau đó hạ một cái lệnh khiến người ta sởn cả tóc gáy.
“Đào mộ”
“… Á?” Thuộc hạ của Tô Lương Mặc ở San Francisco cho rằng mình nghe lộn, “Bo, boss, ngài nói gì ạ?”
Giọng nói lạnh lùng từ từ vang lên: “Đào, mộ!”
Lục Trầm mở to mắt, anh ta cảm thấy Tô Lương Mặc điên rồi.. Không ngờ Tô Lương Mặc lại muốn đào mộ của Lương Tiểu ÝI “Chuyện, chuyện này… đối với phu nhân, không, không kính trọng…” Người ở đầu dây bên kia run lẩy bẩy, tâm tư của Boss thật là kỳ quái, người bình thường không thể nào đoán được.
“Bảo đào thì đào!” Tô Lương Mặc lạnh lùng nói. Anh mím ¡. “Đào ngay lập tức.”
“Vâng… thưa Boss.”
Tô Lương Mặc không tắt điện thoại, hiệu suất làm việc của thuộc hạ anh rất cao, có người vội vàng chạy đến nói: “Không, không hay rồi! Bo, Boss… phu, phu nhân, thi thể của phu nhân bị trộm mất rồi!”
Người đàn ông nghe xong, nheo mắt lại!
Vậy có nghĩa là…“Không! Ngay từ đâu, quan tài đó là một quan tài rỗng!”
Một chiếc quan tài rỗng đã lừa anh suốt năm năm!
“Savvy. Wayne. Klutz!” Lúc tắt điện thoại, hai mắt Tô Lương Mặc rực lửa!
Người đàn ông bỉ ổi kia, chắc chắn là anh ta đã lén lút đưa thi thể của Tiểu Ý đi!
Không! Anh phải đòi lại thi thể của Tiểu ÝI Tô Lương Mặc nheo mắt, chuyển phát nhanh là tiểu quỷ gửi đến, bên trong là hoa tai đá quý màu xanh lam Tiểu Ý mang bên người lúc xuống hố, thi thể của Tiểu Ý mất rồi… Tất cả, tất cả đều chứng tỏ một điều: Tên tiểu quỷ có liên quan đến sự mất tích thi thể của Tiểu Ý, cũng có liên quan đến Savvy Wayne Klutz người đàn ông đó! Muốn tìm thấy Savvy ‘Wayne Klutz, nhất định…
Ánh mắt rơi lên chiếc điện thoại, anh bấm gọi số của thằng bé kia.
Trong biệt thự gần biển, thằng bé bốn năm tuổi liếc nhìn chiếc điện thoại nằm trên bàn máy tính đang rung, cậu bé nhếch miệng, nở nụ cười lạnh, điện thoại rung rất lâu nhưng không tắt máy.
Nụ cười của thăng bé lại càng sâu sắc hơn nhưng vẫn lạnh lẽo. Từ từ giơ bàn tay nhỏ nhăn ra, không nhanh không chậm bấm nút tắt.
Thành phố S, Tô Lương Mặc nhíu mày, nhìn điện thoại bị người ta tắt mất, anh gọi một lần nữa.
Trong biệt thự gần biển, thằng bé đợi điện thoại kêu giây rồi ung dung từ từ bấm nút tắt.
Người đàn ông ở thành phố S lại chau mày, tiếp tục bấm gọi. Thằng bé ở biệt thự gần biển vẫn ung dung từ từ đợi sau giây thì bấm nút tắt.
Tô Lương Mặc chau mày, “Cho tớ mượn điện thoại của cậu” Tô Lương Mặc giơ tay ra trước mặt Lục Trầm. Lục Trầm lập tức đưa điện thoại cho Tô Lương Mặc, Tô Lương Mặc dùng điện thoại của Lục Trâm bấm gọi số của thẳng bé kia, sau đó…
“Số máy quý khách vừa gọi không đúng…”
Lúc này, người đàn ông nheo mắt lại đầy nguy hiểm!
Lục Trầm chứng kiến toàn bộ quá trình, da đầu tê rần…