Chương
Tô Lương Mặc mở to hai mắt… Tiểu Ý chưa bao giờ dùng giọng điệu lạnh lo như vậy nói chuyện với anh, rốt cuộc là sao vậy!
“Tiểu Ý, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với em. Em nói ra đi, anh giúp em”
“Ha ha. ” Lương Tiểu Ý nhịn không được ngửa đầu cười to, đây là câu truyện cười hài hước nhất mà cô từng nghe, cô cười đến nỗi nước mắt đều trào ra, nỗi bi thương trong lòng càng thêm sâu đậm, cô bỗng nhiên nhìn người đàn ông phía đối diện, đáy mắt nồng đậm chế giễu: “Anh Tô, đã có chuyện gì xảy ra với tôi, chẳng lẽ anh không biết sao?”
Còn ai rõ ràng hơn anh chứ?!
Một Lương Tiểu Ý như vậy khiến Tô Lương Mặc cảm thấy vô cùng xa lạ, anh cố gắng ôm cô vào lòng, dịu dàng khuyên nhủ: “Tiểu Ý, em qua đây, cứ như thế này em sẽ bị ướt mất. Để anh đưa em vào trong xe, có được hay không?”
Anh vốn muốn dùng kế lôi kéo, lại không nghĩ tới cô gái đối diện lạnh như băng quả quyết cự tuyệt nói: “Không được.”
Mặt cô không chút biểu tình, lãnh đạm nhìn xem anh: “Anh Tô cũng không cần tiếp tục cố ý giả vờ quan tâm tôi. Lương Tiểu Ý tôi dù có ngu đi nữa, cũng sẽ không lại bị lừa nữa đâu.
Anh Tô, nếu như anh muốn Lương Tiểu Ý tôi cảm nhận được cảm giác sống không bằng chết, vậy thì anh đã làm được rồi đấy! Thật đó, mưu kế của anh đã đạt được rồi. Không cần tiếp tục chịu đựng giả vờ dịu dàng, quan tâm tôi.”
Đôi mắt phượng hẹp dài của anh đột nhiên đông cứng lại, “Tiểu Ý, anh không hiểu em đang nói gì”
“Ha ha ha ha ha… Lương Tiểu Ý cười như điên, lại không hiểu vì sao chất lỏng trong mắt càng chảy càng nhiều, cô vừa khóc vừa cười, đón lấy ánh mắt của Tô Lương Mặc, đáy mắt là nỗi “buồn” sâu sắc, cô nói: “Thật… Thật sự rất buồn nôn. Anh Tô, tôi van cầu anh, anh đừng giả bộ quan tâm tôi thương xót tôi nữa. Lương Tiểu Ý tôi có tài đức gì có thể khiến cho Tô Lương Mặc danh tiếng lẫy lừng, đường đường là người nắm quyền tập đoàn Tô Thị vì trả thù tôi giả vờ dịu dàng, quan tâm tôi, bảo vệ tôi chứ? Người nào đấy không biết, còn tưởng rằng anh yêu tôi nhiều như thế nào”
“Tiểu Ý, không phải như em nghĩ, anh đúng là…” Tô Lương Mặc nóng vội muốn giải thích, lại bị tiếng hét đột ngột của Lương Tiểu Ý lên ngắt lời: “Anh im đi!”
Lương Tiểu Ý lạnh lùng nhìn về phía anh: “Tôi bảo anh im đi im đi im đi! Tôi không muốn nghe anh nói chuyện! Anh Tô, anh đừng nói với tôi, anh là thật lòng quan tâm tôi, bảo vệ tôi”
“Anh..” Tô Lương Mặc còn chưa nói xong, liền bị Lương Tiểu Ý ngắt lời: “Anh Tô, tôi hiểu anh cưới tôi là vì cái gì. Tôi hiểu, ở trong mắt anh, tôi là một kẻ tội đồ đang chuộc tội với Ôn Tình Noãn. Tùy anh muốn đối xử với tôi như thế nào cũng được” Dù sao cô cũng chỉ còn sống được hai năm nữa.
“Tiểu Ý, anh không nghĩ có như vậy” Tô Lương Mặc muốn nói rõ ràng, anh cảm thấy, cô gái trước mắt dường như đang dần dần chết đi, không phải nói sinh mệnh chết đi, mà là một loại tàn lụi, giống như sự tàn lụi của bông hoa.
“Tiểu Ý, mặc kệ em nói anh như thế nào, ít nhất cũng phải để cho ảnh hiểu được rốt cuộc anh đã gây ra chuyện gì khiến em khó chịu như vậy?”
Lương Tiểu Ý liếc Tô Lương Mặc một cái, cánh môi tái nhợt kéo ra một đường cong lạnh lùng “Anh Tô, mục đích anh dẫn tôi đến bữa tiệc nhà họ Ôn là gì, chẳng lẽ anh còn muốn tôi nói cho anh nghe sao?”
Tô Lương Mặc là người loại người nào. Vừa liên tưởng đến những lời mà Lục Trâm đã nói với anh trước đó, Tô Lương Mặc lập tức hiểu ra vì sao Lương Tiểu Ý lại biến thành như thế này.
“Tiểu Ý, đúng là anh biết rõ bữa tiệc hôm nay là tiệc sinh nhật của Ôn Chấn Hải, hơn nữa, đúng là anh cố ý dẫn em đến đấy” Lương Tiểu Ý nghe vậy, nụ cười trên môi cười càng lạnh thêm, trong mắt Tô Lương Mặc lóe lên vẻ vô cùng tự trách, nếu như anh biết anh dẫn Tiểu Ý tham dự tiệc sinh nhật của Ôn Chấn Hải, sẽ khiến cô gặp phải chuyện đáng sợ như vậy, anh tuyệt đối sẽ để cô bên người mình, một tấc cũng không rời.
“Tiểu Ý, anh cố ý dẫn em đến tham dự tiệc rượu của nhà họ Ôn, bởi anh muốn mượn cơ hội này khiến cho tất cả mọi người biết, em, Lương Tiểu Ý, đã là vợ của Tô Lương Mặc anh. Cũng để biểu đạt thái độ của anh với nhà họ Ôn” Tô Lương Mặc nói, ” Mặc kệ em tin hay không, một tháng sau chúng ta sẽ tổ chức đám cưới”