Chương
Một người đàn ông sắc mặt hoảng sợ chạy đến, vội vàng ghé vào tai Savvy báo cáo: “Bên ngoài có một đám người đến, chúng ta bị bao vây rồi”
Lông mày Savvy chau chặt: “Bao nhiêu người?”
“Có thể nhìn ra, ít nhất người”
Nghe thấy thế, hàng lông mày chau chặt bỗng thả lỏng một chút, khóe môi anh ta nhếch lên: “ người?… Hahaaa, Tô Lương Mặc này cũng xem trọng Savvy tôi qu: của anh ta cung kính, nhưng thái độ lại vô cùng chế giễu.
Đương nhiên, ý Savvy muốn nói là ngược lại.
“Đi thôi, ra ngoài xem thế nào”
Lương Tiểu Ý không hiểu chuyện gì đang xảy ra, Savvy đột nhiên năm tay cô, bước nhanh ra bên ngoài nhà thờ, cô bị hành động đột ngột của Savvy dọa cho sợ hãi.
Chủ nhân của hôn lễ đã ra ngoài rồi, đám khách mời tham dự hôn lễ cũng đi theo ra ngoài.
Sau khi Tô Lương Mặc đến nhà thờ kiến trúc như vườn hoa, anh đã xử lý hết đám vệ sĩ ở xung quanh, tay anh giơ lên, ra lệnh: “Bao vây nhà thờ”
Một tiếng súng lúc đầu là cảnh cáo, một loạt tiếng súng phía sau là tuyên chiến!
Còn người đàn ông mắt nâu tóc nâu, quả nhiên anh ta không phụ sự kỳ vọng của đám đông, bước ra khỏi nhà thờ.
Chỉ là, bên cạnh anh ta còn có cô dâu đang mặc bộ váy cưới trắng muốt. Người đàn ông nào đó nhìn thấy cảnh tượng này, anh cảm thấy vô cùng chướng mắt. Trong lòng anh đang vô cùng ghen tức!
Lương Tiểu Ý vừa bước ra khỏi nhà thờ, cô liền nhìn thấy người đàn ông đang đứng giữa đám đông bên ngoài, anh vênh mặt đứng thẳng ở đó, sắc mặt cô bỗng chốc trắng bệch.
Cho dù lớp trang điểm cô dâu xinh đẹp cũng không thể che giấu được sự sợ hãi trong mắt cô.
“Không sao, đừng sợ” Tay cô bị một bàn tay to lớn khác nắm chặt, bên tai cô là giọng nói dịu dàng, an ủi của Savvy, Lương Tiểu Ý hoang mang gật đầu, nhưng sự sợ hãi trong lòng cô không hề thay đổi.
Anh đuổi đến rồi! Anh thực sự đuổi đến rồi!
Quả nhiên cô có chạy đến đâu cũng không có tác dụng.
Lương Tiểu Ý mỉm cười tự giễu.
Người đàn ông đứng đầu đang bị một đám người ngoại quốc bao vây, nhưng anh vẫn như hạc giữa bầy gà, hoàn toàn khác với những người khác.
Hôm nay anh mặc một bộ vest được cắt may vừa thân, không có cúc. Bộ vest không chỉ khoe ra cơ thể hoàn hảo của anh, nó còn thể hiện sự tao nhã vô cùng trên cơ thể anh.
Chiếc áo sơ mi trắng được mở hai cúc đầu, lộ ra lồng ngực màu mật ong, cơ bắp rõ ràng, yết hầu trên cổ anh lộ rõ.
Dường như anh cảm nhận được ánh mắt của Lương Tiểu Ý, đúng lúc này anh cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía cô đang đứng cách anh không xa. Ánh mắt giao nhau, Tô Lương Mặc mỉm cười sáng lạn nhìn khuôn mặt trắng bệch của Lương Tiểu M Mặt Lương Tiểu Ý càng trở nên trắng bệch.
Anh thu lại tâm nhìn, ánh mắt anh rơi xuống cái bật lửa trong tay. Chiếc bật lửa trong tay anh đang phát ra tiếng “lạch cạch””.
Khuôn mặt Savvy dịu dàng như gió xuân, nhưng ánh mắt anh ta lại xẹt qua một tia lạnh lẽo: “Anh đến đây làm gì?”
Bấy giờ Tô Lương Mặc mới liếc mắt nhìn Savvy, khóe miệng anh nhếch lên thành một nụ cười vô cùng lạnh lùng: “Biết rõ rồi còn hỏi. Đương nhiên là tao đến, để cướp lại vợ taot”
Nụ cười trên mặt Savvy vẫn không thay đổi: “Hai người đã ly hôn rồi, Tổng giám đốc Tô bận bịu quá quên rồi à?” Nụ cười trên mặt Savvy càng lúc càng đậm: “Hơn nữa, anh muốn thì tôi sẽ đưa cho anh sao?”
Những lời Savvy nói, trong mắt Tô Lương Mặc đều là những lời vô nghĩa. Tô Lương Mặc vô cùng ngang ngược, lạnh lùng nói: “Mày không đưa tao không được. Người của tao, mày đừng mong ngấp nghé.” Ánh mắt Tô Lương Mặc quét qua: “Hai người đã bị bao vây ri Vừa nói xong, khắp nơi đều vang lên tiếng loạt xoạt, đám vệ sĩ của Tô Lương Mặc, ai nấy đều vô cùng cường tráng, tay cầm súng tiến về phía trước, ép Savvy và đám khách mời vào giữa vòng vây.