Chương
Hành động đột ngột của Tô Lương Mặc khiến Lương Tiểu Ý sợ hãi.
Cô giơ nắm đấm lên, đấm vào xương bả vai, vào lưng của Tô Lương Mặc. Cô vừa đấm vừa giấy dụa: “Anh bỏ tôi xuống!
Rốt cuộc thì anh muốn làm cái gì? Đồ ngang ngược, lỗ mãng!
Anh chỉ biết đối xử thô bạo với phụ nữ thôi à! Anh thấy tôi nhỏ bé, động tay là có thể nhấc lên được à?”
Nắm đấm của Lương Tiểu Ý như mưa đánh xuống lưng Tô Lương Mặc, cô bị anh vác lên vai, cảm giác bay bổng giữa không trung này cực kỳ khó chịu. Mặt Lương Tiểu Ý trắng bệch.
Tô Lương Mặc năm chặt hai chân đang đá loạn xạ của Lương Tiểu Ý, nghe thấy lời cô nói, anh không biết nên khóc hay cười: “Cho dù hôm nay em có là cô béo kg, anh cũng sẽ vác em về nhà”
“…” Lần này đến lượt Lương Tiểu Ý cứng họng. Giờ phút này trái tim cô lại đang đập mạnh khác thường.
Lương Tiểu Ý thầm mắng bản thân mình quá bỉ ổi, người ta đối xử với cô như thế, nhưng cô lại bị câu nói ngạo mạn của anh làm cho cảm động.
Biến căm phẫn thành sức mạnh, Lương Tiếu Ý nghiến răng, cô không đánh Tô Lương Mặc nữa, mà cô đổi sang dùng ngón tay cấu véo anh. Cô dùng lực cấu mạnh, cảm giác này, vừa đau nhưng lại vừa thích.
“Xiiiii~”
Anh đau đớn hít phải một luồng khí lạnh. Nhưng cánh tay cường tráng vẫn ôm chặt cô gái trên vai, không để cô ngã xuống đất.
Savvy nhìn thấy thế vô cùng tức giận, anh ta không nói thêm lời nào, cướp lấy khẩu súng của tên thuộc hạ bên cạnh, đột nhiên anh ta giơ súng lên, bắn một phát về phía Tô Lương Mặc.
Hành động của anh ta vô cùng nhanh nhẹn, thực sự vô cùng đột ngột, đến mức khiến tất cả mọi người đều không kịp phản ứng. Đám vệ sĩ là người phản ứng nhanh nhất, nhưng vẫn chậm nửa nhịp.
Savvy cướp súng, khoảnh khắc tiếng súng vang lên, vô số nòng súng khác ngắm chuẩn về phía Savvy, người thủ lĩnh cường tráng hét lớn: “Mẹ kiếp! Không được động đậy!” Nhưng vẫn chậm một bước.
Khẩu súng trong tay Savvy đã bắn về phía Tô Lương Mặc.
Người của Tô Lương Mặc, mắt ai cũng đỏ bừng. “Lạch cạch” một tiếng, tất cả đều định giơ súng về phía Savvy. Đột nhiên một tiếng nói lạnh lùng từ phía sau truyền đến: “Tất cả dừng tay”
“Bossl” Tất cả mọi người đều nhìn về hướng phát ra tiếng nói, bấy giờ họ mới nhìn thấy một người đàn ông lạnh lùng, anh đang chật vật đứng lên khỏi nền đất.
Nhưng may là, anh không bị thương.
Tô Lương Mặc đứng dậy, gương mặt anh tuấn như phủ thêm một lớp sương mờ. Khoảnh khắc Savvy chuẩn bị nổ súng lúc nãy, anh đã cảm nhận được.
Còn anh, ngay từ đầu anh đã không có ý định trốn tránh, vì phát đạn này của Savvy không hề có ý định lấy mạng của anh.
Phát súng của Savvy Wayne Klutz không phải hướng về Tô Lương Mặc, mà là hướng về bức tượng đá bên cạnh anh.
Đương nhiên không phải Savvy lỡ tay bắn lệch, mà là phát súng của anh ta vốn không phải hướng về Tô Lương Mặc.
Chỉ là cả hai đều không tính toán đến việc, cô gái trên vai Tô Lương Mặc lại có chút không an phận.
Ai ngờ được đúng lúc đấy cô lại đột nhiên giãy dụa vô cùng kịch liệt.
Khoảnh khắc Savvy nổ súng, Lương Tiểu Ý đang ở trên vai anh bỗng nhiên lại giấy dụa, còn anh, vào khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, vì để bảo vệ cô, anh chật vật ngã sấp xuống đất.
Tô Lương Mặc ngã vô cùng thảm hại, nhưng vào khoảnh khắc cuối cùng anh vẫn bảo vệ cô vẹn toàn.
Savvy ngây người, vì một phút bốc đồng, anh ta hoàn toàn không hề suy nghĩ đến Lương Tiểu Ý đang ở trên vai Tô Lương Mặc.
Tô Lương Mặc chống tay xuống đất đứng lên, anh kéo.
Lương Tiểu Ý vừa ngã bệt mông xuống đất đứng lên. Bộ váy cưới trắng toát giờ đã bẩn, cô còn thảm hại hơn, một chiếc giày rơi xuống đất.