Chương
Tô Lương Mặc ngắt điện thoại, anh vô cùng kiêu ngạo nhếch mày nhìn thẳng vào khuôn mặt của Savvy Wayne Klutz.
Ngay giây tiếp theo, tiếng chuông điện thoại của Savvy vang lên. Anh ta lấy điện thoại nhìn, sắc mặt vô cùng khó coi.
Tên họ Tô ở bên kia gọi điện cho ai, nói những cái gì, Savvy đều nghe rõ ràng. Giờ phút này, ông nội anh ta lại gọi điện đến, đương nhiên, quyết định của ông nội anh ta không phải là “đao kiếm”.
Thị trường của nước Z… Đây là điều mà bao nhiêu đời của gia tộc Klutz đều cố gắng thực hiện. Nhưng viên gạch nhà họ Tô lại chăn đường… Nhà họ Tô cũng là một gia tộc từ xa xưa.
“Sao thế? Không dám nghe à?” Đôi mắt đen sãm của anh mang theo ý chế giễu.
Savvy nghiến răng… Tên Tô Lương Mặc chết tiệt này, câu nói này của anh chính là đang ép Savvy nghe điện thoại!
Đôi mắt của Savvy hơi xao động, anh ta nghiến răng, bấm nút nghe điện thoại.
“Ông nội” Savvy gọi một tiếng: “Thị trường nước Z quan trọng hay hạnh phúc của cháu trai quan trọng”
Đầu dây bên kia, ông Klutz cười lạnh: “Hạnh phúc? Tiểu Savvy, cháu tưởng rằng cháu ở bên cô ta thì cháu sẽ hạnh phúc à? Cô ta có yêu cháu không? Nếu như cô ta yêu cháu, ông nội đương nhiên sẽ liều cái thân già này vì hạnh phúc của cháu. Tiểu Savvy, ông nội già rồi…”
Giọng nói cô đơn của ông Klutz nói ra hai chữ “già rồi” khiến trái tim Savvy chợt co rút lại, cổ họng anh ta nghẹn ứ, anh ta vô thức hét lên: “Ông nội, thanh bảo kiếm của ông chưa già: Đầu dây bên kia, ông Klutz nghiêm nghị nói: “Tiểu Savvy, ông nội chưa từng ép buộc cháu. Nhưng lần này ông nội không thể không ép cháu. Ông nội vừa nói chuyện mấy câu với người cầm quyền trẻ tuổi của nhà họ Tô… Tiểu Savvy, tên nhóc nhà họ Tô đấy không phải là người đơn giản đâu. Tiểu Savvy, bây giờ cháu vẫn chưa phải là đối thủ của nó.
Dừng lại đi, Tiểu Ý không hề yêu cháu. Hai đứa ở bên nhau, cô ta cùng lắm chỉ cảm kích cháu mà thôi. Cháu muốn một cuộc hôn nhân như thế à?”
Ông Klutz nói đầy hàm ý.
Người hiểu Savvy Wayne Klutz chỉ có ông Klutz. Chỉ một câu nói nhàn nhạt nhưng lại đâm vào nỗi đau trong lòng Savvy ‘Wayne Klutz.
Savvy ngây người.
Cuộc hôn nhân như vậy là điều mà anh ta mong muốn sao?
Lời của ông nội giống như tiếng sét bên tai anh ta, đánh ầm một cái khiến anh nhất thời hoảng loạn.
“Nếu đã như vậy, Tiểu Savvy, nếu cháu vẫn cố chấp không chịu tỉnh ngộ, vậy thì ông nội sẽ dùng lý do này để thu hồi quyền thừa kế của cháu, ngăn cản cháu chú tâm vào những việc không đâu. Ông nội đã nghĩ kỹ rồi, nếu lần này cháu vẫn cố chấp không chịu tỉnh ngộ… Tiểu Savvy, ông nội chờ cháu đến nhặt xác ông nội” Người già như ánh dương chiều tà, giọng nói của ông Klutz lộ ra vẻ chua xót.
Trái tim Savvy co rút lại!
Ông Klutz lại dùng tính mạng của ông ấy để uy hiếp anh ta!
Thái độ của ông Klutz vô cùng kiên quyết, không thể từ chối: “Tiểu Savvy, ông nội mong cháu suy nghĩ cho kỹ” Nói xong, ông ấy liền ngắt điện thoại.
Savvy vẫn còn đang ngây người… Ông nội dùng tính mạng của mình để uy hiếp anh ta từ bỏ cô gái mà anh ta yêu?
Mắt Savvy bỗng nhiên đỏ lựng. Đôi mắt đỏ lựng của Savvy nhìn xuyên qua đám đông, nhìn thẳng vào người đàn ông Tô Lương Mặc kiêu ngạo đã ép anh ta làm theo khuôn khổ.
Đồ khốn nạn!
Khốn nạn!
Savvy tức giận nghiến chặt răng! Anh ta hận không thể giết chết tên khốn nạn họ Tô kia!
Tiểu Ý… Xin lỗi em!