Chương
Cơ thể nhỏ bé của Lương Chi Hoành kiên cường đứng đó, cậu nheo mắt lại, suy nghĩ xem có thể tin lời daddy của mình nói hay không.
Vài giây sau, cậu bước chân lên, đi thẳng về phía máy bay.
“Đại Bảo?” Đại Bảo tin lời nói nhăng nói cuội của anh như thế à? Hai mắt Lương Tiểu Ý vô cùng lo lắng.
Một giọng nói vang lên bên tai cô: “Nếu Đại Bảo xảy ra chuyện gì, anh sẽ chôn mình theo nó.”
Lương Tiểu Ý mấp máy môi, cô ngây người.
Ặc… Lời hứa của anh có phải độc quá rồi không? Nhưng đúng là sau khi Tô Lương Mặc nói ra câu này, Lương Tiểu Ý đã yên tâm hơn rất nhiều.
Lúc Lục Trầm đi ngang qua người Tô Lương Mặc, anh ta khẽ khàng ghé vào tai Tô Lương Mặc hỏi: “Tô Lương Mặc…
Liêm sỉ của cậu đâu?” Cậu có thấy xấu hổ không hả, nói chuyện với anh em thì cứng ngắc, lạnh lùng, nhưng đến khi nói chuyện với cô gái của mình thì ngay lập tức đổi giọng dịu dàng, ôn nhu, chỉ lo dọa cô sợ.
Đồ không biết xấu hổi!
Lục Trầm liếc mắt khinh thường nhìn Tô Lương Mặc.
Còn Tô Lương Mặc, anh chỉ hơi nhếch lông mày, ghé vào tai Lục Trầm, nhân cơ hội đáp trả lại một câu: “Liêm sỉ là cái gì? Bao nhiêu tiền một cân?”
Mẹ kiếp!
Cậu đúng là đồ không biết xấu hổi… Lục Trầm có cảm giác như mình vừa ăn phải một quả trứng thối.
Anh ta bĩu môi… “Người nào đó quả thực không biết xấu hổ”
“Tớ có vợ là đủ rồi” Anh nhếch lông mày: “À à à… Cậu với em dâu vẫn chưa kết hôn nhỉ? Hai người yêu nhau cũng lâu rồi đấy, bao giờ mới mời tớ uống rượu mừng? Ai ya, con trai tớ năm tuổi rồi, nếu không chắc chắn tớ sẽ mời cậu uống rượu đầy tháng”
Khuôn mặt anh tuấn của Tô Lương Mặc trở nên vô cùng nghiêm túc, nhưng Lục Trầm thề, anh ta nhìn thấy vẻ đắc ý trên khuôn mặt tên khốn nạn Tô Lương Mặc này!
Mẹ kiếp! ĐMI Đây không phải là lần đầu tiên Lục Trầm bị tổn thương trong ngày hôm nay rồi!
Khuôn mặt Lục Trầm lúc này, mẹ kiếp, vô cùng đau thương!
Đừng ai hỏi anh ta lần đầu tiên anh ta bị tổn thương hôm nay là lúc nào, ở đâu!
Mọi người đều hiểu mà!
“Đồ vô liêm sỉ!” Lục Trầm nghiến răng, trợn mắt nhìn chằm chằm Tô Lương Mặc… Anh ta chỉ tức giận mắng chửi vài câu đã là vô cùng nhẹ nhàng rồi!
“Tớ có vợ”
“Mẹ kiếp! Đồ biến thái!”
“Tớ có vợ”
Trái tim của Lục Trầm lúc này, vô cùng tủi thân và yếu ớt!
Lục Trầm nghiến răng: “Cậu là đồ không biết yêu! Đồ EQ thấp!”
Vẻ mặt Tô Lương Mặc vô cùng vui sướng: “Tớ có vợ”
“” Trái tim Lục Trầm lúc này giống như bị vô số mũi tên đâm vào!
“Tớ cũng có người yêu! Chúng tớ sắp kết hôn rồi!” Lục Trầm nói chắc nịch, anh ta trừng mắt nói với Tô Lương Mặc.
Anh nhếch lông mày, lấy điện thoại ra, dưới ánh nhìn khó hiểu của Lục Trầm, anh ấn gọi: “Alo? Là tôi, Tô Lương Mặc.
Nghe nói cô sắp kết hôn rồi à? Tôi và Tiểu Ý không biết nên tặng quà gì, cô thích biệt thự hay là du thuyên?”
Giọng nói ở đầu dây bên kia xuyên qua điện thoại, đập vào tai Lục Trâm.