Chương
Savvy lại cười nhẹ một tiếng: “Phì!”
Savvy liếc mắt nhìn người kia một cái, sau đó anh ta giơ tay mở cửa xe định đi xuống. Không ngờ lá gan của người phía sau lại lớn đến mức, dám gọi anh ta đứng lại.
“Đứng lại!”
Người đó nói xong liền thấy Savvy đang chuẩn bị xuống xe, người đó vội vàng, hoang mang, mất kiểm soát giữ chặt cánh tay của Savvy: “Đừng đi.”
Trong mắt người đó ánh lên một tia hoảng loạn.
Chỉ một câu nói khiến người đàn ông tóc nâu mắt nâu kia càng thêm khinh thường.
Savvy cảm thấy kinh tởm.
Savvy quay đầu lại, nhếch nhếch lông mày, quay người nhìn về phía người đó, không nói gì. Nhưng đôi mắt nâu của anh lại toàn là giễu cợt.
Nghiễm nhiên anh ta chỉ mang theo tâm trạng muốn xem kịch hay, không hề thật lòng.
Trong lòng người kia thầm nghĩ, không phải anh ta đê tiện, chỉ vì anh ta quá thích người đàn ông trước mặt này mà thôi, vẻ mặt anh ta vô cùng tủi thân. Tại sao Lương Tiểu Ý lại có thể có được toàn bộ tình yêu của Savvy? Lương Tiểu Ý không hề làm gì hết, nhưng tại sao Savvy lại dành toàn bộ tình yêu cho cô gái đó? “Không thể là tôi sao?” Người đó lấy hết dũng khí, ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Savvy: “Không thể là tôi sao? Nhất định phải là cô ấy à?”
“Hahaaa” Savvy cười lạnh: “Anh thậm chí không thể so sánh với một ngón chân của cô ấy. Anh là đàn ông, chẳng nhẽ anh không cảm thấy ghê tởm à?” Lời nói của Savvy vô cùng độc ác: “Nói thật lòng thì, bị anh thích, tôi thực sự cảm thấy ghê tởm, tôi buồn nôn”
Sắc mặt người kia trắng bệch.
Lời nói của Savvy vô cùng sắc nhọn và độc ác, đôi mắt nâu lạnh lùng, anh ta gọi tên người kia: ân Đồng?”
Đúng, người kia chính là Vân Đồng.
Mặt Vân Đồng lúc đỏ lúc xanh, vành tai anh ta đỏ bừng, đáy mắt Vân Đồng xẹt qua một tia đau đớn.
Tay của anh ta chạm vào vai Savvy, nhưng lại bị người kia khinh ghét: Đừng động vào tôi.
“Tôi không phải tên biến thái” Vân Đồng co rút lại, sau đó lại dũng cảm nhìn về phía Savvy.
Không hiểu tại sao khi Savvy nghe thấy câu nói này của Vân Đồng, vai anh ta khế run rẩy. Savvy đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông sắp xấu hổ đến chết trước mặt. Ánh mắt của Savvy dần nheo lại… Ánh mắt anh ta thâm sâu đến mức khiến người ta không thể hiểu.
Trong lòng Savvy điên cuồng mắng người!
Anh ta chỉ yêu Lương Tiểu Ý, trong lòng anh ta sẽ chỉ có Lương Tiếu Ý, những người khác đều không quan trọng. Ai cũng không quan trọng, huống chỉ là người đàn ông này.
Sân bay thành phố S, Lương Tiểu Ý lại lần nữa đặt chân lên mảnh đất này, không tránh khỏi xúc động.
Có đã có rất nhiều ký ức ở mảnh đất này.
Mây khói thời gian đâu phải chỉ một cơn gió là có thể thổi bay hết tất cả.
Cô tưởng rằng mình đã quên, nhưng bây giờ, khi lại một lần nữa đặt chân lên mảnh đất này, Lương Tiểu Ý mới nhận ra… cô chưa từng quên.
Lương Tiểu Ý bước lên chiếc xe minivan đang chờ bên ngoài sân bay thành phố S, cô quay đầu lại, bên ngoài lớp cửa kính xe là bầu không khí nóng bức, trong xe, điều hòa phả lên người cô, lạnh lẽo. Cô im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ở một góc không người, cô nắm chặt bàn tay thành nắm đấm. Con đường này, cô vô cùng quen thuộc, chỉ là phong cảnh hai bên đường thay đổi mỗi ngày. Thành phố này thay đổi nhanh hơn cả sự trưởng thành của một con người.
Cô trầm mặc… Cô lại phải quay về nơi đó sao?
Lương Tiểu Ý nhắm mắt lại, không nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ nữa, thực tế thì trái tim cô không hề bình lặng…
Bên ngoài cô có vẻ bình thản, nhưng bên trong lại là một trái tim đang vô cùng thấp thỏm. Sau năm năm chia xa, bây giờ lại một lần nữa đặt chân lên thành phố này, cô… không biết con đường tiếp theo ở đâu.