Ngược Tàn Vợ Yêu: Tổng Tài Xin Đừng Hối Hận

chương 783

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Giương mắt lên, đột nhiên nhìn về phía người đàn ông đang cười, trong lòng Ôn Tình Noãn nảy sinh chút độc ác…

Đánh cuộc!

Ôn Tình Noãn điều chỉnh lại bản thân, ngồi thẳng người: “Sada-kun, ngài đã hỏi Tình Noãn như vậy, vậy Tình Noãn cũng không muốn giấu diếm nữa. Lương Tiểu Ý là bạn tốt của Tình Noãn từ nhỏ. Bị bạn tốt cản trở, mùi vị bị phản bội, Tình Noãn không thể không hận cô ta. Vì cô ta mà nhà của Tình Noãn mà bị phá hủy, vì cô ta mà người thân của Tình Noãn phải ngồi tù.

Không biết lúc này, chị và mẹ không biết có ổn hay không”

Ôn Tình Noãn vừa khóc lóc vừa kể lể, nước mắt tí tách rơi trên tatami.

“Tình Noãn cũng đã nghĩ đến việc trả thù, nhưng Tình Noãn bây giờ… Hơn nữa sau lưng cô ta còn có Tô Lương Mặc.

Tình Noãn không thể nào đấu lại cô ta”

Một ngón tay giật lấy căm Ôn Tình Noãn: “Ôi, sao Tình Noãn lại khóc?” Người đàn ông nghiền ngẫm nhìn khuôn mặt người phụ nữ, xem ra… Nói khóc là có thể khóc, sao không đi tranh giải nữ diễn viên xuất sắc nhất ở Oscar ấy. Trong mắt Sada Yamaichiro đầy vẻ châm biếm, nhưng giọng nói lại vô cùng dịu dàng: “Tình Noấn, đừng sợ, nếu muốn báo thù thì làm luôn thôi, kẻ ác sẽ nhận nghiệp xấu, Lương Tiểu Ý đã hại Tình Noãn của ta thành thế này, tôi sao có thể ngồi yên không để ý đến. Cái gì… Nghĩa là sao? Ôn Tình Noãn ngơ ngác ngẩng đầu, nhìn người đàn ông bên cạnh, anh ta muốn giúp cô?

“Đi báo thù đi, có tôi chống lưng cho em. Bây giờ đi làm việc em muốn làm” Người đàn ông cong môi nói, khuôn mặt càng thêm dịu dàng.

Ôn Tình Noãn vui mừng như điên, trong lòng không ngừng hò hét!

“Tình Noãn về trước đi. Mấy ngày nữa tôi sẽ đến nước Z một chuyến, đi chuẩn bị hành lý một lát”

“Vâng” Ngẩng đầu lên, dịu dàng đặt lên mặt mặt đàn ông một nụ hôn: “Cảm ơn anh, Sada-kun” Cô ta mỉm cười, vẻ mặt ngượng ngùng và biết ơn.

Ngay khi Ôn Tình Noãn ra khỏi phòng, đôi tay trắng như tuyết của người đàn ông hung hãn lau nơi Ôn Tình Noãn hôn lên, vẻ mặt chán ghét.

Đứng dậy, đi đến két sắt, mở chốt an toàn, lấy tập tài liệu vừa cất vào lúc này ra. Đọc lại thông tin của Lương Tiểu Ý, người đàn bà của Tô Lương Mặc, cũng ghê tởm như Ôn Tình Noãn sao?

“Tô Lương Mặc…” Sada Yamaichiro bần thần, nhìn ra cửa sổ, lẩm bẩm một mình. Đột nhiên, “xẹt” một tiếng, lòng bàn tay dùng chút lực, vò đống tài liệu trong tay thành một nắm.

Ôn Tình Noãn trở về phòng ngủ, chậm rãi nằm xuống giường, cầm ipad lên, mở video nhưng không xem, cô ta nhắm mắt lại.

Âm thanh của video văng vẳng quanh tai.

Cô ta duỗi ngón tay ra đưa lên không trung, như đang miêu tả gì đó.

Nhìn kỹ, cảnh cô ta miêu tả lúc đầu trông giống như một người đàn ông đang quỳ gối trước một người phụ nữ. Sau đó, người đàn ông và người phụ nữ ngã thành một đống… Bức tranh vẽ trên không trung rất trừu tượng. Nhưng đúng như Ôn Tình Noãn nói, từng chỉ tiết đều khắc sâu trong lòng!

Ôn Tình Noãn đột nhiên trợn trừng mắt, đôi mắt to tàn bạo, hung ác: “Con đĩ! Chờ đấy!”

Hôm nay là cuối tuần, Tô Lương Mặc để thím Trương trở lại với con.

Kể từ ngày đó ở cao ốc nhà họ Tô, mối quan hệ giữa hai người trở nên thân thiết hơn. Nhưng Tô Lương Mặc rất đau khổ, anh không hiểu tại sao mối quan hệ giữa hai người lại trở nên thân thiết hơn, nhưng Tiểu Ý vẫn không chịu ở ngủ với anh.

Vốn dĩ, sếp Tô của chúng ta cho rằng mình đã đói năm năm, chỉ cần có cơ hội ăn một bữa mặn, anh cũng có thể trả giá bằng việc đói thêm năm năm nữa.

Bây giờ thì hay rồi, cuối cùng cũng được ăn mặn, sếp Tô của chúng ta thậm chí còn đói hơn trước.

Ngày nào cũng nhìn thấy món ngon lảng vảng trước mặt, đi tới đi lui mà không cách nào được ăn miếng, phiền muộn biết bao.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio