Chương
“Biết rồi, tống giám đốc Tô bây giờ là người đàn ông tốt biết yêu thương vợ mình cơ mà’ Lời này mang ý trêu chọc, cũng rất có hàm ý sâu xa khác, chỉ Tô Lương Mặc lúc trước không xứng đáng là một người chồng tốt.
Câu nói này rước lấy ánh mắt lạnh như băng của người được nhắc đến.
Lục Trầm cà lơ phất phơ chắn ở trước mặt Thẩm Quân Hoa, Tô Lương Mặc nhìn lướt qua gương mặt tươi cười của ông bạn thân, nhẹ nhàng thu lại ánh nhìn.
Lúc hai người phụ nữ ra khỏi biệt thự, nhìn thấy bốn người vệ sĩ sẽ đi cùng mình cũng hoảng sợ, mượn câu nói của Thấm Quân Hoa chính là: “Lương mập, chồng cậu nhìn nghiêm trọng quá đấy “Ừ, đợt trước tớ gặp vài chuyện ngoài ý muốn: Hai người phụ nữ ngồi lên xe, xe chạy đến một quán cà phê có tính riêng tư cao. Ở nơi này Thẩm Quân Hoa không sợ bị lộ mặt, bởi quán cà phê này thiết kế riêng để đón tiếp các kiểu nhân vật lớn như các ông trùm thương mại, con gái cưng của các danh nhân, còn có các ngôi sao nổi tiếng, sử dụng chế độ hội viên, người bình thường có tiền cũng không vào được.
Hai người gọi cà phê cũng chưa kịp uống, Thẩm Quân Hoa đã vội vã nhản tin cho trợ lý nhờ cô ấy mua nhiều mấy que thử thai đưa đến quán cà phê họ đang ngồi ‘Đầu bên kia, trợ lý nhận được dòng tin nhản này, trong lòng vô cùng hoảng loạn… Ngôi sao nhà họ mang thai ư?
Không phải chứ!
Không được, phải nhanh nhanh mua que thử thai rồi chạy qua đó, mua xong còn kiếm tra xem, có khi chỉ là bản thân lo bò trắng răng thì sao.
Một nơi khác, trong biệt thự, khí hai người phụ nữ vừa đi khỏi, Lục Trầm lập tức dùng ánh mắt bái phục nhìn sang người bạn tốt không hề biến sắc của mình: “Này, họ Tô, cậu đừng nói với tớ là cậu không nghe thấy đấ Người sau lạnh lùng liếc anh ta một cái: “Nghe thấy rồi”
“Nghe thấy rồi mà cậu vẫn ngồi yên như vậy được hả?”
Lục Trầm tự nhủ trong lòng, lại thấy anh bạn nối khố vẫn luôn bình tĩnh trong mắt anh ta bắt đầu lấy điện thoại di động ra: “Alo, Vân Xuyên, là tôi.
Phải… Vị trí định vị của bà chủ… phái thêm nhiều người chút bí mật bảo vệ cô ấy đúng vậy… Đừng để bị phát h “Chú Lý, lái xe chậm một chút, cẩn thận một chút, tránh những đoạn đường có tình hình giao thông không tốt… Đúng thế, không sao cả, bữa trưa cháu có thể chờ đến khi cô ấy trở về. Không cần cố về kịp giờ đâu… Đúng vậy, nhất định phải lái xe cho thật ổn định, chú ý đảm bảo an toàn”
“Vân Nhất, bốn người các cậu phải cảnh giác tất cả mọi mặt, không cho phép bất cứ nhân viên hoặc người nào khả nghỉ tiếp cận bà chủ. Còn nữa, nhớ báo cáo cho tôi mỗi một nơi cô ấy đi việc cho ấy làm”
Nhìn người bạn tốt đang ngồi trước cửa số sát đất gọi từng cú từng cú điện thoại dặn dò, Lục Trầm kiểu: “..”
Đừng cản bé, trái tìm bé mệt quá.
“Tên kia đã lo lẳng cho vợ mình đến nỗi gọi đến cuộc điện thoại thứ bảy luôn rồi, nội dung cuộc gọi là: Từ giờ trở đi máy bay trực thăng luôn sẵn sàng, đợi lệnh hoạt động, luôn trong trạng thái khẩn cấp, bất cứ lúc nào cũng sẵn sàng cất cánh đưa bà chủ vào bệnh viện gần nhất.
Đương nhiên, trước cuộc gọi thứ bảy này thì nội dung của cuộc điện thoại thứ sáu là: Liên hệ đến tất cả những bệnh viện trong khu vực xung quanh, đảm bảo số lượng máu giống với nhóm máu của bà chủ có đủ lượng hàng dự trữ, dặn dò bác sĩ khoa sản chuẩn bị tinh thần sẵn sàng trực chiến mọi lúc mọi nơi Lục Trầm tự rút ra kết luận, bây giờ anh ta không nên thò mặt ra nói chuyện với người đàn ông căng thẳng đến mất li trí kia, bãng không anh ta sẽ là người bị bắt lên pháp trường khai đao đầu tiên.
Hai người phụ nữ ngồi trong quán cà phê nói về mấy chuyện gia đình, nói về những chuyện đã xảy ra suốt mấy năm nay, đâu nghĩ đến bên trong quán cà phê thì yên bình nhàn nhã, không khí bên ngoài quán thì căng như dây đàn?
Lương Tiểu Ý kể chuyện vừa xảy ra gần đây: “Ôn Tình Noãn đã trở về” Cũng nói đến chuyện bị Ôn Tình Noãn uy hiếp ngày hôm đó.
Thẩm Quân Hoa tức đến mức xanh mặt: “Sao cô ta vẫn còn mặt mũi quay về chứ! Vẫn có thế đối trắng thay đen! Trái tim của cô ta lớn lên như thế nào vậy hả?”
“Quân Hoa, lúc trước tớ nghĩ bản thân không còn hận còn oán cô ta nữa.
Đến một ngày tớ mới phát hiện ra tớ nói không hận nữa là lời dối trá. Rõ ràng là hận mà tớ lại làm như không quan tâm cô ta… Quân Hoa, tớ nghĩ chuyện giữa tớ và cô ta không chỉ là lỗi một phía của Ôn Tình Noãn, khiến mọi chuyện đi đến kết quả không thế cứu vẫn như ngày hôm nay, cả tớ và cô ta đều có trách nhiệm”