Ngược Về Thời Minh

chương 458-4: hoàng tước (4)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Cô nàng này quá là tuyệt vời, không biết là kẻ nào ngu xuẩn đã để người con gái xinh đẹp này rơi vào nơi tồi tàn này kiếm tiền. Y quyết định mua người con gái này về. Nếu tiện, cướp về thì càng tiết kiệm.

Ngải Thận ôm lấy eo người con gái này, con mẹ nó, tròn trịa mà có lực, eo thon như vậy không biết là khỏe thế nào, mất hồn thế nào.

Ngải Thận tiện tay xoa cặp mông tròn trịa của mỹ nữ đó, vừa tham lam xoa nắn, vừa cúi đầu cười nói:

- Vào đi, nhưng cô nương ở đây ai cũng đẹp như vậy, vậy các ngươi có phúc rồi, ha ha ha.

Ngải Thận vừa vào trướng liền ngẩn người ra. Trong trướng đèn sáng rực rỡ, đối diện có mấy chiếc bàn thấp có một người đàn ông đang ngồi, mỉm cười với y. Bên cạnh còn có mấy người đàn ông, đều là dáng người khôi ngô, vô cùng tinh anh, thoạt nhìn đều là mục dân Mông Cổ rất bình thường. Nữ nhân cũng có một, cũng là một cô gái thanh niên trẻ tuổi, xinh đẹp, dịu dàng như nước. Người con gái đó cười khanh khách chào đón, thẹn thùng quay người hành lễ với y.

Thoạt nhìn thì hình như là không có gì khác, nhưng nhìn kỹ lại thì lại cảm thấy khắp nơi đều không thích hợp. Ngải Thận không biết sao lại có cảm giác nguy hiểm dâng lên. Y theo bản năng cười nói:

- Có khách à? Ha ha, vậy hôm khác chúng ta sẽ tới, đi!

Y vừa muốn quay người đi ra khỏi trướng, bên hông bỗng căng lên, cánh tay bình thường vốn mềm mại quấn bên hông bỗng nhiên cứng như thanh sắt “ai” một tiếng kêu lên. Người con gái đó vặn người, khiến cho Ngải Thận suýt chút nữa thì ngã xuống tấm thảm mềm mại. Cơ thể không chút kiêng dè đè lên người y, giống như bạch tuộc vậy, hai tay hai chân quấn chặt lấy y, khiến cho y không thể nhúc nhích được.

Bên cạnh Ngải Thận còn có một thị vệ cùng vào trướng với y, vừa thấy Ngải Thận bị khống chế, y còn muốn tiến lên cứu viện, nhưng người phụ nữ xinh đẹp cười dịu dàng có chút thẹn thùng đó bỗng giống như chú mèo hoang nhảu lên, hung hăng chém xuống cổ y, lập tức cánh tay xiết chặt lấy. Tên thị vệ này phát ra một tiếng kêu thảm thiết, trên cổ lập tức bị kéo xuống một khối thịt lớn.

Trên tay người phụ nữ đó mang một bàn tay sắt kỳ quái, một chiếc móc sắc bén bên trong, bàn tay giống như hổ vồ, chính là da áo dày cũng bị xé rách, càng không nói tới cổ của người ta.

Máu tươi phụt ra, người phụ nữ xinh đẹp hét lên một tiếng “a”, bàn tay dính máu vung lên. Tròng mắt trợn trừng, mày liễu dựng đứng, còn hung dữ hơn cả đàn ông, phịch một tiếng, bàn tay sắt đã đánh nát xương cổ gã. Tên thị vệ ngửa mặt lên chậm rãi lùi ra phía sau.

Cửa trướng vừa mới buộc lại ngựa, mấy tên thủ hạ đi tới đã được đối đãi tương tự như Nội tổng quản Bạch Âm Bả A Ngốc Nhi. Từ phía sau hai bên trướng xông ra mấy người, và thấy ba người du mục đó vội vã trở về, dùng cung độc đáng sợ đan vào thành một mạng hỏa lực tử vong, nhanh chóng cướp đi sinh mạng của họ, một trận chiến đấu “khanh khanh” vang lên. Họ đã giống như một đống bao tải ngã trước trướng.

Trong trướng, người thiếu nữ xinh đẹp chặn Ngải Thận ép giọng xuống nói, ngữ điệu cứng rắn:

- Ngải Thận, bắt sống.

Đó là giọng nói của người đàn ông, tuyệt đối không phải phụ nữ. Ngải Thận kinh hãi quay đầu lại nhìn, miễn cưỡng nhìn thấy người đẹp như hoa đào đó quả thực có kết hầu không quá rõ ràng, “cô” chính là đàn ông. Đàn ông sao có thể cải trang thành phụ nữ giống như vậy?

Nhưng hai người họ quả thực đều là đàn ông. Họ cải trang thành phụ nữ quả thực cũng không hề có gì sơ hở. Bởi vì họ căn bản chính là một đại danh tiểu tính của Đông Doanh, ngoài làm thị vệ, hành thích, phá hoại, tình báo ra, một chức trách của họ chính là đảm đương luyến đồng của Công chúa, cùng Công chúa dâm lạc. Những người này căn bản chính là đàn ông tướng nữ, tư dung xinh đẹp, muốn đóng giả làm nữ nhân đương nhiên là rất dễ rồi.

Thủ hạ của Thành Khởi Vận võ công tương tự còn có không thiếu. Trong đội ngũ hộ tống Thôn Di tới thảo nguyên chấp hành nhiệm vũ đã có người đóng giả thành nữ nhân. Họ không những tinh thông các kỹ xảo ám sát, bản thân chính là võ sỹ rất hung hãn. Hơn nữa trong đội ngũ có “nữ nhân”, đối với các hành động của họ cũng được hỗ trợ rất nhiều. Đây là sự bảo vệ rất tốt, tiện cho họ chấp hành rất nhiều nhiệm vụ bí mật mà không thể khiến cho người ta nghi ngờ.

Họ đều là bộ hạ của Thành Khởi Vận chiêu mộ từ Đông Doanh tới. Võ sỹ hạ cấp Đông Doanh phần lớn đều rất nghèo khó. Nếu không thể dựa vào Công chúa có tiền có thế, cuộc sống ngay cả cả nông dân phổ thông cũng không bằng.

Trong nhà họ nào có tiếng cười nói, ngoài con và nồi ra còn có một tảng đá lớn. Bởi vì khi họ cảm thấy lạnh, có thể nâng tảng đá lên để sưởi ấm.

Võ sỹ như vậy, một khi Công chúa thất bại, lập tức sẽ bị nghèo rớt mùng tơi, không có cơm ăn áo mặc. Hiện giờ Đông Doanh chính là thời đại Chiến quốc, thường xuyên xảy ra lượng lớn lãng nhân không có chỗ dựa. Những người này đại đa số sẽ biến thành hải tặc, phát động cướp bóc các nước xung quanh để sinh tồn. Ngoài ra còn có số ít bộ lạc biến thành du côn lưu manh hãm hại lừa gạt.

Thành Khởi Vận phát hiện thấy võ nghệ của những võ sỹ này đều rất tốt. Đặc biệt là cận thị bên cạnh những đại danh đó, đa số tinh thông thuật ám sát và gián điệm, thiên về giấu kín thân phận. Đó là nhân thủ không cần huấn luyện có thể lập tức sử dụng.

Hơn nữa bọn họ còn có niềm tin rất kỳ quái, một khi thề trung thành với ai, như vậy thì đối với vị Công chúa này sẽ có một con chó trung thành và sùng bái mù quáng. Sức mạnh như vậy vì sao không dùng? Cho nên thế lực của cô trọng điểm đặt vào sau khi thi phát triển Liêu Đông, chiêu mộ không ít những võ sỹ này.

Làm một hán gian, Ngải Thận sợ nhất chính là rơi vào tay người Hán. Tiếng Hán của người này dù nói chẳng ra cái gì, nhưng họ dùng tiếng Hán để nói chuyện với nhau, cho thấy họ từ thế lực nào đó của người Hán tới. Bây giờ họ có một yêu cầu duy nhất chính là bắt được người của y và những chủ thành khác có quan hệ cạnh tranh với y, là hán gian khác. Nếu không, tuyệt đối không còn đường sống.

Tiếc là y không có điều kiện chờ cho tới khi vơ vét tài sản, tên cầm đầu đó chí khoát tay một cái, y liền bị người ta nâng lên, ép ra phía sau.

Thi thể bên ngoài được đem vào vô số, Đại Hán thủ lĩnh bật cười khanh khách đứng lên:

- Thường Kim, xử lý hết thi thể, không được để lại bất kỳ sơ hở nào. Ngựa của họ đều dắt đi.

Vâng!

- Tiểu Sơn Ngạn Tứ Lang, Y Đằng Binh Vệ, nhiệm vụ của hai người các ngươi đã hoàn thành rồi, ở lại đây sẽ khiến người ta chú ý, nhân lúc đêm tối hay quay trở về bên phía thành đại nhân đi.

- Vâng!

Hai võ sỹ Đông Doanh đóng giả mỹ nữ không chút sơ hở cung kính tuân lệnh.

Hà đại nhân khoát tay chặn lại, nói:

- Được rồi, những người còn lại, thu dọn sạch sẽ đi, trước khi mặt trời mọc sáng mai, ở đây phải trở lại thành cửa hàng.

Y mỉm cười, nói:

- Ngải Thận đã bắt được rồi, bây giờ là lúc phải đối phó với lão hồ ly đó rồi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio