Ngược Về Thời Minh

chương 270-3: mục tiêu a đức ny (p3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Càng làm Dương Lăng không tưởng được chính là, loại hình kinh doanh này đã thu hút sự chú ý của người Nữ Chân, bọn họ ngoại trừ săn thú, đào bới sơn sâm, chăn thả thì một vài kẻ tham lợi và mạo hiểm bắt đầu tổ chức và thành lập đội tàu đơn sơ đánh lén Triều Tiên và Đông Doanh, cướp bắt con gái sau đó bán cho Đại Minh, bọn họ không có cờ xí thống nhất, người có Triều Tiên và Đông Doanh, cho nên hai nước nhất thời cũng không rõ lai lịch bọn họ.

Dương Lăng thực là không nghĩ tới còn có tác dụng phụ này, nhưng mà cứ việc triều đình cấm: Không phải tù binh qiam viên không được mua bán tư lợi. Nhưng lén giao dịch để kiếm thêm thì khó có thể cấm hết được.

Đây đều là giao dịch ngầm, mua vào đại viện nhà quyền quý. Bình thường không thể xuất đầu lộ diện, hơn nữa cuộc sống với lúc trước cách biệt một trời một vực, người Hán phần lớn không phải loại hung tàn ngược đãi người, cho nên căn bản không muốn trở về, mặc dù tra được rất nhiều người tra ra cũng phủ nhận là bị bắt tới.

Dương Lăng bận về.. chiến sự Phúc Kiến. Bố trí, đảm nhiệm, tuyển sĩ, tin thưởng, còn muốn liên lạc chiêu an Đông hải tứ đại cướp và súc thế đối phó Malacca hải tặc Tây Dương, đối với chuyện ngoài tầm tay chỉ có thể than thở.

Hôm đó. Dương Lăng đang ngồi ở ghế phê duyệt mệnh lệnh quân chính, dân chính hồ sơ do bố chính sứ đích thân viết, phía sau là hai nha hoàn mặc áo mỏng nhẹ nhàng phe phẩy quạt. Khi đó quần áo thật sự phiền toái, Dương Lăng nóng khó chịu, không cần thể diện, hắn cởi trần trên vai đáp một tấm khăn ướt, nếu không phải ngồi ở đây, mặc cho ai cũng nhìn không ra đó là khâm sai đại thần, Hầu gia.

Bỗng nhiên. Có người kêu lớn: - Đại soái! Đại soái! Ty chức mời Thành Đương Đầu và A tiểu thư về rồi!

Dương Lăng vui vẻ, vội vàng bước ra ngoài. Chỉ thấy Lưu Đại Bổng Chùy đứng đó, đổ mồ hôi đầy đầu, hưng phấn hô, Dương Lăng kinh ngạc nói: - Người đâu?

Lưu Đại Bổng Chùy nhìn hai bên, cười ngây ngô, chỉ thấy Thành Khởi Vận thướt tha xinh đẹp địa đứng ở đằng kia, giống như người ngọc. Còn A Đức Ny đứng ở phía sau nàng.

Dương Lăng mỗi ngày tập võ, cơ thể rất đẹp. Chỉ là từ nhỏ không chịu khổ, làn da rất trắng. Thành Khởi Vận lần đầu nhìn thấy Dương Lăng thế này, nàng đầu tiên là mở to mắt, sau đó che miệng cười, nhẹ nhàng thi lễ nói:

- Khởi Vận tham kiến đại nhân!

A Đức Ny thật thông minh, cũng học theo tiến lên thi lễ, nàng thường ở trên biển, da thịt phơi nắng thành màu lúa mì, bọn hải tặc mình trần đi biển Thành Khởi Vận đã thấy nhiều nên cũng không có ngạc nhiên.

Dương Lăng ha hả cười khan nói: - Bản quan nhất thời không mặc quan y... Khụ khụ, chớ trách, chớ trách. Nào, mau mau vào phòng, ta nghĩ hai người phải ba năm ngày mới đến, như thế nào đến nhanh như vậy?

Ba người vào phòng ngồi xuống, nha hoàn bưng lên nước ô mai ướp lạnh, hai nữ nhân đi đường vất vả, có đồ giải khát lạnh uống vô cùng vui mừng. Dương Lăng không rõ thân phận của A Đức Ny, có một số việc vẫn không muốn cho nàng biết.

Hắn trước hỏi thăm việc Thành Khởi Vận đàm phán với đám người Hải Cẩu Tử, sau đó mới 'Không chút để ý' nói: - Người Oa đoạt chiến thuyền chúng ta, đáng tiếc không biết sử dụng pháo, đi trên biển gặp hải tặc Tây Dương, kết quả giặc Oa gần như bị toàn diệt, hơn phân nửa chìm thây biển rộng, cũng coi như chuyển vần, báo ứng. Đúng rồi. Nghe người mục kích nói hỏa pháo Tây Dương khác với Đại Minh, A Đức Ny, nàng ở thuyền hải tặc ba năm, có hiểu biết về pháo Tây Dương?

A Đức Ny đang thưởng thức vị chua ngọt của nước ô mai, vừa nghe vậy không khỏi mở to mắt, cuống quít lắc đầu: - Ta... Ta ở trên thuyền chỉ c may quần áo nấu cơm, pháo của bọn họ ta không được tiếp cận, ta là nữ nhân. Cũng không hiểu mấy thứ kia.

Dương Lăng nhìn nàng, cười nói:

- Ừ, những người này đối với Đại Minh cũng không có địch ý, thủy chung ở lại Malacca không có tiến lên Bắc, trước đó vài ngày bọn họ từng giả mạo sứ thần Malacca, muốn cùng Đại Minh ta buôn bán, chỉ có điều ngôn ngữ không thông, thường cùng quan địa phương nổi lên tranh chấp. Có hiểu lầm. Nàng vừa tinh thông Hán ngữ và Phật Lãng Cơ, ta muốn tìm cơ hội cho nàng kết nối song phương, bản quan muốn hợp tác với người Tây Dương đối phó hải tặc, đồng thời sau này chịu trách nhiệm về công việc thông thương.

Nghe nói muốn cho nàng gặp tộc nhân mình, sắc mặt A Đức Ny hết sức kỳ quái. Vẻ mặt như lo lắng, quái dị khó nói, đôi mắt cũng trở nên thâm thúy.

- Ta là... nô bộc của đại nhân, nguyện cống hiến sức lực cho đại nhân. Nói xong lại như có chút chột dạ nghiêng đầu đi, mái tóc quăn che khuất ánh mắt.

- Nàng tha hương tới nước khác, cùng không dễ dàng, không cần coi mình như nô bộc. Bản quan cũng không coi nàng là nô bộc, vẫn gọi A Đức Ny được rồi.

Nghe xong lời Dương Lăng, A Đức Ny bỗng quay đầu lại, trong mắt có vẻ do dự, nhưng lập tức tỉnh táo lại, nhợt nhạt đáp ứng.

Thành Khởi Vận khẽ cười nói: - Ngươi hiện tại có thể thay xưng hô Tổng đốc là đại nhân, tự xưng là A Đức Ny. Đại nhân chính thức đem ngươi thu vào phòng. Phải đổi thành lão gia, về phần tự xưng thế nào... vẫn xưng hô A Đức Ny là được.

A Đức Ny đỏ mặt, nàng bối rối nhìn Dương Lăng, cúi đầu nói phải.

Dương Lăng nhìn Thành Khởi Vận, phân phó:

- Thời tiết khốc liệt, nàng hẳn cũng không quen, Thanh nhi, đưa A Đức Ny cô nương đi tắm thay quần áo, nghỉ ngơi cho tốt.

A Đức Ny thi lễ, trước nhìn Thành Khởi Vận rồi mới nói với Dương Lăng: - Đại nhân, A Đức Ny cáo lui. Xem ra, nàng có vài phần sợ hãi Thành Khởi Vận.

Đưa mắt nhìn nàng rời khỏi, Thành Khởi Vận mới buông đồ uống lạnh, tươi cười nghiêm chỉnh nói: - Đại nhân, quân tình Tây Dương phải chăng có liên quan tới A Đức Ny?

Dương Lăng nghiêm nghị gật gật đầu, kể lại chuyện của Bạch Tiểu Thảo: - Ta tin Bạch Tiểu Thảo nói thật, giặc Oa đã thành bại cục, tiêu diệt là chuyện sớm hay muộn, trước mắt ở Nam Dương rốt cuộc có bao nhiêu hải tặc Tây Dương chúng ta lại không rõ, nếu bọn họ nắm giữ hỏa pháo uy lực hùng mạnh như vậy, ngay cả khi có thể thắng, chúng ta cũng thắng thảm, khi đó Thủy sư thực lực đại tổn, không thể giữ gìn hải cương, như thế nào cam đoan mở hải thông thương? Cho nên bản quan thực là sầu lo vạn phần.

Thành Khởi Vận thế mới biết mục đích của hắn, trầm ngâm chốc lát nói: - Đại nhân cho rằng, A Đức Ny biết bí mật pháo Tây Dương?

Dương Lăng hỏi ngược lại: - Nàng thấy nàng ấy không thể nghi ngờ?

Thành Khởi Vận im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên bật cười, ngước mắt nhìn Dương Lăng, trong mắt xuân ý vô hạn: - Theo ty chức thấy, đại nhân tối nay muốn ăn nàng thôi!

- Chuyện gì? Dương Lăng chấn động, lập tức không vui nói: - Khởi Vận, ta đang cùng nàng thảo luận đại sự, nàng còn nói đùa?

Thành Khởi Vận mỉm cười nói: - Ty chức không đùa, nếu A Đức Ny biết bí mật pháo Tây Dương, nếu đại nhân muốn biết bí mật của A Đức Ny, chỉ có thể làm cho nàng trở thành người của ngài, nàng mới có thể thẳng thắn với đại nhân.

Dương Lăng tức giận trừng mắt nhìn nàng nói: - Ngươi không hiểu, người Tây Dương sẽ không vì thất thân mà ở cùng ngươi, không có lấy chồng theo chồng, gả cho chó thì theo chó....

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio