Ngược Về Thời Minh

chương 378-3: màn trướng (3)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thành Khởi Vận nói:

- Kỳ thực, tất cả những cải cách này, đều là những mắt xích đan xen nhau, bổ trợ lẫn nhau. Lại trị chỉnh đốn, ảnh hưởng đến trưng thu thuế phú và pháp luật, về phương diện liêm chính, vấn đề đất đai lại lại liên quan đến hình danh liêm chính và trưng thu thuế phú. Nói đến vấn đề đất đai bị kẻ quyền quý thâu tóm, đây lại phải nhắc đến một phần công lao của Lưu Cẩn Lưu công công.

- Lão đo đạc đất đai là vì làm nổi bật chính tích cá nhân, vì lấy hết đất đai nằm trong khả năng để tranh công, hại rất nhiều người nhà tan cửa nát, nhưng hiện tại sau khi kiểm tra đối chiếu thực tế đất đai của những khổ chủ đó rồi trả về, số lượng đất đai còn lại thật sự là đúng số lượng.

- Quan lại thân sĩ bá tánh thật sự có bao nhiêu đất đai hợp pháp, bị lũ cường hào địa phương giấu nhẹm đi không báo cáo hoặc đã chiếm lấy bao nhiêu đất đai của triều đình, cũng đều đã ghi chép trong án rồi. Chỉ mỗi đất đai giấu giếm không báo thì đã có một trăm bốn mươi bẩy vạn khoảnh, có đến tám mươi vạn khoảnh trốn thuế, đúng không? Có những số liệu này, trưng thu thuế phú, thậm chí là là cải cách thuế phú cũng dễ dàng hơn nhiều.

Thành Khởi Vận hé miệng cười nói:

- Đại nhân đã liệt kê ra một số địa phương đang làm thăm dò thử phương pháp thuế phú hợp lý hơn, tỷ như "Lý giáp ngân" thi hành ở Ứng Thiên phủ, "Quân bình ngân" ở Chiết Giang, Quảng Đông, "Cương ngân" ở Phúc Kiến, còn có "Thập đoạn gấm" ở Giang Nam. Nhưng phương pháp thuế phú này phần lớn đã thay đổi thuế phú bằng hiện vật truyền thống, đổi thành dùng bạc để nộp, vừa thuận tiện cho triều đình trưng thu, mà vận chuyển hay bảo quản, cũng không cần lo lắng về khâu bảo quan cho khỏi bị hư hao.

- Nhưng thiếp cảm thấy trong những phương pháp này, vẫn là phương pháp gom nhiều loại thuế thành một hay nhất. Thực hiện phương pháp này, tất cả các lao dịch, tạp phí, đều nhập lại làm một thứ, sai dịch quy vào thuế ruộng, tất cả đều tính theo thuế ruộng đất, vừa không giảm ngạch, lại không tăng thuế, dân nghèo không có đất không cần nộp thuế, mà phú hào không thể được ưu tiên, lao dịch công bằng, nên sẽ không có ai oán thán là bất công nữa.

Dương Lăng gật đầu nói:

- Đúng, hơn nữa lấy ngân lượng thay cho thuế bằng hiện vật, lao dịch, sẽ mở rộng lưu thông tiền tệ, làm suy yếu mối quan hệ phụ thuộc của nông dân đối với các giai cấp khác, đồng thời những người bán hàng rong và thợ thủ công cũng được tự do. Việc này rất quan trọng đối với phát triển công thương.

Điều này, Dương Lăng đã âm thầm thảo luận với một vài đại thần trong triều, cũng đã được sự tán thành của bọn họ. "Nhất Điều Tiên" pháp (tập hợp tất cả các loại thuế vào thuế đất), đảm bảo thuế phú triều đình sẽ ổn định, sẽ không khiến người giàu càng giàu, người nghèo càng nghèo, cho đến lúc túng quẫn tạo phản. Tăng cường phát triển công thương, nông dân có đất vui cày cấy, phú hộ trong thành vui bán buôn, cũng sẽ không xâm phạm quá nhiều đến lợi ích của quan lại thổ hào, nên tránh được phản đối mạnh liệt ở địa phương, làm cho tâm huyết của mình đổ sông đổ biển.

Nhất Điều Tiên pháp khiến cho quan viên khó có thể tiếp tục lợi dụng thuế phú để tham ô, giảm bớt gánh nặng cho dân nghèo, gia tăng thu vào cho triều đình, hơn nữa những quan lại thổ hào có thể tiếp nhận trong phạm vi. Đây là sách lược cải cách khá thiết thực, nếu như thật sự nóng nảy, muốn cưỡng ép trả đất cho dân, đánh thổ hào chia ruộng đất, thì mình trước tiên đã dẫn một đội ngũ lên núi đánh du kích rồi.

Hai người càng nói càng vui vẻ. Suy nghĩ trong lòng Dương Lăng cũng càng lúc càng rõ ràng, hắn vui mừng nói:

- Nói rất hay, hiện tại mấy người Tiêu Các lão, Dương Nhất Thanh có lẽ đã đặt nha môn. Ta đi vào thành xem thử, thảo luận với bọn họ một chút, hai ngày nữa sẽ trình lên Hoàng Thượng.

Dương Lăng chỉ lo mừng rỡ, mà không chú ý đến chuyện lời khuyên của A Đức Ny không được coi trọng khiến nàng oán giận. Thấy hắn vội vàng đứng dậy rời khỏi, A Đức Ny lại càng tỏ vẻ lạc lõng

- Kỳ thực Hoàng Thượng đã từng nhìn thấy những điều này, chính thức dâng thư chẳng qua chỉ là cho đưa ra một tín hiệu cho thiên hạ, một tín hiệu cải chế mà thôi. Bổn Quốc công phụ trách quét sạch cường đạo, an trí lưu dân, mắt thấy tai nghe ở những địa phương, biết rõ nếu không thể khiến nước giàu binh mạnh, bá tánh lạc nghiệp, thì diệt phỉ sẽ không hoàn thành được, mà không thể loại bỏ tệ nạn, thi hành chính sách mới, thì không thể nước giàu binh mạnh.

- Đương kim Hoàng Thượng tuổi còn trẻ, đang muốn có một phen thành tựu. Các vị đại nhân đều là thần tử trụ cột của nước nhà, xin hãy tận tâm tận lực, phát biểu ý kiến của mình, sau cùng ta lại cân nhắc một lần nữa về những tờ sớ can gián này, để giúp cho chính sách mới có thể thực hiện thuận lợi. Lưu đại nhân, ngài có ý kiến gì không?

Dương Lăng đảo mắt nhìn quanh, cao giọng nói. Trong phủ của Tiêu Phương, mấy vị đại nhân được mời đến ngồi xung quanh, đang tiến hành bước cân nhắc cuối cùng đối với chính sách cải cách mới.

Thứ mang lên bàn tiệc vĩnh viễn là món đã nấu xong. Việc thực hiện và quyết sách của một chính sách, chẳng thể nào không phải là kết quả có từ điều tra, nghiên cứu tỉ mỉ, cân bằng các thế lực, và được cân đối trước đó. Giống như hiện tại, Dương Đình Hòa và Dương Nhất Thanh không hợp, nhưng thế lực của y đã chiếm hai ghế trong Nội các, đối với việc thi hành quyết sách đều có ảnh hưởng hết sức quan trọng.

Mặc dù cải cách lại trị đã định cực kỳ có lợi đối với Nội các, sẽ không đụng chạm đến quyền lợi của y, ngược lại còn tăng thêm quyền lợi, nhưng trước đó cứ giấu diếm không nói, gạt y ra ngoài khó tránh sẽ khiến y sinh lòng ngăn cách, cho nên Dương Lăng cũng mời Hộ bộ Thượng thư Lưu Trung đến. Y là người của Dương Đình nha, y có mặt, thì coi như bất cứ lúc nào cũng có thể kể lại cho Dương Đình Hòa về những việc y nghị định.

Ý kiến mà Lưu Trung nói ra, mọi người đều hiểu ngầm với nhau, đương nhiên biết đó chính là đại diện cho ý kiến của Dương Đình Hòa. Cho nên Dương Lăng nói xong, liền nhìn y đầu tiên, muốn biết ý kiến của Đại học sỹ Dương Đình Hòa, Lương Trữ.

Lưu Trung khiêm tốn cười nói:

- Lúc hạ quan ở Hàn Lâm viện, chỉ biết cổ vũ văn tự, đả kích tệ nạn đương thời, đối với một số chuyện chính trị thấy mà như không thấy, không ai thay đổi, cảm thấy không thể tin nổi, chỉ cho rằng quan trong triều không lo làm việc, không làm đúng chức vụ, mãi cho đến khi làm được chức Hộ bộ Thượng thư này, hữu tâm vô lực, bước đi gian nan, mới biết tệ nạn đã ăn sâu, không dứt khoát thì khó mà đạt hiệu quả.

- Trước mắt việc sát nhập đất đai quan trọng, lưu dân bốn phía, dịch họa nổi lên, quốc khố trống rỗng, chi phí thiếu thốn; bắc có Thát Đát, tây có Thanh Hải cũng có dị động, Cáp Mật đóng quân tiến thoái lưỡng nan, phía nam thổ ti tranh quyền đoạt lợi, cải chế cách tân là vô cùng cấp bách, hạ quan vô cùng tán đồng.

Đây chính là kết quả của việc phân phối quyền lực, nếu như không làm như vậy, ngay cả Dương Đình Hòa đồng ý trong lòng, cũng khó tránh khỏi bị làm khó dễ. Dương Lăng nghe vậy rất vui, chỉ nghe Lưu Trung nói:

- Hạ quan chỉ có một đề nghị, những người tay to mặt lớn chiếm cứ đất ruộng, có thể ép họ phân phát lại cho nông dân. Bên cạnh đó không quan tâm đất đai bọn họ chiếm cứ là bao nhiêu, bao gồm điền sản giấu diếm chưa đóng thuế, chỉ có thể tăng mạnh quản lý, thu thuế phạt tiền, mà không thể tịch thu chia cho bình dân.

- Nhất Điều Tiên pháp, có chỗ tốt cực lớn đối với bần dân, nhưng lại không hướng về nông dân không có đất. Lưu dân là căn nguyên của tai họa, lại không thể giải quyết vấn đề này. Hạ quan cho rằng, hiện tại công thương phát triển, mở thông đường biển, thông thương lẫn nhau, Quan Đông di dân có thể giải quyết một bộ phận lớn lưu dân, đất đai chiếm cứ đo đạc ra được còn có thể giải quyết một bộ phận.

- Ngoài ra, phải mời Binh bộ Lục đại nhân nhọc lòng hơn nữa, cải cách binh chế, triệt tiêu Vệ Sở, phải chú trọng quản lý đo đạc quân điền đồn điền thanh lý. Mảnh đất lớn này còn có thể sắp xếp cho một bộ phận lưu dân. Đến lúc đó, ngay cả có còn lưu dân đi nữa thì số lương vẫn hữu hạn không thể làm nên trò trống gì, trừ phi xuất hiện thiên tai nhân họa cực lớn, mà triều đình không đủ sức cứu tế. Bằng không cũng sẽ không xuất hiện cục diện, một người hô cao, vạn chúng hưởng ứng tạo phản đâu.

Dương Lăng khẽ vuốt cằm, thầm nghĩ: "Đây nhất định là trù tính của Dương Đình Hòa rồi. Người này rất thực tế, có thể bao quát lợi ích các phương diện, phản đối mà chính sách nhận được về các phương diện không quá kịch liệt, lại có thể giải quyết các vấn đề một cách hữu hiệu, quả nhiên là tài năng."

Lục Hoàn lo lắng nói:

- Nhất Điều Tiên pháp tuy sẽ khiến đám quyền thân bị chút tổn thất, nhưng các thân sỹ tiến bộ, thân sỹ giữ đúng pháp luật vốn dĩ là chiếu theo ruộng đất nộp thuế, cơ bản là không có ảnh hưởng gì. Vì dùng bạc nộp thuế, không cần dùng lượng lương thực tương đương do quan phủ quy định để nộp, bọn họ thu hoạch còn nhiều hơn, sẽ ủng hộ sách này. Hạ quan cho rằng ảnh hưởng chỉ là những thân hào quyền quý xưa nay giấu diếm đất để trốn thuế.

- Bộ phận này bất mãn là điều chắc chắn, nhưng thông qua chỉnh đốn lại trị có thể triệt tiêu sự cản trở của một bộ phận quan lại thế gia, lại thêm sự khuấy động của lần lưu dân tạo phản này, đại bộ phận bọn họ sẽ hưởng ứng. Phải nói rằng, người khó có thể chạm đến, có lẽ là vương hầu công khanh. Thật sự muốn thực hiện, Quốc công gia, nhất định có người sẽ động tay chân.

Dương Lăng thản nhiên cười nói:

- Điều này, ta đã đoán ra rồi. Một tay cầm cà rốt, một tay cầm gậy to. Ta vốn không trông cậy nói hay thương lượng hay khiến mọi người đồng ý. Có mấy người, chẳng qua chỉ cần giết gà dọa khỉ. Vậy thử đao từ đâu đây?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio