Hàn Đông khiêm tốn hai câu, ngồi một chút ở văn phòng của Hoàng Văn Vận, hai người lập tức đi đến phòng họp. Hàn Đông đi sau Hoàng Văn Vận một bước. Nhìn khí phách nhịp nhàng của Hoàng Văn Vận, trong lòng bản thân nghĩ thành tích lần này làm ra đủ to đó, chỉ là trong thời gian ngắn, không có cơ hội đi lên. Đề lên cấp Cục phó trước đã, muốn lên Cục trưởng cần phải quản một đoạn lý lịch kinh nghiệp mới được, vậy thì có khả năng nhất là ở chức vụ hiện tại tiến hành điều chỉnh, chỉ là Ủy ban nhân dân huyện vẫn chưa rút ra được.
Vốn dĩ Tiết Nhân Nghĩa sau khi đi rồi, chức vị Phó chủ tịch huyện còn trống kia là của Hàn Đông, nhưng mà bây giờ bị Cam Mình Địch bắt đứng lại, không có nguyên nhân đặc biệt, cũng không thể để ai cướp vị trí đó của mình
Tham gia hội nghị lần này là cán bộ lãnh đạo Huyện ủy, Ủy ban nhân dân huyện cấp Phó cục, mọi người đều mang vẻ mặt vui mừng đi vào, Hàn Đông vội vàng theo sau, lập tức đoán được ra chuyện gì, tất cả đều có chút vui mừng.
Hoàng Văn Vận sau khi ngồi xuống, hỏi Chánh văn phòng Huyện ủy Hùng Chính Lâm
- Mọi người đều đủ chứ?
Hùng Chính Lâm nói
- Đều đã tới rồi.
Hoàng Văn Vận gật đầu, lập tức nói
- Vậy được, bây giờ chúng ta họp, mời đồng chí Hàn Đông tuyên bố một tin tức tốt trước cho chúng ta.
Hàn Đồng sửng sốt, không ngờ Hoàng Văn vận để mình nói, liền đứng dậy, mỉm cười nói
- Các vị lãnh đạo, dựa vào bình xét của Ủy ban kế hoạch tỉnh và chuyên gia viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, quyết dịnh đem khu công nghiệp Thần Quang huyện Phú Nghĩa thành nơi cư ngụ của cứ địa số một.
Nói xong, Hàn Đông liền ngồi xuống.
Hoàng Văn Vận lập tức vỗ tay. Lập tức phòng họp vang lên một trận vỗ tay như sấm rền, không cần biết có vui vẻ, hay là không vui vẻ, lúc này đều nhiệt liệt vỗ tay hoan hô.
Vỗ tay được hơn một phút, sau đó mới dừng lại, nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Hàn Đông, Phương Trung trong lòng không vui, tên tiểu tử nảy rốt cuộc sau có thể làm được việc này, có thể được lựa chọn trong hơn mười thành phố cấp ba, hình như khu công nghiệp Thần Quang không có hàng gì đặt biệt có lợi gì thì phải.
Mà Phó chủ tịch huyện Cam Minh Địch không cùng ý kiến với mảnh đất hoang ở khu công nghiệp Thần Quang, lúc này trong lòng lại vô cùng buồn bực, Hàn Đông lúc này thật sự vả vào mặt mình rồi, chỉ có điều hắn sao lại có lòng tin như thế với việc cứ địa số một thuộc về khu công nghiệp vậy?
Trong cuộc họp, Hoàng Văn Vận nói một chút về ý nghĩa to lớn về việc cứ địa số một viện nghiên cứu hóa chất Thần Quang thuộc về huyện Phú Nghĩa, yêu cầu Huyện ủy và Ủy ban nhân dân huyện nhất định phải tạo điều kiện có lợi cho cứ địa số một, ngoài ra, Hoàng Văn Vận biểu dương cao độ Hàn Đông, tán dương Hàn Đông có bước đi mạnh dạn, có tinh thần khai thác, yêu cầu toàn bộ Huyện ủy phải học tập Hàn Đông, học tập Hàn Đông ở chỗ toàn tâm toàn ý vì công việc, vì công việc có thể giữ vừng tinh thần ở các phương diện áp lực.
Nghe Hoàng Văn Vận nói vậy, Hàn Đông không khỏi xấu hổ, dường như đánh giá bản thân quá cao.
Mà đám người Phương Trung vẻ mặt không ánh sáng, trong lòng không thoải mái, Hoàng Văn Vận trong lòng có lời, nói Hàn Đông đứng vững các phương diện áp lực, trong đó không phải bao gồm đám người Phương Trung của Ủy ban nhân dân huyện ư?
Trong cuộc họp, Hoàng Văn Vận quyết định thành lập tổ công tác cho cứ địa số một ở huyện Phú Nghĩa, ông ta tự đảm nhận vị trí tổ trường, do Phương Trung cùng với mấy Phó chủ tịch huyện, còn có Hàn Đông đảm nhận tổ phó, cơ cấu làm việc của tổ thay cho văn phòng, do Hàn Đông đảm nhận chủ nhiệm, các nhân viên khác, do Hàn Đông căn cứ vào đó điều chỉnh tiến hành.
Sau khi tan họp, Hoàng Văn Vận nói với Hàn Đông,
- Theo sự nhập trú của cứ địa số một của viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, công việc của Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang cần phải mạnh mẽ thêm một bước, đặc biệt là trên phương diện bố trí nhân viên, Chủ nhiệm như cậu phải nắm chắc, đối với nhân viên không phù hợp, cậu toàn quyền xử lý, Huyện ủy kiên quyết ủng hộ công việc của cậu.
Hoàng Văn Vận hiện tại ước gì Hàn Đông nắm chặt khu công nghiệp trong tay, Hàn Đông nắm giữ khu công nghiệp, cũng tương đương Hoàng Văn Vận ông ta khống chế điểm quan trọng của Ủy ban nhân dân huyện. Đương nhiên, nếu là trước kia, công việc của khu công nghiệp chỉ là gánh nặng, Hoàng Văn Vận đối với nó cũng không để ý, nhưng bây giờ không giống nhau, đợi cứ địa số một đến rồi, tác dụng của khu công nghiệp càng ngày càng lớn, do đó cần thiết để người của mình cầm giữ nơi đó.
Trong lòng Hàn Đông cảm động, tự mình đã đem cán bộ trung tầng của Bản quan lý khu công nghiệp làm thuận rồi, vấn đề bây giờ là hai phó chủ nhiệm, đều không phải là người đủ năng lực làm việc, tốt nhất là có thể thay một chút, ngoài ra lần trước chuyện thôn dân gây náo loạn, cũng khiến Hàn Đông cảm thấy nên thiết lập đồn công an ở khu đó, được lãnh đạo hai bên Ban quản lý và Cục công an, thế này mới đủ để đảm bảo tốt công việc của khu công nghiệp
Nhìn thấy Hàn Đông muốn nói lại thôi, Hoàng Văn Vận nói
- Có yêu cầu gì thì cứ nói ra, chỉ là vì công việc, tôi không có gì là không đáp ứng cả.
Ông ta cảm thấy, bản thân nên cổ vũ và cho quyền hạn lớn nhất cho Hàn Đông, như thế không chừng Hàn Đông có thể làm ra thành tích còn lớn hơn.
Hàn Đông nghĩ đích thực là cơ hội tốt, nói
- Bí thư Hoàng, tôi nói, thứ nhất, tôi hy vọng khu công nghiệp thành lập đồn công an, chuyện môn phụ trách công việc trị an của khu, tốt nhất là do Ban quản lý cùng Cục công an cùng nhau quản lý, thứ hai, tôi đề nghị tăng cường kiến thiết lãnh đạo Ban quản lý.
Tuy điều thứ hai Hàn Đông nói có chút mịt mờ, nhưng Hoàng Văn Vận lại nghe rõ, cười nói
- Việc này được đấy, chuyện thứ nhất, tôi lập tức cho Cục công an làm, chuyện thứ hai mong cậu nắm chắc, lựa chọn người thích hợp, đến lúc đó báo cáo lại, tôi sẽ điều chỉnh cho cậu.
Hàn Đông gật đầu nói
- Cảm ơn Bí thư Hoàng.
Hoàng Văn Vận vỗ vai Hàn Động
- Ừ, cậu làm cho tốt vào.
Trở lại Ban quản lý, Hàn Đông vừa mới ngồi xuống văn phòng, Tôn Hiểu Linh tiến vào nói
- Chủ nhiều Hàn, có cần tổ chức cuộc họp không?
Hàn Đông lắc đầu nói
- Thôi vậy, để mọi người nên làm gì thì làm nấy, cứ địa số một ngụ tại khu công nghiệp rồi, về sau yêu cầu công việc mọi người càng cao rồi, văn phòng các cô về phương diện khảo hạch, cũng không thể buông lỏng được.
- Văn phong nhất định nhớ kỹ chỉ thị của Chủ nhiệm Hàn
Tôn Hiểu Linh thấy Hàn Đông vui vẻ, liên trêu đùa hắn.
Điện thoại văn phòng vang lên, là Kiều San San gọi đến, cô ta nghe thấy tin tức, liền lập tức gọi điện chúc mừng Hàn Đông, nói tối nay muốn mời Hàn Đông ăn cơm
Hàn Đông rất muốn nói tôi không muốn ăn cơm, là muốn thịt cô cơ, nhưng Tôn Hiểu Linh vẫn chưa đi, chỉ có thể coi như không có gì, nói mấy cái, rồi dập diện thoại.
Điện thoại liên tiếp vang lên, Trần Dân Tuyển, Chu Chính, Trương Trường Hà, Lâm Phương Tri, thậm chí cả ông cậu Phó cục tài chính thành phố của Chu Chính là Kỷ Quốc Hùng cũng gọi điện biểu thị chúc mừng.
Hàn Đông cười, tin tức của những người này còn nhạy lắm.
Năm rưỡi, Hàn Đông nhận được điện thoại của Xa Tịnh Chương, ông ta nói
- Hàn lão đệ, vô thanh vô tức như thế mà làm ra việc to như vậy, xem ra cậu thăng chức là việc sắp tới thôi.
Hàn Đông cười
- Anh Xa đừng đùa nữa, tôi còn làm phải làm tốt công tác của Ban quan lý rồi đã, những cái khác tôi không nghĩ nhiều đâu.
Xa Tĩnh Chương cười ha ha hai tiếng nói
- Cục công an đã nhận được chỉ thị của Bí thư Hoàng rồi, bọn tôi sẽ mau chóng thiết lập đồn công an, không biết cậu đối với việc chọn người có ý gì không?
Hàn Đông ngẩn người, lập tức nói
- Vâng, nếu anh Xa nói vậy, vậy tôi đề nghị chọn một người, chọn Chu Chính của trần Triệu Hoa đi, tôi dựa vào việc ở trấn phối hợp với anh ta cũng tốt lắm.
Xa Tịnh Chương cười
- Được, đến lúc đó tôi sẽ đề xuất trong cục, dẫu rằng lần này là kiến lập đồn công an. Cho nên ý kiến Chủ nhiệm Ban quản lý là vô cùng quan trọng.
Nói đến việc đồn công an khu công nghiệp chọn người, Hàn Đông liền nghĩ tới ứng cử viên của Phó chủ nhiệm Ban quản lý, dù sao Âu Đạo Không và Diêu Trị Minh hai tên này không phải là người tốt, cũng không hy vọng hai bọn họ đủ năng lực giúp được ta việc gì, bởi vậy nhất định phải thay người của mình vào mới được.
Trong đầu nghĩ tới các mối quan hệ tốt một lượt, suy nghĩ các điều kiện. Dường như chỉ có hai người, là Lâm Phương Tri và Đặng Đạt Hòa của trấn Triệu Hoa, có điều lấy hai người từ trấn Triệu Hoa, dường nhưng cũng không có khả năng lớn.
Bỗng nhiên Hàn Đông vỗ đầu, bản thân hỏi vì sao phải chọn hai người qua đây, lại còn Đặng Đạt Hòa tuy tốt, nhưng trước đó anh ta ở phòng Đảng chính, không giống như Lâm Phương Tri làm Phó trấn mấy năm, bởi vậy so sánh mà nói, Lâm Phương Tri là thích hợp nhất. Về phần chọn người khác, Hàn Đông quyết không nghĩ nữa, vừa rồi hắn nghĩ tới, cho dù Hoàng Văn Vận để bản thân toàn quyền xử lý, nhưng bản thân cũng không thể quá đáng quá, vẫn phải giữ lại một vị trí, để trong huyện tự làm là được.
Nghĩ thông điểu này, Hàn Đông liền gọi điện cho Lâm Phương Tri, cười hỏi
- Lão Lâm, có ý muốn đổi chỗ làm không?
Lâm Phương Tri sửng sốt, lập tức có chút kích động nói
- Chủ nhiệm Hàn, tôi là muốn đến làm cùng ngài.
- Ha ha
Hàn Đông cười vang lên, người này khá thông minh, nhân tiện nói
- Tôi gọi điện hỏi ý của ông, lần này Bí thư Hoàng để tôi chọn lãnh đạo bộ máy Ban quản lý, tôi liền nghĩ tới ông.
- Cảm ơn sự tín nhiệm của Chủ nhiệm Hàn, tôi lúc nào cũng đợi sự triệu tập của Chủ nhiệm Hàn
Lâm Phương Tri kích động nói, cuối cùng đợi được triệu tập của Hàn Đông, vốn dĩ cho rằng mình đã mất cơ hội làm việc dưới tay Hàn Đông, bây giờ xem ra, nỗ lực của bản thân không uổng phí rồi.
Gọi điện xong, Hàn Đông vừa thấy sắp tan tầm, chỉ có thể để mai gọi điện cho Hoàng Văn Vận nói chuyện này.
Buổi tối, Hàn Đông ăn cơm cùng Kiều San San, hai người uống hai chai bia, rồi đi hát, trong phòng, Hàn Đông ôm lấy Kiều San San mà hôn.
Có lẽ là thưởng cho Hàn Đông, Hàn Đông mặt dầy mày dạn yêu cầu, Kiều San San đỏ mặt, nhằm hờ mắt, để tay của Hàn Đông vuốt ve trong váy của cô ta.
Nhìn thấy Kiều San San vô cùng thẹn thùng, Hàn Đông trong lòng cảm thán, chỉ tiếc sờ mó có vài giây, nếu có thể vuốt ve rồi ngắm một chút, thật là tốt biết bao.
Tuy nhiên, cặp vú dịu dàng đầy đàn hồi, cảm giác ở tay thật sướng.
Hát xong, Hàn Đông ôm eo Kiều San San, ngửi mùi thơm nhẹ nhàng trên người cô, nói
- San San, anh nói cho em về tình hình trong nhà anh một chút nha.
Kiều San San cười ha ha nói
- Không phải anh đã nói rồi sao?
- Kỳ thật…
Hàn Đông đang muốn nói, điện thoại lại vang lên, vừa nhìn số, là số của cô út, nhận điện nghe, lại là giọng của cô em họ Tiêu Bối Bối.
- Anh Đông, ở đâu uống rượu vậy, sao ở nhà không có người nhận điện vậy.
Giọng trong trẻo của Tiêu Bối Bối truyền đến.
Hàn Đông trong lòng có cảm giác ấm áp, cười nói
- Anh đang ở bên ngoài cùng bạn bè.
- Ha ha, anh Đông thoải mái quá ha, có phải là ở bên ngoài với bạn gái không đó?
Hàn Đông lộ vẻ tươi cười
- Con bé này biết gì, bọn em nghỉ hè chưa?
Tiêu Bối Bối nói
- Anh Đông, không được chuyển đề tài, thành thật giải thích, có phải đi hát bên ngoài với bạn gái không? Ha ha, anh không nói đến lúc đó em nói cho cậu mợ àh
Hàn Đông cười nói
- Con bé này tý tuổi đầu quan tâm cái gì, cố gắng học tập mỗi ngày đều hướng về phía trước mới là đúng đắn, sang năm thi đại học rồi, đến lúc đó không được không đỗ đại học đâu đấy.
- Không nói thì thôi
Tiêu Bối Bối không hài lòng nói, Hàn Đông dường như có thể hình dung ra cái điệu chu mỏ xinh xắn của cô, lúc này cô ta lại nói
- Anh Đông, nghỉ hè em chuẩn bị đi đến chỗ anh thăm anh đó, đến lúc đó anh đến sân bay Thục Đô đón em nha.
Hàn Đông cười nói
- Được mà, có điều, em đã nói với cô chưa, không được trốn qua đây đấy, không là cô sẽ lo lắm đó.
- Xong rồi, để mẹ em nói với anh nha
Dường như bởi vì Hàn Đông hoài nghi mà bất mãn, Tiêu Bối Bối trực tiếp đưa điện thoại cho mẹ cô ta.
Giọng của mẹ Bối Bối truyền đến
- Tiểu Đông à, Bối Bối nói với cô rồi, cô để em qua đó chơi với con, đến lúc đó con chăm nó cho cô nha.
Hàn Đông nghe thấy Tiêu Bối Bối đứng một bên nói thầm
- Con không cần anh ý quản đâu
Khóe miệng lộ ra nụ cười mỉm
- Cô yên tâm, con sẽ chăm sóc con bé, đợi Bối Bối mua vé rồi, cô gọi điện báo cho con biết, con đi sân bay Thục Đô đón con bé.
- Ừ, đến lúc đó cô gọi điện cho con, đúng rồi, lúc này cô nghe thấy Bối Bối nói con đi hát cùng bạn gái à? Là thật à?
Hạ Đông nghĩ một chút, cũng không giấu diếm
- Vâng, chúng con là bạn học đại học.
Cô thở dài một tiếng nói
- Hàn Đông, con biết ông nội rất coi trọng con, có mấy việc con nên hiểu rõ.
Hàn Đông trong lòng run lên, nhìn thấy Kiều San San đứng dưới đèn đường không xa, cô lộ ra tươi cười thẹn thùng, hiển nhiên biết Hàn Đông đang nói về mình.
- Cô à, con đương nhiên biết, nhưng chuyện này, con biết tự nắm bắt
- Cô hiểu ý con
Giọng của cô có vẻ chua xót
- Cô năm đó cũng không phải nghĩ thế, nhưng mà… haizzz, thôi vậy, cô tin con tự mình hiểu rõ, dù sao, con không nên làm tổn thương con nhà người ta.
Hàn Đông kiên định nói
- Cô à, con sẽ cố gắng chứng minh tất cả.
Cô út thở dài, lập tức chuyển đề tài, nói
- Tiểu Đông, công ty bây giờ phát triển tốt lắm, bọn cô đã liên tục mở vài chi nhánh mới, xem ra tầm mắt của con thật không tồi, trung tâm nghiên cứu của bọn cô sắp tập trung đủ nhân sự, đến lúc đó bọn cô có thể mở rộng sản phẩm của mình, con có ý kiến gì không?
Lúc này trong lòng Hàn Đông làm gì có lòng mà nói chuyện đó, cười khổ nói
- Cô à, chờ con làm rõ rồi nói lại với cô sau nha, dù là sản phẩm mới cũng không phải ngày một ngày hai có thể đưa ra được.
Dập điện thoại, Hàn Đông hít sâu thở dài.
Nhìn thấy thần sắc như thế của Hàn Đông có chút không đúng, Kiều San San trợn tròn mắt hỏi
- Sao vậy, Hàn Đông?
Truyện convert hay : Ta Ngốc Bạch Ngọt Lão Bà