Hàn Đông cũng biết, muốn người ta tiếp nhận toàn bộ Nhà máy dệt Đặng Quan, khả năng này cũng không phải lớn lắm. Dù sao phía huyện cũng không thể hy sinh lớn quá, mà sự cạnh tranh về ngành dệt lại rất kịch liệt, Nhà máy dệt Đặng Quang lại không phải là đối tượng tốt để thu mua. Đề nghị này của Nghiêm Nam thu, chắc chắn cũng có vài phần thành ý bên trong.
- Ừ, nếu ông chủ Nghiêm đã có thành ý, vậy tôi cũng không so đo gì nữa, trước tiên tôi muốn nói rõ hai yêu cầu của phía huyện trước. Thứ nhất, Nhà máy dệt Đặng Quang là một xí nghiệp quốc hữu, cho dù là thu mua hay tham gia cổ phần, đều phải lấy tiền đề là không được làm tổn hại tài sản quốc gia làm trọng. Đương nhiên ông chủ Nghiêm là người làm kinh doanh, chúng tôi cũng sẽ không để ông chủ Nghiêm phải chịu thiệt; Thứ hai, trong phương thức quản lý sau này, chúng tôi cũng có thể phối hợp với ông chủ Nghiêm tiến hành cải cách quản lý xí nghiệp hiện đại. Đồng thời phía Ủy ban nhân dân cũng không can thiệp vào cách quản lý cụ thể, nhưng quyền lợi của những người công nhân trong nhà máy dệt phải được đảm bảo. Đương nhiên, trong thời điểm phù hợp, có thể dần dần phân lưu. Phía Ủy ban nhân dân huyện chỉ có hai nguyên tắc, cũng đã được viết vào trong phương pháp tiến hành cải chế doanh nghiệp quốc hữu rồi.
Ngưu Chí Không mỉm cười nói:
- Ừ, bài phát biểu của Chủ tịch huyện Hàn trên Nhật báo Trung Quốc, tôi cũng từng xem rồi, cũng nhắc đến hai nguyên tắc này. So với những cán bộ quan chức khác, Chủ tịch huyện Hàn là một cán bộ tốt một lòng vì việc công hiếm có.
Bình thường Ngưu Chí Không đều xưng hô Hàn Đông là anh Đông, nhưng đây là trường hợp chính thức, cho nên y cũng xưng hô là Chủ tịch huyện Hàn.
Hàn Đông mỉm cười, nói:
- Là quan chức chính phủ, trách nhiệm của chúng ta chính là phục vụ cho đất nước, nhân dân. Tuy nghe ra có chút trống rỗng, thậm chí có người cảm thấy giả dối, nhưng phần lớn những quan chức là tốt công việc thuộc bổn phận của mình, thực ra đều là đang vì nhân dân mà phục vụ. Anh không thể vì người đó không trực tiếp tiếp xúc với những người dân bình thường, hoặc không nhìn thấy người đó làm được những việc trực tiếp có ích cho nhân dân, thì có thể phủ định công việc của họ được. Sự vận hành của một quốc gia, rất cần có sự âm thầm làm việc của nhiều người. Còn nếu toàn bộ đất nước vận hành tốt, thì có thể có được những phục vụ công cộng tốt hơn. Những dịch vụ công cộng này, có một số là anh không cảm nhận được sự hưởng thụ. Nhưng đó chỉ là bản thân anh không cảm nhận được mà thôi, ví dụ như anh có thể an cư lạc nghiệp, không bị các nước khác quấy nhiễu, đó chính là vì có quốc phòng. Có rất nhiều quân nhân đang âm thầm bảo vệ vùng biên cương. Cho nên nói, đừng nghĩ rằng rất nhiều cán bộ nhà nước không có việc gì làm, chỉ là anh không nhìn thấy mà thôi.
Cảm khái một lúc, Hàn Đông tự giễu cười nói:
- Vừa rồi là tôi đi lạc đề, nhưng tôi muốn để ông chủ Nghiêm hiểu rõ, là một nhân viên nhà nước, chúng tôi có trách nhiệm của chúng tôi. Mà chúng tôi kiên trì làm tốt nguyên tắc của chúng tôi, thật ra cũng là có lợi đối với tất cả mọi người, ở đây đương nhiên bao gồm cả ông chủ Nghiêm.
Nghiêm Nam Thu cười nói:
- Chủ tịch huyện Hàn thực sự là một cán bộ thiết thực. Nếu vừa rồi Chủ tịch huyện Hàn đã nhắc đến hai điều này, tôi cũng có một kiến nghị. Trước tiên là liên quan đến vấn đề tài sản của Nhà máy dệt Đặng Quan, chúng ta có thể mời bên thứ ba chuyên môn đến thẩm định lại, như vậy tôi mới có căn cứ để nhập cổ phiếu.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đề nghị này của ông chủ Nghiêm rất hay.
Nghiêm Nam Thu lại nói:
- Còn về vấn đề quản lý nhà máy dệt, tôi định mời Giám đốc chuyên môn đến quản lý. Tiến hành những quan niệm quản lý mới nhất, bản thân tôi cũng chỉ giám sát chỉ đạo, chứ không trực tiếp tiến hành quản lý.
Đối với đề nghị này của Nghiêm Nam Thu, Hàn Đông đương nhiên tán thành bằng hai tay, nói:
- Tôi không có ý kiến gì với vấn đề này, hơn nữa cũng có thể làm rõ phương pháp quản lý ra. Ủy ban nhân dân huyện có thể nới lỏng mặt quản lý, bình thường chỉ giám sát quản lý, bảo đảm giá trị tài sản quốc hữu có thể tăng lên là được.
Lúc này Hứa Hiểu Đông nói:
- Ông chủ Nghiêm, lien quan đến vấn đề cải chế của Nhà máy dệt Đặng Quan lần này, phía huyện chúng tôi rất coi trọng ý kiến của công nhân. Chúng tôi đã chọn ra mấy công nhân làm đại diện, hy vọng sau này có thể phát huy được tác dụng đại diện của những công nhân này, để họ được tham gia vào trong sự vận hành của công ty.
Nghiêm Nam Thu mỉm cười, nói:
- Phó chủ tịch huyện Hứa không cần lo lắng, bây giờ quan niệm quản lý tiên tiến của nước ngoài, chính là để công nhân tham gia vào sự quản lý của công ty, để họ trở thành chủ công ty. Như vậy mới có thể phát huy được tính tích cực lớn nhất của họ.
Bởi Nghiêm Nam Thu thực sự có thành ý, cho nên những sự đam phán tiếp theo cũng dễ dàng hơn nhiều.
Qua trao đổi một lượt, sau cùng hiệp nghị mà hai bên cùng thỏa thuận là: Trước tiên mời chuyên gia chuyên môn tiến hành thẩm tra, đánh giá những tài sản hiện có của Nhà máy dệt Đặng Quan. Sau đó dựa vào kết quả thẩm hạch, Nghiêm Nam Thu sẽ đầu tư một khoản tiền, ước chừng là cổ phần chiếm %. Thêm nữa, quan niệm quản lý sau này của Nhà máy dệt Đặng Quan, sẽ do Nghiêm Nam Thu mời người đến chuyên môn quản lý kinh doanh, còn phía Ủy ban nhân dân huyện có trách nhiệm giám sát quản lý.
Sau khi thống nhất được ý kiến chung, Hàn Đông liền bảo Hứa Hiểu Đông tập hợp những cán bộ trung tầng của nhà máy dệt Đặng Quan, và mấy vị đại diện để họp. Công bố chuyện này ra ngoài, tiến hành giải thích kỹ càng hơn.
Tin tức này đối với Nhà máy dệt Đặng Quan mà nói, là một tin tốt. Cho dù là những cán bộ quản lý trước đây, hay là những đại biểu công nhân, mọi người đều rất vui mừng. Vô cùng cảm kích đối với Ủy ban nhân dân huyện trong việc cải chế Nhà máy dệt Đặng Quan.
Thực tế Nghiêm Nam Thu chỉ coi trọng dây chuyền sản xuất tơ tằm của Nhà máy dệt Đặng Quan, cho nên mới đồng ý đầu tư vào. Đương nhiên, thể diện của Ngưu Chí Không và Uông Hoằng Trạch cũng là một nhân tố tương đối quan trọng.
Vấn đề của Nhà máy dệt Đặng Quan trên cơ bản đã giải quyết xong, điều này khiến Hàn Đông thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, trong những xí nghiệp quốc hữu của huyện Phú Nghĩa, chỉ có vấn đề của nhà máy dệt này là phiền phức nhất. Bởi vì công nhân ở đó khá nhiều, rất dễ xảy ra những sự việc tập thể, mang lại những ảnh hưởng không tốt cho huyện.
Chiều hôm đó Nghiêm Nam Thu rời huyện Phú Nghĩa, đi cùng anh ta còn có Hứa Hiểu Đông. Hai người đi thẳng đến Thục Đô, với danh nghĩa Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa, mời chuyên gia chuyên môn đến thẩm hạch tài sản của Nhà máy dệt Đặng Quan.
Đương nhiên, theo ý của Hàn Đông, đến lúc thẩm hạch, Phòng thẩm hạch huyện cũng tham gia vào đó.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Hiểu Đông và Nghiêm Nam Thu liền dẫn theo nhân viên thẩm hạch của phòng sự vụ của Công ty kiểm toán Chân Tín Thục Đô về.
Hàn Đông đích thân tiếp bọn họ, đồng thời nhấn mạnh mấy điểm đối với việc thẩm hạch, sau đó liền để mọi người nhanh chóng bắt đầu công việc.
Nhà máy dệt Đặng Quan ngoài những tài sản hiện có ra, còn khoản vay tổng cộng mấy chục triệu tệ ở các ngân hang, sau khi trừ đi hết thì có thể có được tài sản thực có.
Mà số tiền Nghiêm Nam Thu đầu tư vào, cũng không thể dùng toàn bộ để trả khoản vay, phần lớn số tiền, đều dùng làm vốn lưu động trên dây chuyền sản xuất tơ tằm.
Nhưng có một khoản tiền như vậy rót vào, Nhà máy dệt Đặng Quan lại có thể bắt đầu hoạt động trở lại. Hơn nữa bởi vì Nghiêm Nam Thu là người chuyên làm về lĩnh vực này, lại hứa có thể giúp những sản phẩm của Nhà máy dệt Đặng Quan tiêu thụ ra bên ngoài. Cho nên lần cải chế này, tác dụng đối với nàh máy dệt là rất lớn.
Công tác thẩm hạch tiến hành thuận lợi, hai ngày sau, đã hoàn thành việc này.
Ngày công tác thẩm hạch hoàn thành, huyện Phú Nghĩa mở hội nghị Chủ tịch huyện mở rộng. Ngoài các vị Phó chủ tịch huyện, Trợ lý Chủ tịch huyện, còn có các lãnh đạo của các phòng có lien quan đến việc cải chế.
Trong hội nghị, chủ yếu là nghe báo cáo về tình hình thẩm hạch lần này.
Sau đó Hàn Đông nói tỉ mỉ về việc tiến hành việc cải chế lần này. Nhấn mạnh công tác của lần cải chế lần này, đối với nhà máy dệt Đặng Quan mà nói, là một cơ hội khó có được.
Sau đó, Hàn Đông liền đại diện cho Ủy ban nhân dân huyện, ký hợp đồng với Nghiêm Nam Thu về việc mua lại một phần cổ phiếu của nhà máy dệt Đặng Quan.
Còn Nghiêm Nam Thu quả thật rất trọng danh dự, ngày hôm sau, đã mang bốn mươi triệu tệ chuyển vào tài khoản.
Căn cứ theo hiệp nghị, Nghiêm Nam Thu lấy bốn mươi triệu tệ, cộng thêm năng lực của y, tính ra cũng chiếm bốn mươi phần trăm cổ phần của nhà máy dệt.
Mà thông qua cải chế, nhà máy dệt Đặng Quan lại trở thành một xí nghiệp công tư hợp doanh, đồng thời do nhà nước khống chế cổ phần.
Bởi vì bây giờ là cuối năm, tình hình thị trường tơ tằm trên thế giới vô cùng tốt, cho nên Nghiêm Nam Thu hành động cũng khá nhanh. Lập tức liền dẫn đội ngũ quản lý đến, đội ngũ quản lý này rất gọn gang, chỉ có năm người, nhưng xem ra lại là những người có tư chất rèn luyện nghề nghiệp.
Thể chế quản lý của nhà máy dệt Đặng Quan, chủ yếu là do Nghiêm Nam Thu tiến hành quản lý, do Ủy ban nhân dân huyện, đại biểu công nhân viên chức tiến hành giám sát. Ba bên tổ chức thành Ủy ban quản lý, hơn nữa nếu trong nhà máy có chính sách gì quan trọng, nhất định phải thông qua Ủy ban quản lý mới được thông qua.
Toàn bộ công tác cải chế, trong một tuần đã hoàn toàn được hoàn thành.
Về phần công tác quản lý của Nghiêm Nam Thu, cũng không phải có thể làm tốt dễ dàng như thế được. Nhưng điều này Hàn Đông cũng không quan tâm nữa, dù sao Nghiêm Nam Thu đầu tư nhiều tiền vào như vậy, y nhất định phải có trách nhiệm với nhà máy này.
Vì có khoản tiền này của Nghiêm Nam Thu, cùng với những nhân viên quản lý mà y dẫn đến, đã mang lại dòng máu mới cho Nhà máy dệt Đặng Quan. Nhà máy dệt Đặng Quan, cũng nhờ đó mà có được sức sống mới.
- Chủ tịch huyện Hàn, sự việc Nhà máy dệt Đặng Quan cuối cùng cũng giải quyết được rồi.
Hứa Hiểu Đông ngồi xuống trước mặt Hàn Đông, kích động nói:
- Có sự tham gia của Nghiêm Nam Thu, những sản phẩm nhà máy dệt Đặng Quan sản xuất ra, cũng sẽ nhanh chóng được giải quyết. Những khoản tiền còn nợ, cũng có thể nhanh chóng được trả hết. Như vậy, tình hình nhà máy dệt Đặng Quan, cũng sẽ nhanh chóng được cải thiện. Khoản tài sản vốn dĩ thuộc về quốc hữu, cũng nhờ đó mà có được sức sống mới, có lẽ sẽ thực hiện được mục tiêu tăng trưởng.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đúng vậy, vốn dĩ suy nghĩ của tôi là, tìm người rồi trực tiếp bán luôn nhà máy dệt Đặng Quan đi. Như vậy phía huyện cũng giảm bớt đi được một gánh nặng. Ai ngờ kết quả lại như vậy, quả thật cũng nằm ngoài dự liệu. Một khối tài sản mục nát của nhà máy dệt Đặng Quan, biến thành một khối tài sản tốt, sau này lại có thể mang lại một khoản thu nhập lớn cho Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông quả thật rất vui, qua việc này, vấn đề cải cách trong suy nghĩ của Hàn Đông, cũng đã có một nhận thức mới.
Nói cách khác, không nên đem xí nghiệp quốc hữu bán sạch, cũng vẫn có thể giải quyết vấn đế xí nghiệp quốc hữu được.
Đương nhiên, sự việc lần này, chủ yếu là vì bản thân hắn có những mối quan hệ nhất định. Nếu không, cũng không dễ tìm được một đối tượng thích hợp để đến tham gia như vậy.
Sau đó, Hàn Đông liền cùng Hứa Hiểu Đông tiến hành biện pháp đối với những xí nghiệp quốc hữu kinh doanh không được tốt trong huyện, đồng thời quyết định nhanh chóng tiến hành cải chế.
Tiễn Hứa Hiểu Đông, Hàn Đông tổng kết những suy nghĩ trong đầu một chút, tràn đầy lòng tin với những công việc tiếp theo.
Đợi sau khi những xí nghiệp quốc hữu đó được thuận lợi cải chế, Hàn Đông sẽ chuẩn bị sẽ đưa ra hai văn kiện còn lại, cũng coi như bản thân hắn đã có chút đóng góp cho công cuộc cải chế xí nghiệp nhà nước ở Trung Quốc.
Tổ quay phim đã rời khỏi huyện Phú Nghĩa trước đó, bọn họ đã quay vô cùng thành công ở Thanh Sơn Lĩnh. Hàn Đông còn chuyên xem tập phim tuyên truyền về việc Bạch Vũ Giai quay phim ở Thanh Sơn Lĩnh. Hình tượng nhẹ nhàng của cô, vô cùng hòa hợp với phong cảnh u nhã của Thanh Sơn Lĩnh.
Lúc Vương Tiểu Phong quay phim, đã trang điểm cho Bạch Vũ Giai thành hình tượng tiên nữ, lúc bay lượn trên Thanh Sơn Tĩnh, vô cùng xinh đẹp.
Hàn Mạn Lương đã từng nói, sau khi quay về, sẽ gửi cho Hàn Đông một DVD phim và một DVD tuyên truyền.
Trong quá trình quay phim, giới truyền thông giải trí đến phỏng vấn huyện Phú Nghĩa cũng không ít. Đồng thời cũng quay rất nhiều tập phim về phong cảnh Thanh Sơn Lĩnh chiếu trên các phương tiện truyền thông, khiến cho danh tiếng Thanh Sơn Lĩnh, cũng bắt đầu vang dội hơn.
Nhờ có sự thúc đẩy này, cục Thu hút đầu tư trong vấn đề thu hút đầu tư, cũng đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Đương nhiên, hiện nay những doanh nghiệp tham gia khai thác Thanh Sơn Lĩnh, chủ yếu cũng nhằm mục đích làm nơi ăn uống và nghỉ ngơi mà thôi.
Công việc của Cục trưởng cục Thu hút đầu tư Kim Tế Thế trong khoảng thời gian này cũng rất tích cực và chăm chỉ. Ông ta vẫn luôn lo lắng Hàn Đông sẽ tìm ông ta để tính món nợ cũ, cho nên khi làm việc, cũng vô cùng cẩn thận, không hề dám qua loa.
Dưới sự nỗ lực của ông ta, thời gian này quả thật cũng thu hút được không ít doanh nghiệp đến.
Nhưng, những khai thác chủ yếu của Thanh Sơn Lĩnh, là một công trình mang tính tổng hợp, không phải chỉ có đơn giản là nơi ăn uống và nghỉ ngơi như vậy.
Ví dụ như đi dạo trên đường, ngắm cảnh bằng cáp treo, thi công an toàn..v..v… Đều cần đầu tư một khoản tiền khá lớn.
Đối với việc này Hàn Đông cũng không nóng lòng, hắn biết rằng nóng lòng làm việc thì sẽ không thành công được. Thông qua vấn đề cải chế lần này của nhà máy dệt Đặng Quan, Hàn Đông cảm thấy bản thân hắn trong công việc cũng không nên quá mức nóng lòng vì cái trước mắt.
Ngày mai là chủ nhật, Hàn Đông và Kiều San San đã hẹn nhau gặp mặt ở Thục Đô.
Đồng thời, Hàn Đông cũng nhân tiện kêu Chu Chính. Y đã thuận lợi mà qua được đợt tuyển chọn của sở Công an tỉnh, được điều động đến phòng Cảnh sát điều tra.
Ngoài ra, Hàn Đông còn đi tìm Uông Hoằng Trạch. Thứ nhất là cảm ơn sự giúp đỡ của Uông Hoằng Trạch lần này, thứ hai là còn muốn ông ta giúp đỡ. Nhờ ông ta tiếp tục kêu gọi thêm một vài doanh nghiệp, đến khai thác Thanh Sơn Lĩnh.
Sáng sớm ngày chủ nhật, Hàn Đông liền lái xe tới thành phố Thục Đô. Kiều San San đã đến từ lâu rồi, cũng giống như lần trước, cô cũng đã đặt phòng trước rồi. Hàn Đông vừa đến, hai người liền kịch liệt triền miên một lúc lâu. Đến gần trưa, Hàn Đông nhận được điện thoại của Chu Chính, nói y đã đặt nhà hàng rồi, bảo Hàn Đông và Kiều San San trực tiếp đi thẳng đến đó.
Hàn Đông cùng Kiều San San đến, ăn cơm xong, Kiều San San liền cùng Viên Thanh Yến đi dạo phố.
Còn Hàn Đông và Chu Chính lại cùng nhau nói chuyện phiếm.
Khoảng hai giờ, Hàn Đông gọi điện thoại cho Uông Hoằng Trạch. Không bao lâu sau, Uông Hoằng Trạch đến. Hàn Đông giới thiệu ông ta và Chu Chính làm quen nhau một chút, sau đó ba người vừa uống trà vừa nói chuyện.
Thấy Hàn Đông bảo mình giới thiệu doanh nghiệp đến khai thác Thanh Sơn Lĩnh, Uông Hoằng Trạch liền đồng ý. Cười nói:
- Chủ tịch huyện Hàn yên tâm, tôi sẽ giúp anh để ý một chút, chắc chắn sẽ tìm được doanh nghiệp phù hợp đến đó khai thác. Lần này bộ phim quay ở đó, danh tiếng của Thanh Sơn Lĩnh cũng đã lớn hơn trước đây nhiều, những doanh nghiệp muốn đến đó khai thác chắc chắn cũng không ít. Nguồn tài nguyên du lịch của tỉnh Tây Xuyên chúng ta lại phong phú, lần này Thanh Sơn Lĩnh bước tiên phong, Chủ tịch huyện Hàn quả thật là một lãnh đạo một lòng vì việc công.
Hàn Đông cười nói:
- Tôi chỉ là làm một chút công việc nghĩa vụ của mình mà thôi.
Buổi chiều, Hàn Đông gọi điện thoại cho Phó cục trưởng cục Công an tỉnh Tôn Hải Quần, hẹn anh ta buổi chiều ra ngoài ăn cơm.
Chu Chính cười nói:
- Lãnh đạo, lịch trình của anh sắp xếp cũng chật quá.
Hàn Đông cười khổ nói:
- Không còn cách nào, một tuần chỉ có một ngày nghỉ như thế này, những việc cần làm lại không ít, chỉ có thể sắp xếp lịch trình dày hơn một chút thôi.
Tôn Hải Quần vô cùng cảm kích đối với Hàn Đông, nếu không có sự giúp đỡ của Hàn Đông, lần này anh ta không thể lên được Phó cục trưởng cục Công an tỉnh. Hơn nữa cũng vì Hàn Đông, anh ta cũng thành công móc nối được mối quan hệ với Thường ủy Tỉnh ủy, Bí thư Chính ủy Tiêu Thụy Xương. Cho nên mặc dù anh ta vừa mới đến phòng Công an tỉnh, nên trọng lượng trong lời nói cũng rất lớn.
Mà tất cả những điều này, đều là do Hàn Đông mang đến cho anh ta.
Ăn cơm xong, Hàn Đông và Kiều San San quay lại khách sạn, lại một trận triền miên, cho đến lúc rất muộn, hai người mới mệt mỏi nằm xuống.
Ngày hôm sau, Hàn Đông tạm biệt Kiều San San, sau đó lái xe quay về huyện Phú Nghĩa.
Mặc dù công việc mỗi ngày đều rất mệt, nhưng Hàn Đông vẫn nguyện ý mỗi tuần đi một chuyến đến Thục Đô, cùng Kiều San San gặp nhau một ngày.
Hai người cứ giống như Ngưu lang Chúc nữ, mỗi người một nơi. Nhưng tình cảm của hai người, lại không vì vậy mà mất đi, ngược lại càng thêm mặn nồng.
Có lẽ, đây chính là cái gọi là xa nhau tình cảm càng thêm mặn nồng nhỉ!
Sau khi trở lại Ủy ban nhân dân huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông lại tiến hành một đợi điều tra tổng hợp về những doanh nghiệp quốc hữu thuộc Ủy ban nhân dân huyện.
Hàn Đông quyết định phải nhanh chóng cải chế hết những doanh nghiệp kinh doanh không tốt, ngay cả lương cũng trả không nổi đi.
Mặc dù Hàn Đông lúc còn là Phó chủ tịch thường vụ, Chủ tịch huyện Phú Nghĩa, đã làm được rất nhiều thành tích. So với những thành tích của Phương Trung khi còn là Chủ tịch huyện, những thành tích của Hàn Đông làm được trong nửa năm này, đã tốt hơn rất nhiều rồi.
Hơn nữa qua sự nỗ lực của Hàn Đông, bây giờ sự phát triển kinh tế của huyện Phú Nghĩa, cũng đã bước vào quỹ đạo.
Về mặt chính trị, Hàn Đông tiến hành công khai công tác, đề cao mức độ mãn nguyện của quần chúng đối với Ủy ban nhân dân.
Về mặt kinh tế, Hàn Đông đã làm về năm mặt. Thứ nhất là làm cho Khu công nghiệp Thần Quang phát triển rất tốt; Thứ hai là thành lập cơ sở dịch vụ lao động mẫu, khiến cho rất nhiều người có thể ra ngoài làm việc; Thứ ba là thành lập quỹ phát triển nông thôn và thị trấn, nâng cao tính tích cực trong phát triển kinh tế của các vùng và thị trấn; Thứ tư là tiến hành cải cách doanh nghiệp quốc hữu, đã mang tính đột phá khỏi sự căng thẳng; Năm là tiến hành khai thác tổng hợp đối với Thanh Sơn Lĩnh, cũng cơ bản đã bước vào quỹ đạo.
Có thể nói, những thành tích này, nếu đổi lại là những người khác, có thể làm được bất kỳ điều nào trong năm điều đó, thì đã là một thành tích không tồi rồi.
Nhưng đối với Hàn Đông, thì những thành tích này không tính là gì cả.
Dù sao so với những người khác, những ưu thế mà Hàn Đông có quá nhiều, cho nên làm tốt hơn cũng là điều bình thường.
Mà Hàn Đông làm được chính là, cố gắng hết sức, để làm được thành tích đặc biệt nào đó trong công việc, đồng thời có thể có ý nghĩa nhất định gì đó đối với sự phát triển kinh tế của Trung Quốc.
Mặc dù hiện nay Hàn Đông đang công tác ở một tỉnh hẻo lánh ở phía Tây, nhưng Hàn Đông có thể lợi dụng ưu thế của hắn, để lưu lại một ấn tượng thật sâu đậm trong quá trình phát triển kinh tế chính trị của Trung Quốc.
Giống như việc công khai công việc Ủy ban nhân dân trước đây.
Còn việc cải cách doanh nghiệp quốc hữu lần này, Hàn Đông cũng dốc sức làm một bản mẫu. Lấy một ví dụ thực tế, làm một cơ sở vững chắc cho sự cải cách các doanh nghiệp quốc hữu ở các vùng miền khác của Trung Quốc.
Từ sau lần điều chỉnh nhân sự lần trước, Phương Trung liền khiêm tốn hơn nhiều, cơ bản đã không còn hỏi thăm quá nhiều đến những việc Hàn Đông làm nữa. Đối với việc này Hàn Đông cũng rất hài lòng.
Thực ra, như vậy mới có lợi cho cả hai bên. Những việc Hàn Đông làm được, Phương Trung ít nhất cũng nhờ đó mà được hưởng lây, ít nhất về danh nghĩa y cũng là nhân vật số một.
Lúc đầu y cứ muốn cậy quyền, kết quả khiến Hàn Đông toàn lực phản công, nắm giữ phần lớn Thường ủy huyện Phú Nghĩa, khiến Phương Trung rất buồn bực.
Điều này cũng chỉ có thể trách y. Hơn nữa thái độ của Hàn Đông cũng rất thân thiện, nếu không, những ngày tháng của Phương Trung trôi qua còn khó khăn hơn nữa.
Qua sự giới thiệu của Uông Hoằng Trạch, hơn nữa đã có tiền lệ là nhà máy dệt Đặng Quan, cho nên đối với việc cải cách những doanh nghiệp quốc hữu khác, cũng đã nhanh chóng hơn nhiều.
Sau nửa tháng nỗ lực, những doanh nghiệp lạc hậu của huyện Phú Nghĩa, về cơ bản đã cải cách xong.
Trong đó có hai doanh nghiệp trực tiếp đem bán, hai doanh nghiệp còn lại lại bao thầu cho tư nhân, còn một doanh nghiệp lại như nhà máy dệt Đặng Quan, là hình thức công tư hợp doanh.
Mấy doanh nghiệp vốn dĩ đã sắp chết, qua việc cải cách, lại bắt đầu có được sự phát triển mới.
Còn Hàn Đông, lại tích lũy được rất nhiều kinh nghiệm thực tế từ trong việc cải cách doanh nghiệp lần này.
Hiện nay, Hàn Đông đang dựa vào thực tế của những doanh nghiệp này, để viết tiếp chương thứ hai, chương thứ ba của hắn.
Nói tổng thể, doanh nghiệp quốc hữu muốn cải cách thành công, ngoài việc kiên trì theo hai nguyên tắc cơ bản mà Hàn Đông đã nói trước đó, còn phải nhập gia tùy tục.
Hàn Đông ngồi trong phòng làm việc, suy nghĩ mạch lạc lại một lượt những công việc đã làm, sau đó bắt đầu cầm viết, hý hoáy viết.
Trước đó, Hàn Đông đã có dặn Tả Nhất Sơn, bảo y nếu không có chuyện gì quan trọng, thì đừng đến làm phiền hắn.
Hai chương văn này, cùng với chương văn mà trước đó Hàn Đông đã phát biểu, sẽ hình thành một hệ thống, trước sau cùng liên quan, bổ sung cho nhau. Đối với những doanh nghiệp cải cách còn có nhiều tranh cãi lớn, sẽ có ý nghĩa tham khảo rất tốt.
Khoảng một tiếng đồng hồ, Hàn Đông liền viết xong hai chương văn đó.
Kiểm tra lại một lần nữa, Hàn Đông liền gọi Tả Nhất Sơn vào, bảo y đi gửi thư.
Tả Nhất Sơn cung kính nhận lấy bản thảo, đi xuống lầu kêu Lý Thiếu Vũ, sao đó đi đến bưu điện gửi thư.
Sau khi Hàn Đông phát biểu một chương văn trước đó, Tả Nhất Sơn đã chăm chú học tập theo, thậm chí còn có thể đọc thuộc lòng được cả chương văn đó.
Y đi theo Hàn Đông, đương nhiên lúc nào cũng học theo cách nói chuyện và tư tưởng làm việc của Hàn Đông. Hơn nữa bài văn của Hàn Đông có thể được đăng lên mục Lý luận của Nhật báo Trung Hoa, thì cũng rất có trình độ rồi.
Tả Nhất Sơn làm thư ký của Hàn Đông, trên cơ bản cũng chứng kiến toàn bộ quá trình cải cách của những doanh nghiệp quốc hữu này. Cảm thấy suy nghĩ của Hàn Đông rất rộng, bước đi rất lớn, nhưng cũng không hề vung tay quá trán như những cán bộ cấp cao khác. Hàn Đông là đứng trên lập trường của quốc gia và nhân dân, chăm chỉ tiến hành cải cách.
Chính vì như vậy, trong lòng Tả Nhất Sơn càng bội phục Hàn Đông, cảm thấy một lãnh đạo như vậy thật hiếm có.
Y đi theo Hàn Đông cũng không phải thời gian ngắn nữa, Tả Nhất Sơn chưa từng nhìn thấy Hàn Đông dùng việc công để mưu cầu lợi ích riêng cho mình bao giờ.
Mặc dù hàng ngày Hàn Đông đều hút thuốc Trung Hoa, nhưng đó đều là tiêu tiền của hắn. Từ trước đến nay hắn chưa nhận gì của ai, cho dù chỉ là một xu.
- Có lẽ có thể thở phào được rồi.
Hàn Đông hai tay ôm ót, thở phào.
Trong nửa năm nay, Hàn Đông quả thật cứ như một quả banh căng tròn, quả thật cũng thấy mệt mỏi.
Cho nên, Hàn Đông cũng chuẩn bị thả lỏng một chút.
Thả lỏng cũng không phải là không làm việc gì nữa, mà là không triển khai thêm hạng mục mới nữa, tạm thời chỉ củng cố công việc trước mắt của Ủy ban nhân dân huyện mà thôi.
Mặt khác, Hàn Đông thông qua những công việc trong thời gian này, đối với các cấp cán bộ của huyện Phú Nghĩa, cũng có sự điều chỉnh mới.
- Tiếp theo, nên tiến hành điều chỉnh cán bộ trong huyện, những người thực sự không được nữa thì nên đổi đi.
Hàn Đông lẩm bẩm.
Mặt khác, công việc của Lâm Phương Tri ở khu công nghiệp Thần Quang cũng làm không tồi, Hàn Đông quyết định giúp y, để y nhanh chóng được lên đến cấp phó phòng, ngồi lên vị trí Chủ nhiệm phòng quản lý.
Thứ hai, trong thời gian này, Cốc Cương phụ trách công việc của phòng công tác Ủy ban nhân dân, xử lý mọi việc đều rất tốt, khiến Hàn Đông vô cùng hài lòng. Cũng chọn thời gian cho y lên làm Chủ nhiệm phòng công tác Ủy ban nhân dân.
Còn có Tả Nhất Sơn, Hàn Đông cũng dự định điều y lên làm Phó chủ nhiệm phòng công tác Ủy ban nhân dân huyện, tương đương với được nâng lên cấp bậc phó phòng.
Đối với những người bên cạnh mình, Hàn Đông sẽ không keo kiệt. Chỉ cần có thể chăm chỉ làm việc, thời điểm thích hợp, Hàn Đông nhất định sẽ suy nghĩ cho họ.
Nghĩ tới đây, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Thường vụ Thị ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Chu Khải Kiệt, nói:
- Trưởng ban Chu, có một việc tôi muốn báo cáo với anh một chút.
Chu Khải Kiệt cười nói:
- Chủ tịch huyện Hàn có việc gì xin cứ nói.
Hàn Đông cười nói:
- Là như thế này, khu công nghiệp Thần Quang không phải đơn vị cấp phó huyện sao. Trước đây Lâm Phương Tri là Phó chủ nhiệm, vẫn luôn chủ trì công việc của Ban Quản lý, công việc làm cũng không tồi. Vì để tiến thêm một bước trong việc phát triển của phòng Quản lý, tôi chuẩn bị nâng lên một bậc, đảm nhiệm Chủ nhiệm Ban quản lý.
Chu Khải Kiệt cười nói:
- Vấn đề này dễ, các anh cứ bổ nhiệm y làm Chủ nhiệm Ban quản lý trước, sau đó chuyện cấp bậc thì dễ rồi. Đến lúc đó Ban tổ chức cán bộ Thị ủy tổ chức một buổi họp thông qua là được rồi.
Hàn Đông cười nói:
- Vâng, cho dù thế nào, tôi báo cáo trước cho anh cũng tốt mà.
Chu Khải Kiệt cười ha hả:
- Ừ, tôi biết rồi, lúc nào cùng nhau uống vài ly nhé!
Hàn Đông nói:
- Anh Chu lúc nào rảnh, lúc nào tôi cũng có thể uống cùng anh được hết.
Chu Khải Kiệt nói:
- Được, cuối tuần này đi, chúng ta đi Thục Đô tìm Hạ Kim Cường uống rượu.
- Được!
Mặc dù Hàn Đông cũng có tâm lý đề phòng đối với Hạ Kim Cường, nhưng cần gặp thì cũng phải gặp. Hơn nữa, Hạ Kim Cường cũng coi như giúp Hàn Đông một việc không nhỏ.
Sau đó, Hàn Đông gọi điện cho Thẩm Tòng Phi, nói ra dự định của mình, nói:
- Nhân sự trong huyện cần phải nhanh chóng điều chỉnh, như thế sẽ càng có lợi hơn cho công việc. Bây giờ là tháng mười hai, đã sắp sang một năm mới rồi, điều chỉnh nhân sự ổn rồi, cũng xem như sắm sửa quần áo mới để ra trận vậy.
Thẩm Tòng Phi cười nói:
- Chủ tịch huyện Hàn nói đúng, tôi cũng nghĩ rằng phải nhanh chóng triệu tập một hội nghị Thường ủy thảo luận một chút về vấn đề nhân sự.
Chủ tịch huyện và Phó bí thư có cùng một đề nghị là phải mở hội nghị Thường ủy, Phương Trung là Bí thư Huyện ủy, cũng không thể cứ kéo dài mãi không làm được.
Bởi vậy, ngày hôm sau, huyện Phú Nghĩa liền mở hội nghị Thường ủy.
Trên hội nghị, Hàn Đông nêu ra phương án có liên quan đến vấn đề điều động nhân sự.
Mặc dù Phương Trung có phản kháng một chút, nhưng lại không còn cách nào khác. Dù sao phe Hàn Đông cũng đã nắm giữ mất bảy phiếu, mà Thường ủy Huyện ủy, Phó chủ tịch huyện Đậu Duy Chương thấy tình hình này, mỗi lần mở hội nghị Thưởng vụ, đều lựa chọn bỏ quyền.
Ý đồ của Hàn Đông hoàn toàn được thực hiện.
Lâm Phương lên đảm nhận chức vụ Chủ nhiệm Ban quản lý khu công nghiệp Thần Quang.
Cốc Cương đảm nhiệm vị trí Chủ nhiệm phòng công tác Ủy ban nhân dân huyện.
Tả Nhất Sơn nhậm chức Phó chủ nhiệm phòng công tác Ủy ban nhân dân huyện.
Còn những cán bộ thị trấn thị xã phía dưới, Hàn Đông cũng tiến hành điều chỉnh nhỏ, chuyển những cán bộ năng lực không tốt, lại không làm việc chăm chỉ vào những vị trí nhàn rỗi.
Đối với hành động này của Hàn Đông, trong lòng Phương Trung vô cùng tức giận. Từ sau khi cãi nhau một lần, Hàn Đông liền không hề nể mặt chút nào, áp chế y đến gần chết.
Một Bí thư Huyện ủy như y, lại vô cùng uất ức.
Nhưng Phương Trung cũng không còn cách nào khác. Y cũng đã từng nhắc qua với Chủ tịch thành phố Sa Ứng Lương, muốn đổi đi một nơi khác.
Kết quả Sa Ứng Lương ngoài việc động viên y, cũng không làm gì thêm nữa.
Cho nên, bây giờ Phương Trung cũng chỉ có thể ấm ức mà làm tiếp, nhẫn nhịn sự đè nén của Hàn Đông.
Cán bộ các cấp của huyện Phú Nghĩa, cũng biết rất rõ ràng về tình trạng này, cho nên càng ngày càng có nhiều cán bộ chạy về phe Hàn Đông.
Hàn Đông đương nhiên là người đến không chối từ. Hơn nữa chỉ cần là những người có thể chăm chỉ làm việc, Hàn Đông đều cho cơ hội để thể hiện.
Nói tổng quát, dưới sự nỗ lực của Hàn Đông, các cấp cán bộ huyện Phú Nghĩa, đều nằm ở trạng thái khá tốt. Mọi người đều đặt công việc lên hàng đầu.
Hàn Đông tin rằng, chỉ cần thời gian đủ dài, loại uy lực của tình hình này sẽ được thể hiện ra, đến lúc đó các công việc của huyện Phú Nghĩa đều sẽ được làm rất tốt.
Truyện convert hay : Phế Hậu Trở Về: Đích Nữ Tàn Nhẫn Nhân Vật