Hiện nay Tả Nhất Sơn là phó phòng. Sau khi đến huyện Vinh Quang, liền nhận được chức Phó chánh văn phòng Huyện ủy, nên mọi người đều thấy anh ta hợp với chức chủ nhiệm này. Anh ta ghi lại nội dung mà Tiếu Kim Quang báo cáo, sau đó hỏi:
- Cục trưởng Tiếu, còn có chuyện gì nữa không?
Tiếu Kim Quang suy nghĩ một chút, liền thêm vào một câu:
- Chủ nhiệm Tả, xin anh chuyển lời giúp đến Bí thư Hàn, Cục Công an nhất định sẽ toàn lực ứng phó, nhanh chóng bắt được Trịnh lão Đại.
- Ừ, tôi biết rồi.
Trong lời nói của Tả Nhất Sơn còn có chút lạnh lùng, hoàn toàn là giọng điệu của người làm việc công. Đứng ở góc độ của Hàn Đông mà nói, Tả Nhất Sơn cũng cảm thấy Tiếu Kim Quang này quả thật chẳng ra làm sao cả, không những chưa hoàn thành được nhiệm vụ mà Hàn Đông giao phó, còn không tự mình đến đây để báo cáo công việc, cũng chả trách Hàn Đông ngay cả điện thoại của anh ta cũng không nhận.
Sau đó, Tả Nhất Sơn liền đi vào báo cáo tình hình cho Hàn Đông biết. Trong lời nói tự nhiên là công bằng, trực tiếp đem y nguyên lời nói của Tiếu Kim Quang báo cáo cho Hàn Đông. Làm việc cho Hàn Đông lâu đến như vậy, biết Hàn Đông không thích những người bên cạnh mình thêm mắm thêm muối trong khi nói chuyện, nên trong khi báo cáo vấn đề, đều không nói dài dòng, cũng không đem chuyện tình cảm cá nhân của nhân của mình trộn lẫn vào trong đó.
Hàn Đông nghe xong báo cáo của Tả Nhất Sơn, lạnh lùng cười, nói:
- Ừ, Nhất Sơn, giao cho anh một nhiệm vụ, anh hãy phụ trách việc đốc thúc Cục Công an làm rõ chuyện của Trịnh lão Đại.
Tả Nhất Sơn gật đầu nói:
- Vâng, Bí thư, ngài còn có chỉ bảo cụ thể gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Có hai điểm, một là phải chắc chắn tìm được Trịnh lão Đại, hai là tiến hành tìm hiểu công tác của Cục Công an, nắm vững động thái công tác của họ trong chuyện này. Anh phải tự mình đi đến Cục Công an xem xét nhiều một chút, như vậy mới có thể nắm giữ được tài liệu trực tiếp, có chuyện gì thì phải kịp thời báo cáo lại cho tôi biết.
Trong lòng Tả Nhất Sơn có chút nghi ngờ. Hàn Đông giao chuyện này lại cho mình, sẽ không đơn giản giống như vẻ bề ngoài đấy chứ?
Liên tưởng đến thái độ của Hàn Đông đối với Bí thư Đảng ủy Công an Lý Vĩnh Trung và Cục trưởng cục Công an Tiếu Kim Quang, trong lòng Tả Nhất Sơn hơi dao động. Lãnh đạo chắc chắn là muốn động tay vào Cục Công an, nhưng lại bảo mình qua đó để tìm hiểu tình hình. Ngoài nhiệm vụ đốc thúc ra, thì còn đến đó một chuyến để tiến hành quan sát quá trình tìm hiểu đối với tình hình của Cục Công an.
“Chỉ là chuyện quan trọng như vậy, Bí thư sao lại để cho mình làm?”
Trong lòng Tả Nhất Sơn nhanh chóng xuất hiện ý nghĩ như vậy. Tuy nhiên anh ta nhanh chóng hiểu được rằng, đây là Hàn Đông đang khảo nghiệm năng lực làm việc của bản thân.
Gương mặt Hàn Đông mang theo nụ cười thản nhiên, nhìn thấy khuôn mặt của Tả Nhất Sơn nhanh chóng tỏ ra vẻ mặt đã hiểu ra, trong lòng cũng khá hài lòng. Xem ra Tả Nhất Sơn càng ngày càng trưởng thành hơn.
- Thưa Bí thư, bây giờ không còn chuyện gì nữa, tôi chuẩn bị đi Cục Công an một chuyến.
Tả Nhất Sơn lập tức chuẩn bị triển khai hành động.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đi đi. Ừ, gọi điện cho Phương Vũ Hằng của Cục cán bộ lão thành, bảo anh ta đến.
Trong ấn tượng của Hàn Trung, Phương Vũ Hằng là một người làm chuyện gì cũng rất kiên nhẫn, cẩn thận, hơn nữa, làm việc cũng rất bản lĩnh. Hàn Đông chuẩn bị đưa Phương Vũ Hằng vào Văn phòng Huyện ủy để đảm nhận chức Phó chủ nhiệm thường trực. Như vậy, do hắn giúp đỡ Trịnh Thành Văn trong công việc, hiệu suất làm việc của Văn phòng Huyện ủy có thể được nâng cao thêm một bước nữa.
Trong vòng mấy phút, Phương Vũ Hằng đã đến. Khuôn mặt của anh ta đầy sự kính trọng. Nhận được thông báo của Tả Nhất Sơn, trong lòng anh ta rất vui mừng, cũng rất xúc động. Hàn Đông chủ động gọi anh ta đến đây, chứng tỏ hắn khá hài lòng với công việc của anh ta. Kế tiếp là có thể nhận được sự trọng dụng hơn nữa.
Làm việc ở Cục cán bộ lão thành, cả ngày đều là chăm sóc các ông bà già, sự việc khá phức tạp. Hơn nữa thái độ cũng không thể kém được, nếu không những cán bộ lão thành đó sẽ không vui, không phối hợp. Tuy những ông cụ, bà cụ này đều đã từng giữ được một chức vụ ở trong bản đồ chính trị của huyện Vinh Quang, nhưng bây giờ họ dù sao cũng đã về hưu rồi, chăm sóc tốt cho họ, cũng có thể nhận được sự khen ngợi, nhưng có được thăng chức hay không thì lại là một chuyện khác. Dù sao lãnh đạo đương nhiệm chưa chắc sẽ khen ngợi anh.
Bởi vậy, Phương Vũ Hằng cũng đã làm ở trong Cục Cựu cán bộ đủ rồi, sớm đã muốn đổi sang ban ngành khác, chỉ là vẫn chưa làm được mà thôi. Hiện nay công việc của anh ta đã lọt được vào mắt của Bí thư huyện ủy Hàn Đông. Vậy thì cơ hội đã đến rồi, anh ta tự nhủ với lòng mình rằng nhất định phải bắt lấy cơ hội lần này.
- Bí thư Hàn, ngài có dặn dò gì không ạ?
Phương Vũ Hằng kính cẩn lễ phép nói:
- Ngồi xuống rồi nói.
Hàn Đông nói.
- Cảm ơn Bí thư Hàn.
Phương Vũ Hằng ngồi nửa mông, vẻ mặt vẫn mang theo nụ cười khiêm tốn.
Hàn Đông nói:
- Cục trưởng Phương, kiến nghị của anh về vấn đề kinh phí của cục Cựu cán bộ, tôi đã suy nghĩ rất kĩ, có tính khả thi, nhưng đối với huyện Vinh Quang hiện nay mà nói, cần phải quy hoạch thêm mới được. Bởi vậy, đề nghị này muốn được thực hiện, cần phải đặt vào trong quy hoạch tổng thể của cả huyện để tiến hành, vì vậy tạm thời không thể thực thi được.
Hàn Đông chưa biểu lộ ra hoàn toàn ý kiến của mình. Hắn đi khảo sát tình hình của huyện Quang Vinh. Huyện Quang Vinh không những lạc hậu, mà còn nằm ở giữa sông Mang Khê và sông Việt Thủy. Cả huyện trở nên bé nhỏ vô cùng, vì thế trong lòng Hàn Đông có một kế hoạch, chuẩn bị đến lúc đó tiến hành cải tạo lại huyện, bắt đầu dịch chuyển khu vực nội thành về phía đông của sông Mang Khê. Như vậy sự phát triển của cả huyện trong tương lai sẽ rộng mở hơn nhiều.
Huyện Vinh Quang lạc hậu, các loại thiết bị cơ sở cũng rất lạc hậu. Cho dù có được cải tạo trên cơ sở cũ, công trình cũng không bởi vậy mà không mở rộng tầm nhìn, rời trung tâm thành phố về hướng đông. Như vậy, lại thêm việc cải tạo cơ sở, thực hiện đổi mới.
Kỳ thật lúc ở huyện Phú Nghĩa, Hàn Đông muốn tiến hành sửa đổi lại thị trấn của huyện Phú Nghĩa. Chỉ có điều Hàn Đông vẫn chưa bắt đầu chuẩn bị, kết quả hắn được điều đến huyện Vinh Quang để làm Bí thư huyện ủy.
Hiện nay, với thân phận là người đứng đầu huyện Vinh Quang, Hàn Đông đương nhiên muốn tìm con đường phát triển của huyện Vinh Quang từ góc độ tổng thể, cải tạo thông qua việc thay đổi thành cũ, từng bước di dời trung tâm thành phố. Không những thay đổi diện mạo của thị trấn, còn có thể thông thương, phát triển kinh tế.
Đương nhiên, việc di dời thị trấn không phải là một chuyện đơn giản, trước tiên phải có sự quy hoạch và bố trí một cách cẩn thận trên cơ sở đã có sự điều tra nghiên cứu. Đối với tính tất yếu của việc di dời, các phương diện như ý nghĩa, tác dụng tiến hành chứng minh. Thứ hai phải xác định phương án triển khai hợp lý, tổ chức các lãnh đạo chuyển đến các cơ quan. Và điều quan trọng nhất là, sau khi hình thành phương án, còn phải trình lên Ủy ban nhân dân thành phố, Ủy ban nhân dân tỉnh, Quốc hội. Đợi sau khi Quốc hội phê chuẩn cuối cùng rồi mới có thể chính thức bắt đầu thực thi.
Cho nên bây giờ Hàn Đông cũng sẽ không tùy ý đem cơ hội của bản thân công bố ra ngoài. Dù sao công việc chủ yếu mà Hàn Đông muốn làm bây giờ, trước tiến là phải điều chỉnh nhân sự của Huyện ủy, ngoài ra thì còn muốn sửa đổi một chút về ngành công nghiệp than đá. Đợi đến khi những công việc này hoàn thành xong, Hàn Đông liền chuẩn bị bắt đầu công việc tu sửa, di dời thành cũ.
Nghe xong những lời của Hàn Đông, trong lòng Phương Vũ Hằng có chút thất vọng. Anh ta đến không phải là không vội tiến hành việc Cục Cựu cán bộ dùng mảnh đất chưa sử dụng để đổi lấy phương án của mình đối với Hàn Đông, mà là cảm thấy có chút thất vọng vì Hàn Đông gọi mình đến chỉ để nói về chuyện này. Nhưng anh ta không thể hiện ra trên khuôn mặt một chút nào. Kinh nghiệm có được trong chốn quan trường lâu như vậy, chút thông minh này anh ta phải có.
- Bí thư Hàn thật là biết nhìn xa trông rộng.
Phương Vũ Hằng cảm thán nói.
Hàn đông thản nhiên cười, chuyển đề tài, nói:
- Ừ, chuyện này cứ như vậy đi. Anh nghĩ thế nào về công tác của Văn phòng Huyện ủy?
Phương Vũ Hằng run lên, dù thế nào cũng không ngờ Hàn Đông đột nhiên lại nhắc đến công tác của Văn phòng Huyện ủy, còn muốn mình nói ra quan điểm. Lẽ nào Bí thư Hàn có ý muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy làm việc.
Chánh văn phòng Huyện ủy là ủy viên thường vụ Huyện ủy, là cấp Cục phó, bản thân nhận định tạm thời không đảm đương nổi, mà hiện tại bản thân mình là cấp Cục trưởng. Nếu thật sự được Bí thư Hàn đưa mình đến Văn phòng Huyện ủy, vậy thì rất có khả năng là sẽ đảm nhiệm chức phó chủ nhiệm đầu tiên. Vị trí này có chút tinh tế. Nếu như Chánh văn phòng Huyện ủy nhận được sự khen ngợi của Bí thư huyện ủy, vậy thì những phó chủ nhiệm khác hoàn toàn bị điều xuống làm những công việc vụn vặt, không có quyền lực gì cả. Nhưng nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng lắm với Chánh văn phòng Huyện ủy, vậy thì phó chủ nhiệm đứng đầu tiên, sẽ nhận được sự khen ngợi, quyền lực ở trong tay cũng sẽ theo đó mà không ngừng tăng lên.
“Bí thư Hàn muốn mình nói ra quan điểm, vậy thì hiển nhiên là muốn mình đến Văn phòng Huyện ủy công tác. Nói cách khác, Bí thư Hàn không hài lòng lắm với Chủ nhiệm Trịnh?” Trong giây lát, trong lòng Phương Vũ Hằng đã nghĩ ra được điểm này.
Sắp xếp lại một chút các mạch suy nghĩ, Phương Vũ Hằng nói:
- Bí thư Hàn, Văn phòng Huyện ủy là cơ quan làm việc quan trọng của Huyện ủy và là ban ngành có chức năng tổng hợp, là Huyện ủy làm công tác chuyển đổi, tiếp nối, liên hệ và kết nối với các đầu mối quan trọng ở bên trong và bên ngoài, có ba chức năng tham gia các vấn đề của Chính phủ, sử lý sự vụ, thực hiện phục vụ, trong đó chức trách quan trọng nhất bao gồm những điểm dưới đây: một là xoay quanh công tác của trung tâm Huyện ủy, giúp đỡ Huyện ủy nắm bắt được đường lối, phương châm, chính sách của Đảng và các quyết sách quan trọng của Thành ủy, Huyện ủy, coi trọng các chứng thực triệt để của vị trí công tác, thu thập và xử lý các thông tin quan trọng về các phương diện có liền quan đến cải cách mở cửa, sự phát triển kinh tế xã hội, xây dựng văn mình và xây dựng Đảng của các ngành các cấp trong huyện; báo cáo về huyện một cách chính xác, kịp thời, căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy và bố trí triển khai điều tra nghiên cứu. Căn cứ theo yêu cầu của Huyện ủy, đốc thúc, kiểm tra các trung ương triển khai quán triệt các ngành các cấp, các quyết định quan trọng của Thành ủy và Huyện ủy, và tình hình sắp xếp công việc, đảm nhận các chỉ thị của lãnh đạo Huyện ủy, thực hiện việc đốc thúc các hạng mục công việc được phân công. Bốn là, phụ trách tổ chức hội nghị Huyện ủy, ghi chép, chỉnh sửa công tác và xử lý công văn của các tài liệu, văn kiện có liên quan. Năm là, phụ trách tiếp đón các lãnh đạo Huyện ủy, sắp xếp hoạt động một cách nhịp nhàng với công tác liên lạc đối ngoại, làm tốt công tác quản lý hậu cần hành chính của cơ quan Huyện ủy. Sáu là, phụ trách các công việc liên quan như các cơ mật của Đảng và Chính phủ toàn huyện, giữ bí mật các nghiên cứu lý luận chính sách, xây dựng mạng thông tin của Đảng và Chính phủ. Bảy là chỉ đạo các công tác nghiệp vụ có liên quan văn phòng hệ thống Đảng uỷ toàn huyện, làm tốt các công tác khác mà lãnh đạo Huyện ủy phân công.
Nghe xong câu trả lời của Phương Vũ Hằng, Hàn Đông thầm nghi ngờ, gật đầu nói:
- Khá lắm, xem ra anh hiểu rất rõ chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Phương Vũ Hằng hơi ngượng ngùng, nói:
- Bí thư Hàn, do cục Cựu cán bộ thường xuyên liên lạc với Văn phòng Huyện ủy, văn phòng Ủy ban nhân dân liên, bởi vậy tôi đã tiến hành tìm hiểu đặc biệt với các chức trách công tác của Văn phòng Huyện ủy.
Điều này làm cho Hàn Đông càng thêm hài lòng với Phương Vũ Hằng, trong tình huống làm tốt công tác đúng với chức vụ của mình, hiểu được chức trách công việc của các ban ngành có liên quan tỉ mỉ như vậy, điểm này rất hiếm thấy được. Có thể thấy được sự chuẩn bị có đầu óc, giống như Phương Vũ Hằng là người đã có sự chuẩn bị tốt nhất vào lúc này, nhận được sự đề bạt, trọng dụng là chuyện rất bình thường.
- Ừ, Huyện ủy chuẩn bị tăng cường công tác của Văn phòng Huyện ủy, anh có muốn đến Văn phòng Huyện ủy không?
Hàn Đông hỏi trực tiếp, chuyện gì cũng đều cần phải có sự đồng ý của hai bên mới được.
Trong lòng Phương Vũ Hằng dâng lên một hồi hưng phấn. Xem ra điều mà bản thân mình đoán ra được lúc đầu là chính xác. Anh ta ưỡn ngực, nói một cách kính trọng:
- Bí thư Hàn, tôi tuân theo sự sắp xếp của tổ chức, nếu như tổ chức muốn tôi đến Văn phòng Huyện ủy làm việc, tôi sẽ làm tốt công việc mà lãnh đạo phân công bằng sự nhiệt tình tốt nhất, và toàn bộ sức lực của mình.
Thái độ của Hàn Đông đối với anh ta rất hài lòng, nói:
- Ừ, khá lắm. Vậy thì cứ như vậy đi, anh đợi thông báo của Huyện ủy nhé.
Phương Vũ Hằng khẩn trương đứng lên, hơi khom lưng xuống, nói:
- Cảm ơn Bí thư Hàn, vậy tôi xin phép về trước.
Sau khi tiễn Phương Vũ Hằng, Hàn Đông gọi điện thoại cho Chánh văn phòng Huyện ủy Trịnh Thành Văn, rất nhanh sau đó, Trịnh Thành Văn liền chạy đến. Hàn Đông mời anh ta ngồi xuống, nói:
- Chủ nhiệm Trịnh, sắp tới tôi chuẩn bị điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy một chút, anh giới thiệu một chút về tình hình mấy phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy đi.
Trịnh Thành Văn vừa nghe xong, trong lòng liền căng thẳng ngay tức khắc. Hàn Đông đột nhiên muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, vậy thì chắc chắn là muôn đưa một phó chủ nhiệm mới từ bên ngoài vào. Hắn làm như vậy có phải là không vừa lòng đối với công việc của mình hay không?
Là một người rất cẩn thận, Trịnh Thành Văn liền nghĩ ngay đến việc bản thân mình rốt cuộc đã làm gì sai mà khiến cho Hàn Đông không hài lòng trước tiên.
Hàn Đông nhìn thần sắc của anh ta, cũng có thể đoán ra được trong lòng anh ta đang nghĩ gì lúc này, cười nói:
- Tôi cũng không có ý gì khác. Bởi vì sau đó công việc mà Huyện ủy sắp khai triển rất phức tạp, nặng nề. Văn phòng Huyện ủy không có người giúp đỡ cũng không được, song cũng không thể chuyện gì đều đặt hết lên người một mình ủy viên thường vụ Huyện ủy anh.
Người cẩn thận, làm chuyện gì đều phải tự mình làm, không dựa vào sự giúp đỡ của người khác. Vì anh ta không yên tâm với người khác, người như vậy mà làm lãnh đạo, thông thường sẽ khá mệt, nhưng Hàn Đông thông qua quan sát, Trịnh Thành Văn chính là người như vậy. Đây cũng là một trong những nguyên nhân Hàn Đông kéo Phương Vũ Hằng vào.
Sự sợ hãi trong lòng Trịnh Thành Văn lập tức bình tĩnh lại. Hàn Đông làm Bí thư huyện ủy, không thể không sắp xếp người của mình ở Văn phòng Huyện ủy, hắn muốn điều chỉnh nhân sự của Văn phòng Huyện ủy, đó cũng là chuyện rất bình thường.
- Bí thư Hàn suy nghĩ rất chu đáo. Vậy tôi sẽ giới thiệu một chút về tình hình của các phó chủ nhiệm Văn phòng Huyện ủy. Trịnh Thành Văn bình tĩnh lại, liền bắt đầu đánh giá một cách khách quan.
Là một Chánh văn phòng Huyện ủy, tuy cũng là ủy viên thường vụ Huyện ủy, nhưng tổng thể mà nói là phục vụ cho Huyện ủy, mà quy kết vào một điểm, là người phục vụ cho Bí thư huyện ủy. Nếu như Bí thư huyện ủy không hài lòng, vậy thì công tác của Chánh văn phòng Huyện ủy này cũng làm không được dài lâu. Trừ phi là gặp được một Bí thư huyện ủy vô cùng yếu thế, nếu không thì Chánh văn phòng Huyện ủy cũng sẽ là người của Bí thư huyện ủy.
Hiện nay Văn phòng Huyện ủy có bốn phó chủ nhiệm. Mỗi phó chủ nhiệm đều tự phân công quản lý một phần công việc. Trịnh Thành Văn đem tình hình của các phó chủ nhiệm, phân công quản lý đều đưa ra sự đánh giá tương đối khách quan, lập tức nói:
- Bí thư Hàn, công tác của Văn phòng Huyện ủy chính là vì Huyện ủy mà phục vụ, có chỗ làm không được tốt cho lắm, còn phải nhờ Bí thư Hàn chỉ ra.
Trong lòng Hàn Đông đã có cơ sở đối với việc chọn người làm phó chủ nhiệm của Văn phòng Huyện ủy, gật đầu nói:
- Công tác của Văn phòng Huyện ủy vẫn tốt, lần này chủ yếu tiến hành điều chỉnh một chút.
Tuy Trịnh Thành Văn cẩn thận dè dặt, thiếu đi khí thế làm lãnh đạo Huyện ủy, nhưng dù sao anh ra làm việc rất chăm chỉ, vì vậy Hàn Đông vẫn phải trấn an anh ta một chút, để tránh anh ta lo lắng, đa nghi như Tào Tháo.
- Đúng rồi, lần này Huyện ủy điều chỉnh nhân sự, anh có kiến nghị gì không?
Trịnh Thành Văn sửng sốt. Hàn Đông đang trưng cầu ý kiến của mình. Song anh ta nghĩ một chút, cẩn thận thì vẫn tốt hơn, vì vậy anh ta nói:
- Bí thư Hàn, ngài xem, có thể điều chỉnh con trai của Bí thư Lưu - Lưu Khôn được không, còn cả con trai của Bí thư Bộ - Bộ Quốc Phong đang làm ở Cục Thống kê nữa, có thể điều chỉnh một chút được không?
Hàn Đông gật gật rồi nói:
- Ừ, có thể xem xét một chút. Anh khá hiểu rõ bọn họ, có thể xem xét một chút
Trịnh Thành Văn nói:
- Vâng. Bí thư Hàn còn có chỉ bảo gì nữa không?
Hàn Đông nói:
- Không có gì, cứ như vậy đi.
Tuy rằng Hàn Đông chuẩn bị điều chỉnh nhân sự, nhưng cũng không phải là nhất thời có thể điều chỉnh được hết. Tất cả những thứ đang làm bây giờ, đều là tạo cơ sở cho việc chính thức điều chỉnh nhân sự.
Còn nửa tiếng nữa thì hết giờ làm, Tả Nhất Sơn liền trở lại, anh ta nói:
- Bí thư Hàn, tôi muốn báo cáo với anh về tình hình của cục Công an mà tôi đã tìm hiểu được.
Hàn Đông gật đầu nói:
- Đều nhìn thấy cái gì.
- Là như vậy.
Tả Nhất Sơn báo cáo một cách khá tỉ mỉ về tình hình mà anh ta đã đi tìm hiểu được, hơn nữa còn miêu tả lại thái độ của ủy viên chính trị và mấy Phó cục trưởng.
Sau khi nghe xong, Hàn Đông liền nói:
- Ừ, khá lắm. Quan sát rất kĩ. Khoảng thời gian này, anh hãy thường xuyên đi đốc thúc công việc của cục Công an.
Kỳ thật, sở dĩ Hàn Đông không đi điều tra nghiên cứu ở cục Công an, là vì vốn dĩ Hàn Đông không có ý đề bạt một Cục trưởng từ cục Công an. Bây giờ Hàn Đông đã hạ quyết tâm, phải đưa Tiếu Kim Quang đi, nhưng cho dù đưa Tiếu Kim Quang đi rồi, nếu như lại đề bạt một cục trưởng từ trong nội bộ cục Công an, vẫn là những lợi ích trong vùng vướng mắc lại với nhau. Vì vậy, Hàn Đông quyết định tìm Khương Tường Vũ giúp đỡ, bảo anh ta sắp xếp một Cục trưởng Công an từ Cục Công an thành phố vào đó, như vậy thì có thể tránh được việc Cục trưởng Cục Công an và các thế lực trong vùng xảy ra các mâu thuẫn không rõ ràng, đối với công việc của Hàn Đông sau này cũng có lợi. Đương nhiên bảo Tả Nhất Sơn đi đôn đốc trước, một là có sự hiểu biết tổng thể đối với cục Công an, hai là hi vọng Tả Nhất Sơn có thể có thêm nhiều sự rèn luyện hơn nữa.
Truyện convert hay : Cực Phẩm Con Rể