Mọi người nghe Thẩm Dao nói xong, đều có chút sửng sốt. Trong lời nói dường như có chút sắc nhọn, dường như cô và Hàn Đông có cái gì đó quá đáng thì phải.
Lúc này Hàn Đông mới nhớ ra được bản thân hắn vì sao lại cảm thấy cô ta vô cùng quen mặt, thì ra ban đầu người mà ông nội định giới thiệu cho hắn chính là người này, chẳng phải hắn đã nhìn thấy hình của cô ta từ mẹ hắn hay sao? Cô gái này thậm chí còn xinh đẹp hơn trong tấm hình nữa, nhưng từ người cô lại toát lên vẻ lạnh lùng như băng, dường như là dùng khối băng mà tạc thành vậy.
- Tôi cũng chỉ là một con người rất bình thường, không có gì đẹp cả.
Hàn Đông thản nhiên nói.
Không biết rốt cuộc Thẩm Dao đến đây làm gì. Hàn Đông vốn dĩ có nguyên tắc hảo hán không đấu với nữ nhi, quyết định sẽ dàn xếp ổn thỏa, không gây rắc rối với cô ta là được.
Trong lòng Tần Phương cảm thấy hơi kỳ lạ, cô gái này và Hàn Đông đã từng xảy ra chuyện gì không vui hay sao?
Tuy nhiên, Tần Phương cũng không biết làm gì hơn, mà chỉ ngồi bên cạnh cười dài cùng chạm ly với mọi người, sau đó quay đầu nói với Thẩm Dao:
- Cô không cùng chạm ly với mọi người hay sao?
Thẩm Dao bởi vì Hàn Đông, vốn dĩ không muốn uống rượu cùng mọi người. Nhưng nghĩ lại, liền gật đầu nói:
- Được rồi.
Cô cầm lấy chai rượu và ly, bắt đầu từ Hàn Mạn Lương, chạm ly với từng người, cũng rất nhanh chóng dứt khoát.
Nhưng đến chỗ Hàn Đông, cô liền buông bình rượu xuống, nhàn nhạt nói:
- Uống nhiều rồi, không tốt lắm. Chị Phương, tôi đi trước.
Nói xong, cô liền đi thẳng ra khỏi phòng, để lại những người ngồi trong phòng nhìn nhau ngơ ngác.
Tần Phương mỉm cười nói với Hàn Đông:
- Tôi nói này Hàn Đông, đây là chuyện gì vậy? Không phải anh đắc tội với Thẩm Dao đấy chứ?
Hàn Đông bất đắc dĩ cười khổ một chút, xua hai tay nói:
- Tôi cũng không hiểu ra sao cả, hôm nay là lần đầu tiên tôi gặp cô ta, có lẽ cô ta có chút hiểu lầm với tôi rồi.
Hàn Đông cũng đại khái biết được, có lẽ do hắn từ chối, nên khiến cô bé này có cảm giác bị coi nhẹ. Cho nên nghe nói có hắn ở đây, mới cố ý đến làm ra màn này, là khiến hắn mất mặt. Đây chính là việc mà những cô bé thích làm nhất, cho nên Hàn Đông ngoài việc cười khổ ra, cũng không thể làm thế nào được.
Tần Phương cười cười, nhìn ánh mắt Hàn Đông, dường như còn có thâm ý khác,
- Tôi thấy sự việc không phải chỉ đơn giản như vậy đâu. Được rồi, các anh cứ chơi vui vẻ, tôi cũng không làm phiền nữa.
Cô bé Thẩm Dao này, vốn dĩ tính tình đã khá lạnh lùng, hơn nữa những người bình thường căn bản cô không coi ra gì, cũng không hề chính thức kết giao với con trai. Hôm nay biểu hiện của cô có chút bất ngờ. Mặc dù Thẩm Dao đang làm Hàn Đông mất mặt, nhưng chứng tỏ một điều rằng Thẩm Dao rất để ý đến Hàn Đông! Nếu không, nếu đổi lại là người khác, Thẩm Dao cũng không thèm quan tâm.
- Hai người này, cũng có chút xứng với nhau, đều xuất sắc như vậy.
Tần Phương nghĩ thầm trong lòng.
- Tiểu Đông, làm sao cậu lại chọc phải cô bé đó vậy?
Hàn Mạn Lương hỏi Hàn Đông.
- Đúng vậy, Thẩm Dao quả thật không hề liếc mắt nhìn người khác một cái, hôm nay sao lại dùng bộ dạng đó với Hàn Đông anh vậy?
Trịnh Đồng cũng nghi hoặc hỏi.
Hầu Khôn cũng mang nụ cười xấu xa nhìn Hàn Đông. Trước đây khi bọn họ cùng vui vẻ với nhau ở Yến Kinh, cũng đã biết đến tên tuổi của Thẩm Dao này. Đó là một cô gái nổi tiếng lạnh lùng, không những có vẻ ngoài rất xinh đẹp, mà tính cách cũng rất lạnh nhạt. Những người theo đuổi cô có thể tạo thành một tiểu đội mạnh, nhưng cô lại không hề tỏ ra có hứng thú với bất kỳ người nào. Có rất nhiều người đã phải chìm đắm trong tảng băng lạnh lùng này của cô, cứ như vậy, tên tuổi của cô cũng lớn dần theo năm tháng.
Những người đàn ông khác, đều nhìn Hàn Đông với vẻ nghi hoặc. Mấy người bọn họ, trong lòng đều có chút ý tứ với Thẩm Dao này. Nhưng so với những người cùng theo đuổi Thẩm Dao khác, phân lượng của họ vẫn chưa đủ. Trong số những người hâm mộ và theo đuổi Thẩm Dao, có ba người là thể hiện rõ ràng ra, trưởng bối của ba người này, lại đều là những Ủy viên bộ Chính trị có cấp bậc cao, nhưng vẫn phải đụng phải bức tường lớn khi đứng trước mặt Thẩm Dao, Thẩm Dao không hề có chút nể mặt bọn họ. Cũng chính vì như thế, những người khác, mặc dù cũng có ý định kia, nhưng lại không thể thẳng thắn mà theo đuổi cô.
Thái độ của Thẩm Dao đối với Hàn Đông vừa rồi, khiến trong lòng họ vô cùng nghi hoặc, đều rất tò mò, cho nên đều muốn biết rốt cuộc giữa Hàn Đông và Thẩm Dao rốt cuộc có chuyện gì.
- Tôi làm gì có thời gian gây chuyện với cô ta?
Hàn Đông bất đắc dĩ nói,
- Sự việc hôm nay, tôi cũng chẳng hiểu ra làm sao cả.
Dù sao đối với việc của Thẩm Dao, Hàn Đông cũng chẳng có gì đáng để nói. Cho nên dù cho mọi người hỏi như thế nào, Hàn Đông cũng chỉ nói được như vậy thôi.
- Thẩm Dao, rốt cuộc cô và Hàn Đông kia là có chuyện gì?
Trong một gian phòng tao nhã khác, Tần Phương cười hỏi Thẩm Dao.
Thẩm Dao bưng ly rượu trong tay, vẻ mặt khá lãnh đạm, nói,
- Không có gì, chỉ là nhìn hắn không thuận mắt thôi.
- Không phải chứ.
Tần Phương cười nói,
- Dù sao cũng phải có chuyện gì đó chứ?
Thẩm Dao bĩu bĩu môi, không nói gì thêm.
Vốn dĩ ông cụ Hàn và ông nội của cô đã nói rõ rồi, lúc đó nhìn thấy hình của Hàn Đông, lại thêm cô cũng đã từng nghe đến tên Hàn Đông, cho nên cô cũng phá lệ mà tỏ vẻ muốn gặp Hàn Đông. Nào ngờ sau khi ông cụ Hàn lấy hình của cô đi rồi, tin tức sau đó truyền về lại là Hàn Đông xem hình nhưng chẳng có hứng thú. Mặc dù ông cụ Hàn đã nói rất uyển chuyển, nhưng đối với việc Hàn Đông không có hứng thú với cô, cô lại cảm thấy bị làm nhục lớn, trong lòng liền vô cùng giận giữ với Hàn Đông. Nhưng chút suy nghĩ nhỏ nhặt này, cô cũng sẽ không nói với bất kỳ ai.
Ông nội của Thẩm Dao từng là Ủy viên bộ Chính trị, Phó chủ tịch Quân ủy. Tuy bây giờ đã về hưu rồi, nhưng ảnh hưởng của ông trong hệ thống quân đội cũng không hề nhỏ.
Còn ba của cô bây giờ cũng đang mang quân hàm Trung tướng, là Phó tư lệnh viên quân khu Liêu Dương - một trong sáu quân khu lớn của Trung Quốc, đồng thời còn đang có xu thế thăng chức rất cao. Đây cũng là lý do vì sao lúc đầu ông nội Hàn Đông lại chọn Thẩm Dao, dù sao điều kiện bản thân của Thẩm Dao cũng không tồi. Hơn nữa nếu có được sự ủng hộ mạnh mẽ của quân đội mà ông cụ Thẩm là đại diện, vậy hệ lực lượng của Hàn Đông cũng sẽ được bành trướng. Mà những trợ lực sau này Hàn Đông có được cũng sẽ nhiều hơn.
Tiếc là, Hàn Đông lại vì có Kiều San San, nên cơ bản không hề có hứng thú với Thẩm Dao. Lúc đầu chưa hề xem hình cẩn thận, đã trực tiếp từ chối luôn rồi.
Ánh mắt của ông cụ Hàn cũng rất tinh tế, cũng hiểu được suy nghĩ của Hàn Đông. Với những hành vi trẻ con này của Hàn Đông, ông cụ Hàn cũng miễn cưỡng có thể chấp nhận. Vốn dĩ Hàn Đông cũng biểu hiện rất xuất sắc rồi, ông cụ Hàn ngoài sự hài lòng với hắn ra, cũng đồng ý nhường hắn một bước.
Tuy nhiên, về việc Thẩm Dao, ông cụ Hàn vẫn phải bồi thường một chút cho ông cụ Thẩm. Hai nhà tuy không được làm thông gia, thì cũng đừng để trở thành cừu gia. Với những người như thế này, mối quan hệ qua lại rất tinh tế, có khi chỉ vì một vấn đề thể diện nho nhỏ, mà nảy sinh mâu thuẫn. Sau khi có được sự hứa hẹn nào đó của ông cụ Hàn, ông cụ Thẩm liền không có gì bất mãn nữa, thậm chí còn đến thăm hỏi ông cụ Hàn nữa. Hai người cùng ngồi nói chuyện với nhau suốt một tiếng đồng hồ, mặc dù ông cụ Thẩm có uy quyền trong quân đội, nhưng về kinh nghiệm lý lịch, ông ta lại kém xa ông cụ Hàn. Sức ảnh hưởng đến toàn quốc, thì còn nhỏ hơn nhiều. Cho nên cũng coi như thông qua việc này, ông ta cũng bắc được một nhịp quan hệ với ông cụ Hàn, khiến cho sự phát triển của thế hệ sau của ông ta cũng có thể tự tin hơn một chút.
Rất nhanh, từ miệng của đám người Hàn Mạn Lương, Hàn Đông liền tìm hiểu được bối cảnh xuất thân cụ thể của Thẩm Dao, trong lòng thầm nghĩ chẳng trách cô gái nhỏ này lại kiêu ngạo như vậy. Ngẫm lại cô gái này là đối tượng mà ông nội giới thiệu cho hắn, Hàn Đông cũng thật sự có chút cảm khái, một người phụ nữ lạnh lùng đến vậy, tốt nhất cũng không nên lấy. Mặc dù nam nhi lấy sự nghiệp làm trọng, nhưng cuộc sống cũng cần được chiếu cố đến, thân là một người phụ nữ cũng không thể cứ lạnh lùng như một tảng băng như vậy được.
- Chà, tôi nhớ ra rồi, chẳng phải ông cụ Hàn đang tìm người giới thiệu cho Hàn Đông sao?
Hàn Mạn Lương lúc này dường như vừa mới phát hiện ra một châu lục mới vậy, mở to mắt,
- Có lẽ không phải là Thẩm Dao chứ?
- Không phải chứ?
Những người khác đều nhìn Hàn Đông chằm chằm. Trong mắt họ, có ông nội của Hàn Đông ra mặt, cho dù cô gái băng giá Thẩm Dao không thích, thì e rằng bề trên của cô cũng sẽ đồng ý. Thân là người trong gia đình như vậy, chuyện hôn nhân đại sự, hoàn toàn bản thân mình không thể làm chủ được. Cho dù Thẩm Dao thật sự là một tảng băng, cũng không thể làm ngược lại với lợi ích gia tộc được.
- Chẳng lẽ do biết được bề trên của mình đã đồng ý chuyện của cô ta với Hàn Đông, cho nên Thẩm Dao mới tức giận như vậy?
Nhóm người Khổng Quân Chí nghĩ thầm trong lòng, nhưng lại cảm thấy mất mát. Bọn họ có lẽ đều rất hy vọng có được trái tim của Thẩm Dao, nhưng so với Hàn Đông, sức cạnh tranh của họ lại quá thấp.
Hàn Mạn Lương có lẽ đã uống nhiều rồi, đầu óc không được linh hoạt nữa, lúc này vỗ trán nói:
- Không đúng, tôi nghe nói tiểu Hàn cậu không thích cô ta mà, lẽ nào cô ta vì chuyện này mà làm cậu mất mặt? Ha ha ha, có lẽ là như thế, không như cô gái băng giá lại bị Hàn Đông vứt một bên như thế, chúng ta phải cạn với hắn một ly mới được.
Thấy Hàn Mạn Lương không kiêng nể gì mà cười như vậy, Hàn Đông quả thực không còn cách nào với y nữa, người này thật sự uống nhiều rượu quá rồi.
Mặt Hàn Mạn Lương đỏ bừng, nâng ly rượu chạm ly cùng mọi người.
Tuy nhiên lúc này, những người khác đều không có tâm tư uống rượu với y, mọi người đều nhìn Hàn Đông với vẻ khiếp sợ.
Qua một lúc, mọi người mới định thần lại, Trịnh Đồng kinh ngạc nói:
- Không phải chứ, không ngờ Hàn Đông cậu lại hay ho như thế, ngay cả cô gái băng giá cũng không thích?
Tào Thiên Tuấn cũng mở to mắt, hưng phấn đến nỗi mặt đỏ bừng, giơ hai ngón tay cái lên nói với Hàn Đông:
- Anh Đông, xem như tôi khâm phục anh, nào, tôi kính anh một ly.
Hàn Đông bất đắc dĩ cười khổ, cùng chạm ly với Tào Thiên Tuấn.
Đối với những người đang ngồi đây mà nói, cô gái băng giá Thẩm Dao này, có chút khát vọng nhưng lại không chạm đến được. Nhiều nhất bọn họ cũng chỉ có thể âm thầm hy vọng một chút, nhưng Hàn Đông lại không thèm nhìn đến người ta, khoảng cách giữa hai điều này quá lớn rồi.
Cho nên, lúc này, mọi người đều rất kinh ngạc, đồng thời cũng vô cùng kính nể Hàn Đông.
Ngày hôm sau, việc Hàn Đông không thèm nhìn đến Thẩm Dao, cô gái băng giá, liền được truyền đi khắp Yến Kinh.
Truyện convert hay : Xuyên Nhanh: Nữ Chủ Giá Lâm, Nữ Xứng Mau Lui Tán!