Người Cầm Quyền

chương 423: lữ quốc trung lên chức

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thời gian trôi thật nhanh, nháy mắt lại sắp tạm biệt tháng rồi.

Trải qua thời gian chuẩn bị vừa rồi, phần công việc chuẩn bị liên quan đến biện pháp sát hạch mới về cơ bản đã làm xong.

Ngày /, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy mở họp, lần này chủ yếu là các cán bộ, ban ngành tham gia sát hạch đến tham gia.

Hội nghị do Trưởng ban tổ chức cán bộ Triệu Nhạc chủ trì, Phó bộ trưởng Thẩm Hàm Thần tham dự, đồng thời tất cả nhân viên Phòng cán bộ số hai đều tham gia.

Trong cuộc họp, Triệu Nhạc bắt đầu vạch chỉ thị quan trọng thống nhất sát hạch đội ngũ lãnh đạo thành phố cấp toàn tỉnh, yêu cầu cán bộ Phòng cán bộ số hai làm việc nghiêm túc, cẩn thận, làm thật kiên định, làm tốt công việc sát hạch, nhất định phải phản ánh chân thực tình hình thật của đội ngũ các cấp thành phố, cung cấp con số tham khảo đáng tin cậy cho lãnh đạo Tỉnh ủy.

Kế tiếp, Phó trưởng ban Thẩm Hàm Thần phụ trách công việc thường nhật cho lần sát hạch này cũng lên phát biểu. Ông ta chủ yếu nhấn mạnh qua vấn đề công tác kỷ luật trong cuộc sát hạch, bởi vì so với ngày trước, lần sát hạch này nghiêm khắc hơn rất nhiều. Do đó đến lúc sát hạch, chắc chắn có một số cán bộ sẽ tìm đủ mọi cách, đi cửa sau, nhờ mối quan hệ. Vì vậy Thẩm Hàm Thần nhấn mạnh vấn đề này là vì phòng ngừa một số người không tránh được cám dỗ mà vi phạm kỷ luật sát hạch.

Sau đó, Trưởng phòng cán bộ số hai Hàn Đông phụ trách sát hạch cụ thể lên nhấn mạnh, nói rõ vấn đề cần chú ý trong cuộc sát hạch, và thông báo qua sự sắp xếp.

- Lần sát hạch này, thời gian gấp rút, nhiệm vụ quan trọng, vì vậy mong mọi người chuẩn bị trước tinh thần cho cuộc chiến sắp tới. Chuẩn bị tinh thần, sắc thái tốt để hoàn thành nhiệm vụ lần khảo sát này.

Hàn Đông nhấn mạnh một câu, rồi thuyết minh tỉ mỉ công việc phân công. Cán bộ Phòng cán bộ số hai người phụ trách Phó giám đốc, vừa khéo mỗi người dẫn dắt một tổ nhỏ phụ trách khảo sát một chỗ.

Hội nghị kết thúc, Hàn Đông lại cùng với Thẩm Hàm Thần đến văn phòng của Triệu Nhạc, bàn chuyện một hồi. Triệu Nhạc chủ yếu nhấn mạnh trách nhiệm lãnh đạo tổ chức trong lần sát hạch này, và Hàn Đông lẫn Thẩm Hàm Thần nhất định phải chú ý quản lý tốt đội ngũ.

Ngày hôm sau, Hàn Đông và Thẩm Hàm Thần dẫn đội ngũ sát hạch đi thẳng đến châu Cam Bá. Châu Cam Bá là một khu hành chính heo hút của tỉnh Tây Xuyên, là trong châu tự trị dân tộc thiểu số.

Trước sự viếng thăm của tổ khảo sát, bộ máy chính quyền châu Cam Bá vô cùng coi trọng, Bí thư Châu ủy đích thân dẫn đội ngũ cán bộ đến khu vực ranh giới ngênh đón Hàn Đông và đoàn người, lúc xuất phát, còn cho cả xe cảnh sát đi trước mở đường.

Châu Cam Bá là đối tượng đầu tiên mà Phòng cán bộ số hai thực hành phương pháp khảo sát mới, có thể coi đây là địa phương thực nghiệm đầu tiên. Do vậy trên dưới toàn châu cứ như là gặp đại địch, còn mở họp Hội nghị thường vụ, chuẩn bị sắp xếp cho tổ khảo sát Tỉnh ủy, cả thành phố cũng được dọn vệ sinh sạch sẽ, rực rỡ hẳn lên.

Trước việc Châu ủy châu Cam Bá gõ trống khua chiêng nghênh đón, trong lòng Hàn Đông không cho là đúng. Trong mắt hắn, những việc phô trương này không có ý nghĩa gì cả, thuần túy chỉ làm tốn của hao tài. Có điều nhìn Thẩm Hàm Thần và Bí thư Châu ủy rất thân quen thế kia, công thêm đối phương nhiệt tình như vậy nên Hàn Đông không nói gì.

Công việc sát hạch kế tiếp, mọi người ai cũng rất chăm chỉ, dù sao đây là trạm đầu tiên cho lần sát hạch này, vì vậy không được phép xảy ra bất kỳ điều gì sơ xuất. Châu Cam Bá là châu tự trị dân tộc thiểu số, các phương diện đều có điều kiện hơi lạc hậu, mà sự sát hạch đối với số cán bộ này đều coi sự giữ gìn xã hội ổn định là quan trọng nhất. Muốn giữ gìn xã hội ổn định thì phải phát huy tác dụng của Đảng viên và cơ sở tổ chức, bởi vậy sát hạch về phương diện này cũng nhiều hơn.

Từ tình hình sát hạch có thể thấy, số cán bộ lãnh đạo ấy đều mạnh mẽ, cứng rắn, dù sao nếu muốn làm tốt công việc tại khu vực dân tộc thiểu số, quá mềm yếu thì sẽ không làm được.

Cho đến trưa ngày hôm sau, tổ khảo sát mới khảo sát xong châu Cam Bá. Đương nhiên còn có công việc cuối cùng, đó chính là tiến hành tổng kết đánh giá, chỉ là cần phải quay về rồi từ từ tổng kết lại.

Kế tếp, tổ khảo sát đến châu Lương Tử liền sát với châu Cam Bá, sau đó là châu A Sơn. Ba châu này là ba nơi cư trú tập trung dân tộc thiểu số của tỉnh Tây Xuyên. Diện tích mênh mông nhưng nhân khẩu không nhiều, số lãnh đạo của bộ máy thành phố tương đối ít.

Khảo sát châu này mất khoảng ngày, đến ngày thứ nhóm người Hàn Đông trở về thành phố Thục Đô, những nhân viên khác có thể nghỉ ngơi nửa ngày, còn Hàn Đông cùng Nghiêm Húc và mấy Phó phòng thì cần tranh thủ thời gian nửa ngày này để tổng kết ra tình hình khảo sát châu.

Qua ngày khảo sát, Hàn Đông cũng cảm nhận được, phương pháp khảo sát mới tuy có tiến bộ rất lớn so với phương pháp cũ ngày xưa, có điều tổng thể mà nói, vẫn là không đủ để đảm bảo cán bộ tham gia sát hạch hoàn toàn được nề nếp hóa. Điểm này không phải Hàn Đông có thể thay đổi được, thậm chí có là đương kim Tổng bí thư muốn thay đổi thế cục kiểu này cũng là bất lực mà thôi, dù sao đây là tình hình chung đặc biệt của Trung Quốc. Trung Quốc do Đảng lãnh đạo, mà khảo sát cán bộ của Đảng đều do Đảng từ trên xuống dưới đứng ra khảo sát, như vậy sẽ tồn tại một số thiếu xót không đầy đủ, lại cũng không phải một lúc một chốc là có thể giải quyết được.

Dù sao trong ấn tượng của Hàn Đông, chính là năm sau cơ chế sát hạch của Trung Quốc cũng chỉ giới hạn những thứ do mình tạo ra, không có đột phá gì to tát, còn sau này có biến đổi mới hay không thì lại không được biết.

Ngày hôm sau, Hàn Đông lại dẫn đoàn người bắt đầu tiếp tục đi khảo sát.

Lần này là khảo sát bộ máy chính quyền mấy thành phố khu vực phía nam tỉnh Tây Xuyên, bao gồm thành phố Tân Châu, thành phố Vinh Châu, thành phố Thiết Giang, thành phố Nội Nha, thành phố Nga Sơn. So sánh với mấy thành phố khu vực phía bắc mà nói, kinh tế mấy thành phố phía nam tỉnh Tây Xuyên lạc hậu hơn, nhưng do nhân khẩu chiếm khoảng một nửa dân số cả tỉnh Tây Xuyên, và do mấy ngày trước đã có kinh nghiệm khảo sát bộ máy chính quyền thành phố, do vậy cuộc khảo sát sắp tới cũng thuận lợi hơn.

Nơi nào đoàn người Hàn Đông đến cũng đều được tiếp đãi rất nhiệt tình, lần khảo sát này được tỉnh vô cùng xem trọng, hơn nữa nội dung khảo sát lại toàn diện, càng dễ tìm ra các khiếm khuyết, bất luận là chính quyền thành phố nào cũng đều không mong muốn tổ khảo sát cố ý gây phiền phức cho bọn họ.

Buổi trưa ngày /, Hàn Đông dẫn theo đoàn người ngồi ô tô đến thành phố Vinh Châu.

Kể từ khi Hàn Đông vào làm tại Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, đây là lần thứ hai hắn trở lại thành phố Vinh Châu khảo sát.

Đây là nơi Hàn Đông từng chiến đấu, từng để lại rất nhiều hồi ức. Bất luận là huyện Phú Nghĩa, huyện Vinh Quang đều lưu lại vết tích Hàn Đông ở đây phấn đấu, được Hàn Đông đặt làm dấu vết sâu nặng.

Bí thư Thành ủy thành phố Vinh Châu Đàm Ngưng Hào dẫn đầu đoàn cán bộ Thành ủy đến ranh giới tỉnh nghênh đón tổ của Hàn Đông.

Nhìn thấy Thẩm Hàm Thần và Hàn Đông, Đàm Ngưng Hào mỉm cười, tiến lên trước cao giọng nói:

- Hoan nghênh Trưởng ban Thẩm đến thành phố Vinh Châu khảo sát, chỉ đạo công tác.

Bắt tay Thẩm Hàm Thần xong, y lại tiến đến đưa tay ra với Hàn Đông, nói:

- Hoan nghênh Trưởng phòng Hàn.

Hàn Đông nở nụ cười, hai tay bắt lấy tay Đàm Ngưng Hào, nói:

- Bí thư Đàm quá khách sáo rồi.

Kế tiếp, một đoàn cán bộ thành phố Vinh Châu tiến đến bắt tay, nói chuyện, đa số người trong đó đều có quen biết Hàn Đông.

Sau đó, cả đoàn người đến phòng hội họp Thành ủy thành phố Vinh Châu. Thẩm Hàm Thần đại diện Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy lên phát biểu một bài, nhấn mạnh ý nghĩa quan trọng của việc sát hạch lần này, sau đó liền giao lại tất cả cho Hàn Đông. Hàn Đông cũng rất công minh, nói rõ mục đích, cách làm, ý nghĩa của việc sát hạch, sau đó liền bố trí công việc bắt đầu sát hạch.

Tuy rằng thành phố Vinh Châu có một số người có mâu thuẫn với Hàn Đông, có một số người có quan hệ tốt với hắn, nhưng trong công việc Hàn Đông vẫn tuân theo chức trách của mình, làm việc tỉ mỉ, không sơ xuất, tuyệt đối sẽ không làm trái pháp luật.

Một ngày bận rộn kết thúc, buổi tối ăn cơm xong Đàm Ngưng Hào lại đích thân đưa mọi người đến nhà khách Sa Loan nghỉ ngơi.

Điện thoại của Hàn Đông vang lên, hắn lấy ra xem là Thẩm Tòng Phi gọi tới, không kìm nổi hắn cười thầm, trong lòng nghĩ cái ông Thẩm Tòng Phi này đúng là biết chọn thời điểm, hắn nghe điện thoại, cười:

- Xin chào Bí thư Thẩm.

Thẩm Tòng Phi cười nói:

- Trưởng phòng Hàn, tôi đang ở thành phố, buổi tối có việc không tôi mời cậu uống trà.

Hàn Đông khẽ mỉm cười, nói:

- Cũng không có việc gì, Bí thư Thẩm ở đâu để tôi đến gặp.

Thẩm Tòng Phi đáp:

- Không cần, tôi qua đón cậu.

Hàn Đông nghĩ ngợi, nói:

- Vậy cũng được.

Sau đó Hàn Đông liền nói một tiếng với Thẩm Hàm Thần biết, rồi đi xuống tầng.

Bên dưới, Bí thư Thành ủy Vinh Châu Đàm Ngưng Hào và Chủ tịch thành phố Dương Lâm Sâm đang chuẩn bị rời đi, bỗng thấy Hàn Đông đi xuống tầng liền không khỏi sửng sốt. Sau đó bọn họ nhìn thấy xe của Thẩm Tòng Phi đỗ dừng bên cạnh nhà khách, còn Hàn Đông leo lên xe y.

Trong lòng Đàm Ngưng Hào lập tức khó chịu, y đã bàn trước với Dương Lâm Sâm rồi, phải nhanh chóng điều chỉnh lại đội ngũ cán bộ huyện Vinh Quang, không thể để huyện Vinh Quang cứ như vậy, dù sao Thẩm Tòng Phi là người mà Hàn Đông giữ lại, y lại là người theo sát Chu Khải Kiệt, mà việc điều chỉnh bộ máy huyện Vinh Quang đều có lợi cho Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sâm, cho nên cả người có thỏa thuận, phải bắt tay với nhau.

Nhưng trong lúc quan trọng, Tỉnh ủy đột nhiên đồng ý phương pháp khảo sát mới đối với bộ máy chính quyền cấp thành phố của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, đồng thời tùy cơ triển khai công việc khảo sát. Hai người cũng đoán được, phương pháp mới này đoán chừng lại là do Hàn Đông nghĩ ra, dù sao chỉ có tên nhãi đó mới thích tạo ra mấy trò mới mẻ.

Hiện tại, Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy còn chưa xong hết công việc khảo sát thành phố Vinh Châu thì Thẩm Tòng Phi lại tìm gặp Hàn Đông, chỉ e là chúng nó bàn về chuyện của y. Dù sao y không phải đồ ngốc, chắc cũng nghe được một ít tin tức.

Nếu lúc này Hàn Đông đề xuất chuyện của Thẩm Tòng Phi, vậy thì Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sâm không dễ dàng làm việc.

- Chuyện này chúng ta có thể chậm lại.

Dương Lâm Sâm nhè nhẹ nói.

Đàm Ngưng Hào gật đầu đáp:

- Cũng được.

- Trưởng phòng Hàn, lần này động tác của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy đúng là lớn đó.

Thẩm Tòng Phi cảm thán.

- Bất luận Trưởng phòng Hàn đi đâu đều làm cực nhanh cực tốt.

Trên thực tế y sớm đã đến thành phố Vinh Châu rồi, gọi điện thoại cũng là chọn đúng thời điểm mới gọi, chính là muốn cho Đàm Ngưng Hào và Dương Lâm Sâm nhìn thấy, như vậy nói không chừng khiến bọn họ phải dè chừng trong việc điều chỉnh công việc của ông ta. Ông ta đã nghe được phong thanh, Đàm Ngưng Hào đã quyết tâm muốn điều chỉnh lại bộ máy huyện Vinh Quang, lần trước tuy Hàn Đông khuyên ông ta nên nhìn xa về phía trước, nhưng nếu muốn ông ta chịu đựng năm ở nơi nước trong, thì đối với người từng làm Bí thư Huyện ủy như ông ấy mà nói, đó lại là một kiểu dày vò khó chịu.

Mục đích của Thẩm Tòng Phi rất đơn giản, đó là thông qua mối quan hệ với Hàn Đông, ít nhất là được điều chỉnh đến một nơi tốt hơn để chịu đựng, tích lũy kinh nghiệm lý lịch cũng được.

- Anh Thẩm, anh cũng không cần phải lo lắng, việc điều chỉnh cũng là chuyện thường tình, kinh nghiệm nhiều vị trí có khi lại tốt với anh.

Hàn Đông cười nói, lúc này điện thoại lại vang lên, hắn lấy ra xem, là Kỷ Quốc Hùng cậu của Chu Chính gọi tới, Hàn Đông liền nói cho y biết địa điểm quán trà.

Biết Kỷ Quốc Hùng sắp đến, Thẩm Tòng Phi nói:

- Ông Kỷ cũng giống tôi, ông ấy vừa bị điều chuyển đến cục Khoa học Kỹ thuật. Nghe nói Cục trưởng cục Tài chính hiện tại cứ cách - hôm lại đến chỗ Bí thư Đàm báo cáo công việc, còn huyện chúng tôi có một khoản tiền bị kẹt tại Cục Tài chính, phỏng chừng bị giữ lại , tháng may ra mới được phê chuẩn.

Hàn Đông khẽ mỉm cười, cái gọi là một triều vua một triều thần, đối với một thành phố mà nói, vị trí Cục trưởng Cục tài chính vô cùng quan trọng. Bí thư Thành ủy và Chủ tịch thành phố đều muốn nắm giữ trong tay mình, mà lúc trước chắc chắn Kỷ Quốc Trung cũng là người của Chu Khải Kiệt, cho nên bị điều đi cũng là chuyện rất thường tình.

- Trưởng phòng Hàn, cậu rất ít khi về Vinh Châu đó.

Kỷ Quốc Hùng nói, rồi bắt tay với Hàn Đông.

Từ ông cháu của mình mà Kỷ Quốc Hùng biết được, gia cảnh của Hàn Đông vô cùng vững chắc, tuy Chu Chính không nói rõ thân phận của Hàn Đông, nhưng Kỷ Quốc Hùng vẫn rất tin tưởng vào lời nói của cháu mình. Với lại, từ những việc Hàn Đông làm được, lại cộng thêm hắn được chuyển đến bộ phận Văn phòng Ủy ban nhân dân tỉnh quan trọng như vậy, có thể nghĩ mà biết được nguồn lực của hắn không phải là nhỏ. Do đó, Kỷ Quốc Hùng nghe được tin Hàn Đông đến thành phố Vinh Châu khảo sát, y liền nhanh chóng gọi điện thoại liên lạc, hâm nóng quan hệ tình cảm.

Sau khi ngồi xuống, Kỷ Quốc Hùng cảm than một hồi, cảm ơn Hàn Đông, cảm ơn Chu Chính giúp đỡ, ngoài ra cũng tiết lộ một chút bất mãn về vị trí hiện tại.

Trước việc này, Hàn Đông lại không tỏ thái độ gì, dù sao hiện giờ Kỷ Quốc Hùng đã là cán bộ cấp Cục trưởng rồi, giúp y tác động điều chỉnh không dễ như giúp người khác, với lại, hiện giờ thành phố Vinh Châu là thiên hạ của Đàm Ngưng Hào, nếu hắn nhúng tay quá nhiều chắc chắn sẽ khiến ông ta bất mãn.

Tuy Hàn Đông không phải là sợ Đàm Ngưng Hào, nhưng những xung đột không cần thiết thì cố gắng bớt dính vào.

Khoảng h, Hàn Đông từ chối Thẩm Tòng Phi mời đi ăn khuya, gọi xe tự đi về nhà khách.

Hàn Đông cũng biết đại khái mục đích Thẩm Tòng Phi hẹn mình ra ngoài, hắn cũng tình nguyện cho Thẩm Tòng Phi mượn thế, nhưng có tác dụng hay không thì rất khó nói trước được.

So với Kỷ Quốc Hùng, Thẩm Tòng Phi có chút ưu thế hơn. Một là tuổi của y trẻ hơn Kỷ Quốc Hùng khoảng tuổi, và Thẩm Tòng Phi đi lên từ tầng cơ bản từng bước một, kinh nghiệm công tác phong phú hơn nhiều, tiềm năng càng lớn hơn, vì vậy Hàn Đông cũng tình nguyện bồi dưỡng Thẩm Tòng Phi nhiều hơn.

Buổi chiều ngày hôm sau, tổ khảo sát đã hoàn thành xong công việc khảo sát bộ máy Ủy ban nhân dân thành phố và Thành ủy thành phố Vinh Châu, sau đó tổ lại lên xe đến thành phố Tân Châu.

Bí thư Thành ủy thành phố Tân Châu là Hề Hiểu Kiến, Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường cùng một đoàn người sớm đã được báo tin, đứng nghênh đón tổ khảo sát tại ranh giới giữa thành phố Vinh Châu và Tân Châu.

Lúc bắt tay, Hàn Đông cảm nhận được, tuy Hạ Kim Cường nhìn như vẫn nhiệt tình như vậy, nhưng kiểu thái độ lại có ý nghiêng về việc công ra việc công.

- Xem ra Hạ Kim Cường vẫn còn chút bất mãn về sự việc lần trước.

Hàn Đông cảm than trong lòng. Lần trước, Hạ Kim Cường vì việc của Phó chủ tịch thành phố Viên Trạo Thụy mà làm một chuyến đến thành phố Thục Đô mời hắn ăn cơm, có điều lại mời Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Tạ Á Băng ra ngoài, cả buổi tiệc có thể nói là tàn trong buồn bã. Còn Hàn Đông cũng không nghe theo ý của Hạ Kim Cường mà đi kiểm tra đánh giá, cuối cùng vẫn là tuân theo đúng thực trạng khảo sát được đi tổng hợp đánh giá. Hạ Kim Cường vốn định muốn cho Viên Trạo Thụy tiến lên một bước chiếm lấy vị trí Ủy viên thường vụ Thành ủy, nhưng vì đánh giá lần này làm cho giấc mộng của Viên Trạo Thụy bị phá nát, thậm chí vị trí trong Ủy ban nhân dân thành phố còn bị tụt lại, như vậy nước cờ quan trọng nhất ở thành phố Tân Châu của Hạ Kim Cường vì đó mà phá sản, khiến y không có cách nào làm nghịch chuyển cuộc đấu với Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến.

Chính bởi vì thế, trong lòng Hạ Kim Cường có chút bất mãn Hàn Đông.

- Tên nhãi này là con sói mắt trắng, phí công ta lúc ban đầu giúp hắn như thế, hắn lại qua cầu rút ván không chịu thừa nhận, chuyện nhỏ tẹo cũng không chịu giúp đỡ.

Trong lòng Hạ Kim Cường rất khó chịu về Hàn Đông. Khi xưa khi còn ở Sở Giao thông, y đối xử với Hàn Đông cũng khá tốt, chính là ý định hi vọng sau này khi nào cần giúp thì Hàn Đông có thể giúp được việc cho y, nhưng đợi đến lúc cần Hàn Đông giúp thật sự, cũng là lúc Hàn Đông có khả năng giúp được y thì kết quả lại làm y thất vọng.

Đương nhiên, tuy trong lòng khó chịu nhưng Hạ Kim Cường không thể hiện ra ngoài, vẫn khuôn mặt mỉm cười, cao giọng nói chuyện với Hàn Đông, thể hiện mối quan hệ giữa y và Hàn Đông thân thiết nhường nào.

Lúc ngồi họp tại phòng hội họp Thành ủy thành phố Tân Châu, Hàn Đông nhìn thấy Phó chủ tịch thành phố Hoàng Văn Vận, thấy Hàn Đông nhìn về phía mình, Hoàng Văn Vận mỉm cười gật đầu đáp chào.

Cuộc sống ở thành phố Tân Châu của Hoàng Văn Vận không thoải mái lắm, dù sao y chỉ là Phó chủ tịch thành phố chưa vào Ủy viên thường vụ, tuy y cũng là cán bộ cấp Phó giám đốc sở, nhưng thực quyền ở thành phố lại không lớn. Mấu chốt là, không giống như Bí thư Huyện ủy có thể làm chủ, ngoài ra, trong một số việc y và Chủ tịch thành phố Hạ Kim Cường có chút chia rẽ, điều này khiến ngày tháng ở Ủy ban nhân dân thành phố của y càng khó sống. Khoảng thời gian này y đang suy xét, có nên tìm Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến báo cáo công việc một chút hay không?

Hàn Đông ấn tượng về công việc ở Thành ủy và Ủy ban nhân dân, chỉ được hài lòng, và Hàn Đông còn có một cảm giác, đó chính là thành phố Tân Châu tạo cho người ta cảm giác một vũng bùn lớn, cũng không biết nguyên nhân có phải là do Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến, hay là vì Hạ Kim Cường.

Tuy nhiên, tín điều của Hàn Đông là chăm chỉ, làm tốt công việc, chức trách của mình, những chuyện không liên quan đến chức trách, công việc của mình thì bớt xen vào. Dù sao lần khảo sát này, thực tế đã làm rung dây thần kinh của nhiều người, một mặt là có một số lãnh đạo Tỉnh ủy và Ủy ban nhân dân tỉnh đang nhìn vào, mặt khác ánh mắt bộ máy các châu, thành phố cũng đang chăm chú dõi theo tổ khảo sát, do vậy Hàn Đông không thể thể hiện quá mức tiên phong, như vậy rất dễ gây cho người ta ấn tượng không tốt. Trên quan trường, cho dù anh có gia cảnh vững chắc, nhưng nếu quá xuất sắc, tiên phong thì mọi người cũng đều không thích.

Trải qua hơn một tháng chiến đấu hăng hái, công việc vận dụng phương pháp khảo sát mới đối với bộ máy cán bộ các cấp thành phố cuối cùng cũng hoàn thành. Ngày /, Hàn Đông giao nộp báo cáo tình hình khảo sát bộ máy mấy cấp thành phố cuối cùng cho Triệu Nhạc, tất cả công việc khảo sát coi như hoàn thành. Lúc trước, tài liệu khảo sát bộ máy cấp thành phố đều đã giao nộp cho Triệu Nhạc, chỉ e là sớm đã đến tay Bí thư Tỉnh ủy Nguyên Hằng Kiện rồi.

Về phần Tỉnh ủy sẽ có tác động gì dựa trên phần cơ bản của lần khảo sát này, điều đó là không phải Hàn Đông có thể hỏi được.

Hiện giờ việc Hàn Đông phải làm chính là, tổng kết tình hình khảo sát.

- Thông qua việc khảo sát lần này, cũng là cách kiểm nghiệm phương pháp khảo sát mới, từ tình hình thực tế, phương pháp khảo sát mới có tác dụng xúc tiến đối với việc nắm bắt tình hình của một bộ máy chính quyền.

Hàn Đông mở cuộc họp, tổng kết tình hình khảo sát.

- Trong quá trình khảo sát, nhân viên Phòng cán bộ số hai dương cao tinh thần cần cù chịu khó, rất đáng được khen thưởng.

Đây cũng coi như là một tiểu kết, vì vậy đối với những đồng chí biểu hiện tốt, đương nhiên Hàn Đông phải khen thưởng bọn họ trong cuộc họp rồi, như vậy cũng có thể kích thích sự tích cực làm việc của bọn họ.

Xong cuộc họp, Hàn Đông lại để cho Nghiêm Húc viết ra một báo cáo tổng kết. Xem xong, hắn liền cầm bản báo cáo đến văn phòng của Triệu Nhạc, nói:

- Trưởng ban Triệu, đây là báo cáo tổng kết về cuộc khảo sát lần này, mời anh xem.

Báo cáo này, Hàn Đông đã dựa trên báo cáo Nghiêm Húc viết sửa qua một chút, đề xuất mấy dòng kinh nghiệm, đồng thời cũng chỉ ra mấy chỗ làm chưa đủ tốt.

Triệu Nhạc xem một chút, gật đầu nói:

- Ừ, khá lắm, tóm lại phương pháp khảo sát mới này rất khả thi, sau này cán bộ Phòng cán bộ số hai cứ theo phương pháp này mà làm.

Tuy Triệu Nhạc cho Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Thẩm Hàm Thần theo sát cả quá trình khảo sát, nhưng thực tế y cũng luôn chú ý đến công việc của tổ nhóm Hàn Đông, và nghiên cứu, đọc tỉ mỉ báo cáo khảo sát mà Hàn Đông trình lên.

Có thể nhận thấy, Hàn Đông nghĩ ra phương pháp khảo sát mới, quả thực là tốt hơn phương pháp khảo sát trước rất nhiều, vì vậy trong lòng Triệu Nhạc cũng rất vui mừng.

- Khoảng thời gian này, Hàn Đông vất vả rồi.

Triệu Nhạc mỉm cười nói.

- Xem ra cậu đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy làm là đúng, cậu làm việc như vậy, công việc của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng sinh động hơn rồi.

Hàn Đông mỉm cười, đáp:

- Trưởng ban quá lời rồi, đây đều là nhờ vào sự lãnh đạo của Trưởng ban mới có được một chút thành tích thôi.

Triệu Nhạc bắt tay, nói:

- Được rồi, Hàn Đông, cậu không cần khiêm tốn nữa. Cậu ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng chỉ là giao thời mà thôi. Vì vậy, thành tích hay gì gì đó chỉ là hỗ trợ thôi, chủ yếu là chịu đựng tích lũy lý lịch kinh nghiệm, kết tủa lại, tích lũy năng lực cho sự phát triển sau này.

Hàn Đông trở thành cán bộ cấp Cục trưởng, trước sau cộng lại cũng mất một năm rưỡi rồi, tuân theo tình hình bình thường, một cán bộ bắt buộc phải ở một cấp bậc từ năm trở lên mới đủ điều kiện được thăng lên chức. Càng lên cao điều kiện này càng không được vượt phép. Theo phỏng đoán của Triệu Nhạc, Hàn Đông ở Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhiều nhất là phải làm hơn một năm, đến lúc đó là có thể thăng chức rời đi, còn đi đâu thì tạm thời y cũng không biết.

Dù sao con đường phát triển của Hàn Đông là có lão Hàn đích thân chú ý, chăm sóc, bước tiếp theo hắn được điều đi đâu, đến lúc đó chắc chắn lão Hàn là có suy xét riêng của lão.

- Hàn Đông à, sự phát triển sau này của cậu sẽ không nằm ở Ban tổ chức cán bộ, vì vậy trong cùng lúc khảo sát cán bộ, cậu cũng nên xuất phát từ góc độ công việc sau này, tổng kết nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn, như vậy sẽ tốt cho công việc của sau này.

Triệu Nhạc không ngại mà nói ra lời thật lòng, thấy Hàn Đông trưởng thành nhanh chóng y cũng cảm thấy vui lây, đồng thời cũng có chút kỳ vọng, muốn nhìn thấy tương lai Hàn Đông có thể leo đến mức nào.

Người như Hàn Đông, cán bộ trẻ tuổi có danh tiếng làm vang động lớp tầng cao ở đất nước Trung Quốc này là có một không hai, cộng thêm thế lực của nhà họ Hàn, từ đó sự phát triển của Hàn Đông quả thực làm cho người ta vô cùng kỳ vọng.

- Cám ơn Trưởng ban đã chỉ bảo cho. Tôi sẽ chăm chỉ tổng kết.

Hàn Đông mỉm cười nói.

Triệu Nhạc lại nói:

- Không phải cậu đang theo học nghiên cứu sinh trường đại học Tây Xuyên sao, tranh thủ khoảng thời gian này học hỏi thầy giáo, sau này nói không chừng sẽ rất bận đó.

Hàn Đông gật đầu, trong lòng lại có chút hổ thẹn, học sinh như hắn thật là hơi không đủ tư cách. Sau tết năm mới hắn chỉ đi thăm thầy chỉ đạo một lần, sau đó lại không đến lớp lần nào nữa, nếu không phải là vì được đối xử đặc cách thì có lẽ hắn sớm bị đuổi rồi. Dù sao Hàn Đông không phải là theo học lớp nghiên cứu sinh tại chức, mà giống như nghiên cứu sinh chính quy, tuân theo điều kiện phải nghiêm chỉnh chấp hành quy chế của nhà trường, chăm chỉ lên lớp, cũng là nể mặt giáo viên chỉ đạo Đinh Nhân Bá, cộng thêm Hàn Đông là người sáng lập mô hình Phú Nghĩa cải cách doanh nghiệp nhà nước nên mới có thể được hưởng đãi ngộ đặc biệt này, nếu là người khác thì chắc chắn sẽ không được phép.

- Sau này, những buổi cuối tuần thì đến thư viện chôn mình ở đó, không xem sách nhiều một chút thì tương lai sao viết được luận văn.

Trở về văn phòng của mình, trong lòng Hàn Đông suy nghĩ mãi. Phương hướng mà hắn nghiên cứu chính là lý luận quyền tài sản doanh nghiệp, đây là đề tài lớn, theo như thái độ nghiêm túc nghiên cứu học vấn của Đinh Nhân Bá, nếu đến lúc tốt nghiệp mà hắn không viết được bài luận văn ra hồn, nói không chừng y đúng là không cho hắn tốt nghiệp, đến lúc đó mất hết thể diện.

- Tuy nhiên, hình như hiện giờ việc cải cách doanh nghiệp nhà nước, tổng thể mà nói là không mấy lạc quan. Tuy mô hình Phú Nghĩa khởi màn tốt đẹp, nhưng khi thực hành vào thực tế lại vẫn còn rất nhiều vấn đề. Dù sao mô hình Phú Nghĩa chỉ là một ví dụ tham khảo, không phải khuôn sáo được định ra rồi, người sống ở nơi khác muốn áp dụng vào thì cũng phải xem vận dụng thế nào. Ngoài ra, nói trắng ra đất nước Trung Hoa vẫn là xã hội cá nhân trị, cùng một thứ đồ, người điều hành khác nhau thì kết quả cũng sẽ khác nhau.

Trong lòng Hàn Đông nghĩ, xem ra hắn muốn dựa vào nỗ lực của bản thân để giúp Trung Quốc phát triển kinh tế, chính trị, bớt đi đường vòng có tác dụng không lớn như hắn nghĩ.

- Có điều bất luận thế nào, ít nhất là cũng có một chút tác dụng, có còn hơn không.

Hàn Đông chỉ có thể an ủi mình như vậy mà thôi.

Điện thoại đột ngột vang lên, làm Hàn Đông đang trầm tư bị giật mình. Hắn cầm điện thoại lên nhìn, là số điện thoại bố gọi đến, hắn hơi sửng sốt, nghe điện thoại:

- Bố ạ, bố không bận gì sao?

Hàn Chính cười ha ha:

- Anh cho là cả ngày Chủ tịch tỉnh đều phải bận à?

Nghe giọng của bố nhẹ nhàng, Hàn Đông đoán công việc ở tỉnh Vân Điền của bố mình rất thoải mái, trong lòng cũng cảm thấy vui cho bố.

- Tiểu Đông, buổi tối con đến thăm Lữ Quốc Trung đi, ông ấy sắp rời Thục Đô rồi.

- Vâng, việc của chú Lữ đã quyết định chắc chưa ạ? Là tổng bộ nào ạ?

Hàn Đông hiếu kỳ hỏi.

- Bộ Tổng tham mưu.

Hàn Chính đáp ngắn gọn.

Truyện convert hay : Một Đời Ma Tôn

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio