Nghe Hàn Đông trình bày quan hệ của nguyên tắc lãnh đạo Đảng ủy và tập thể lãnh đạo, và trong công việc cụ thể phát huy nguyên tắc lấy số ít phục tùng số nhiều, sắc mặt của Hạ Kim Cường liền nhanh chóng sầm lại.
Anh ta đương nhiên rõ ý đồ trong lời nói của Hàn Đông, anh ta mặc dù là Bí thư Thành ủy, nhưng trong số các Ủy viên thường vụ Thành ủy, người của phía Hàn Đông là chiếm đa số, cũng chính là nói, theo cách nói của Hàn Đông, số ít phục tùng đa số, mình phải phục tùng Hàn Đông.
“Tên tiểu tử này quá ghê tởm mà”. Hạ Kim Cường trong lòng thầm nghĩ, “hắn là trắng trợn theo sát đối chọi với mình đây.”
Chỉ có điều, những lời Hàn Đông vừa mới nói, là dựa trên cơ sở trước đây anh ta từng nhấn mạnh, tiến thêm một bước thay đổi nhỏ và thăng hoa, đồng thời lợi dụng luôn nguyên tắc làm việc của Đảng số ít phục tùng số đông.
Theo lý mà nói, lời của Hàn Đông một chút vấn đề cũng không có.
Trên thực tế, cho dù là Hạ Kim Cường có thể khống chế Hội nghị thường vụ Thành ủy, anh ta cũng sẽ lợi dụng nguyên tắc này giống như vậy, có chính sách gì đều lấy danh nghĩa tập thể ra quyết định. Như vậy vừa có thể bảo đảm mọi việc tiến triển theo hướng của mình, lại vừa có thể giảm bớt trách nhiệm mà mình có thể bị gánh trên lưng.
Nhưng vấn đề bây giờ là, Hạ Kim Cường mặc dù là người đứng đầu trên danh nghĩa của thành phố Tân Châu, nhưng trong Hội nghị thường vụ đúng là thuộc phái số ít, hơn nữa Hàn Đông nắm giữ bảy phiếu Ủy viên thường vụ, cộng thêm hợp tác cùng Phó bí thư Bành Y Vinh, thì có tám phiếu, so với Hạ Kim Cường là năm so với tám, bởi vậy Hạ Kim Cường ở phe số ít, thì phải phục tùng Hàn Đông phe số nhiều hơn.
Ứng biến nhanh của Hàn Đông, làm Hạ Kim Cường trong lòng khó chịu, hơn nữa Hàn Đông là kế thừa lời nói trước đây của anh ta, bởi vậy anh ta không tiện phản đối.
Hàn Đông trước sau nói chừng phút, sau đó người khác bắt đầu phát biểu.
Phó bí thư Bành Y Vinh chọn ủng hộ Hàn Đông, nhấn mạnh tính quan trọng của tập thể lãnh đạo.
Đợi đến khi mọi người đều nói xong, Chính ủy Quân khu Hàn Quốc Bình cười nói:
- Tôi cũng là số ít phục tùng đa số thôi, tôi đồng ý ý kiến của Chủ tịch thành phố Hàn.
Chỉ một câu nói đơn giản như vậy, đã tỏ rõ thái độ của ông ta rồi.
Hạ Kim Cường bị một câu số ít phục tùng số nhiều của Hàn Quốc Bình làm cho tức thiếu chút nữa nhảy dựng lên, anh ta cố nén phẫn nộ trong lòng, đơn giản tổng kết hai câu, sau đó lấy ra thư tố cáo mà Lạc Gia An đưa cho anh ta, nói:
- Tiếp theo tiến hành chương trình thứ hai, chỗ tôi có một thư tố cáo, mọi người xem trước đi.
Nói xong anh ta liền đem thư tố cáo đưa cho Hàn Đông, trên mặt biểu hiện cười mà như không cười.
Mặc kệ Hàn Đông đối với Trương Tự Miễn thế nào, sự thực Trương Tự Miễn là thư ký trước đây của Hàn Đông là không sai được rồi.
Hôm nay Hạ Kim Cường đem việc này đưa ra trên Hội nghị thường vụ, chính là muốn hủy diệt sĩ diện của Hàn Đông trước mặt mọi người.
Đương nhiên, Hạ Kim Cường đã nghĩ kỹ rồi, nếu như Hàn Đông kiên trì không chịu điều tra Trương Tự Miễn, lợi dụng ưu thế trong Hội nghị thường vụ mà ngăn trở anh ta, vậy thì anh ta cần đem uy quyền Bí thư của mình, làm cứng độc đoán, yêu cầu Ủy ban Kỷ luật đi điều tra Trương Tự Miễn.
“Trương Tự Miễn làm thư ký cho Hàn Đông không được bao lâu, Hàn Đông đẩy anh ta đi cơ sở, rất hiển nhiên Hàn Đông cũng phát hiện Trương Tự Miễn không được hoặc là có vấn đề, bởi vậy nội dung trong thư tố cáo này, cho dù không hoàn toàn là thật, ít nhất cũng có một phần sự thật, nếu như Hàn Đông muốn che dấu, vậy thì sự tình lại trở thành tốt đẹp rồi.”
Hạ Kim Cường ngồi đó, nhìn mọi người lần lượt xem thư tố cáo, nhìn thấy thần sắc trên mặt khác nhau, trong lòng liền thầm đắc ý. Đây đúng là buồn ngủ gặp chiếu manh, cục diện của Tỉnh ủy vừa mới phát sinh biến hóa, trong tay mình liền có thư báo cáo Trương Tự Miễn, liền có thể quang minh chính đại bắt đầu tấn công Hàn Đông.
Các vị Ủy viên thường vụ nhanh chóng xem qua một lượt thư tố cáo, trong lòng nghĩ đều không giống nhau.
Người của phía Hạ Kim Cường tự nhiên thầm vui mừng, rõ ràng đây là một hành động Hạ Kim Cường đối phó với Hàn Đông, bọn họ đều chờ đợi xem Hàn Đông mất mặt.
Về phía người của Hàn Đông, lúc này đây đều rõ, buổi Hội nghị thường vụ hôm nay, Hạ Kim Cường mở họp chính là để đả kích Hàn Đông, chỉ có điều mọi người nhất thời chưa biết cách nghĩ của Hàn Đông, chỉ có thể đợi Hàn Đông tỏ thái độ trước.
- Xem xong thư tố cáo này, mọi người có ý kiến và cảm tưởng gì không?
Hạ Kim Cường mặt nghiêm túc,
- Chúng ta có một vài cán bộ, thực sự là chịu không được một chút cám dỗ a…
Ủy viên thường vụ Thành ủy, Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Ngụy Chính Minh nói:
- Bí thư Hạ, sự việc dính líu đến đồng chí Trương Tự Miễn, anh ta là thư ký trước của Chủ tịch thành phố Hàn, có nên kiến nghị Chủ tịch thành phố Hàn tránh đi một chút…
Anh ta vừa nói ra, toàn bộ ánh mắt của mọi người đều hướng về anh ta.
Hạ Kim Cường không trả lời ngay, ánh mắt nhìn Hàn Đông.
Hàn Đông cười lạnh lùng, nói:
- Chủ tịch Ngụy đây là lời nói gì vậy, Trương Tự Miễn quả thực đã làm thư ký cho tôi, nhưng về việc bổ nhiệm và sử dụng anh ta, lại là Hội nghị thường vụ Thành ủy quyết định, người ngồi ở đây đều là lãnh đạo của anh ta, lẽ nào đều phải tránh đi sao? Ngoài ra, trong nguyên tắc cũng không có điều lệ tránh mặt này, Chủ tịch Ngụy làm lãnh đạo Thành ủy, lẽ nào đối với nguyên tắc của Đảng ta cũng không nắm rõ…
Tên Ngụy Chính Minh quá đáng, dường như vấn đề Trương Tự Miễn có liên hệ gì với Hàn Đông không bằng, vậy mà dám đưa ra vấn đề tránh mặt, điều này đã khiến Hàn Đông trong lòng vô cùng khó chịu, cho nên nói chuyện một chút cũng không khách khí.
- Anh…tôi…
Sắc mặt Ngụy Chính Minh tức đến trắng ra, không ngờ Hàn Đông nói anh ta làm lãnh đạo Thành ủy đến ngay nguyên tắc của Đảng cũng không nắm rõ, vậy thì khác nào nói anh ta căn bản không xứng làm lãnh đạo Thành ủy.
Hạ Kim Cường xua tay, nói:
- Được rồi, Chủ tịch Ngụy cũng là vì công việc thôi…
Hàn Đông ngắt lời Hạ Kim Cường, nói:
- Vì công việc cũng không thể là lý do nói bừa, vừa rồi mọi người cũng nhìn thấy rồi, thư tố cáo là về đồng chí Trương Tự Miễn, đồng chí đã từng làm thư ký cho tôi, có người liền cho rằng tôi sẽ vì nguyên cớ này mà thiên vị anh ta sao?
Nói xong, Hàn Đông lạnh lùng quét mắt nhìn mọi người, lạnh lùng nói:
- Tôi có đề nghị này, nhằm vào vấn đề đặt ra trong thư tố cáo, do Ủy ban Kỷ luật thành phố tiến hành điều tra, nếu như có việc này thật, đương nhiên xử lý theo Kỷ luật Đảng và pháp luật, nếu như không có vấn đề gì, vậy cũng là một cách bảo vệ đồng chí Trương Tự Miễn.
Phó bí thư Bành Y Vinh nói:
- Đúng, tôi đồng ý đề nghị của Chủ tịch thành phố Hàn, đồng chí Trương Tự Miễn làm cán bộ Đảng, chịu sự giám sát Ủy ban Kỷ luật thành phố, phối hợp công tác của Ủy ban Kỷ luật cũng là nghĩa vụ của anh ta. Nếu như đã có thư tố cáo này, Ủy ban Kỷ luật thành phố mau chóng điều tra, đưa ra cho mọi người kết quả và nói rõ cũng tốt, đây cũng là để thúc đẩy công việc triển khai tốt hơn.
Trương Vân Bình nói:
- Ủy ban Kỷ luật thành phố nhất định tuân theo yêu cầu của Hội nghị thường vụ, nghiêm túc điều tra nội dung trong thư tố cáo, đem mọi việc làm cho rõ ràng.
Hạ Kim Cường tức thiếu chút nữa không nói ra lời, Trương Vân Bình nói cái gì mà dựa theo yêu cầu Hội nghị thường vụ, nhưng cho đến bây giờ, cũng chỉ có Hàn Đông và Bành Y Vinh phát biểu, những người khác chưa nói gì, điều này coi như là ý kiến của Hội nghị thường vụ sao?
Bây giờ Hàn Đông chủ động đưa ra vấn đề để Ủy ban Kỷ luật điều tra Trương Tự Miễn, Hạ Kim Cường ngược lại không nói được gì nữa, chỉ nói:
- Nếu đã như vậy, Ủy ban Kỷ luật mau chóng triển khai công việc, đưa việc này chứng thực rõ ràng.
Tính ra, đây cũng coi là một điểm thắng lợi của mình, trong giới thể chế ở thành phố Tân Châu, mọi người đều biết Trương Tự Miến là thư ký trước của Hàn Đông, bây giờ Ủy ban Kỷ luật điều tra anh ta, ít nhất thể hiện thế cục của Thành ủy đã bắt đầu phát sinh biến hóa rồi.
Sau khi tan họp, Trương Vân Bình trực tiếp đến văn phòng của Hàn Đông, nói:
- Chủ tịch Hàn, tôi thấy Hạ Kim Cường này hoàn toàn là chuyện bé xé ra to mà, một phong thư tố cáo mà thôi, không ngờ lôi lên Hội nghị thường vụ Thành ủy mà nói, cái này có cần thiết không?
Hàn Đông thản nhiên cười, ném cho anh ta điếu thuốc, nói:
- Cũng không sao, chức trách công việc của Ủy ban Kỷ luật chính là tăng cường giám sát cán bộ Đảng viên, đồng chí Trương Tự Miễn là cán bộ cấp Cục phó, tiến hành điều tra đối với anh ta cẩn thận một chút cũng là nên làm, đối với vấn đề trong thư tố cáo, tôi chỉ có một yêu cầu, người thực việc thực mà đi điều tra, xác nhận.
Trương Vân Bình gật đầu, nói:
- Tôi biết làm như thế nào, đúng rồi Chủ tịch thành phố Hàn, buổi tối thứ bảy có kế hoạch gì không, mọi người cùng ra ngoài tụ tập.
Hàn Đông nghĩ một lúc, bây giờ người ở phía Hạ Kim Cường đã bắt đầu hoạt động trở lại, mặc dù mình tạm thời không có gì lo lắng nhưng không đảm bảo người khác không lo lắng, vì vậy vẫn nên cùng mọi người gặp mặt, cho mọi người an tâm hơn.
Vì thế Hàn Đông gật đầu, nói:
- Vậy được, không cần đi Thanh Vân, chọn chỗ khác yên tĩnh đi.
Trương Vân Bình nói:
- Tôi biết có một khu vực dân dã nông thôn, môi trường không tệ, có thể đến đó.
Hàn Đông cười, nói:
- Tốt thôi, anh phụ trách thông báo mọi người đi.
Trương Vân Bình và Hàn Đông nói chuyện một lúc, rồi sau đó trở về văn phòng, liền gọi điện thoại cho các Ủy viên thường vụ phe Hàn Đông, đem thời gian và địa điểm nói cho mọi người biết.
Làm xong tất cả, Trương Vân Bình mới lấy thư tố cáo ra xem cẩn thận.
- Ha ha, Hạ Kim Cường đây là không có việc tìm việc đây, coi như Trương Tự Miễn là có vấn đề, cũng không có can hệ lớn với Hàn Đông, điều tra anh ta thì tạo được tác dụng gì chứ?
Lát sau, Trương Vân Bình gọi điện thoại cho Chủ nhiệm phòng Kiểm tra Kỷ luật số hai Khang Quang Kiệt, nói:
- Anh Khang, đến văn phòng tôi một chuyến.
Rất nhanh Khang Quang Kiệt đến văn phòng Trương Vân Bình, anh ta mặc bộ quần áo jacket xám, đôi mắt hơi híp híp, dường như bất cứ lúc nào cũng giống như đang cân nhắc.
- Chủ nhiệm Trương, anh tìm tôi?
Khang Quang Kiệt cung kính nói, anh ta vốn dĩ là một nhân viên chủ nhiệm, vẫn cứ ăn không ngồi chờ ở văn phòng Ủy ban Kỷ luật, sau khi Trương Vân Bình đến, điều anh ta đến Văn phòng Kiểm tra Kỷ luật số hai, thành cán bộ cấp Trưởng phòng có thực quyền, tự nhiên trở thành thân tín của Trương Vân Bình.
Trương Vân Bình đưa thư tố cáo cho anh ta, nói:
- Anh Khang, thư tố cáo này, anh lập tức tổ chức nhân viên tinh nhuệ điều tra xác thực, nhất định phải có chứng cứ, người thực việc thực.
Khang Quang Kiệt xem một lát thư tố cáo, sau đó gật đầu, nói:
- Không vấn đề, thưa Chủ nhiệm Trương, vậy tôi đi chuẩn bị một chút, phân thành đội, một đội sáng ngày mai đi huyện Thúy Sơn thực hiện điều tra, đội khác thì tiến hành điều tra trong thành phố.
Trương Vân bình gật đầu, nói:
- Được, việc này giao cho anh toàn quyền xử lý, nhất định phải làm việc vững chắc.
Khang Quang Kiệt gật đầu, anh ta hiểu rõ ý tứ của Trương Vân Bình, vì đối tượng điều tra là Trương Tự Miễn - thư ký trước của Hàn Đông, đây chắc chắn có liên quan đến người phía Hạ Kim Cường, cho nên bản thân anh ta lần này đi điều tra, không chỉ điều tra rõ ràng chân tướng sự việc, còn phải sắp xếp các khâu điều tra cho tốt, bảo đảm không có bất kỳ khâu nào có vấn đề xảy ra, phải khiến cho người ta tìm không thấy bất kỳ sơ suất và kiếm cớ.
Rất nhanh, tin tức Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra Trương Tự Miễn, lặng lẽ lọt ra ngoài.
Về vấn đề Trương Tự Miễn, cũng truyền đi vô cùng nghiêm trọng, có rất nhiều phiên bản, nhưng đều không ngoại lệ là, mọi người đều nói Trương Tự Miễn xảy ra vấn đề, chính là trong thời gian làm thư ký cho Hàn Đông.
Ngụ ý, dường như vấn đề của Trương Tự Miễn, cũng không tránh khỏi quan hệ của Hàn Đông.
Khổng Phàm Chi làm thư ký hiện tại của Hàn Đông, tự nhiên phải thay Hàn Đông tìm hiểu tin tức các phương diện bất cứ lúc nào, anh ta cũng tìm hiểu lời đồn từ mỗi phương diện, trong lòng nghĩ, đây chắc chắn là người có dã tâm cố ý tạo ra.
Theo những gì Khổng Phàm Chi hiểu biết về Hàn Đông, Hàn Đông mới đúng là một người toàn tâm toàn ý cho công việc, hơn nữa cũng không có gì là sở thích không tốt, không có khả năng xảy ra mấy vấn đề đó.
Nhân cơ hội pha nước cho Hàn Đông, Khổng Phàm Chi liền đem tin đồn mình nghe được nói ra:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi cảm giác tình hình lần này có chút khác thường, tôi cảm thấy chắc là người có dụng tâm cố ý reo rắc tin đồn nhảm…
Hàn Đông khẽ cười, nói:
- Anh cũng nói rồi, đây đều là tin đồn, nếu đã là lời đồn, vậy thì nó sẽ không đứng vững trước sự thật, bây giờ mặc dù truyền đi sốt dẻo, nhưng một khi Ủy ban Kỷ luật điều tra ra, tin đồn loại này lại truyền được bao lâu nhỉ, với lại, chỉ cần bản thân chúng ta ngay thẳng, làm việc đoan chính thì sẽ không sợ lời đồn làm ảnh hưởng, lời đồn được ngăn chặn bởi người khôn ngoan, chính là cái đạo lý này, cho nên đối với vấn đề này, biết là được, không cần phải làm to chuyện.
- Chủ tịch thành phố Hàn, anh thật rộng lượng.
Khổng Phàm Chi khéo nịnh bợ, nói:
- Xem ra vẫn là tôi nghĩ nhiều rồi.
Hàn Đông cười, nói:
- Thái độ của anh là tốt, bất cứ lúc nào chú ý tình hình trên mọi phương diện, chỉ là phải chú ý phương pháp xử lý là được rồi.
Thực ra, Hàn Đông cũng rõ, những lời đồn này, không nằm ngoài một số thủ đoạn mà Hạ Kim Cường làm, vì để bôi nhọ mình, nhưng bản thân mình thì không có vấn đề gì, những tin đồn này cũng không gây được tác dụng gì.
Đối với chút thủ đoạn này, Hàn Đông căn bản là cười nhạt, khinh thường cho qua.
Hàn Đông đối với yêu cầu bản thân, trước sau như một là chủ động dùng nhiều thủ đoạn quang minh chính đại, chứ không dùng mưu mẹo nham hiểm đó.
“Tôi đường đường chính chính làm việc, những kiểu ma quỷ chạy tới chạy lui, cũng chỉ uổng công mà thôi.”
Đúng lúc này, Tần Bạch Thần đến văn phòng của Hàn Đông, sắc mặt vui mừng, hưng phấn nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tin tức tốt, tin tức tốt…
Hàn Đông nhìn thấy bộ dạng anh ta kích động như vậy, không nhịn được cười, nói:
- Việc gì mà làm cho anh thành ra bộ dạng này?
Tần Bạch Thần nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, vừa mới được tin, tổ khảo sát chuyên gia Tập đoàn Hoa Điện sau khi trở về, qua nghiên cứu, cho rằng nguồn tài nguyên thủy điện thành phố Tân Châu rất có triển vọng, đang suy xét lập dự án xây dựng trạm thủy điện ở thành phố Tân Châu.
Hàn Đông vừa nghe, cũng không nhịn được mà cười lên, xem ra mọi việc của Ủy ban nhân dân thật là càng ngày càng tốt rồi, nếu như Tập đoàn Hoa Điện có thể đầu tư vào thành phố Tân Châu, vậy chắc chắc lại là mấy chục tỷ, giống như vậy, mục tiêu đưa thành phố Tân Châu trở thành thành phố năng lượng, trên cơ bản đã hoàn thành hơn một nửa rồi.
- Đây thật sự là một tin tức tốt, anh Tần, đây là công việc chủ yếu do anh phụ trách, anh có thể nắm giữ tốt, phải mau chóng đem việc này xác lập.
Hàn Đông cười, nói:
- Làm cho tốt rồi, anh là đại công thần của thành phố Tân Châu.
Tần Bạch Thần nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, cái này tôi đâu dám, Tập đoàn Hoa Điện sở dĩ có thể nhanh chóng quyết định lập dự án như vậy, cũng là do bạn của anh đề cử. Nên mới nói, anh mới là công thần lớn nhất, chúng tôi chỉ là chân chạy mà thôi.
Hàn Đông nói:
- Anh Thần anh cũng không nên tự coi nhẹ mình, việc của Ủy ban nhân dân, chỉ dựa vào Chủ tịch thành phố là tôi cũng là làm không tốt được như vậy, bất kỳ thành tựu nào giành được, đều là kết quả mà chúng ta cùng nỗ lực.
Tần Bạch Thần cười, nói:
- Đúng vậy, Ủy ban nhân dân thành phố dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch thành phố Hàn, đã giành được thành tích rất lớn, có thể nói là thành tựu từ trước tới nay chưa từng có, theo tình hình bây giờ, chỉ cần đem khoản đầu tư này xác lập chắc chắn, sự phát triển của thành phố Tân Châu cũng sẽ bước vào giai đoạn lịch sử mới, điều này không thể tách rời sự lãnh đạo chính xác của Chủ tịch thành phố Hàn ạ.
Anh ta dường như có nhiều cảm xúc, tiếp tục nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn, tôi là cán bộ sinh ra và lớn lên ở thành phố Tân Châu, nói thực ra, phát triển của thành phố Tân Châu từ trước đến nay đều rất lạc hậu, có đôi khi đi ra ngoài, liền có cảm giác chênh lệch với địa phương khác rất lớn, đừng nói đến thành phố khu vực phía Đông, chính là thành phố Thục Đô, hoặc là thành phố Phù Thành, thành phố Đạt An, những thành phố này đều phát triển hơn rất nhiều lần thành phố Tân Châu, làm một cán bộ, tôi cũng cảm thấy hổ thẹn, có điều vẫn tốt, bây giờ có Chủ tịch thành phố Hàn lãnh đạo, thành phố Tân Châu bây giờ đi lên con đường phát triển cao tốc từ trước đến nay chưa từng có, tôi cũng có niềm tin vào tương lai rồi, tin tưởng thành phố Tân Châu dưới sự lãnh đạo của Chủ tịch thành phố Hàn, nhất định có thể đuổi kịp, không ngừng thu nhỏ khoảng cách với mấy thành phố phía Bắc, trở thành thành phố minh tinh trong số hơn hai mươi thành phố cấp ba, châu của tỉnh Tây Xuyên.
Hàn Đông không khỏi vui mừng, trong lòng thầm nghĩ Tần Bạch Thần đến đây không chỉ là báo cáo tin vui, mà là đến bày tỏ sự trung thành đối với mình.
Văn kiện tăng cường tập thể lãnh đạo của Thành ủy cũng đều phát đi rồi, chắc là Tần Bạch Thần lúc này cũng đang muốn số ít phục tùng số nhiều và suy nghĩ tập thể lãnh đạo.
Trong mắt Hàn Đông, năng lực công tác của Tần Bạch Thần cũng không tồi, hơn nữa anh ta cũng phối hợp công việc với mình, như vậy đối với anh ta cũng tương đối an tâm.
Hai người lại nói chuyện một chút về việc đầu tư của Tập đoàn Hoa Điện, Tần Bạch Thần liền cáo từ ra về, anh ta sắp tới càng bận rộn hơn, Hàn Đông đem việc khai thác thủy điện giao cho anh ta làm, điều này đối với anh ta mà nói, là một cơ hội tuyệt hảo, làm tốt rồi, chính là chiến tích cực lớn, thậm chí không kém Thẩm Tòng Phi.
Hàn Đông cúi đầu nhìn văn kiện, thời gian gần đây, từ sau khi Lộ Lợi Dương dẫn người đến khảo sát thành phố Tân Châu, mỗi hạng mục của thành phố Tân Châu quả thật thay đổi rất lớn, ngoài việc Tập đoàn Hoa Điện sắp lập dự án ra, chỉ riêng khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên đã lập tức có hơn tỷ tiền đầu tư.
Hơn nữa vì nhờ có Lộ Lợi Dương, khiến Hàn Đông tiết kiệm rất nhiều việc, nếu không như vậy thì liên doanh than thép và việc khai thác thủy lực không thể được xác lập nhanh như vậy được.
“Xem ra lúc đầu tuyệt đối là đúng, nhân vật Lộ Lợi Dương như vậy, chỉ cần nắm giữ tốt, đối với mình còn có tác dụng trợ giúp không nhỏ.”
Hàn Đông suy nghĩ trước sau một lúc, mình và Lộ Lợi Dương cũng không có quen biết được bao lâu, nhưng Lộ Lơi Dương đã phát huy tác dụng lớn như vậy, đây thật là quá bất ngờ.
Đương nhiên, điều này cũng thể hiện rõ phương diện khác, tên Lộ Lợi Dương này quả thực có năng lực.
“Lộ Lợi Dương người này quả thật cũng rất biết làm việc, mới quen chưa được bao lâu, thì có thể nghiêm túc hỗ trợ như vậy, và không có yêu cầu gì, có thể thấy anh ta quả là người có con mắt nhìn xa trông rộng.”
Hàn Đông thầm nghĩ trong lòng, “nếu đã như vậy, vậy thì sau này cần duy trì tình trạng tốt như vậy rồi, chỉ cần anh ta không có yêu cầu quá đáng, lúc cần thiết chính mình cũng giúp lại hắn có làm sao?”
Nghĩ đến đây, Hàn Đông lấy điện thoại gọi cho Lộ Lợi Dương.
- Hàn Đông, thế nào mà nghĩ ra gọi điện thoại cho tôi?
Lộ Lợi Dương cười ha ha, nói.
Hàn Đông nói:
- Thế nào, anh Lộ, không vui khi tôi gọi điện thoại cho anh chứ?
Lộ Lợi Dương cười, nói:
- Đương nhiên không phải, chỉ là anh là người bận rộn, đường đường một Chủ tịch thành phố, công việc mỗi ngày đều bận không hết, còn có thể nhớ đến gọi điện cho tôi, khiến tôi rất cảm động.
Hàn Đông nói:
- Hay không, anh Lộ anh giờ mỉa mai tôi đấy à…
Hai người trong điện thoại tán chuyện thêm mấy phút, Hàn Đông liền cúp điện thoại, thực ra cuộc điện thoại này, Hàn Đông cũng không có việc gì cụ thể, chỉ là cùng Lộ Lợi Dương nói chuyện mà thôi.
Giữa bạn bè, có lúc chỉ cần một cú điện thoại, liền nói rõ tất cả.
Đồng thời, giữ liên lạc và giao lưu, cũng là cách tất yếu để duy trì tình bạn.
Nếu như lâu lâu không liên hệ, thì cho dù có quan hệ tốt đi chăng nữa, cũng sẽ từ từ trở nên nhạt.
Thời gian dài không liên lạc, lúc liên lạc lại, rất nhiều người cảm giác không có gì để nói chuyện, tiếng nói chung tự nhiên cũng mất đi rất nhiều.
Nhận được điện thoại của Hàn Đông, Lộ Lợi Dương trong lòng vô cùng vui mừng, Hàn Đông đặc biệt gọi điện thoại đến nói chuyện, là đã chứng tỏ anh ta bỏ ra tâm huyết vì Hàn Đông, đều đã gây được tác dụng thật sự.
Anh ta cần chính là kết quả này, chỉ cần Hàn Đông coi anh ta là bạn, là anh ta đã vui rồi.
Anh ta biết Hàn Đông là người bày mưu, bởi vậy cũng không thể lợi dụng chức quyền mà mưu cầu lợi ích cho mình, và anh ta cũng không có nghĩ như thế, anh ta sở dĩ có ý kết giao với Hàn Đông, chủ yếu là xem trúng triển vọng phát triển của Hàn Đông, sau này tìm được chỗ dựa vững chắc cho mình.
Lộ Lợi Dương quy kết Hàn Đông tồn tại như một dạng vũ khí hạt nhân, chỉ cần mình và anh ta là quan hệ bạn bè, vậy thì giống như đã có được một bom nguyên tử uy lực cực lớn, cho dù không phải dùng đến nó, vậy thì cũng có được sức uy hiếp cực lớn.
Về phần một ít lợi ích, trong mắt Lộ Lợi Dương, ngược lại bé nhỏ không đáng kể, với thủ đoạn và mạng lưới quan hệ của anh ta, muốn kiếm tiền quả là dễ như trở bàn tay, cần gì phải lấy chuyện như vậy làm phiền Hàn Đông.
Không thể không nói, Lộ Lợi Dương là rất sáng suốt, nếu như anh ta chọn Hàn Đông là công cụ và thủ đoạn kiếm tiền cho mình như lúc đầu, vậy thì anh ta cũng không thể có được tình bạn chân chính của Hàn Đông. Chính vì anh ta có lòng không mưu cầu, lại thật lòng muốn kết bạn với Hàn Đông, cho nên mới khiến Hàn Đông bắt đầu thực sự coi anh ta là bạn.
Buổi tối thứ , Hàn Đông cùng mọi người vui vẻ ở nhà lão gia tụ tập ăn uống.
Đây là quán ăn yên tĩnh mà Trương Vân Bình phát hiện được, vừa hay thích hợp với một số người khiêm tốn có nhu cầu ăn cơm uống trà, nói chuyện bên ngoài công việc.
Vừa uống trà ,vừa nói chuyện, mọi người đối với những thay đổi gần đây của Hạ Kim Cường đều có rất nhiều cách nhìn.
Hàn Đông không nói nhiều, chỉ là nói cho mọi người rằng, cho dù lãnh đạo chủ chốt của Tỉnh ủy có biến động, nhưng đại cục phát triển tỉnh Tây Xuyên không thay đổi, cục diện thành phố Tân Châu cũng không thay đổi.
- Bất luận là ai làm Bí thư Tỉnh ủy, Chủ tịch tỉnh, đều là lãnh đạo Đảng mà.
Hàn Đông cười cười, nói.
Khương Tùng Thần khẽ mỉm cười, nói:
- Chủ tịch thành phố Hàn nói đúng, bất luận là ở thành phố Tân Châu, hay tỉnh Tây Xuyên, đều là lãnh đạo Đảng, đều là tập thể lãnh đạo, đều là số ít phục tùng số nhiều.
Trương Vân Bình ha ha cười:
- Trưởng ban Khương không hổ là làm công tác tổ chức, tổng kết vô cùng sâu sắc a.
Khương Tùng Thần tức giận, nói:
- Đây vẫn còn cần tôi tổng kết sao, sự thực chính là như vậy mà, bây giờ lãnh đạo chủ chốt Tỉnh ủy mặc dù biến động rồi, nhưng cục diện tổng thể không thay đổi, chúng ta chỉ cần làm tốt việc của chính mình, cũng không có gì phải lo lắng.
Hàn Đông tiếp lời, nói:
- Đúng vậy, mọi người cứ việc an tâm làm việc, đem tâm trí đặt vào việc thúc đẩy phát tiển thành phố Tân Châu như thế nào là được, chỉ có vài người thích nhảy, vậy thì mặc họ, nhảy càng cao, cũng có thể ngã càng đau.
Trương Vân Bình nói:
- Đúng, chính là như vậy, chúng ta uống rượu, uống rượu…
Mặc dù Hàn Đông cũng không nói trắng ra, nhưng mọi người đều là nhân vật thông minh lanh lợi, đương nhiên cũng hiểu rõ ý của Hàn Đông, cho dù Yến Cao Sơn làm đến chức Bí thư Tỉnh ủy thì sao nào, Tỉnh ủy vẫn không phải tập thể lãnh đạo điều hành sao, việc trọng đại cũng cần Hội nghị thường vụ quyết định, trước đây Yến Cao Sơn không thắng nổi Nguyên Hằng Kiện, bây giờ Nguyên Hằng Kiện đi rồi, cho dù hoàn cảnh của Yến Sơn Cao có khá hơn một chút, nhưng cũng không thể một lúc nắm quyền lớn toàn tỉnh, cho nên bây giờ chúng ta căn bản cũng không có gì phải lo lắng.
Đương nhiên, mọi người cũng biết hiện giờ Phó chủ tịch thường trực tỉnh Phạm Đồng Huy chủ trì công tác của Ủy ban nhân dân tỉnh, đối với Hàn Đông cũng thêm phần ưu ái, ngẫm lại người ta và Nguyên Hằng Kiện người trước người sau đều đến thành phố Tân Châu xem xét công việc, lại giải quyết vấn đề cấp kinh phí xây trụ sở làm việc cho khu công nghiệp xanh Trường Giang Nguyên, thì cũng biết được anh ta đối với Hàn Đông cũng giống như Nguyên Hằng Kiện, cũng là hết sức ủng hộ.
Hiện tại Nguyên Hằng Kiện đã được bổ nhiệm làm Bộ trưởng Bộ Công an, mặc dù bây giờ chỉ là cán bộ cấp Bộ, nhưng mọi người cũng biết, đợi đến tháng , Nguyên Hằng Kiện chắc chắn còn tiến thêm một bước nữa.
Mặt khác thân phận của Hàn Đông lại càng ghê gớm, cho nên cho dù thế cục của Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên có sinh ra biến động một chút, mọi người đều tin tưởng rằng Hàn Đông vẫn có thể thoải mái ứng phó.
Thứ hai, người của Khang Quang Kiệt đã điều tra rõ ràng vấn đề của Trương Tự Miễn.
Căn cứ theo kết quả điều tra hiển thị, về nội dung tố cáo Trương Tự Miễn, phần lớn là sự thật, anh ta và một bạn cùng lớp trung học, người phụ nữ đã có chồng tên Vũ Lan có quan hệ bất chính, hơn nữa thông qua các cách khác nhau để thu lợi ích.
Có điều, theo điều tra, trong thời gian Trương Tự Miễn làm thư ký cho Hàn Đông, mặc dù có quan hệ với Vũ Lan, nhưng lúc đó chưa chính thức bắt đầu trục lợi gì cho Vũ Lan, anh ta sau khi đến huyện Thúy Sơn, mới lợi dụng quyền lực trong tay tiếp tay cho Vũ Lan kiếm lợi.
Nhìn báo cáo điều tra, Hàn Đông cười lạnh lùng một cái, nghĩ không ngờ Trương Tự Miễn không biết tự trọng như vậy, mình đã đẩy anh ta xuống huyện Thúy Sơn làm Phó chủ tịch huyện, đã biểu thị rõ thái độ không hài lòng đối với anh ta rồi, anh ta vẫn không biết kiểm điểm, lại còn tiếp tục đi lại với Vũ Lan, thậm chí còn dùng quyền lực mưu đồ cá nhân, bây giờ bị điều tra ra, đợi xem anh ta sẽ bị kỷ luật Đảng như thế nào.
“Thật là bùn nhão xây chẳng nên tường.”
Hàn Đông thở dài, trong lòng nghĩ sau này phải tăng cường giám sát đối với những nhân viên bên mình mới được.
Trên thực tế, Hàn Đông không biết được chính là, Trương Tự Miễn kỳ thực cũng là bất đắc dĩ, sau khi anh ta và Vũ Lan phát sinh quan hệ, Vũ Lan cũng không yêu cầu anh ta phải làm gì, dường như là vì thích anh ta thật mới quan hệ với anh ta, ai biết được sau này chồng Vũ Lan, tức Phó tổng giám đốc Tập đoàn Đại Địa - Kim Kiệt Quân, không biết thế nào lại biết được chuyện quan hệ của anh ta và Vũ Lan, thế là một lần lén lút theo dõi Vũ Lan, bắt quả tang bọn họ, sau đó Kim Kiệt Quân không ngừng ép Trương Tự Miễn tạo điều kiện cho anh ta kiếm lợi, thế là Trương Tự Miện liền sa vào trong đó không thoát ra được.
Mặc dù Trương Tự Miễn ở huyện Thúy Sơn chỉ là một Phó chủ tịch huyện bình thường, nhưng vì anh ta là thư ký của Hàn Đông, lại thêm Bí thư Huyện ủy, Chủ tịch huyện Thúy Sơn là người của Hàn Đông, cho nên phòng ban mà anh ta được phân công quản lý đều là béo bở cả, kiếm lợi cũng tiện.
Điều khiến Trương Tự Miễn không hiểu là, chồng của Vũ Lan mặc dù biết anh ta và Vũ Lan có quan hệ, dường như cũng không hẳn đặc biệt phản đối bọn họ ở cùng nhau như vậy, Vũ Lan còn thường xuyên hẹn hò với anh ta, sau này anh ta mới biết hóa ra chính Kim Kiệt Quân cũng sớm có người phụ nữ khác ở bên ngoài, hai người bọn họ cũng là đồng sàng dị mộng mà thôi. Cứ như vậy Trương Tự Miễn dường như tìm thấy một chút tự tôn, ý muốn bảo vệ trong lòng dường như bị kích thích, liền giúp Vũ Lan mở công ty, chủ động giúp cô có được nhiều thuận lợi.
Có điều, Ủy ban Kỷ luật thành phố điều tra phát hiện ra, khiến tất cả đều kết thúc rồi.
Trương Tự Miễn tự biết mình không có khả năng thoát khỏi sự trừng phạt của kỷ luật Đảng, trong lòng thầm có chút hối hận, đáng tiếc trên đời này không có thuốc hối hận mà thôi.
Bí thư Thành ủy Hạ Kim Cường cũng xem kết quả báo cáo của Ủy ban Kỷ luật, khóe miệng nhếch lên cười.
Lập tức gọi điện thoại cho Hầu Hoa Đông, lạnh lùng nói:
- Trưởng ban thư ký, anh đến văn phòng của tôi một chuyến.
Vốn dĩ nếu có việc gì, anh ta có thể trực tiếp nói trong điện thoại bàn giao một chút là được rồi, có điều anh ta khó chịu với Hầu Hoa Đông, cho nên cho dù là chuyện nhỏ, anh ta cũng sẽ gọi Hầu Hoa Đông đến văn phòng nói trước mặt, giống như sai bảo một nhân vật kịch vậy, cũng tiện thể làm cho Hầu Hoa Đông khó chịu.
Rất nhanh Hầu Hoa Đông liền đến văn phòng làm việc của Hạ Kim Cường, bình thản nói:
- Bí thư Hạ có việc gì ạ?
Hạ Kim Cường cũng không nói Hầu Hoa Đông ngồi, lạnh lùng nói:
- Anh thông báo một chút, buổi sáng ngày mai mở Hội nghị thường vụ, thảo luận xử phạt Trương Tự Miễn.
Trương Tự Miễn mặc dù chỉ là nhân vật nhỏ, nhưng anh ta và Hàn Đông có quan hệ, cho nên Hạ Kim Cường liền trăm phương nghìn kế làm ra mặt ghê gớm.
Bây giờ báo cáo điều tra Trương Tự Miễn đưa ra, anh ta có vấn đề, vì vậy Hạ Kim Cường liền mở Hội nghị thường vụ, trong Hội nghị đề xuất miễn đi tất cả chức vụ trong Đảng của Trương Tự Miễn, đồng thời khai trừ khỏi Đảng.
Hầu Hoa Đông nói:
- Bí thư Hạ còn có việc gì nữa không?
Hạ Kim Cường xua tay, nói:
- Không có.
Về phần ứng cử viên cho chức Phó chủ tịch huyện của Trương Tự Miễn, Hạ Kim Cường tự nhiên cũng muốn nắm bắt trong tay, chỉ tiếc là giờ trong Hội nghị thường vụ anh ta vẫn không làm chủ được, bởi vậy anh ta muốn kéo dài một thời gian, có lẽ Yến Sơn Cao rất nhanh kiểm soát thế cục Tỉnh ủy, vậy thì có thể thay đổi nhân sự thành phố Tân Châu một chút, như vậy vị trí trống Phó chủ tịch huyện lại đem ra thảo luận tiếp, dễ thao tác một chút hơn. Dù sao cũng chỉ là một Phó chủ tịch huyện mà thôi, nhất thời để trống cũng không có vấn đề gì lớn, anh ta chính là không muốn bị người của Hàn Đông chiếm vị trí này.
Hàn Đông nhận điện thoại của Hầu Hoa Đông, liền rõ việc gì xảy ra, trong lòng cười nhạt mưu mẹo của Hạ Kim Cường. Trương Tự Miễn có vấn đề, vậy thì xử phạt đi, lẽ nào xử phạt anh ta thì có thể gây cho mình ảnh hưởng cụ thể gì sao?
Tuy nhiên, đối với vị trí Phó chủ tịch huyện còn trống của Trương Tự Miễn, Hàn Đông đã quyết định rồi, nhất định phải nắm trong tay, cần cho Hạ Kim Cường rõ, coi như anh ta điều tra ra người có vấn đề, anh ta cũng không có được vị trí này.
Đúng lúc điện thoại trên bàn Hàn Đông vang lên, Hàn Đông nghe máy, liền nghe Chu Chính dồn dập nói:
- Lãnh đạo, xảy ra việc lớn rồi…
Hàn Đông chau mày nói:
- Việc gì?
Chu Chính nói:
- Chúng ta lần trước đi đến một quán cơm anh còn nhớ không, ông chủ là Tiếu Vĩnh Nham?
Hàn Đông lập tức nhớ ra, hỏi:
- Nhớ, anh ta lại có việc gì?
- Con gái của anh ta Tiếu Giác nhảy lầu chết rồi, còn để lại một bức di thư, nói là bị người cưỡng hiếp, theo điều tra ban đầu, dường như dính đến con trai của Bí thư Hạ là Hạ Nhất Minh, là anh ta sai người dụ dỗ Tiếu Giác đi chơi, cho cô ta uống thuốc, sau đó một lũ cầm thú hãm hiếp cô ấy, cô bé vẫn là học sinh trung học cơ sở, bây giờ thầy trò trường cấp hai đều đang bàn tán rất lớn, dường như Hạ Nhất Minh trước đây cũng từng làm như vậy, chỉ có điều người bị hại bị chèn ép mà thôi, lần này chết người, mọi việc được làm ầm lên rồi…
Trong mắt Hàn Đông lóe lên tia phẫn nộ, không ngờ lại có việc như vậy xảy ra.
Cho dù không phải là con trai của Hạ Kim Cường, Hàn Đông cũng sẽ không chịu được việc như vậy.
Hàn Đông gằn giọng, nói:
- Anh là Cục trưởng Cục Công an, việc này nhất định phải điều tra nghiêm túc, nghiêm trị, trả lại công lý cho người chết, công lý cho xã hội.
Chu Chính nói:
- Nhưng hiện giờ áp lực của tôi là rất lớn, một vài người nhảy ra, mặt khác bọn đi theo Hạ Nhất Minh, cũng có ý định gánh lấy chuyện này, đến lúc đó…
- Tôi không quản nhiều như vậy, đây là công việc, nhất định phải nghiêm trị kẻ hại người, tôi sẽ đưa Cục Công an thành phố tham gia vào việc này, bất luận là ai, đều không thể quấy nhiễu việc điều tra, bằng không Thành ủy sẽ nghiêm trị.
Hàn Đông tức tối cúp điện thoại, lập tức bấm số Cục trưởng Cục Công an thành phố Mã Vũ Kim, nói:
- Cục trưởng Mã phải không, anh lập tức đến văn phòng tôi một chuyến.
Mã Vũ Kim nghe giọng khó chịu trong điện thoại của Hàn Đông, không biết là có chuyện gì xảy ra, cúp điện thoại, liền thục mạng nhanh chóng chạy tới Ủy ban nhân dân, đến văn phòng của Hàn Đông, Mã Vũ Kim vẫn còn thở phù phù, trên trán cũng toát mồ hôi.
Hàn Đông không đợi anh ta ngồi xuống, liền vỗ bàn, nói:
- Cục Công an làm ăn kiểu gì vậy, lại để những kẻ cặn bã xã hội đi quấy rối học sinh trung học cơ sở, cũng không phải là một, hai lần, bây giờ còn gây ra án mạng, làm cho dân chúng vô cùng bất mãn, một học sinh trung học đang yên đang lành lại bị một nhóm vô liêm sỉ bỏ thuốc rồi thay nhau cưỡng hiếp, trị an ở thành phố Tân Châu chúng ta kém thế sao? Công việc của Cục Công an làm thế nào hả?
- Rất xin lỗi, thưa Chủ tịch thành phố Hàn, là công việc của tôi không làm tốt.
Mã Vũ Kim mặc dù không biết tình hình cụ thể, nhưng từ những lời của Hàn Đông, anh ta cũng rõ tính nghiêm trọng của sự việc, mồ hôi trên trán càng nhiều, cho nên mau chóng nhận sai.
Hàn Đông lướt mắt nhìn Mã Vũ Kim, cố gắng kìm nén cơn giận, nói:
- Anh ngồi xuống đi.
- Cảm ơn Chủ tịch thành phố Hàn.
Mã Vũ Kim đưa tay lên lau mồ hôi trên trán, ngồi xuống nửa mông trước mặt Hàn Đông.
Hàn Đông đem tình hình Chu Chính báo cáo nói một chút, sau đó nói:
- Việc này, Cục Công an thành phố mau chóng lập chuyên án, mau chóng triển khai công việc. Đồng thời, nhằm vào việc lần này, Cục Công an thành phố nên nghĩ lại, triển khai hành động thực tế, làm sạch môi trường an ninh thành phố.
Truyện convert hay : Vô Địch Thần Tế