Người Chim, Tiết Tháo Các Ngươi Đâu Mất Rồi!

chương 193: mài dao mổ bò

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Tiêu Tiễn hiện tại trải qua tháng ngày như thần tiên, sau khi trải qua sự kiện người ngoài hành tinh tập kích địa cầu, tầm mắt dân chúng dời đi, Tiêu Tiễn đã không phải nam nhân mà nhân dân Dực quốc ước ao ghen tị nhất.

Hơn nữa bởi vì phòng thí nghiệm XP hoàn toàn bị hủy, Tiêu Tiễn thành tấm gương "Vợ hiền" có thể cùng trượng phu "Đồng cam cộng khổ", thêm nữa bọn họ đều ấp ra hai nhi tử, quần chúng còn có thể nói cái gì? Chỉ có thể chúc phúc thôi!

Giống như mấy tên fan cuồng, lúc đầu thì hết sức chán ghét, chỉ hận không thể diệt hết mấy tên đó một cách nhân đạo, sau này nhìn lâu rồi cũng thành quen, cuối cùng bình tĩnh như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tiêu Tiễn hiện tại đã không phải nhân vật trên đầu sóng ngọn gió, y cực kỳ hạnh phúc với cuộc sống gia đình hiện tại.

Ngoại trừ hai thằng con thật khiến người khác đau "bi", y hầu như không có bất kỳ chuyện gì phiền lòng...

Một đứa quản không được, mỗi ngày ở bên ngoài nghịch ngợm; một đứa quản không nghe, đều là tự cho mình là thiên tài.

Nhưng từ khi hai đứa con trai này bắt đầu hạn chế lẫn nhau, người làm ba như y cũng hoàn toàn bắt đầu "Vô vi mà trị".

Y càng đổ nhiều tâm tư vào bồi dưỡng đồ đệ. Làm một mỹ thực gia duy nhất, thì "Truyền thừa" trở thành một chuyện quan trọng, lại như năm đó phụ thân y đối với y như vậy! Y không ngại Tiểu Ly không phải con ruột của mình, điều này là bởi vì y đối với hai thằng con ruột phá hoại của mình hoàn toàn mất đi niềm tin...

Tiểu Ly có thể được Tiêu Tiễn chỉ dạy, xem như là phúc phận đã tu luyện ba đời, nhưng phúc phận này để thằng bé có chút khó có thể tiêu thụ.

"Con muốn học cái gì trước tiên, nếu không trước tiên bắt đầu từ xào cải thìa?"

"Thịt..." Tiểu Ly mục tiêu sáng tỏ, nhóc mới không muốn học cái gì cắt xào rau dưa gì đâu, lãng phí thời gian, người ta là ăn thịt động vật đó nha!

"Thịt a, rõ ràng!" Tiêu Tiễn mang theo bộ dao, mang theo tiểu đồ của mình, bắt đầu bài học thứ nhất.

Tiểu Ly theo y đến nơi mổ thịt, dù là không sợ máu, cũng bị một đầu bò mới vừa mổ xuống làm cho chấn kinh rồi!

Tiêu Tiễn cầm một bộ thanh đao, mỗi thanh công dụng cũng khác nhau. Y giương lên mũi đao sáng loáng nói: "Ở Đông Phương, có câu —— mài dao mổ bò, mặc dù là truyền thuyết, nhưng xử lý một con bò lớn như thế, xác thực là phải tập luyện nhiều!"

Tiếp theo Tiểu Ly trợn mắt ngoác mồm mà nhìn Tiêu Tiễn cầm sáu con dao, lóc hết phần xương của cả con trâu, cắt thịt thành từng khối từng khối vuông vức... Nhóc chưa từng thấy ai một tay cầm dao nhọn có thể lấy cắt thịt ung dung không vội, tao nhã tự nhiên như thế... Hơn nữa tốc độ kinh người, một bộ động tác thông thạo cực kỳ, như hành vân du thủy.

Đón ánh mắt khó mà tin nổi của Tiểu Ly, Tiêu Tiễn hỏi thắng bé một câu: "Nếu như con không biết nơi nào ngon nhất của con bò, không biết vị trí nào nên nướng hay là nên thui, không biết chỗ này nên cắt ngang hay là cắt theo phương dọc, như vậy, con liền còn không hiểu thịt, con không có cách nào làm ra mỹ vị chân chính!"

Tiêu Tiễn như là lạc vào những tháng ngày năm xưa. Năm đó, một hài đồng đứng ở bên cạnh trừng trừng hai mắt, chính là y, mà người mỏ xẻ con bò thành những khối vuông vức, là phụ thân.

"Con nên xem hết thảy các khối thịt ở từng vị trí, mỗi một cách nấu đều thử một lần, như vậy mới sẽ có sự tâm đắc của chính mình, chứ không phải toàn bộ tiếp thu lý luận của tiền nhân. Tuy rằng cuối cùng phát huy khả năng của con, con cùng tư tưởng của tiền nhân bất mưu nhi hợp, nhưng con có lẽ sẽ ở trong quá trình này được linh cảm mới, sản sinh sự đổi mới." Phụ thân từng nói với y như vậy, mà hiện tại, Tiêu Tiễn đều truyền dạy lại cho Tiểu Ly.

Tiểu Ly chớp đôi mắt hẹp dài, mỗi một câu nói của Tiêu Tiễn, ở trong lòng nho nhỏ của bé, đều như những nụ hoa chớm nở, lặng yên tỏa ra, óng ánh vô biên.

Hóa ra mỹ thực cũng không phải chỉ cần làm cho chín là đục, hóa ra mỹ thực đúng là một môn nghệ thuật bác đại tinh thâm.

"Hơn nữa nghệ thuật này cùng những kiến thức San Đạo học kia, cũng không kém."

"Ở bên trong thế giới của chúng ta, thịt bò có tiêu chuẩn phân cách nghiêm ngặt, bắp bò, não bò, lưng bò, lưỡi bò, thịt mông, thịt bungk... Chất thịt mềm có thể đem ra thiêu, nướng, chiên, xào, như bò bít tết, bò xào,..., phần thịt dai thì lại dùng để đôn, chưng, nấu,... Đây là đang khảo nghiệm hàm răng cùng tính nhẫn nại người thưởng thức, như thịt bò nạm, gân bò, điều thịt chờ..." Tiêu Tiễn cười một cái, cường điệu nói: "Ngay cả dùng nồi để nấu, cũng có chú trọng, nồi kim loại đồng cùng nhôm có thể dùng đến chiên cùng xào, gốm có thể dùng đến đôn hoặc kho, còn có đồ như thé gang, tiếng xèo xèo vang vọng, thịt bò hoàn mỹ lóe sáng lên sàn..."

Vẫn chưa có nấu ăn, Tiểu Ly liền bị thế giới mà Tiêu Tiễn hình dung làm cho thèm ăn chảy nước miếng.

Phảng phất đã có vô số đồ ăn muôn hình muôn dạng đang quay quanh họ, dùng hết tất các cả phương pháp nấu ăn, làm hơn trăm món thịt bò thức, thịt bò tràn ngập, đại dương thịt bò...

Tiêu Tiễn nhìn hài tử hoàn toàn chìm đắm ở trong vương quốc mỹ thực một chút, biết lại một hài tử ngốc mắc câu! Giống như y năm đó như thế, một khi bước vào, liền khó có thể tự kiềm chế.

Tiêu Tiễn cười híp mắt hỏi: "Tiểu Ly, nếu như một đầu sư tử săn được một con mồi, nó sẽ ăn vị trí nào của con mồi này trước tiên?"

Tiểu Ly do dự nói: "Cái mông? Bắp đùi?" Dù sao nơi đó thịt dày nhất nhiều nhất mà!

Tiểu Ly nhỏ giọng - nói: "Trong bụng... nội tạng..."

"Không sai, hầu như hết thảy động vật săn bắn, sau khi săn được con mồi, đều sẽ trước tiên vạch bụng con mồi, ăn đi —— gan." Nhóc lẳng lặng mà nhìn y lấy ra lá gan hoàn chỉnh, nói: "Đây chính là thứ ngon nhất của động vật, bởi vì hết thảy động vật ăn thịt đều mê luyến mùi vị của gan. Chúng dễ hư nhất, không giống với các bộ phận khác... Tuy rằng vị của gan bò so với gan heo còn kém xa, nhưng bộ phận này thường xuyên bị mọi người xem thường, ngày hôm nay chúng ta liền bắt đầu từ nó đi!"

Tiêu Tiễn cầm lấy lá gan, cắt thành miếng, loạch xoạch vài tiếng dao cắt qua, gan bị cắt thành từng miếng mỏng.

"Đao công, cũng là kiến thức cơ bản con tương lai cần luyện..." Tiêu Tiễn bổ sung.

Sau đó, từ gan bò, bọn họ liền làm ba món ăn —— gan nướng béo mỹ vị, gan hầm cùng tương, gan ninh canh hầm.

Tiêu Tiễn làm mẫu xong, cũng không bắt nhóc làm theo, mô phỏng theo cũng không phải phẩm cách quan trọng nhất của đầu bếp giỏi.

"Còn lại khối gan này là của con, con thử làm một món mới cho ta xem!" Tiêu Tiễn nói với Tiểu Ly.

Tiểu Ly không có vẻ sợ hãi chút nào, lấy lá gan bò hơi dùng muối cùng những đồ gia vị khác áp chảo một hồi, cho thêm chút dầu vừng nữa là xong việc.

Cuối cùng, thằng bé tự tin nói: "Món ăn này, có thể xong so với ba món ăn chú vừa làm, chú tin không?"

Tiêu Tiễn cắn răng: "Chuyện cười của con rất nhạt a!"

Tiểu Ly giảo hoạt - cười nói: "Không tin chú đưa cho XP Bất Bại thiếu gia thưởng thức một chút, tên đó nhất định không thèm nhìn vào ba món của chú, con nói có sai đâu..."

Đó còn cần phải nói, hàng đó là ăn thịt sống! Tiêu Tiễn khóe miệng co giật.

Tiểu Ly cười ha hả bưng lá gan đã áp chảo tốt, nghịch ngợm nói: "Con chỉ là hơi hơi ướp muối ngon miệng một chút... Còn chưa làm xong hết đâu!"

Nói xong, nó lấy gan heo trực tiếp phóng tới trong nồi xào một vòng, cho cà rốt, hành tây, hành lá, thanh tiêu, thêm không ít nước cà chua, một dĩa gan heo xào thơm ngất đã hoàn thành. Tuy rằng phối hợp đơn giản, nhưng xác thực là khác với ba món ăn y vừa làm.

Tiêu Tiễn nếm thử một miếng, lại —— rất ngon! Xem y là một cái miệng hay soi mói mà nói, "tân binh" này cũng quá có thiên phú đi!

Những đứa nhỏ sáu, bảy tuổi khác ngay vá cũng không thể cầm, Tiểu Ly lại có thể thành đầu bếpg hê gớm? Tài nghệ này, tuyệt đối là thiên tài a!

Tiêu Tiễn bị làm tức giận, y chán ghét thiên tài! Thành tích hiện tại của y hoàn toàn là dựa vào mấy chục năm không ngừng cố gắng mới có được, lại như nướng bò bít tết, ít nhất đã nướng ba năm, mới nắm giữ tinh túy, làm ra miếng bít tết không chê vào đâu được, ngay cả than củi nướng thịt, đều là cây ăn quả tốt... Sẽ có hương cây dung nhập vào bên trong thịt!

Chuyện y N năm mới làm được, vì cái lông gì xú hồ ly này lập tức làm được, này không công bằng a!

Tiêu Tiễn cúi đầu ăn sạch dĩa gan bò mềm mại, sau đó còn tức giận bất bình - nói: "Món ăn này của con, đem cho Blake tướng quân, hắn sẽ hất bàn! Bởi vì, hắn ghét cà rốt..."

Đám xú hài tử này, làm gì một đứa hai đứa đều thông minh như vậy, chán ghét!

...

Bây giờ cùng Tiêu Tiễn có cảm xúc giống nhau, còn có một người khác...

Tỷ như White càng ngày càng cảm giác mình hết biện pháp—— San Đạo thường thường sẽ hỏi cho hắn á khẩu không trả lời được. Không có chuyện gì càng đau "bi" hơn so với thiên tài gặp gỡ tiểu thiên tài! San Đạo như khối bọt biển, chăm chỉ không ngừng –hấp thu hết tri thức hải dương của White, White cảm thấy mình cũng sắp khô cạn, ô ô...

Lại tỷ như, Blake tướng quân đang huấn luyện Tiểu Bạch...

Hắn giúp Tiểu Bạch sắp xếp kế hoạch huấn luyện cả ngày, thằng bé hai giờ liền hoàn thành ; kế hoạch một tháng, nó một tuần liền hoàn thành ; kế hoạch một năm, nó hai, ba tháng liền hoàn thành...

Còn có mấy lời hồi trước hắn nói "Rất khó vượt qua hắn ở độ tuổi này", " Nhiệm vụ tuyệt đối không thể hoàn thành " cái gì, toàn thành phí lời! Còn có những ghi chép lịch sử kia, toàn bộ bị phá!

Blake tướng quân luôn luôn nghiêm khắc, bây giờ cũng không khỏi bị nhi đồng biến thái này chấn kinh rồi! Ngoại trừ không cánh, không biết bay, cái tên này quả thực là toàn năng! Hắn hiện tại nghiêm trọng hoài nghi Tiểu Bạch có phải là hack! Hoặc là, cái tên này không phải người có máu thịt chứ? Trong thân thể nhất định là dùng pin, máy móc, hắn đột nhiên có ảo giác chiến đấu cùng người máy năm đó!

Mà đây chỉ là một điểm nhỏ của tảng băng chìm.

Ngày nào đó, Tiểu Ly đột nhiên rất chăm chú - tìm tới Blake, nói muốn cùng hắn nói chuyện riêng.

Vị tiểu đầu bếp này nghiêm túc nói: "Tuy rằng chinh phục nam nhân qua dạ dày, cũng có thể chinh phục trong lòng nam nhân, nhưng này là chuyện rất lâu sau, quá lâu. Hiện tại ta thờ phụng một cái chân lý khác —— quyền đầu cứng mới phải gia!" Nhóc xoa xoa hai mắt gấu trúc của mình. Đó tuyệt đối không phải quầng thâm do mất ngủ, mà là bị Tiểu Bạch biến thái đánh.

"Từ hôm nay trở đi, hi vọng ngươi dạy dỗ ta bản lĩnh phòng thân. Ngươi dạy Tiểu Bạch dùng kiếm như thế nào, phải dạy ta dùng khiên như thế nào; dạy tên đó làm sao công, phải dạy ta làm sao thủ, nếu không rất nhanh ta sẽ bị lột da, ta cảm thấy tướng quân ngươi đến vì việc này phụ trách, ngươi cảm thấy thế nào?"

Blake trợn mắt ngoác mồm! Hai hàng này hiện tại liền bắt đầu "cung đấu" vì San Đạo? Quá trưởng thành sớm đi!

Hắn đột nhiên nghĩ đến một vấn đề rất nghiêm trọng: Nếu như hắn lấy Tiểu Ly cùng Tiểu Bạch đều bồi dưỡng thành chiến sĩ biến thái, San Đạo cố nhiên là an toàn không lo, có hai bảo mẫu kiêm bảo tiêu, nhưng là —— San Đạo yếu như sên, có thể bị hay không?

(Tiêu Tiễn không tử tế - nở nụ cười, cười vào mặt thằng bé nào đó luôn miệng: Ta nhưng là trời sinh sẽ trở thành tổng công đại nhân! Tổng công đệ ngươi nha ~-- có điều lời này đúng, Bất Bại tuyệt đối hung hăng...)

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio