Chương 1230 Chỉ cần kế hoạch diễn ra suôn sẻ, không chỉ có thể hoàn thành kỳ vọng trước đó mà còn có thể hoàn thành vượt mức, có ba đại gia tộc ở Giang Hải gia nhập, cộng thêm bố cục kinh tế khổng lồ của nhà họ Mạc, cũng đủ để sánh ngang với gia tộc cấp hai. Mạc Phong nghe xong lời phân tích tỉ mỉ của Từ Giai Nhiên, trong lòng toát mồ hôi lạnh, người phụ nữ này khi đã hung ác lên thì đàn ông chả là gì hết! “Cách đó là một cách tốt, nhưng …”, anh húp một ngụm cháo, cười khổ nói. Từ Giai Nhiên ngẩng đầu lên, chớp chớp đôi mắt đẹp cười một tiếng: “Nhưng sao?” “Nhưng nhà họ Từ này là người nhà của em mà, đối với người nhà tàn nhẫn như vậy sao?”, Mạc Phong nhếch miệng cười nói. Đôi mắt xinh đẹp của Từ Giai Nhiên chớp chớp: “Người ta giờ là người của anh rồi, tất nhiên phải đứng về phía anh chứ. Hơn nữa, để họ tham gia tập đoàn, cũng không phải để họ thua lỗ. Như anh đã nói, nhà họ Từ là người nhà của em, dù có mâu thuẫn cũng vẫn là máu mủ, tham gia tập đoàn sẽ làm cho bọn họ ngày càng tốt hơn, chứ không phải càng ngày càng tệ đi!” Xưa nay Giang Hải do ba nhà định đoạn, mỗi một nhà đều có địa bàn riêng, có mục đích riêng! Bây giờ nếu tất cả đều quy về nhà họ Mạc, thì Giang Hải sẽ được thống nhất, đó cũng là điều tốt cho thiên hạ, ba nhà cũng không cần đấu đá với nhau nữa. Một số thứ như giá nhà đất cũng có thể là giá thống nhất. Có những thứ đắt ở phía đông, nhưng ở phía tây lại rẻ. Thịt lợn ở phía nam là 60 tệ/ cân và thịt lợn ở phía bắc là 36 tệ/ cân. Đều ở cùng một thành phố, nhưng nhiều thứ lại chêch lệch với nhau, vì vậy Từ Giai Nhiên không nhằm vào một gia tộc nào, mà là đang giúp đỡ họ. Trước đây, ba nhà đều có quyền của riêng mình ở Giang Hải, nhưng bây giờ họ có thêm một ông chủ, điều này trên thực tế không ảnh hưởng đến bất cứ điều gì, mà thay vào đó còn cho phép họ nhận được nhiều hơn. “Hai” ! Xem ra sinh con gái không được nhờ rồi! Sau này nếu bị tên hôi của nào đó lừa gạt thì phải làm sao đây!”, Mạc Phong bất lực lắc đầu cười khổ. Từ Giai Nhiên trừng mắt nhìn anh, cười nói: “Hừ! Ai nói là sinh con gái! Em muốn sinh con trai, đầy đọa anh cả đời luôn!” “Được rồi, dù sao sáng sớm cũng rảnh rỗi, hay là chúng ta cố gắng một chút nhỉ, nói không chừng tháng sau có thể mang bầu đó!” “Nghĩ hay nhỉ, lần trước làm cho anh sướng thế là được rồi, chả biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, làm em đau rõ lâu, không thèm. Hơn nữa em phải đến tập đoàn đây, các bộ phận vẫn hoạt động bình thường chỉ thiếu mỗi tổng giám đốc là em thôi đấy!” Từ Giai Nhiên lè lưỡi rồi đứng dậy xách túi rời đi, đi được nửa đường thì quay đầu lại nhìn anh nói: “Tiện thể, cháo bị lạnh rồi vẫn phải ăn hết đi, không được lãng phí!” “Được rồi!” Mạc Phong bưng bát cháo hải sản lên húp, khỏi phải nói, ngon bá cháy. Ăn xong bát cháo hải sản, anh cũng vội vàng xuống lầu định rời đi, nhưng tiếp tân đã nắm lấy cổ tay anh. “Thưa anh, anh vẫn chưa trả tiền!”, người phục vụ buộc tạp dề thì thào. Anh không khỏi sửng sốt: “Chưa trả tiền? Không phải cô gái xuống trước đã thanh toán rồi sao?” “Không, cô ấy bảo anh trả tiền, anh xem…” Mạc Phong cũng lắc đầu không nói nên lời thở dài: “Bao nhiêu tiền?” Anh lấy một trăm trong ví và đưa cho người phục vụ.