Người Chồng Vô Dụng Của Nữ Thần

chương 1237

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương 1237 “Đảo Vong Ưu?”, Lâm Chính nhíu mày, sau đó lắc đầu: “Chưa từng nghe đến”. Những cái tên sặc mùi phong cách võ hiệp như thế này, thông thường chỉ xuất hiện trong tiểu thuyết hoặc phim ảnh, lẽ nào đây là tông phái cổ võ nào sao? Lương Phong Nghiêm khàn giọng nói: “Đảo Vong Ưu là một đồng minh của nhà họ Lương, thực ra tôi cũng không biết nhiều về nó, nhưng tôi biết một điều, đó chính là thế lực của đảo Vong Ưu… ngay cả nhà họ Lương cũng phải kính nhường ba phần”. “Ngay cả nhà họ Lương cũng phải kính nhường ba phần?”. Vậy thì đảo Vong Ưu này quả thực lợi hại. “Khoảng mấy tháng trước, có mấy người từ đảo Vong Ưu tới, nói là đến nhà họ Lương để chọn lựa những hạt giống thiên tư thông minh, thiên phú dị bẩm, đi cùng bọn họ đến đảo để học tập. Thực ra đây không phải lần đầu tiên đảo Vong Ưu đến nhà họ Lương chọn người, nhưng những người đã đi trước đó, bất cứ ai có thể trở về, không thương thì cũng tật. Cậu còn nhớ Lương Lão Thất không? Hồi còn trẻ ông ấy từng được chọn đến đảo Vong Ưu, ở đó ba năm, lúc trở về thì bị tàn tật một chân. Theo lời Lương Lão Thất kể, bọn họ ở đảo Vong Ưu nhận truyền thụ công pháp của đảo chủ, nhưng võ công ở đây đều là những công pháp rất tà môn, khác với võ thuật truyền thống, khi tu luyện vô cùng nguy hiểm, hoặc là bị ép ăn sống ngũ độc, hoặc là phải ngâm mình trong nước lạnh, thể chất của người bình thường sao có thể chịu đựng được cái này chứ? Vì rất dễ để lại thương tật, nên mỗi lần người của đảo Vong Ưu tới, thực ra nhà họ Lương không hề vui vẻ. Lần này, người của đảo Vong Ưu tới lại nhìn trúng con gái thứ ba của tôi là Lương Huyền Mi, chắc cậu đã từng gặp. Bọn họ nói Huyền Mi có xương cốt kỳ lạ, rất phù hợp với võ học của đảo Vong Ưu, yêu cầu nó phải đến đảo. Tôi cực lực phản đối việc này, mẹ nuôi cậu cũng sống chết không đồng ý, nhưng trước đó gia tộc đã từ chối mấy hạt giống, lần này đến lượt Huyền Mi, thì bọn họ lại đồng ý…” “Vậy sao?”, Lâm Chính nhíu mày. “Một lũ chó chết! Chọn trúng con cái bọn họ, bọn họ liền nghĩ đủ cách từ chối, đùn đẩy trốn tránh, thậm chí còn trở mặt với người của đảo Vong Ưu. Nhưng vừa đến lượt Huyền Mi, bọn họ liền đồng ý ngay lập tức! Khốn kiếp! Chỉ biết lợi ích cho riêng mình, bọn họ không xứng lãnh đạo nhà họ Lương!”, Lương Phong Nghiêm phẫn nộ đấm một cú vào tấm ván gỗ ở bên cạnh. Tấm ván gỗ thủng một lỗ, còn tay của ông ta cũng rỉ ra máu tươi. Ông ta mặc kệ, khàn giọng nói: “Mẹ nuôi cậu là người thế nào, chắc cậu là người rõ nhất. Gặp phải chuyện này, sao bà ấy có thể đồng ý chứ? Bà ấy liều mạng bảo vệ Huyền Mi, sống chết không chịu để những người của đảo Vong Ưu kia đưa Huyền Mi đi, nhưng nhà họ Lương đâu chịu để yên cho bà ấy muốn làm gì thì làm? Bà ấy vốn là con nuôi của nhà họ Lương, tuy cưới tôi, cũng được coi là người nhà họ Lương chân chính, nhưng đứng trước lợi ích gia tộc, thì chẳng ai quan tâm đến được mất cá nhân của bà ấy nữa. Gia tộc cũng quyết định lần này sẽ hi sinh Huyền Mi. Nhưng mẹ nuôi cậu tính khí mạnh mẽ, túm chặt cổ tay những người kia không cho bọn họ đưa Huyền Mi đi. Trong lúc giãy giụa, mẹ nuôi cậu cầm một con dao gọt hoa quả trên bàn lên, đâm bị thương người của đảo Vong Ưu. Và đây cũng là nguyên nhân gây ra thảm cảnh ngày hôm nay của bà ấy…” “Người kia chết chưa?”, Lâm Chính hỏi. “Chết? Đương nhiên là chưa chết rồi, chỉ bị vết thương ngoài da thôi! Mẹ nuôi cậu tuy tính khí mạnh mẽ, có lúc khá là lỗ mãng, nhưng cũng không đến mức làm bừa. Bà ấy vốn chỉ muốn hù dọa những người của đảo Vong Ưu, cũng để người của gia tộc thấy rõ lập trường và thái độ của mình. Nhưng… người bị thương kia lại là học trò yêu của đảo chủ đảo Vong Ưu. Cậu ta lợi dụng thân phận của mình để lám khó dễ, cố ý giả vờ bị thương rất nặng, để người của đảo Vong Ưu ỷ thế gây áp lực cho nhà họ Lương!”. “Bọn họ yêu cầu nhà họ Lương trừng phạt nghiêm khắc hung thủ, để bồi thường cho đảo Vong Ưu, nếu không bọn họ sẽ trở mặt với nhà họ Lương. Đại hội sắp mở, gia tộc không muốn gặp phải kẻ thù mạnh vào lúc này, nên đã công khai xử phạt mẹ nuôi cậu. Nhưng người của đảo Vong Ưu vẫn không chịu bỏ qua, mà còn được nước lấn tới, yêu cầu nhà họ Lương phải xử tử mẹ nuôi cậu. Thực ra bọn họ không quan tâm tới sống chết của bà ấy, bọn họ làm vậy là để gây áp lực cho Huyền Mi. Để giữ tính mạng cho mẹ nuôi cậu, Huyền Mi không còn cách nào khác, liền lựa chọn khuất phục đảo Vong Ưu, nhờ vậy mới dẹp yên được chuyện này. Tuy mẹ nuôi cậu thoát chết, nhưng vẫn bị đuổi khỏi gia tộc, đày ra bên ngoài, thoi thóp hơi tàn. Vết thương trên người bà ấy là do bị trừng phạt nghiêm khắc mà nên. Bà ấy bị vậy là do nhà họ Lương ban cho, do đảo Vong Ưu ban cho…”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio